"Hồng Quân, chúng ta ra khỏi đây, sau đó cùng mọi người bàn bạc...” Từ ngày đó Hồng Quân luôn luôn tự hỏi mình tìm biện pháp khiến thực lực của thần giới thứ hai lớn mạnh. Trải qua vài ngày khổ tâm suy nghĩ, cuối cùng hắn cũng nghĩ ra một vài biện pháp khả dĩ dành cho thần nhân của thần giới thứ hai tu luyện.
” Uhm, trước tiên tập hợp chín thành chủ cùng nhau bàn bạc, xem sử dụng biện pháp gì mới có thể tăng lên thực lực của thần giới thứ hai Ngay cả Hồng Quân cũng cảm thấy mình có đôi chút khổ cực, mệt mỏi, chính là có một số việc đưa ra cho mọi người cùng bàn bạc lại là chuyện hay.
Trận pháp cũng không nghĩ tới nữa, Hồng Quân cùng La Băng đi ra khỏi mật thất. Thần thức đảo qua nhất thời phát hiện ra chỗ ở của Nghịch Ương, đồng thời hắn cũng phát hiện ra những khí tức quen thuộc của Tôn Ngộ Không và Huống Thiên Minh.
Hồng Quân có chút sững sờ, nét mặt có đôi chút kinh hãi, La Băng thấy thế có chút khó hiểu liền hỏi ” Làm sao vậy, nhìn mặt huynh sao bỗng dưng cao hứng vậy?’
” Ha ha Băng nhi, nàng không cảm giác được sao? Ngộ Không, còn có Huống Thiên Minh rốt cuộc đã tới được nơi này” Thần sắc của Hồng Quân có đôi chút khoa trương, từ khi Liễu Hàn Thư cùng Lâm Lâm chết đi khiến hắn càng trân trọng thêm tình cảm huynh đệ.
” Cái gì?” La Băng cũng có chút kinh ngạc, vừa rồi bước ra khỏi mật thất, nàng cũng không có chú ý tới người nào, chỉ một mực suy nghĩ những điều ở trong lòng, chỉ một mực theo Hồng Quân đi ra không hề thả thần thức nên khi nghe Hồng Quân đột nhiên hưng phấn thì thần thức lập tức triển khai rất nhanh chóng phát hiện ra Ngộ Không và Huống Thiên Minh.
” Thật sự là bọn họ, chúng ta đi mau” Trong phút lơ đãng, La Băng nắm lấy tay Hồng Quân kéo đi, hướng phía sân của Nghịch Ương phi tới.
Trên mặt Hồng Quân có nửa phần buồn bực, nửa phần ngượng ngùng, không tự chủ đựơc bị La Băng kéo đi.
” Ngộ Không, Thiên Minh”Hồng Quân đang còn bay trên không chưa kịp đáp xuống mặt đất đã gọi lớn, Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh kinh ngạc hướng phía phát ra âm thanh quay lại. Thân ảnh La Băng cùng Hồng Quân đang nắm tay nhau từ nhỏ dần biến thành lớn hiện ra trước mặt bọn họ.
” Các ngươi...đây là...?” Huống Thiên Minh kinh ngạc kêu lên trong khi Hồng Quân và La Băng đang tay trong tay. Hai người thấy Huống Thiên Minh kêu lên như vậy đều cuống quít bỏ tay nhau ra, sắc mặt cũng trở nên đỏ bừng.
” Quả nhiên huynh đệ của Tôn Ngộ Không ta lợi hại, phi thăng so với ta cách không bao lâu mà đã xây dựng được cơ nghiệp như vậy” Tôn Ngộ Không khoa trương ôm chặt Hồng Quân, tuy nhiên đối với hắn khi đã trở thành trung phẩm thần nhân thì không sợ loại đè ép, chỉ cần dùng sức một chút có thể tách Ngộ Không ra.
