Hầu Môn Kiêu Nữ

Chương 196: Chương 196: Quyết liệt (Thượng) 2




Từ khi Yến Thân vương định ra kế sách này, luôn rất cẩn thận, mỗi một bước không thể sai, hôm nay lấy bộ dạng già nua tiến cung, được các vị hoàng tử "quan ái", nhất định hoàng thượng sẽ nhận được tin tức.

Hoàng thượng sẽ đồng tình với Yến Thân vương đã sắp chết, chọn nhi tử quá kế cho hắn, sẽ càng thận trọng.

Không quá ba tháng, hoàng thượng sẽ chọn được người thích hợp trong đám tôn thất, nhưng qua mười ngày nữa, chuyện ở Giang Nam sẽ bùng nổ, đến lúc đó hoàng thượng sẽ bị một cơn sóng gió làm cho sứt đầu mẻ trán.

Bị các hoàng tử cùng thái tử thay phiên kích thích, sao hoàng thượng có thể giúp hắn tuyển nhi tử nối dòng?

Tần vương sẽ bức bách Triệu Đạc Trạch gánh tội thay, đến lúc đó Triệu Đạc Trạch lưu lại Tần vương phủ sẽ không thích hợp, quá kế cho hắn là lựa chọn tốt nhất...

Một lát nữa, hắn còn phải đi tới Từ Ninh Cung gặp thái hậu nương nương.

Nếu thái hậu cùng hoàng thượng đối với chuyện quá kế Triệu Đạc Trạch mà không có gì dị nghị, cho dù Triệu Đạc Trạch không vui...Cũng không có cách nào khác.

Chỉ là, hắn vẫn phải tìm cơ hội gặp mặt Triệu Đạc Trạch.

Hoàng thượng hỏi hắn rất nhiều về vấn đề ăn dùng, ban thưởng rất nhiều dược liệu trân quý.

- Lão đại, hãy chuyên tâm dùng dược, đừng để trẫm lại đau lòng vì ngươi.

- Dạ, phụ hoàng.

Yến Thân vương trả lời tất cung tất kính:

- Nhi thần nhất định sẽ chờ đến lúc quá kế nhi tử nối dòng rồi...

- Không được nói lời này.

- Dạ, phụ hoàng, nhi thần nhớ rõ.

Yến Thân vương cùng hoàng thượng nói thêm mấy câu, liền đi Từ Ninh Cung.

Hoàng đế nhìn hắn rời đi, có chút trầm tư, nên tìm người như thế nào để quá kế cho Yến Thân vương?

Các nhi tử của hoàng tử không thích hợp, trong đám tôn thất, người có huyết mạch thân cận nhất chính là Tần vương nhất mạch.

Tần vương phi có ba nhi tử đều loại bỏ, hoàng thượng không có ấn tượng tốt với Dương phi, nhưng ấn tượng đối với Tần vương phi lại càng không tốt.

Tần vương phi là y nữ, chỉ dựa vào điều này, hoàng đế sẽ không có khả năng tuyển chọn nhi tử của nàng.

Triệu Đạc Dật là ngoại tôn của Dương Soái...

Hoàng thượng chỉ cần tưởng tượng tước vị của Yến Thân vương giao cho ngoại tôn Dương Soái, trong lòng liền bài xích.

Công thần khác họ không được phong vương, cho dù quốc công to lớn.

Hoàng thượng trước sau vẫn không thể tha thứ cho Dương Soái.

Triệu Đạc Trạch đâu?

Hoàng đế đè đè trán, thở dài một hơi, nhìn qua nhìn lại, thật sự chỉ còn A Trạch có thể quá kế cho Yến Thân vương, hoàng đế cùng lão Tần vương là đồng bào huynh đệ, so với đám vương gia huyết mạch càng gần.

Hiện giờ tôn thất cũng không có mấy hậu duệ xuất sắc, cho dù đem hậu duệ tôn thất quá kế cho Yến Thân vương, bọn họ cũng không thể giữ được tước vị.

Yến Thân vương muốn qua kế, chỉ vì không muốn bản thân sau khi chết lại không có người cung phụng hương khói.

Triệu Đạc Trạch không chỉ có huyết mạch gần, còn có năng lực xuất chúng, chưởng quản Thần Cơ Doanh, là lãnh tướng được hoàng thượng coi trọng.

Hoàng đế cũng biết Triệu Đạc Trạch ở Tần vương phủ trôi qua ngày tháng cũng không tốt, quan hệ phụ tử với Tần vương lại vô cùng xấu hổ, xa cách.

