Quả thật, ở trong Tần vương phủ, chỉ có Triệu Đạc Trạch được hoàng thượng sủng ái, cũng chỉ có Triệu Đạc Trạch mới có thể khiến thái hậu nương nương ra mặt cầu tình.
Nếu người khác ra mặt cũng không có hiệu quả, còn có khả năng chết cũng là chết vô dụng.
Nhưng này cũng không thể trở thành lý do bắt Triệu Đạc Trạch hy sinh vì Tần vương phủ.
Triệu Đạc Trạch đi thỉnh tội có thể bị mất tước vị, người khác ra mặt sẽ liên lụy toàn bộ Tần vương phủ, đây cũng là nguyên nhân mà Tần vương cùng thái phi quyết định để Triệu Đạc Trạch gánh tội thay.
Đối với bọn họ mà nói, Triệu Đạc Trạch mất đi tước vị thế tử, mất chức quan, hắn vẫn như cũ là nhi tử của Tần vương, vẫn có thể hưởng thụ vinh hoa phú quý.
Nếu vì chuyện vật liệu đá, vương phủ bị hạch tội mất tước vị, Triệu Đạc Trạch cũng không thể làm thế tử, còn mất đi Tần vương phủ, phú quý thành không.
Này nọ Triệu Đạc Trạch đều không thể làm thế tử, còn không bằng hy sinh một mình Triệu Đạc Trạch bảo tồn Tần vương nhất mạch.
Nếu Tần vương đối xử tốt với Triệu Đạc Trạch, vì gia tộc hy sinh không phải không thể, nhưng Tần vương có đối xử tốt với hắn sao?
Trước kia Tần vương một lòng muốn Triệu Đạc Trạch điệu thấp, xem hắn như mầm mống gây hoạ mà đối đãi.
Vì Dương phi không được Tần vương yêu thích, lúc Triệu Đạc Trạch còn rất nhỏ, Tần vương cố ý vô tình xem nhẹ hắn, loại tình huống này kéo dài đến lúc Dương gia sửa lại án xử sai.
Tần vương bất đắc dĩ phải sách Triệu Đạc Trạch làm thế tử sau đó cũng không cải tiến được bao nhiêu.
Rồi sau đó chuyện hoán tử bại lộ, cảm tình của Tần vương đối với Triệu Đạc Trạch càng thêm phức tạp, không biết như thế nào ở cùng Triệu Đạc Trạch, quan hệ giữa phụ tử hai người càng thêm xa cách.
Cũng vì Tần vương đối với Triệu Đạc Trạch cảm tình cũng không sâu, cho nên Tần vương mới không thương tiếc muốn Triệu Đạc Trạch gánh tội thay.
Khương Lộ Dao ôn nhu an ủi Triệu Đạc Trạch:
- Ta biết tâm tình của ngươi không tốt, cũng không thèm để ý bọn họ, nhưng ngu hiếu sẽ bị người khinh bỉ, tuy có câu phụ vì tử cương, nhưng chỉ là một câu ngạn ngữ, vi phụ không hiền, A Trạch chịu ủy khuất, nên để người khác biết mới đúng.
- Nàng định làm thế nào?
- Cứ chờ thêm một chút.
Khương Lộ Dao nhàn nhạt nói:
- Chuyện này khiến bọn họ sốt ruột, chuyện vật liệu đá nháo càng lớn, càng loạn, bọn người Tần vương sẽ càng bức bách ngươi nhận tội, đến lúc đó ngươi đại náo một hồi, toàn bộ kinh thành sẽ biết.
- Hoàng thượng sẽ tin tưởng chuyện vật liệu đá là ta làm?
- A Trạch còn nghĩ hoàng thượng quan tâm vật liệu đá chỉ vì đê thành cùng bá tánh sao?
Khương Lộ Dao cười chua xót:
- Yến Thân vương đã kéo các vị hoàng tử vào vòng xoáy, đảm đương trách nhiệm này là thái tử, bởi vì đê thành cũng thế, tu sửa hoàng lăng cũng vậy, đều là thái tử kiến nghị với hoàng thượng, này nọ đều có chứng cứ xác minh, quan viên cũng do thái tử đề cử, xảy ra chuyện lớn như vậy, thái tử có thể không nóng nảy? Tần vương phi chỉ có thể ổn định bệnh tình của thái tử, nhưng bệnh của thái tử không thể hoàn toàn chữa khỏi.