Lần này lại đến lượt Ngộ Không kinh ngạc, hắn đi quanh Hồng Quân hai vòng rồi đột ngột nhảy dựng lên, ngón tay chỉ vào Hồng Quân, vẻ mặt kinh ngạc đến nửa ngày không nói ra được câu nào.
” Như thế nào có thể, ngươi, ngươi đã là trung phẩm thần nhân...?:”
” Cái gì? Hồng Quân huynh đệ đã trở thành trung phẩm thần nhân?” Nghịch Ương cũng giật mình trợn mắt nhìn Hồng Quân, lần này mới nhìn kỹ quả thật Hồng Quân có đột phá, con mắt lại lập tức trợn to hơn.
” Có cái gì mà phải giật mình, đâu chỉ có mình ta đột phá, Băng Nhi cũng đã đột phá” Hồng Quân mỉm cười, đối với thái độ ngạc nhiên của mọi người hắn cũng không để ý tới.
” Ngươi...ngươi cũng đột phá?” Tôn Ngộ Không giờ phút này chết lặng, từ trước cho tới nay hắn kiêu ngạo nhất chính là sự tiến bộ nhanh của mình, vô luận là Tu La giới hay Vô danh không gian thì hắn cũng chính là người có tiến bộ nhanh nhất, tu vi cao nhất, hắn cũng là người phi thăng sớm hơn Hồng Quân cùng La Băng.
Hôm nay sau khi phi thăng không có bao lâu, cả Hồng Quân và La Băng đã trở thành trung phẩm thần nhân, hắn vẫn đang còn dừng lại hạ phẩm thần nhân cảnh giới không biết lúc nào mới có thể đột phá.
Đối với hắn điều này là một sự đả kích, Ngộ Không không biết rằng tại tầng sáu Hồng Quân đã trở thành thần nhân, chỉ là áp chế công lực không cho mình phi thăng, nếu mà tính ra thì Hồng Quân mới chính là người đạt tới thần nhân cảnh giới thứ nhất trong đám người bọn họ.
Thành chủ phủ, hậu viện.
Tôn Ngộ KHông cùng Huống Thiên Minh tới tạm thời làm tan đi những u uất trong lòng bấy lâu nay của Hồng Quân. Ba ngày, Hồng Quân, Ngộ Không, Huống Thiên Minh cùng nhau điên cuồng uống rượu, lão Nghịch Ương cũng gia nhập đội rượu cùng bọn họ, chỉ có La Băng chỉ lặng im ngồi nhìn, chính mình chỉ uống một chút mà thôi.
Hồng Quân lần này uống không ít rượu được cất trong giới chỉ, khiến cho ba người Nghịch Ương phải hô to, ngay cả một người ít uống rượu như Huống Thiên Minh đối với rượu của Hồng Quân cũng than thở không thôi, bởi vì hắn cùng Ngộ Không sống trong thôn trang, lâu lắm rồi chưa được uống loại rượu nào ngon đến như vậy.
Trong khi uống rượu Nghịch Ương đột nhiên than thở, Hồng Quân quả thật là một gã biến thái, không những thế những người bên người hắn cũng toàn là những gã biến thái. Mới đầu nhìn một người, một người phụ nữ yếu đuối phi thăng không được bao lâu giờ cũng trở thành trung phẩm thần nhân, cả tầng thứ bảy này tốc độ tu luyện nhanh như nàng cùng Hồng Quân cũng không có mấy người.
Còn có Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh, Tôn Ngộ Không thì không cần phải nói nữa, sợ rằng Nghịch Ương phải sử dụng thiên thần khí cùng Nghịch Thiên nhất kiếm mới có thể đấu cùng hắn, còn lại gã Huống Thiên Minh, mặc dù Nghịch Ương chưa từng giao thủ với hắn nhưng mới nhìn qua cũng đã biết là không đơn giản, trong khi Tôn Ngộ Không đang thi triển Kinh thiên liên côn mà hắn vẫn có thể ra tay ngăn trở thì không phải là người tầm thường.