Nếu không Triệu Đạc Trạch có chuyện gì cũng sẽ không đi tìm nhạc phụ...

Nghĩ đến Khương nhị gia, hoàng đế khẽ mỉm cười, nếu Triệu Đạc Trạch quá kế cho Yến Thân vương, hắn cùng Khương nhị gia sẽ trở thành thân gia.

Còn có Gia Mẫn quận chúa...Là nữ nhân mà hoàng đế đã từng chung tình nhất.

Để Triệu Đạc Trạch thoát ly khỏi Tần vương phủ phiền toái không ngừng, cũng có thể khiến Gia Mẫn quận chúa trôi qua ngày tháng nhẹ nhàng một chút.

Cũng có thể khiến Vĩnh Ninh hầu không còn lời nào để nói.

Chỉ là muốn quá kế Triệu Đạc Trạch cho Yến Thân vương còn cần một lý do.

______________________________________

Lần trước sau khi Tần vương nói muốn Triệu Đạc Trạch nhận tội thay, hắn vẫn luôn nhắc nhỡ thôi thúc, tới nay Triệu Đạc Trạch vẫn không có động tĩnh.

Tần vương có chút bực bội, bên người lại có thái phi cùng Tần vương phi cổ động, Tần vương cũng biết chuyện này không thể kéo dài.

Hắn sợ đêm dài lắm mộng, chuyện này càng ngày càng nghiêm trọng, nếu ngay cả Triệu Đạc Trạch vẫn gánh vác không nổi, đem Triệu Đạc Trạch đẩy ra thì có ý nghĩa gì?

Đệ đệ của Tần vương thái phi chính là cữu cữu của Tần vương, vị cữu cữu này đột nhiên nhận được tin tức từ đâu đó, còn vài lần truyền tin đến vương phủ, đều không phải tin tốt.

Tần vương suy đoán, kho vật liệu đá kia chính là đại họa.

Tuy mỗi lần thái phi đều sẽ mắng to đệ đệ của chính mình, nhưng sau khi mắng xong, lại hối thúc Tần vương mau giải quyết chuyện này.

- Nếu cứ để yên như thế, mệnh của ta cũng không còn.

Thái phi gặp Tần vương một lần, sẽ khóc một lần, gần đây thái phi ăn không ngon, ngủ không yên, luôn nghi thần nghi quỷ, nửa đêm bừng tỉnh, thái phi có chút gầy ốm, tinh thần uể oải không phấn chấn.

- Lúc này để A Trạch ra mặt là thích hợp nhất, một khi chuyện này nháo lớn, toàn bộ vương phủ không gánh vác nổi.

- Nếu ngươi không thể nói động A Trạch, ta sẽ tự đi, ta quỳ xin hắn, cầu hắn.

- Mẫu phi...

Tần vương có vẻ rất khó xử, A Trạch có thể dễ dàng đả động?

Tần vương phi ở bên cạnh khuyên nhủ:

- Vương gia cũng rất khó xử, thế tử không muốn ra mặt, ai nói cũng không nghe, người không thấy thế tử phi vì mang thai mà không tới thỉnh an người?

Thái phi nghe tới thế tử phi, trước mắt sáng ngời,

- Gọi thế tử phi Khương thị tới đây, ta tự nói với nàng.

Có lẽ có thể để Khương thị khuyên nhủ Triệu Đạc Trạch, cũng có thể nghe một chút xem Triệu Đạc Trạch như thế nào mới bằng lòng" hy sinh" vì vương phủ.

Tần vương suy nghĩ, cũng cảm thấy đây là biện pháp tốt, gật đầu nói:

- Để mẫu phi nói chuyện cũng tốt.

Cũng vì nhi tức sắp tới, Tần vương rời đi trước.

Tần vương phi cũng muốn rời đi, nhưng bị thái phi ngăn cản:

- Ngươi lưu lại, một lát nữa ngươi nói trước, rốt cuộc đây là chuyện liên quan đến toàn bộ vương phủ, ngươi cũng không thể đem hết thảy ném cho ta.

- Thân phận của nhi tức, chỉ sợ là khó có thể nói.

Tần vương phi không muốn bị Khương Lộ Dao làm cho á khẩu, nàng đã từng lĩnh giáo sự lợi hại của Khương Lộ Dao, nàng không dám đối mặt với Khương Lộ Dao.

- Ngươi là chính phi, cho dù là thế tử phi vẫn là nhi tức của ngươi.

Tần vương phi biết Khương Lộ Dao lợi hại, thái phi lại không biết?

Sao thái phi có thể để Tần vương phi dễ dàng né tránh? Muốn ở một bên xem kịch? Nằm mơ đi.

