Vô Danh Không Gian tầng thứ chín, Hồng Quân rốt cục đi tới cái không gian cuối cùng này, vừa mới phi thăng lên tới tầng thứ chín, thần thức liền trong nháy mắt triển khai, lục soát tìm kiếm tung tích đại ca Tần Tư.
“Không có?” Hồng Quân nhướng mày, hắn tịnh không biết Tần Tư bởi vì tránh né truy sát mà thay đổi khí tức.
“Ồ?... Cổ khí tức này…” Đột nhiên, thần thức của Hồng Quân phát hiện Tả Thu Mi: “Trên thân thể người này, làm sao lại có khí tức của mẹ?” Hồng Quân vừa nghĩ tới, thân thể trong nháy mắt biến mất, trong khoảnh khắc, đã tới trước mắt Tả Thu Mi, nhận thấy trên người nữ tử này khí tức tản ra cùng mẫu thân Khương Lập giống nhau.
“Ngươi, ngươi là ai?” Tả Thu Mi trong nháy mắt phát hiện ra Hồng Quân, Tuyết Hành cũng lập tức đang thuấn di tới nơi này, ánh mắt nhìn Hồng Quân có vẻ như là kẻ địch.
“Ngài… Ngài là Sinh Mệnh Thần Vương Tả Thu Mi?” Hồng Quân nhìn thoáng qua liền đoán được thân phận Tả Thu Mi, hai giọt lệ sinh mệnh linh hồn phân biệt chọn trúng Khương Lập và Tần Vũ, cuối cùng hai giọt lệ sinh mệnh linh hồn hoàn toàn dung hợp, mới giúp cho Khương Lập trở thành là Sinh Mệnh Thần Vương, bất luận là Khương Lập hay Tả Thu Mi, trên người đều có một ít khí tức của đối phương, đây cũng là nguyên nhân Hồng Quân nhìn thoáng qua đã nhận định được.
“Ngươi cũng là… con của Khương Lập?” Tả Thu Mi nghi hoặc hỏi, trước mắt cái người tuổi trẻ này, cùng Tần Tư tạo cảm giác cho hắn giống nhau như đúc.
“Đúng, ta gọi là Tần Sương.” Hồng Quân trực tiếp đem tên tộc mình báo ra. Tuyết Hành ở phía sau tức thì thở phào, hỏi:
“Tần Sương? Ngươi là đệ đệ của Tần Tư sao.”
Hồng Quân ngẩn người, ngay tức thì mừng rỡ:
“Đúng vậy, các người gặp qua đại ca? Huynh ấy bây giờ ở đâu?”
“Huynh đệ các ngươi cảm tình thật đúng là tốt.” Tuyết Hành hâm mộ nói: “Ca ca ngươi mới vừa tới đây thì cũng vội vả tìm ngươi khắp nơi, chẳng qua ca ca ngươi gần đây tựa hồ có chút phiền toái.”
Nghe lời nói của Tuyết Hành Hồng Quân chỉ cảm thấy trong lòng run lên, liền vội vàng hỏi:
“Đại ca ta làm sao vậy?” Nói đến, Hồng Quân rời nhà ra đi, nguyên nhân lớn nhất là do đại ca Tần Tư, đúng là vầng hào quang rực rỡ của Tần Tư mới dẫn đến ý tưởng chống đối trong lòng Hồng Quân, mới có ý nghĩ bỏ nhà ra đi. Nhưng tất cả những điều này cũng không hề ảnh hưởng đến tình cảm của hai huynh đệ, Tần Tư cho tới bây giờ chưa từng có ruồng bỏ qua cái tên đệ đệ tư chất kém cõi này, mà Hồng Quân cũng chưa bao giờ bởi vì hào quang của Tần Tư mà chán ghét đại ca thiên tài của mình.
“Tần Tư dường như cùng người nào đó đánh nhau thì bại lộ Hồng Mông linh bảo, kết quả bị người ta loan truyền rộng rãi, chưa đến mấy ngày tất cả không gian này đều đã biết hết.”
“Lại là do linh bảo?” Hồng Quân chau mày, một cổ tâm lý chán ghét tự nhiên nảy sinh: “Những người này, chẳng lẽ linh bảo là có thể tiêu biểu hết thảy sao.”