Nhưng Nghịch Ương vẫn tính toán sai một điểm, lão cũng không tính rằng cái người nữ tử trông có vẻ yếu nhất kia cũng là một người không hề đơn giản. Nàng Tu la ma hoàng đạo lại có Nhị Lưu hồng mông linh bảo, so sánh với Tôn Ngộ Không chỉ có hơn chứ không kém, Huống Thiên Minh nếu không dùng đến chung cực biến thân thì không thể nào là đối thủ của nàng, mà cho dù có chung cực biến thân cũng chỉ là ngang tay, muốn đánh bại La Băng là một sự việc vô cùng khó khăn. Trong mấy người tu vi cao nhất (thượng phẩm thần nhân) ngược lại lại là người yếu nhất.
Tin tức Hồng Quân xuất quan nhanh chóng được lan truyền ra Hồng Quân thành, Những người muốn tận mắt nhìn thấy Hồng Quân tập trung xa xa bên ngoài thành phủ, ít nhất cũng có mấy vạn người. Đối mặt với nhiều người sùng bái mình như vậy cũng khiến Hồng Quân giật mình, hắn cũng cảm thấy cao hứng để cho bọn họ thấy mặt để thoả mãn tâm nguyện của những người này.
Đối với sự phát triển của Hồng Quân thành và những thành trì xung quanh Hồng Quân cũng rất vui mừng, thần giới thứ hai chậm rãi phát triển mà nhờ vào sức của chính bản thân họ là sự phát triển tốt nhất, sau này có sự giúp đỡ của Hồng Quân hay không thì cũng có thể đứng sánh vai với thần giới thứ nhất.
Cách Hồng Quân thành hơn tám mươi ức dặm, Chu gia tổng bộ - Chu thị thành.Một toà thành trì lớn hơn gấp trăm lần Hoàng Sa thành, ở lại đều là Chu gia đệ tử. Đây cũng chính là tổng bộ của Chu gia tại tầng không gian thứ bảy, không những thế bọn chúng còn khống chế rất nhiều thành trì khác.
Chu Thiên cùng ba mươi vị Chu gia cao thủ chết đi nhanh chóng truyền đến Chu gia tổng bộ, trông Chu Thiên bên ngoài thì địa vị rất cao nhưng đối với Chu gia tổng bộ, cao thủ nhiều như mây thì hắn cũng không tính là cái gì. Duy nhất chỉ có một điểm là Trận pháp của Chu thiên rất có tiền đồ nhưng tất cả chỉ dừng lại ở đó, Chu Thiên dù sao cũng không phải trực hệ của Chu gia tộc trưởng, một thị tộc khổng lồ nên vị trí của hắn cũng không được tính là cao.
Thạch Nhược Tín vốn vẫn coi thường người của Chu gia, hắn theo như lời của Chu Thiên cùng ba mươi vị cao thủ đã chết thì Chu gia luôn luôn không tin tưởng bất cứ một người nào, nếu có chuyện bao giờ cũng phái người điều tra trước rồi tính.
Trải qua những tin tức đã điều tra cùng với những tin tức đã nhận được, Chu gia có vài điểm nhận định.
Thứ nhất : Thạch Nhược Tín muốn đánh Hồng Quân chín thành, kỳ thật là muốn Thiên Thần khí trong tay Hồng Quân, điểm ấy cũng chính từ hắn phái ra toàn bộ cao thủ truy sát Hồng Quân, và để bên mình là những người tinh nhuệ nhất.
Thứ hai : Chu gia trưởng lão cao thủ không phải do Hồng Quân giết chết, người của Hồng Quân quá ít, cho dù họ có cường đại trở lại, muốn giết ba mươi người của Chu gia cũng không ngu ngốc tuyên truyền rộng rãi ra bên ngoài, căn bản hắn làm không được, chỉ có cách là Thạch gia bí mật kết hợp với quân đoàn mới có khả năng, mà ngày đó Thạch Nhược Tín quả thật cũng có dẫn theo Phong – Vũ – Lôi đoàn đi vào chiến trường.
