Hậu Cung Mưu Sinh Kế

Chương 232: Chương 232: Ngoại truyện 1




Ta tên là Phong Hoằng Sâm, năm nay sáu tuổi. Tên của ta cùng các ca ca không đồng dạng, bởi vì phụ hoàng nói, ta là bảo bối của hắn cùng mẫu hậu, cho nên ta là Hoằng Sâm, sâm, ý nghĩa là trân bảo.

Ta tự giới thiệu trước, ta muốn nhớ kỹ tin tức tốt trước.

Phụ hoàng nói, sang năm ta nên đi Sùng Văn quá học, cho nên trực tiếp xách ta đưa về hoàng cung. Thật ra thì ta biết, phụ hoàng ghen tị mẫu hậu quan tâm ta hơn, cho nên mới muốn đuổi ta đi.

Bất quá, trở về hoàng cung thì trở về hoàng cung đi, Tứ ca ta là hoàng đế, là đầu lĩnh lớn nhất trong hoàng cung, Tứ ca lại yêu thương ta nhất, nếu ta gây hoạ, Tứ ca chắc sẽ không giống như phụ hoàng đánh tiểu thí thí của ta.

Hơn nữa, Đại điệt tử (cháu trai) của ta cũng đọc sách ở Sùng Văn quán, ta trở về hoàng cung, mới có thể cùng Đại điệt tử cùng nhau chơi đùa.

A, lạc đề, quay trở lại lần nữa. Ta có một phụ hoàng, năm nay năm mươi sáu tuổi, thật già a, bất quá những lời này không thể nói trước mặt phụ hoàng, bằng không sắc mặt hắn sẽ thay đổi rất đen rất đen, ta rất sợ a.

Bất quá, mặc dù phụ hoàng ta rất già, nhưng thân thể rất tốt, mỗi ngày đều có thể ôm ta đi trong vườn một vòng mà cũng không thở gấp. Ta bội phục người nhất chính là phụ hoàng ta, hắn cái gì cũng biết, cái gì cũng làm được, Tứ ca là

hoàng thượng, ở trước mặt phụ hoàng cũng phải ngoan ngoãn nghe lời.

Ta còn có một mẫu hậu, năm nay bốn mươi lăm, mẫu hậu ta là người xinh đẹp nhất mà ta đã thấy. Được rồi, thật ra thì dùng lời của mẫu hậu mà nói, những lời này rất có dưỡng khí, thật ra thì ta cảm thấy, tiểu cô nương nhà Đào đại nhân mới xinh đẹp nhất.

Nàng mới năm tuổi, ta đã thấy nàng thời điểm cùng mẫu thân nàng đến trong vườn thỉnh an mẫu hậu, nàng là cô gái xinh đẹp nhất mà ta đã thấy. Hơn nữa, lá gan nàng rất lớn, thời điểm ta đem sâu trên cây thả vào cổ tiểu cung nữ, các nàng luôn thét chói tai, nhưng Đào cô nương không có thét, còn dùng tay bóp con sâu kia.

Cho nên ta cảm thấy, ta thích Đào cô nương nhất, chỉ tiếc, nàng không thể thường vào cung chơi cùng ta.

A, lại lạc đề, thói quen này không tốt. Mẫu hậu nói, ta rất dễ lạc đề, vì để ta từ bỏ thói quen này, nàng cho ta viết một trang nhật ký mỗi ngày. Biết nhật ký là cái gì không? Chính là mỗi ngày đều viết, viết mình hôm nay làm cái gì, ta bây giờ đang viết chính là cái này.

Tốt lắm, lời bên ngoài đã nói xong, lần nữa quay về chính đề.

Lúc nãy, đang nói đến mẫu hậu ta, mẫu hậu ta là một người rất ôn nhu rất ôn nhu rất rất ôn nhu, tất cả mọi người rất thích mẫu hậu ta. Dĩ nhiên, thích mẫu hậu nhất chính là ta, điểm này tuyệt đối không ai có thể phản bác, cho dù là phụ hoàng cũng không thể phản bác.

Mẫu hậu ta xuất thân Trần gia, trước kia là cô nương được cưng chiều nhất Trần gia, sau khi vào cung là phi tử được phụ hoàng sủng ái nhất. Sau đó, liền biến thành hoàng hậu, sau đó nữa, liền biến thành thái hậu.

Tốt lắm, đã giới thiệu xong mẫu hậu ta. Kế tiếp là huynh đệ tỷ muội của ta, ta có hai thân ca ca, một thân tỷ tỷ. Nếu nói thân ca ca thân tỷ tỷ, thì chính là loại cùng một mẹ sinh ra với ta đó.

Thân ca ca lớn nhất là Tứ ca, phía trước đã nói, hắn là hoàng đế, là quan lớn nhất

mà. Tứ ca ta dáng dấp tương đối anh tuấn tiêu sái, ngọc thụ lâm phong, mạo so với Phan An, tài so với Tử Kiến, câu nói này không phải là ta phát minh, mà là trong hoàng cung lưu truyền như vậy, thậm chí ngay cả trong vườn cũng lưu truyền như vậy.