“Đại ca ta bây giờ ra sao?” Hồng Quân hỏi, dù sao bây giờ trước hãy cứ tìm được Tần Tư, sau đó hai người tụ họp lại mới trọng yếu hơn, huynh đệ cùng nhau nổi lên, dù sao so với đơn độc tác chiến cũng mạnh hơn.
“Kỳ thật, chúng ta cũng đang tìm hắn đây.” Tuyết Hành nói: “Trước mắt đại ca của ngươi hẳn là không có việc gì, ta cùng Thu Mi hai người liên lạc với vài Thần Vương, cũng muốn trợ giúp hắn, mặc dù tăng thêm chúng ta cũng chỉ có năm sáu người, nhưng dù sao cũng còn hơn không có. Từ khi hiện tượng Hồng Mông linh bảo tiết lộ ra chúng ta cũng chưa có phát hiện qua hắn nữa, chỉ sợ là dùng phương pháp nào đó ẩn dấu khí tức.”
“Nguyên lai là như vậy.” Hồng Quân... lúc này mới hiểu được vì sao thần thức của mình cơ hồ bao trùm hết cả không gian này cũng không có phát hiện ra tung tích của Tần Tư.
“Tuyết Hành, ta nghĩ, ta có thể tìm được Tần Tư.” Tả Thu Mi chợt nói.
Tuyết Hành không tỏ ý gì, Hồng Quân lại vô cùng mừng rỡ, vội vàng hỏi tới:
“Ngài nói, ngài có thể tìm được đại ca ta? Phải làm sao mới tìm được? Ngài mau nói cho ta biết.”
Tả Thu Mi cười một tiếng, nhìn Hồng Quân nói:
“Tiểu Sương, đừng nóng vội, mặc dù ca ca ngươi ẩn dấu khí tức, nhưng bất luận ẩn dấu như thế nào, có nhiều đồ vật đúng là ẩn dấu không được.”
“Ẩn dấu không được?” Hồng Quân sửng sờ, cũng chưa rõ Tả Thu Mi muốn ám chỉ điều gì.
“Công pháp ẩn dấu khí tức có rất nhiều, riêng ta biết, cũng không dưới mấy trăm chủng loại, nhưng tất cả những công pháp này đều có một điểm giống nhau, đó chính là không cách nào ẩn dấu, cũng vô pháp thay đổi linh hồn khí tức của một người.” Tả Thu Mi giải thích nói. Là một Sinh Mệnh Thần Vương, đối với lĩnh vực nghiên cứu linh hồn rất thông hiểu, lúc đầu Lưu Quang đại đế từ trong linh hồn Vu Thuận chứng kiến tràng diện Vu Thuận huynh đệ cùng Tần Tư chiến đấu liền dễ dàng cảm nhận được linh hồn khí tức của Tần Tư, cho nên mới nhanh chóng tìm được tới Tần Tư.
“Tiền bối… ngài, ngài mau tìm tìm đại ca ta đi.” Hồng Quân lo lắng nói.
Tả Thu Mi hiền lành cười một tiếng, nói:
“Được, được, ta tìm đây.” Dứt lời Tả Thu Mi nhắm mắt lại, tâm thần chìm vào linh hồn, trực tiếp lợi dụng linh hồn lực lục soát tìm tung tích Tần Tư.
Chỉ chốc lát sau, Tả Thu Mi mở mắt, trên mặt lộ vẻ tươi cười trực tiếp nói kết quả cho Hồng Quân. Chẳng qua là Hồng Quân còn muốn xác nhận một chút, cẩn thận hỏi:
“Tiền bối, thế nào?”
“Đã tìm được rồi.” Tả Thu Mi nói tiếp: “Tiểu Tư không tệ, lại có thể tìm được chỗ dựa vững chắc mạnh mẽ như vậy, xem ra mấy người Thần Vương chúng ta tìm được cũng uổng phí rồi.”
Tuyết Hành sửng sốt, có hơi không hiểu, hỏi:
“A Mi, ngươi cũng đừng thừa nước đục thả câu, Tần Tư bây giờ rốt cuộc ở đâu?”
“Tuyết Hành, ta đã nói, Tiểu Tư bây giờ đã có chỗ dựa rất vững chắc, chúng ta cũng không cần liên lụy đến các Thần Vương khác, chỉ cần chúng ta hai người đi qua là được.” Tả Thu Mi cười nói, đối với thực lực của Ám Yêu Cốc, Tả Thu Mi chính là biết thật sâu sắc.