Thứ ba, Hồng Quân cũng không phải tầm thường, dẫn dụ quân của Thạch Nhược Tín đi vào lãnh địa của Huyền Hổ thú, sau đó bầu trời lại xảy ra dị biến, mà điểm xuất phát lại từ Huyền tinh thiết quáng, rất có thể lần dị biến này có liên quan đến Hồng Quân.
Chu gia phân tích hoàn toàn chính xác, cuối cùng họ còn bắt được một người của Phong đoàn, sau khi sưu hồn liền biết được điều họ phân tích là đúng. Ngoại trừ Chu Thiên khi phá trận bị Hồng Quân giết thì tất cả các cao thủ ở bên ngoài đều do Thạch Nhược Tín giết chết.
Đối với việc Thạch Nhược Tín giết người của Chu gia, bọn họ cũng không tuyên truyền thông tin này ra ngoài, nhưng khi nhận được tin tức Thạch Nhược Tín trở về cũng biết được rất nhiều người của Chu gia bị Hồng Quân giết chết.
Thạch gia tuy không bằng Chu gia nhưng cũng là một trong những đại gia tộc, nhưng bây giờ gã Hồng QUân này không biết từ đâu chui ra không hề nể mặt của Thạch gia giết rất nhiều người của bọn họ. Mà địa vị của Thạch Nhược Tín tại Chu gia đối với Chu thiên còn cao hơn nhiều, hắn tuy chỉ là một thành chủ nhưng lại là có quan hệ trực hệ với Thạch gia, nếu không thì làm sao hắn dám xuống tay giết người của Chu gia?
Hơn sáu trăm năm sau, sự việc của Hồng Quân khiến Chu gia cũng chưa biết phải xử lý như thế nào, ngày hôm này tại tầng không gian thứ bảy, Chu gia tộc trưởng Chu…(trong nguyên bản tiếng Trung cũng chỉ có mỗi dấu chấm hỏi ? nên ta cũng không biết phải dịch như thế nào, độc giả tự đặt cho lão cái tên đi vậy…hắc hắc) tập trung các hạch tâm trưởng lão lại để nghị sự.
" Tộc trưởng, ta cho rằng mặc kệ cái tên gọi là Hồng Quân kia thần bí như thế nào thì chúng ta vẫn phải diệt trừ hắn, nếu không sau này sẽ thành đại họa"
Chu gia trưởng lão Chu Nham Đô là người đầu tiên lên tiếng, từ trước đến nay hắn luôn luôn là người trong trường phái chủ chiến, nhiều lần xin xuất quân diệt trừ Hồng Quân, chỉ là không được tộc trưởng Chu? Đồng ý.
" Ta tán thành ý kiến của Nham Đô trưởng lão, loại này chính là manh nha trạng thái bạo động, phải nhanh chóng diệt trừ' Phe chủ chiến trưởng lão Chu Dũng cũng tiếp theo nói.
" Nham Đô trưởng lão, Dũng trưởng lão, diệt trừ thế lực này của Hồng Quân thật sự không phải là chuyện khó. Vấn đề quan trọng nhất là chúng ta phải điều tra rõ rang, lần trước bầu trời dị biến có thật sự quan hệ với gã Hồng Quân kia không, còn có tại sao trên tay hắn lại có Thiên thần khí, tất cả vấn đề này phải được điều tra rõ ràng"
Phản đối ý kiến của phe chủ chiến chính là Chu Tàng trưởng lão, hắn chính là ủng hộ sự điều tra của Chu gia, cả tầng không gian thứ bảy này có lẽ không ai biết hơn hắn về sự Được – Mất, mỗi ngày các mật thám của Chu gia luôn luôn thông báo tin tức và tập trung phân tích đưa lại cho hắn, đó cũng chính là lý do hắn cảm thấy kiêng kỵ gã Hồng Quân này. Những người biết nhiều chuyện chưa từng có ai vượt qua được hắn, và chính đó là lý do Chu? Tộctrưởng luôn tin tưởng hắn.
