Hậu Tinh Thần Biến

Chương 31: Q.7 - Chương 31: Ba kiện Thiên thần khí






“Thiên thần khí!” Thạch Nhược Tín sửng sốt, trong khi kim kiếm Nghịch Ương chém ra, hắn chỉ là ngẫu nhiên chú ý một chút, nhưng vừa nhìn lại để cho mắt hắn không thu lại được, gắt gao nhìn chằm chằm Nghịch Ương.

Kim quang nhanh chóng khuếch tán, một vạn thượng phẩm thần nhân ngay cả thời gian phi tản ra cũng không có, đều bị đạo kim quang này vây khốn, kim quang còn phát ra kiếm khí rung trời, để cho bốn mươi chín thành chủ đều bị kinh ngạc, lúc này bọn họ đã tin nguyên lai tin đồn rằng bọn Hồng Quân có thiên thần khí. Quả thật chính là thiên thần khí, công kích như vậy vốn không phải thượng phẩm thần nhân cầm thần khí có khả năng gây ra, hơn nữa khí tức thiên thần khí từ kim kiếm thoát ra có thể cho bọn họ thâm thúy cảm nhận được.

Tất cả mọi người đều nhìn chăm chú trên người Nghịch Ương, ngay cả những thượng phẩm thần nhân bị đánh văng ra phía sau cũng không them chú ý tới, nguyên lai quân đoàn một vạn thượng phẩm thần nhân chỉ còn lại bảy ngàn người có thể trụ lại, còn ba ngàn người đã hoàn toàn mất đi năng lực chiến đấu.

“Như thế nào lại vậy!” Một thần nhân rốt cuộc nhìn thấy thảm trạng của một vạn thần nhân kia, kinh hô lên một tiếng, nhất thời mọi người toàn lực chú ý tới trên người bảy ngàn thượng phẩm thần nhân còn lại.

Dưới một kiếm, ba ngàn hoàn toàn biến mất, ba ngàn trọng thương, còn lại bốn ngàn thần nhân cũng nhiều ít bị thương.

Bốn mươi chín thành chủ lại sửng sốt, tin đồn Hồng Quân môt kiếm giết chết bảy ngàn thần nhân xem ra không chỉ có không giả, mà lại còn thiếu một chút sự thật. Theo lời dồn thì Hồng Quân là người lợi hại nhất trong bọn hắn, chín tọa thành trì đồng thời tôn Hồng Quân làm cộng chủ, Nghịch Ương bất quá chỉ là đi theo Hồng Quân nên danh tiếng mới được nhắc tới.

Hôm nay Nghịch Ương nhất kiếm, một vạn thượng phẩm thần nhân ba thành tiêu vong, ba thành trọng thương, tính ra sáu thành đều giống nhau bị đánh cho tàn phế, chỉ còn lại bốn ngàn thượng phẩm thần nhân còn có lực chiến đấu cũng là hoảng sợ nhìn Nghịch Ương, vừa rồi một kiếm nọ của Nghịch Ương đã hoàn toàn đưa tinh thần chiến đấu bọn họ sụp đổ. Trong lòng mỗi người đối với Nghịch Ương tất cả đều là sợ hãi.

“Thạch thành chủ, cái … kia trên tay Nghịch Ương là cái loại vũ khí gì!” Chu Thiên cũng bị một kiếm kinh thiên của Nghịch Ương làm kinh động, bay tới bên người Thạch Nhược Tín, nhìn chằm chằm Nghịch Ương hỏi.

“Đáng chết, thiên thần khí như thế nào ở trên tay Nghịch Ương!” Thạch Nhược Tín thầm mắng một tiếng, hắn vẫn tưởng rằng chỉ có Hồng Quân mới có thể có thiên thần khí, lần này chỉ cần hắn một mình nắm được Hồng Quân, thiên thần khí nhất định sẽ là của hắn, chỉ là hắn nằm mơ cũng không nghĩ đến thiên thần khí cũng ở trên người Nghịch Ương, để cho mọi toan tính của hắn đều thất bại.