“Ngươi… ngươi là nói Ám Yêu Cốc?” Cái này thì ngay cả Tuyết Hành cũng kinh ngạc đứng lên: “Ba cái lão già kia, bình thường xem ra cũng đều là một bộ dáng bất cận nhân tình.”
“A a, ngươi thật ra nói không sai, chẳng qua là có người giới thiệu thì lại khác.” Nếu đã phát hiện được Tần Tư, Tả Thu Mi cũng đã phát hiện Băng Nghiên, bây giờ hai người mỗi ngày đều ở cùng một chỗ, căn bản không cần suy nghĩ nhiều là có thể đoán ra điểm then chốt trong đó.
“Tiền bối, chúng ta đây còn chờ cái gì, mau mau đi đi.” Tâm tình Hồng Quân lúc này có hơi lo lắng, nhưng càng thêm hưng phấn, hai huynh đệ đã rất lâu chưa gặp mặt nhau rồi.
“Được, chúng ta lúc này cũng nên đi qua.” Tả Thu Mi trong lòng rất thích... hai huynh đệ này, cũng vui vẻ xem huynh đệ bọn hắn sớm ngày đoàn viên: “Tuyết Hành, ngươi thông báo cho các vị Thần Vương đó một chút, chúng ta tự mình đi là được, đừng để cho bọn họ lại lội vào vũng sình này nữa.”
“Tốt, A Mi, hết thảy đều nghe lời ngươi.” Tuyết Hành chuyển trong nháy mắt liền đem tin tức truyền cho các Thần Vương. Nhận được tin tức các Thần Vương đều là thở phào nhẹ nhõm, Thần Vương của Đệ Nhị Thần Giới thông thường đều có một ý nghĩ giống nhau, đó là ẩn cư, không màng đến thế sự, không muốn lại bị cuốn vào bất cứ... cuộc tranh đấu nào. nếu không phải ngại ngùng nể mặt Tuyết Hành, bọn họ e rằng đều là cự tuyệt tại chỗ, Tuyết Hành chủ động đưa ra, làm cho mấy Thần Vương cũng đều cảm giác nhẹ nhàng đi nhiều.
‘Hô!’ Thoáng cái, Hồng Quân, Tả Thu Mi, Tuyết Hành, thân ảnh ba người trong nháy mắt đều biến mất, trong khoảnh khắc, đã đi tới Ám Yêu Cốc, chạm mặt phía trước, đúng là Tần Tư và Băng Nghiên.
Tần Tư cùng Băng Nghiên mọi ngày như mọi ngày, chỉ du ngoạn ở trong cốc, căn bản không có nghĩ tới việc luyện công, hai người đang đi tới, đột nhiên Tần Tư cảm giác được không gian phía trước sinh ra một tia ba động, trong khoảnh khắc, đã có ba người đứng ở trước mắt mình.
Bên trái là Tuyết Hành, ở giữa là Tả Thu Mi, còn đầu bên phải, đầu bên phải lại là…
“Tiểu sương!” Tần Tư thoáng chốc hưng phấn kêu to, một cú nhảy vọt tới cùng Hồng Quân chặt chẽ ôm lấy nhau, nắm tay vẫn không ngừng đánh vào lưng Hồng Quân, miệng thì thào nói:
“Tiểu tử thúi, ngươi tiểu tử thúi này, rốt cục nhớ tới đại ca của ngươi rồi sao.”
Hồng Quân cũng là kích động phi thường, thân thiết ôm chặt Tần Tư:
“Đại ca, ta cuối cùng tìm được huynh rồi, sau này huynh đệ chúng ta cùng nhau nổi lên, xem ai có thể khi dễ chúng ta.”
Tần Tư buông... Hồng Quân ra, trong mắt vẫn còn nước mắt lưng tròng:
“Tiểu Sương, tốt, tốt lắm, không nghĩ đến ngươi cũng tu luyện đến cảnh giới Thần Vương mau chóng như vậy, tốt, tốt.” Tần Tư xúc động hăng hái nói tốt.
“Khái… khái.” Tuyết Hành Thần Vương ho khan một hồi, tỏ ý bảo còn có người ở bên cạnh đấy.