" Điều tra, điều tra…mỗi lần điều tra là đã mất đến sáu trăm năm rồi, nhưng ngươi vẫn chẳng điều tra được cái gì cả, ngươi nói điều tra chưa ra chúng ta chờ đợi sáu trăm năm, nếu ngươi không điều tra ra không lẽ chúng ta cũng phải chờ ngươi đến sáu trăm ngàn năm sao? Chẳng lẽ chúng ta cứ trơ mắt nhìn bọn chúng phát triển ?"
Chu Nham Đô đối với Chu Tàng rất bất mãn, mỗi lần đều là Chu Tàng lấy cớ là điều tra mà không thể xuất quân đối chiến, lần này trước mặt tộc trưởng hắn cũng không ngần ngại phát tiết.
" Phải điều tra, chúng ta có thể bắt cái gã gọi là Hồng Quân kia lại tra hỏi, cái gì mà không biết chứ? Còn cứ như vậy điều tra cái bí mật quỷ quái kia vừa lãng phí thời gian vừa lãng phí tinh lực"
Chu Dũng lại là người không có chút tức giận nói khiến Chu Tàng sắc mặt không khỏi biến đổi.
" Mấy vị trưởng lão cũng không cần tranh cãi nữa, Tàng trưởng lão bây giờ không có đồng ý chiến đấu thì rõ ràng cũng có lý do của ông ta, một khi gã Hồng Quân kia thực sự là người có thể làm phát sinh bầu trời dị biến, thiên địa đều có thể điều khiển thì có gì hắn không làm được?chúng ta nhất định phải cẩn thận. Chỉ một chút không cẩn thận thôi thì Chu gia chúng ta dễ dàng gặp phải tai ương, có khi còn toàn bộ bị tiêu diệt, chẳng lẽ nguyên nhân cái chết của chúng ta tại thần giới các người đã quên rồi sao?"
Chu? Trưởng lão chỉ mấy người đang tranh cãi, hắn chính là tán thành ý kiến của Chu Tàng, trước tiên phải điều tra kỹ càng, sau đó mới quyết định. Theo như lời nói của hắn thì sau khi thần giới xuất hiện thì đã trải qua hai lần diễn kỷ. Chu gia trước kia có một vị thiên tôn, nhưng chính vì đắc tội với chưởng khống giả thứ hai – Lâm Mông, khi đó Lâm Mông mới sáng tạo ra một vũ trụ (Vũ trụ thứ hai – thần giới thứ hai) nên bị Lâm Mông giết chết. Trong những điều giáo huấn của tổ tiên từ đó cũng đã có những điều răn dạy cho Chu gia đệ tử. Sau khi Chu gia Thiên tôn chết đi cũng kéo theo sự xuống dốc của Chu gia. Chu gia tộc trưởng lên tiếng khiến Chu Nham Đô và Chu Dũng cũng
không dám có ý kiến gì, cục tức đó bọn họ cũng chỉ còn biết nuốt vào trong bụng, địa vị của Chu gia Tộc trưởng là cái mà Chu gia trưởng lão bọn họ không thể so sánh được.
" Tàng trưởng lão, điều tra cũng nên điều tra nhanh hơn một chút, trọng điểm điều tra Thiên thần khí trên người Hồng Quân từ đâu mà có, bầu trời dị biến có quan hệ đến hắn không thì sau này điều tra cũng không muộn" Chu? Tộc trưởng nhẹ nhàng nói sau đó bước ra ngoài.
"Uỳnh" Thân thể Tôn Ngộ Không bị một kiếm của Nghịch Ương đánh bay ra xa,
chậm rãi dừng lại. Trong lòng hắn giờ này lại bùng lên một ngọn lửa hưng phấn, lớn tiếng kêu " Hay, thống khoái, đã lâu không có đánh đã tay như vậy, hãy thử tiếp ta Kinh thiên nhất côn"
Theo tiếng hô của Ngộ Không, Kim Cô bổng đột nhiên biến dài ra mạnh mẽ đập về phía trước. Không gian trở nên gợn song sau mỗi lần côn ảnh đi qua, kim quang cũng theo không gian chấn động mà lao nhanh về phía Nghịch ương.