Điều này Khương Lộ Dao đã dò hỏi đại tẩu Tiêu Chước Hoa.
Tiêu Chước Hoa từng nói, thái tử bệnh đoản mệnh, không có cách nào chữa trị tận gốc, Tần vương phi làm không được, Tiêu Chước Hoa cũng làm không được.
Lúc này lại tuôn ra chuyện ở Giang Nam, thái tử sẽ bị các hoàng tử công kích, đến lúc đó hoàng thượng sẽ vứt bỏ thái tử, bệnh tình của thái tử càng thêm nghiêm trọng, nói không chừng sẽ đi đời nhà ma.
Thái tử tồn tại, ít nhất có cái bia đứng trước mặt các vị hoàng tử.
Một khi thái tử chết đi, ai có thể áp chế đám hoàng tử vì ngôi vị hoàng đế muốn giết nhau đến đỏ cả mắt?
Hoàng thượng long thể bất an, một khi làm ra chuyện bức vua thoái vị, hoàng thượng còn có tâm tư quan tâm bá tánh Giang Nam cùng Hoàng lăng?
Hoàng thượng chỉ cầu chết già, đừng để cuối cùng lại bị các hoàng tử giết chết.
Triệu Đạc Trạch cũng nghĩ đến điều này:
- Nói như vậy Yến Thân vương có khả năng sẽ thành công?
Nói xong lời này, Triệu Đạc Trạch liền lắc đầu:
- Sẽ không, Yến Thân vương điên rồi, hắn hoàn toàn điên rồi.
- Nếu Yến Thân vương để ý ngôi vị hoàng đế, hắn sẽ không làm như vậy, hắn chỉ muốn báo thù cho mấy vị nhi tử đã chết, trả thù đám huynh đệ cùng thái tử dám tính kế hắn, thậm chí trả thù người ở thời khắc quan trọng lựa chọn một sự nhịn chín sự lành, hy sinh một mình hắn chính là hoàng thượng.
Ánh mắt Triệu Đạc Trạch ẩn hiện đồng cảm với Yến Thân vương, bọn họ có vài phần tương tự nhau, đều bị phụ thân dùng làm vật hy sinh.
Yến Thân vương so với Triệu Đạc Trạch còn đỡ hơn một chút, ít nhất hoàng thượng còn phong cho hắn làm thân vương, trên danh nghĩa Yến Thân vương trấn thủ bắc cương.
Hắn đâu?
Hắn có cái gì?
Tần vương cho hắn cái gì?
Khương Lộ Dao cầm tay Triệu Đạc Trạch, thấp giọng nói:
- Cho nên ta mới nói tạm thời kéo dài thời gian, kéo tới lúc không thể vãn hồi nữa...Chúng ta hung hăng gõ nát vương phủ, tuy ngươi có được thiết vệ, nhưng vương phủ gia đại nghiệp đại, không phải vương gia đã nói sẽ bảo vệ một nhà chúng ta cả đời phú quý tôn vinh sao? Ta quản sổ sách trong vương phủ, vương phủ có vài mối kiếm bạc mua bán, có phần lớn ruộng tốt, trân bảo trong tư kho cũng rất nhiều.
- Làm đi, nàng liệt ra danh sách, ta sẽ đi đòi bọn họ.
Triệu Đạc Trạch không hề cảm thấy Khương Lộ Dao tham tài.
Khương Lộ Dao nghiêm túc hỏi:
- Ngươi thật sự không thèm để ý tước vị thế tử?
- Ừ.
Triệu Đạc Trạch gật đầu:
- Muốn hoàng thượng càng thêm tin tưởng, ta không làm thế tử mới là tốt nhất, huống chi...Dao Dao, ở kinh thành mệt nhọc đã lâu, ta phải đi ra ngoài thao luyện, nếu tiếp tục làm Tần vương thế tử, hoàng thượng sẽ không yên tâm để ta chưởng quản quân sĩ thú biên. Không có Tần vương phủ, ta càng tự do, muốn thế nào liền như thế nấy.