“Chu huynh, một thời gian trước từng có lời đồn đãi Hồng Quân bọn họ ba người ngẫu nhiên tại Huyền tinh thiết quáng may mắn có được thiên thần khí!” Thạch Nhược Tín tâm cơ lay động, nhưng trên mặt không có một chút biến hóa, mìm cười giải thích cho Chu Thiên, lời đồn đãi này Chu Thiên đã sớm nghe nói, chỉ là hắn không có tin tưởng lắm, hôm nay thật sự chứng kiến thấy thiên thần khí, trong lòng sớm hối hận.

“Nguyên lai đây là thiên thần khí trong lời đồn!” Chu Thiên trên mặt lộ vẻ hâm mộ gật gật đầu, nhưng trong lòng lại hối hận, nếu hắn biết nơi này có thiên thần khí xuất hiện, dám chắc sẽ mời đại cao thủ trong tộc tới đây tranh đoạt, hôm nay chỉ có một mình hắn, cố tình muốn chiếm đoạt cũng không có thực lực, huống hồ Thạch Nhược Tín trước mắt, xem hình dáng của hắn đã sớm biết thiên thần khí tồn tại, có hắn ở đây, ngàn vạn lần Chu Thiên sẽ không có khả năng có được thiên thần khí.

“Đúng vậy, trước tưởng chỉ là đồn đãi, không nghĩ tới là sự thật, khó trách một tên Nghịch Ương, một tên Hồng Quân đã đem Lạc Phượng Thành mà chiếm đoạt!” Thạch Nhược Tín thở dài nói, hắn bây giờ hình dáng cùng đông đảo thần nhân đệ nhất thần giới giống nhau, như là bị thiên thần khí của Nghịch Ương chiếm trụ ở trong lòng.

“Thạch thành chủ hảo phúc khí a, hôm nay bọn họ cho dù có vận hảo đến đâu, cũng trốn không thoát ngàn vạn lần đại quân của thành chủ đuổi giết, xem ra sau này Thạch thành chủ coi như là đệ nhất cao thủ một tầng này của chúng ta rồi!”

Chu Thiên quái thanh nói, Nghịch Ương nhất kiếm mặc dù làm bị thương không ít thượng phẩm thần nhân, nhưng chính là có thể thấy được, một kiếm như vậy hắn không thể tiếp tục xuất ra thêm lần nữa, một ngàn ba trăm vạn thần nhân, đánh chết hắn cũng giết không hết, chỉ cần có được thiên thần khí, mặc kệ đối với Thạch Nhược Tín hay là Chu Thiên mà nói, cho dù hy sinh một ngàn ba trăm vạn người này cũng là đáng giá.

“Đây là ngoài ý muốn, thật không biết bọn họ là như thế nào có được thiên thần khí, chẳng lẻ thật sự tại Huyền tinh thiết quáng ngẫu nhiên mà có?” Thạch Nhược Tín a a cười, một điểm cũng không che dấu dã tâm đoạt thiên thần khí của mình, thiên thần khí nếu đã bại lộ, nơi này vừa là địa bàn của hắn, Chu Thiên gia tộc có cường thịnh đến đâu cũng không có cách nào tranh đấu cùng hắn, huống hồ Chu Thiên bất quá chỉ là một hạ phẩm thần nhân.

“Vậy thật sự chúc phúc cho Thạch thành chủ rồi!” Chu Thiên lại quái thanh nói, con mắt lộ ra sự ghen ghét mãnh liệt.

“Đa tạ Chu huynh, lần này có thể đoạt được thiên thần khí mà nói, cũng là có Chu huynh tương trợ, chờ sau khi trở về ta đối với Chu huynh hảo hảo cảm tạ!” Thạch Nhược Tín ha ha cười to, đồng thời ra lệnh thuộc hạ ba vạn thượng phẩm thần nhân phân tán ra, cùng nhau giáp công Nghịch Ương.

Hồng Quân, Nghịch Ương, Liễu Hàn Thư ba người còn ở trước cửa thành hư không mà đứng, ba vạn thượng phẩm thần nhân từ bốn phương tám hướng bao vây đến, đối với Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư xem như không thấy, trực tiếp hướng Nghịch Ương mà đi tới.