Tôn ngộ Không cùng Huống Thiên Minh đến chỗ này người cao hứng nhất không
phải là Hồng Quân mà là Nghịch Ương, hai người này chính là những người ưa chiến đấu, ưa náo nhiệt. Hai người cứ cách khoảng ba năm lại chiến đấu một trận, thời gian trôi qua cũng khiến Nghịch Ương dần yên tâm, cho dù lão có vận dụng Nghịch Thiên Nhất Kiếm cũng không có khả năng giết chết Ngộ không, thậm chí nếu không vận dụng đúng thời cơ, muốn chiến thắng Ngộ Không cũng phi thường khó. Nên những lần đầu tiên động thủ, hai người chiến đấu thì Nghịch ương có số lần thắng nhiều hơn.
" Lại là chiêu này sao?" Nghịch ương nhíu mi, trong khi Tôn Ngộ Không vừa xuất ra Kinh Thiên nhất côn thì đột nhiên có một cỗ lực vô hình trói buộc khiến tốc độ của lão đột nhiên chậm lại. Ngạnh kháng với một côn của Ngộ Không hay không? Nghịch Ương cho tới bây giờ cũng không muốn đụng phải hòn đá tảng này.
" Phá thiên nhất kiếm" Chân nguyên toàn thân vận chuyển, ngay lập tức Nghịch ơng xuất ra Nghịch Thiên nhất kiếm. Hai luồng Kiếm khí cùng côn khí va chạm một chỗ, bởi vì Nghịch Ương ra tay chậm hơn nên điểm va chạm năng lượng của hai cỗ kình khí rất gần với người lão. Dư kình của cú va chạm này chấn Nghịch Ương văng đi thật xa mấy ngàn thước, đối với Ngộ Không thì đây chính là thời gian hắn xuất ra Kinh thiên liên côn.
" Dừng, dừng" Nghịch ương nhìn thấy bộ dáng Ngộ Không chuẩn bị đánh ra Kinh thiên liên côn thì vội vàng hô dừng lại. " Ta nhận thua, là ta nhận thua được chưa"
Nghe Nghịch Ương nói, Tôn Ngộ Không liền thu hồi Kim Cô bổng, bay tới trước mặt Nghịch Ương cười hì hì nói " Ta nói cho lão Nghịch đằng nào ngươi cũng thua, lần này lại có rượu uống rồi"
Từ khi uống qua rượu của Hồng Quân, Ngộ Không cùng Nghịch Ương mỗi lần giao
đấu đều đem loại rượu này ra cá độ, nhưng những lần chờ không được, thèm rượu quá liền lại một lần nữa giao đấu cá cược. Dự kiến mỗi lần giao đấu phải trên dưới ba năm, nhưng bây giờ mới có … ba tháng mấy tên gia hỏa này lại đòi giao đấu rồi. trong ba tháng vừa qua, Nghịch Ương không dưới mười lần đi xin rượu của Hồng Quân, hôm nay lão lại thua nữa, aizzz…lại khổ lão Nghịch rồi.
Nghịch Ương cười khổ một chút rồi nói " Được sẽ có rượu uống, để ta đi xin rượu đã, ta tin tưởng lần sau nhất định ta sẽ thắng, lúc đó nhìn bộ dạng của ngươi chắc là mát lòng mát dạ lắm" Nghịch Ương trong lòng cũng đang không ngừng tính toán, bây giờ mà đánh nhau với Ngộ Không thì phần thắng thuộc về mình sẽ rất ít, nhất định phải mượn Thiên thần khí có thể chia làm chín thần khí của Hồng Quân, để cho Ngộ Không ngay cả cơ hội sử dụng Kinh thiên liên côn cũng không có, như vậy mình thắng chắc năm mươi phần trăm rồi.