- Chỉ là...

- Không có chỉ là, vương gia đã có trắc phi phụng dưỡng, ngươi không cần nhọc lòng.

Thái phi nhắc nhỡ Tần vương phi, từ khi trắc phi vào cửa, Tần vương rất ít ở lại phòng Tần vương phi, cho dù là mùng một mười lăm phải ở cùng chính phi, thì Tần vương nhiều lúc ở thư phòng nghỉ ngơi một mình.

Hắn lấy lý do chính vụ bận rộn, Tần vương phi luôn lấy danh hiền huệ, sao có thể không để Tần vương nghỉ ngơi ở thư phòng?

Tần vương ở thư phòng không người thị tẩm, Tần vương phi muốn thân cận cũng không được.

Cho nên Tần vương phi cũng không thể chủ động mời sủng Tần vương.

Thái phi hòa hoãn ngữ khí:

- Tuy A Trạch là thế tử, nhưng cho tới bây giờ hoàng thượng vẫn chưa định luận cái gì, vận mệnh có thể an bài hắn làm Tần vương thế tử, vận mệnh không thay đổi được thân phận thứ tử của hắn, ngươi cứ lấy thân phận đích mẫu đè ép, đỡ phải để Khương thị xem thường ngươi.

- Dạ, mẫu phi.

- Hồi bẩm thái phi, thế tử phi tới rồi.

Khương Lộ Dao cất bước vào cửa, nàng mặc y phục cánh sen rộng thùng thình, trâm ngọc cắm trên đầu tóc đen bóng, thân thể nhanh nhẹn, bụng nhỏ hơi nhô lên cũng đủ chứng minh nàng đang hoài thai.

Khương Lộ Dao có thai cũng không gầy ốm như người khác, phản ứng mang thai cũng không nặng, ngược lại so với ngày thường càng thêm vài phần phúc hậu, tường hòa.

- Tổ mẫu, mẫu phi.

Khương Lộ Dao lúc thỉnh an mới xuất hiện, tìm ghế thêu ngồi xuống, mang thai phản ứng không nặng, không thể hiện ý nghĩa nàng phải vì lễ nghĩa ủy khuất chính mình, ủy khuất hài tử:

- Không biết nhị vị tìm ta tới, là có gì chuyện quan trọng?

Nhi tử nối dõi là nặng nhất, nếu thái phi bắt Khương Lộ Dao lập quy củ, truyền ra bên ngoài sẽ hiềm nghi quan hệ mẫu tức.

Khương nhị gia nổi tiếng với bản lĩnh hồ nháo, không chừng sẽ đánh tới vương phủ.

Thái phi quan tâm dò hỏi trạng thái của Khương Lộ Dao, năm lần bảy lượt muốn đổi đề tài lôi kéo đến vật liệu đá, Khương Lộ Dao làm bộ nghe không hiểu, liên tiếp nói chút chuyện vặt về ăn uống tiêu dùng, thái phi sốt ruột vô cùng.

Thái phi năm lần bảy lượt ý bảo Tần vương phi, Tần vương phi vốn định làm bộ cái gì cũng nhìn thấy, ai ngờ Tần vương thái phi nhìn nàng nguy hiếp, cho nên nàng chỉ có thể điểm danh chủ đề:

- Không biết thế tử suy xét như thế nào? Vương gia cũng không tiện nói cùng thế tử...

- Vương gia là phụ thân của thế tử, vương gia cũng không thể nói cùng thế tử, mẫu phi tìm ta hữu dụng sao?

Khương Lộ Dao nhàn nhạt nói:

- Vương gia lấy phụ vì tử cương áp chế thế tử, mẫu phi luôn luôn hiền huệ, lại không hiểu phu vi thê cương sao, thế tử gia phản kháng vương gia không được, người cho rằng ta lại có năng lực phản kháng quyết định của thế tử sao? Nếu ta có thể ra lệnh cho thế tử, chẳng phải sẽ làm tam cương ngũ thường lộn xộn? Thế tử gia lại có thể không để ý tới vương gia...Cái này thật khiến người khác chê cười.

- Người có thanh danh hiền huệ, chắc cũng không hy vọng nhi tức ở trong miệng người khác trở thành nữ nhân đanh đá, sư tử Hà Đông.

Tam cương ngũ thường còn có thể dùng như vậy?