“Liên huynh, thiên thần khí!” Vương thành chủ hướng Liên Vựng truyền âm nói, thiên thần khí hiện thân, nếu nói tâm không động là nói dối, bốn mươi chín thành chủ trong lòng đều gấp gáp, chỉ là Thạch Nhược Tín một mực uy nghiêm, mặc dù nói bọn họ địa vị ngang hang, đều là thành chủ, nhưng không có mệnh lệnh của Thạch Nhược Tín, bọn họ ai cũng không dám hành động tùy tiện.

“Tạm thời cứ chờ xem đã, cho dù chúng ta có lấy được, cũng không thể giữ được!” Liên Vựng thở dài, hắn có chút kích thích, nhưng cũng không có nghĩa là hắn ngu ngốc, thiên thần khí công khai xuất hiện, hắn tuy nói là một thành chủ, nhưng cũng giống như con kiến trong một đám người bu đông đen như thế này, căn bản không có biện pháp cùng các đại chủng tộc chống lại.

“Nghịch Ương lão ca, có muốn hay không ta cùng sư huynh hổ trợ?” Hồng Quân mỉm cười nói, Thạch Nhược Tín bọn họ bày mưu tình kế, Hồng Quân trong lòng cũng có tính toán, thiên thần khí đã lộ ra, bọn người này không thể nào không nhào tới.

“Không cần, đã lâu không được thỏa mãn chém giết, trước giao cho ta, nếu không được, các ngươi lên!” Nghịch Ương ha ha cười, kim kiếm giơ lên, hướng tới đám người mà bắt đầu một màn chém giết.

“Liên Vựng, Vương Triều, mệnh lệnh cho người của các ngươi công kích Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư, Nghịch Ương các ngươi tạm thời không cần phải xen vào!” Bọn người Liên Vựng đang đứng xem cuộc chiến, Thạch Nhược Tín tự mình hạ mệnh lệnh, quả nhiên như bọn hắn sở liệu, Thạch Nhược Tín không có khả năng cho bọn họ có cơ hội cướp đoạt thiên thần khí.

“Các vị thành chủ, nếu Thạch Nhược Tín ta đoạt được thiên thần khí, nhất định sẽ không khuy đãi các vị, sau này khi đã hạ chín tọa thành trì, tất cả chiến lợi phẩm đều quy các ngươi, Hoàng Sa Thành ta một chút cũng không đụng tới.”

Chúng thành chủ còn đang do dự thì Thạch Nhược Tín lại truyền âm đến, bốn mươi chín thành chủ hai mắt đều sáng ngời, thiên thần khí bọn họ có muốn cũng không dám, có thể có nhiều một chút chỗ tốt, cũng là rất có khả năng.

“Các vị thành chủ, chúng ta trước tiên phái năm mươi vạn thượng phẩm thần nhân vây công Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư, bọn họ không có thiên thần khí, dưới năm mươi vạn đại quân vây công, ta không tin bọn họ không chết được!”

Lý Phong đã chết, Hắc Mang Thành đều là nhìn Thạch Nhược Tín, hôm nay Thạch Nhược Tín đã mang quyền chỉ huy Hắc Mang Thanh giao cho Liên Vựng.

“Nghịch Ương múa kim kiếm vào trong đám người, những người này có tu vi thượng phẩm thần nhân nhưng lại chỉ sử dụng tiên khí, căn bản không phải là đối thủ Nghịch Ương, cơ hồ mỗi nhát chém xuống đều làm cho mấy thần nhân tử vong hoặc bị thương nặng, bọn họ tốc độ cũng rất nhanh, bất quá không thể so được với kiếm khí khổng lồ sắc bén mà thiên thần khí phát ra.

“Ha ha, thống khoái!” Nghịch Ương cao hứng hô một tiếng, bản thân hắn cũng chịu không ít thần nhân công kích, Nghịch Ương cũng bị một vài vết thương nhẹ, càng bị thương càng làm kích phát hào khí của Nghịch Ương, trên tay kim kiếm huy vũ tốc độ càng nhanh.