Hai người trên mặt đều là đỏ bừng lên, Tần Tư đi tới trước mặt Tả Thu Mi, cung kính kêu lên:
“Thu Mi nãi nãi.”
Tả Thu Mi đã quen với cách xưng hô này của Tần Tư, ngược lại đem Hồng Quân bên cạnh dọa cho hoảng sợ:
“Đại ca, huynh… mới vừa gọi tên gì?” (Hình như tác giả có lầm lẫn, ở đoạn trên Hồng Quân đã nhận biết Thu Mi rồi còn gì???)
Tần Tư sửng sờ, lúc này mới nhớ tới lúc đó khi Tiểu Sương hạ giới thì tân vũ trụ của phụ thân Tần Vũ còn chưa có đại thành, càng không biết chuyện phụ thân Tần Vũ đã lợi dụng Lưu Tinh Lệ làm cho Tả Thu Mi một lần nữa sống lại.
“Tiểu sương, ngươi hãy nghe ta nói, hồi đó khi ngươi rời nhà ra đi, tân vũ trụ của phụ thân còn chưa có đại thành, vốn phụ thân nghĩ sau khi đại thành sẽ thay đổi tư chất tiên thiên cho ngươi, nhưng không nghĩ tới ngươi lại trốn đi trước; sau lại tân vũ trụ của phụ thân đại thành, vốn có thể giúp cho ngươi khi đó người lại nói không can thiệp nữa để cho ngươi tự phát triển, còn nói với ta cái gì sau này thành tựu của ngươi sẽ cao hơn ta, lúc ấy ta không thế nào tin được, bất quá bây giờ ta quả thật là tin tưởng…” Tần Tư thao thao bất tuyệt cho Hồng Quân hoàn toàn hiểu rõ ràng mọi sự.
“Nguyên lai là như vậy, ta còn nói làm sao còn có thể chia làm Đệ Nhất Thần Giới và Đệ Nhị Thần Giới, sợ rằng qua vài năm nữa, trong không gian này sẽ xuất hiện Thần Vương Đệ Tam Thần Giới đây.” Hồng Quân cảm khái thở dài nói, vốn tuyệt nhiên không có nghĩ đến phụ thân lại có thể có thành tựu cao như thế.
“Được rồi, Tiểu Sương.” Tần Tư vừa nói, phất tay tách ra một tầng không gian, những người khác cũng biết điều không có quấy nhiễu và nghe lén.
“Ngươi nhìn xem.” Vừa nói xong, trong tay Tần Tư xuất hiện hai kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo: “Tiểu Sương, đây là cha bảo ta mang theo đưa cho ngươi hai kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo, vốn là muốn chờ ngươi vượt qua thần kiếp sẽ cho ngươi, không nghĩ tới lại kéo dài nhiều năm như vậy.” Nói điều này, trên mặt Tần Tư có hơi áy náy.
Hồng Quân nhận lấy hai kiện nhất lưu Hồng Mông linh bảo trong nháy mắt lại ngây dại:
“Đại ca, huynh nói, hai kiện này đều là cha tặng cho ta?” Hồng Quân nói chuyện cùng lúc, nước mắt đã bắt đầu chảy quanh trong khóe mắt.
Tần Tư hoàn toàn nhìn thấy trước mắt vẻ mặt Hồng Quân, an ủi nói:
“Đúng vậy, Tiểu Sương, mặc dù ta rất hâm mộ ngươi, thậm chí có chút ghen tỵ, nhưng ta cho tới nay chưa có luyện hóa qua... hai kiện Hồng Mông linh bảo này, nói là đưa cho ngươi là đưa cho ngươi, ta không có muốn, ngay cả sử dụng cũng không dùng qua.” Trong lời nói của Tần Tư ít nhiều mang theo vài phần đùa vui.
“Không… không phải… ta không phải có ý tứ đó.” Hồng Quân cũng chỉ ngừng lại khi mắt đầy nước mắt, hai kiện Hồng Mông linh bảo nắm chặt trong tay không chỉ vẻn vẹn là hai kiện Hồng Mông linh bảo, càng thêm nhiều vào đó lòng thương yêu mà Tần Vũ dành cho tiểu nhi tử này, cũng mãi đến hôm nay, Hồng Quân mới biết được lòng thương yêu của phụ thân với chính mình nhiều biết bao.