Mỗi lần nói những lời này, tất cả mọi người đều cười, ta không biết bọn họ đang cười cái gì, bất quá ta biết những lời này là đang khích lệ Tứ ca. Tứ ca ta là một hoàng đế tốt, mặc dù củng phụ hoàng so sánh thì có chút chênh lệch, nhưng phụ hoàng nói, ngày sau Tứ ca khẳng định còn có thể lớn lên, nhất định có thể biến thành hoàng đế tốt giống như hắn.

Hoàng đế tứ ca có hai đứa con trai một nữ nhi, bất quá, chỉ có một đứa con trai cùng một nữ nhi là tứ tẩu ta sinh ra, còn thừa lại một đứa con trai là phi tử khác sinh ra, vừa mới hai tuổi, còn chưa biết đi, cho nên ta rất ít chơi cùng hắn.

Ta thích nhất là cùng đại điệt tử cùng nhau chơi đùa, đại điệt tử so với ta thì lớn hơn một tuổi, hiểu biết cũng nhiều hơn ta.

Thân tỷ tỷ ta gả cho Tần tướng quân, sinh hai tiểu ngoại chất, bây giờ trong bụng còn có một đứa. Cha mẹ Tần tướng quân đã qua đời, cho nên tỷ tỷ ta quản toàn bộ phủ tướng quân, rất cực khổ, cho nên, thời gian trước mẫu hậu ta đưa cho tỷ tỷ mấy ma ma quản sự.

Võ công Tần tướng quân rất cao, trừ phụ hoàng Tứ ca cùng Bát ca, ta bội phục nhất, chính là Tần tướng quân. Dáng dấp hắn đặc biệt cao lớn khoẻ mạnh, so với Tứ ca ta thì cao hơn một cái đầu, đối xử với tỷ tỷ ta rất tốt, ngay cả một thông phòng cũng không có.

Mẫu hậu nói, nam nhân tốt chính là không thể tìm thị thiếp thông phòng. Thời điểm mẫu hậu nói những lời này, không biết tại sao sắc mặt phụ hoàng có chút….. cảm giác không nói được.

Bát ca ta lập chí muốn làm tướng quân, sự thật chứng minh, Bát ca rất có thiên phú, mặc dù hắn mới mười mấy tuổi, nhưng đã mang binh đánh giặc. Nghe nói, phía tây có nước La Sát, bọn họ ghen tị Khánh quốc ta có nhiều thứ tốt, liền tới đây muốn cướp bóc.

Sau đó, Bát ca ta đi theo Tần tướng quân cùng đi phía tây, trực tiếp đem nước La Sát chiếm lĩnh phân nữa, Tứ ca thật cao hứng, phụ hoàng cũng thật cao hứng. Cao hứng nhất là Bát ca, bởi vì lần trước là hắn lén đi, sau khi đánh thắng trận trở về, cư nhiên không có bị phụ hoàng đánh hèo.

Bất quá, mẫu hậu rất tức giận, nàng nói, sở dĩ tính tình Bát ca như vậy, là bởi vì không có lão bà, cho nên năm nay tuyển tú, nang nhất định phải chọn một người vợ tốt cho Bát ca mới được. Bát ca rất buồn bực, hắn không muốn thành hôn.

Ta cũng cảm thấy, thành thân không phải là một chuyện tốt. Ngươi xem, phụ hoàng thành thân, hắn trở nên rất sợ mẫu hậu. Tứ ca thành thân, ừ, cái này cũng không tệ lắm, tứ tẩu cũng là một người rất ôn nhu hiểu ý. Tần tướng quân thành thân, nhưng là hắn cũng sợ Ngũ tỷ tức giận nhất, mỗi ngày đều phải mua một ít đồ tốt về trêu chọc ngũ tỷ vui vẻ.

Tạ đại nhân cũng thành thân, người này thê thảm nhất, không chỉ phải lấy lòng đại tỷ, còn phải lấy lòng đại cữu tử tiểu cữa tử một đám cữu tử. Cứ như vậy, nghe nói năm đó còn bị Tứ ca mang người đánh qua. Đương nhiên là len lén, quang minh chính đại bị đánh, là đệ đệ của Tạ đại nhân.

Nhưng là, chuyện của người lớn không phải ta có thể chen miệng, mẫu hậu nói, nhật ký của ta viết không đủ số chữ, thì phải phạt chép sách, ta đang bận, còn phải viết nhật ký, không thể giúp Bát ca.

Chỉ mong Bát ca có thể lấy một người vợ tốt, không cầu xin nàng tốt như mẫu hậu, nhưng ít nhất phải tốt như Tứ tẩu vậy mới được. Bằng không, sau này Bát ca khai phủ, thì ta không thể đến phủ Bát ca chơi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.