[ Yul: Tam cương gồm quân thần cương, phụ tử cương, phu phụ cương. Ở thời phong kiến là quân xử thần tử, thần bất tử bất trung (vua khiến bầy tôi chết, không chết không trung); phụ xử tử vong, tử bất vong bất hiếu (cha khiến con chết, con không chết không hiếu). Còn mối quan hệ vợ chồng thì "phu xướng phụ tùy" (chồng nói ra, vợ phải theo)

Ngũ thường là năm điều phải hằng có trong khi ở đời, gồm: nhân, nghĩa, lễ, trí, tín.

1. Nhân: Lòng yêu thương đối với muôn loài vạn vật.

2. Nghĩa: Cư xử với mọi người công bình theo lẽ phải.

3. Lễ: Sự tôn trọng, hòa nhã trong khi cư xử với mọi người.

4. Trí: Sự thông biết lý lẽ, phân biệt thiện ác, đúng sai.

5. Tín: Giữ đúng lời, đáng tin cậy. ]

Tần vương phi bội phục Khương Lộ Dao giảo biện, dù biết nàng giảo biện, thì Tần vương phi vẫn bị Khương Lộ Dao đè bẹp đến khó chịu.

Khương Lộ Dao nhấp một ngụm nước trà, cái đám người này mặt trong mặt ngoài đều muốn, rõ ràng muốn A Trạch hy sinh vì vương phủ, cố tình bày ra bộ dạng bất đắc dĩ, thật sự đáng giận vô cùng.

Không gõ bọn họ một phen, Khương Lộ Dao cảm thấy thực có lỗi với chính mình.

Thái phi nói:

- Nếu ngươi hiểu được tam cương ngũ thường, chẳng lẽ ngươi không biết hiếu thuận? Hiện giờ Tần vương phủ rất nguy hiểm, ngươi cùng A Trạch lại trơ mắt nhìn?

- Lời này người nói cùng tôn tức cũng vô dụng, chỉ cần thế tử ra quyết định, tôn tức sẽ nghe lệnh, tôn tức nói không nhất định thế tử sẽ nghe.

Khương Lộ Dao phản lại một câu:

- Có lẽ tôn tức lớn lên trong hòa thuận, phụ từ tử hiếu Vĩnh Ninh hầu phủ, nhận hết yêu thương của phụ mẫu cùng tổ mẫu, tôn tức thật sự không thể ngờ thế gia huân quý lại làm ra chuyện bắt nhi tử hy sinh gánh tội thay, nói ra...Thật sự khiến người khác thổn thức không thôi. Chuyện này tôn tức cũng không dám nói cùng phụ mẫu...Sợ phụ mẫu tức giận.

- Trước kia ta chỉ nghe nói hàn gia vì một ngụm cơm mà bán nhi bán nữ, nhưng dù là bán nhi nữ, phụ mẫu vẫn sẽ chọn cho nhi nữ nhân gia tốt, còn nghĩ tương lai sau này nếu có bạc sẽ chuộc lại nhi nữ. Vương phủ không thiếu bạc, lại buộc thế tử ra mặt, đường đường là Đại Minh đệ nhất danh môn, lại chỉ nghĩ ra chủ ý tìm người gánh tội thay, thật sự là...

Vẻ mặt thái phi lúc đỏ lúc trắng, vật liệu đá là thái phi làm chủ thu mua, chuyện này là đệ đệ của thái phi gây ra, chủ ý gánh tội thay là thái cùng Tần vương đề ra, trong đó người vô tội nhất chính là Triệu Đạc Trạch.

Bị Khương Lộ Dao trách móc như vậy, thái phi nhịn không được:

- Không phải ta không đau A Trạch, mà là chuyện này chỉ có hắn mới có thể làm được, đổi lại là người khác sẽ không được.

- Thế tử được người coi trọng như thế, thật là vinh hạnh.

- Làm càn!

Tần vương phi nói:

- Khương thị, có phải ngươi đã quên ngươi đang nói chuyện cùng thái phi? Miệng đầy âm dương quái khí, trào phúng...Hiếu tâm của ngươi đâu? Vĩnh Ninh hầu phủ dạy dỗ ngươi như vậy sao? Ta thấy thế tử biến thành bộ dạng như hôm nay, chỉ vì không thú được hiền thê, có phải ngươi lại ở sau lưng châm ngòi ly gián, khiến thế tử xa cách thái phi?

Thái phi nói:

- Tôn tức, ngươi còn gì để nói?

- Muốn ghép tội thì sợ gì không có lí do?

- Ngươi còn dám ngồi?

- Người bắt ta quỳ xuống sao?

Khương Lộ Dao chậm rãi đứng dậy:

- Lời nói không hợp, nửa câu cũng ngại nhiều, tôn tức không có gì để nói nữa.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.