“Sư huynh, chúng ta cũng có thể hoạt động a!” tình huống Nghịch Ương coi như tạm ổn, thần nhân căn bản không có khả năng tới gần Nghịch Ương, công kích của bọn họ bây giờ cũng chỉ làm Nghịch Ương bị thương nhẹ, đối với hắn không phải là uy hiếp quá lớn.

Năm mươi vạn thần nhân các cấp, đồng thời xông tới, chiến trường trong không trung lại mở rộng, cũng bị năm mươi vạn thần nhân này làm thành một rào cản bằng thân thể, người bên ngoài hoàn toàn nhìn không tới hai người Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư, chỉ có thể dụng thần thức quan sát, năm mươi vạn, còn lại có thể chánh thức công kích Hồng Quân cùng Liễu Hàn Thư bất quá chỉ có năm vạn mà thôi, còn lại đều chờ ở phía sau, luân lưu công kích.

“Sư huynh, sát!”

Hồng Quân trên người lại toát ra cái loại … lãnh khí này, lãnh khí lần này so với lúc trước còn muốn mạnh hơn, năm mươi vạn người công kích bọn họ cùng với một vạn đang vây công Nghịch Ương trong lòng đều phát lạnh, chỉ là bọn họ căn bản không phát hiện được cảm giác này là do Hồng Quân gây ra cho bọn họ.

“Hảo, sát!”

Liễu Hàn Thư cũng là hô to một tiếng, trực tiếp rút ra thiên thần khí, đây cũng là ý tứ của Hồng Quân, nếu muốn giết một cách tàn sát, bây giờ năm mươi vạn người ở bên ngoài, đích xác chỉ có thể dùng thiên thần khí quần sát để chiếm thiên cơ.

Lại là một đạo kim quang từ trên người Liễu Hàn Thư phát ra, Nghịch Thiên nhất kiếm của hắn không bằng Nghịch Ương, đánh ra cũng là vô dụng, phát ra một đạo kiếm khí thẳng tắp, xuyên qua vô số thần nhân phía trước, trực tiếp phá ra một cái thông đạo.

“Thiên thần khí!” mọi người lại kinh hô, không nghĩ tới sau khi Nghịch Ương xuất thiên thần khí, trên người Liễu Hàn Thư cũng có thiên thần khí, năm mươi vạn đại quân đang vây quanh hai người bị một kiếm này của Hàn Thư giết tới hơn năm ngàn hạ phẩm thần nhân, hơn ba trăm trung phẩm thần nhân, còn có hơn hai vạn hạ phẩm thần nhân bị thương.

“Có tới hai kiện thiên thần khí!” Thạch Nhược Tín sửng sốt, rồi lại mừng như điên, hắn vốn tưởng rằng chỉ có một kiện thiên thần khí, căn bản không nghĩ tới Hồng Quân bọn họ có tới hai kiện thiên thần khí.

“Hai kiện thiên thần khí!” Chu Thiên hai mắt hồng lên, đã xuất truyền tấn khí trộm đưa tin cho bên trong gia tộc, nhanh phái cao thủ đến đây, Chu Thiên chỉ có thể âm thầm cầu nguyện, ba người Hồng Quân nhất định cầm cự tới khi người của Chu gia đến, chỉ cần Chu gia đến, việc đoạt lấy một kiện thiên thần khí thì Thạch Nhược Tín cũng không dám nói cái gì.

“Sư huynh, đánh hay lắm, xem Phá Thiên cửu kiếm của ta!” Hồng Quân ha ha cười, một thanh tiểu kim kiếm từ trong tay rất nhanh hóa lớn, lại từ một phân thành chín, chín thanh kim kiếm, tự động phi tới không trung, mỗi thanh kiếm đều bộc phát ra một cổ kiếm khí so với vừa rồi Liễu Hàn Thư phát ra yếu hơn một chút, chín phương hướng, lập tức đánh tan năm mươi vạn đại quân đang vây công hai người.

“Thiên thần khí có thể chia thành chín thanh kiếm!” Thạch Nhược Tín trợn tròn mắt, thiên thần khí của Hồng Quân so với Nghịch Ương cùng Liễu Hàn Thư còn muốn tốt hơn, thiên thần khí hắn xuất ra, chính là thượng phẩm thiên thần khí “Phá Thiên”.


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.