Trước kia hắn không bỏ được vị trí thế tử, là vì hắn không biết trừ tước vị ra, hắn còn cái gì.
Hiện giờ hắn đã tìm được phương hướng phấn đấu, Tần vương thế tử trở thành vật trói buộc tay chân hắn.
Huống chi còn có thái phi, có thân nhân như bọn người Tần vương, Triệu Đạc Trạch phiền chán thấu xương, cả ngày không có việc gì tranh tới đấu lui, tầm mắt càng ngày càng hạn hẹp.
- Ta có thể mất tước vị thế tử, nhưng ta không thể mất Thần Cơ Doanh.
Hắn dụng tâm thao luyện Thần Cơ Doanh là căn cơ dừng chân cho hậu thế.
- Tước vị thế tử trả cho Triệu Đạc Dật, ta sẽ không bao giờ thua thiệt hắn, người thiếu nợ chúng ta, vĩnh viễn thua thiệt chúng ta, nếu tiếp tục ở lại Tần vương phủ, ta sẽ bị bọn người Tần vương phi tính kế, không có một lúc ngừng nghỉ.
- Ta biết Dao Dao muốn trôi qua ngày tháng như thế nào, Dao Dao không sợ bất luận kẻ nào tính kế, nhưng luôn sống trong vòng xoáy tính kế sẽ rất mệt.
Triệu Đạc Trạch hôn Khương Lộ Dao, bàn tay vuốt ve bụng nhỏ của nàng.
- Ta muốn bọn nhỏ sống trong hoàn cảnh tốt đẹp, cho tới lúc lớn lên, ta sẽ cho bọn nhỏ biết cái gì mới là người chí thân, cái gì là huyết mạch tương liên, Dao Dao, ta không muốn bọn nhỏ bị người thân thương tổn, khát cầu thái phi thương tiếc. Bởi vì bọn họ thương tiếc ta đều là giả.
Sau khi Tiêu Duệ Hoa rời khỏi kinh thành, Triệu Đạc Trạch vẫn luôn chờ ngày này...Có thể không hề vướng bận mà rời đi.
Hắn muốn cuộc sống sau này giống như nhạc phụ nhạc mẫu, mỗi ngày trôi qua rất phong phú, hạnh phúc.
Tuy cũng có lúc khắc khẩu, nhưng sẽ không có thương tổn, tính kế, lợi dụng, có chuyện khó xử cả nhà cùng nhau giải quyết, ồn ào nhốn nháo, cuộc sống tốt đẹp như thế mới thích hợp với Khương Lộ Dao.
Triệu Đạc Trạch nhìn ra Khương Lộ Dao ở Tần vương phủ không vui vẻ, tuy nàng không bị thua thiệt, nhưng nàng không vui, vì Triệu Đạc Trạch, Khương Lộ Dao nhịn xuống, Triệu Đạc Trạch cảm động, sao hắn có thể để Khương Lộ Dao nhẫn nại cả đời?
Chỉ cần hắn còn ở Tần vương phủ, hắn không thể không hiếu thuận Tần vương, thái phi, nếu hắn rời đi, rời xa Tần vương phủ, bọn người ở Tần vương phủ xảy ra chuyện gì, hắn cũng có thể thoái thác.
Hắn lại không phải không có bạc, không phải không thể sống riêng, cần gì phải để Khương Lộ Dao nhẫn nại với loại bầy đàn thân thích tràn đầy tính kế?
Triệu Đạc Dật thú Hoàn Nương nhìn cũng là người thông minh, nhưng người thông minh muốn này nọ rất nhiều.
Hiện tại nàng đang thành thật, tôn kính Dao Dao, tương lai đâu?
Xa hương, gần xú.( xa thơm gần thúi)
Triệu Đạc Trạch ở Tần vương phủ một ngày, Hoàn Nương sẽ có khả năng bị Tần vương phi châm ngòi, hắn chính là bia ngắm trong phủ, cũng giống như thái tử, hấp dẫn mọi người tính kế, một khi hắn rời đi...
Mất đi "thù địch" lớn nhất, thái phi cùng Tần vương phi, Tần vương phi cùng trắc phi, Hoàn Nương cùng Tần vương phi, Hoàn Nương cùng nhi tức tương lai của Tần vương phi sẽ tranh loạn thành một đoàn.
Các nàng sẽ triển khai báo thù lẫn nhau.
Triệu Đạc Trạch ôm ái thê, cười nhẹ nói:
- Xem người khác tranh đấu so với chính mình tự mặc giáp trụ ra trận còn thú vị hơn nhiều.
Khương Lộ Dao chậm rãi gật đầu:
- Gần đây trên triều đình có động tĩnh gì không? Tuy Khổng gia không để ý tới Tần vương phi, nhưng đám người kia chú ý đích huyết cũng chưa nói gì sao?
- Có bóng gió, nhưng bọn hắn bận tâm hoàng thượng thương tiếc ta, không dám dâng sổ con. Cũng vì ta chưởng quản Thần Cơ Doanh, bọn họ không dám tùy tiện nhúc nhích, chỉ là qua mấy ngày nữa, ta nghĩ bọn họ sẽ dâng sổ.
Hắn có lợi hại hơn nữa cũng chỉ là thứ xuất, không thể so sánh với Triệu Đạc Dật.
Đại Minh triều đích thứ quá khắc nghiệt, dù không phải Triệu Đạc Trạch sai, chỉ cần thân mẫu của hắn không phải là chính phi, hắn sẽ không có tư cách kế thừa tước vị.
Vô đích mới có thể lập hiền, Triệu Đạc Trạch muốn thuận lợi kế thừa vương tước, chỉ có một khả năng, Triệu Đạc Dật cùng nhi tử của Tần vương phi chết sạch, nếu là trước đây, Triệu Đạc Trạch có lẽ sẽ ra tay tàn nhẫn với bọn người Triệu Đạc Dật.
Nhưng hiện tại hắn đã có con đường khác, không cần ôm chặt vị trí Tần vương thế tử như cây thắt cổ.
Hắn là hậu duệ hoàng thất, thân mẫu có danh phận, có phong hào trắc phi, chỉ cần hắn có thể chiến lập công lao, sẽ có khả năng phong vương, làm vương gia tay cầm thực quyền, có thể so với Tần vương thế tử còn vinh quang hơn nhiều.
Tần vương thân thể rất tốt, vô bệnh vô tai ít nhất còn có thể sống thêm hai ba mươi năm, dùng hai ba mươi năm chôn vùi ở Tần vương phủ, thì Triệu Đạc Trạch đúng là ngu xuẩn tới tột đỉnh.
Lại có một chút chuyện thúc đẩy Triệu Đạc Trạch vứt bỏ Tần vương phủ chính là y nữ Tần vương phi.
Tần vương phi đối với phu thê Triệu Đạc Trạch tuyệt đối là không đội trời chung.
Từ khi biết Tần vương phi am hiểu y thuật, Khương Lộ Dao luôn rất cẩn thận, Triệu Đạc Trạch nhìn rất đau lòng, chỉ có ngàn ngày làm tặc, nào có đạo lý ngàn ngày phòng tặc?
Trước mắt bọn họ chỉ có hai người, tương lai sinh hài tử ra, không phải Khương Lộ Dao sẽ càng khẩn trương?
Triệu Đạc Trạch không muốn ủy khuất thê nhi, kiên định thoát ly khỏi Tần vương phủ.
Khương Lộ Dao thở dài:
- Cây muốn lặng mà gió chẳng ngừng, A Trạch, ngươi để ý sao?
- Ha ha.
Triệu Đạc Trạch cười ôm nàng vào lòng, thấp giọng nói:
- Ta chỉ để ý các ngươi.
Đúng vậy, hắn chỉ nên để ý tới thê nhi, tước vị Tần vương thế tử đối với hắn mà nói chỉ là râu ria, từ bỏ nó có thể nhìn thấy càng nhiều trò hay, chờ đến lúc hắn công thành danh toại, hắn sẽ ngạo nghễ đứng thẳng người trước mặt Tần vương cùng thái phi...Một ngày này sẽ không xa.
P/s Chương tặng 8/3 nha các tình yêu của ta