Những người này đều choáng váng. Thật đáng thương, bọn họ căn bản không biết uy lực của cương thi ba lần biến thân, cương thi hai lần biến thân không có năng lực viễn công (công kích từ xa), chỉ có chưởng phong cùng với công kích cự ly gần, sau khi biến thân ba lần, liền có năng lực viễn công, hơn nữa lại là rất lợi hại viễn công! La Băng nhẹ nhàng cười, có chút gật đầu, đây là lần đầu tiên nàng công khai tán dương cương thi.
“Cương thi nhất tộc, vốn đây là cương thi nhất tộc sao? Vạn vật bao la, những chuyện chúng ta không biết còn rất nhiều a!” Triệu Vân Hưng đối với năng lực của Huống Thiên Minh sau ba lần biến thân phi thường bội phục, lớn tiếng than vãn.
Hồng Quân hình như nghĩ tới cái gì, mỉm cười hỏi: “Triệu tướng quân, ngài ở chổ này nhiều năm như vậy còn chưa thấy qua tộc người cương thi sao?”
“Không có, mấy tầng không gian này ta chưa từng thấy qua cương thi, trước kia hình như đã nghe nói qua cái tên này, nhưng lại không biết là cái gì, lần này mới biết được!” Triệu Vân Hưng suy nghĩ một chút, cái tên cương thi hắn không nhớ rõ đã nghe khi nào, có thể là từ người của Tu La Ma giới chết đi truyền ra ngoài.
“Ta hiểu rồi, cám ơn Triệu tướng quân!” Hồng Quân mỉm cười, nhưng trong lòng lại có một điểm nghi hoặc.
Nếu Triệu Vân Hưng đều chưa thấy qua cương thi, vậy nếu cương thi cùng với các chủng loại khác không giống nhau, thì căn bản là không có tới không gian này.
“Hồng Quân, ngươi có nhiều cao thủ như vậy, chuyện bắt Bạch Hổ Thành là không có vấn đề gì, bất quá, sau khi bắt Bạch Hổ Thành, ngươi có ý tưởng gì, chẳng lẽ là chiếm cứ một tầng không gian này?”
Triệu Vân Hưng đối với Hồng Quân tựa như đối với Tần Vũ năm đó, ở chổ này Hồng Quân là người hắn quan tâm nhất, nguyên lai hắn cũng có người thân, nhưng đến khi chết cũng không được thấy qua, bây giờ cũng không biết họ thế nào rồi. Đối với lựa chọn sau này của Hồng Quân, Triệu Vân Hưng chính là rất quan tâm.
Hồng Quân đối với Triệu Vân Hưng cũng rất tôn kính, theo ý của Triệu Vân Hưng, Hồng Quân chính là xưng hô bằng “Triệu tướng quân”. Triệu Vân Hưng cũng đối với Hồng Quân như đối với Tần Vũ giống nhau, trực tiếp kêu tên.
“Ta không có ý tưởng thống nhất nơi này, việc khống chế Bạch Hổ Thành, ta chỉ là muốn nghe một số sự tình, kể cả bằng hữu còn chưa có tìm được, không bao lâu nữa ta sẽ phi thăng, bọn họ cũng rất nhanh sẽ phi thăng. Nơi này, đối với chúng ta mà nói, chúng ta chỉ là khách qua đường mà thôi!”
Hồng Quân có chút thở dài, tìn được cổ bàn là nguyện vọng lớn nhất của hắn, kỳ thật trong khi khống chế thành trì, hắn đã phái mấy vạn tiên đế đi ra ngoài để tìm tin tức của Cổ Bàn, chỉ là đến bây giờ, một chút tin tức đều không có.
“Ngươi có thể nghĩ như vậy là rất tốt, lòng ham quyền thế rất hại người, năm đó cha ngươi tốt nhất cũng là điểm ấy, không có cái gì là ham quyền thế, ta hy vọng ngươi sau này có thể giống cha ngươi, trở thành một đại nhân vật!”
Chuyện của Tần Vũ, Hồng Quân đều nói hết cho Triệu Vân Hưng nghe, đối với thành tựu của Tần Vũ, Triệu Vân Hưng rất là vui mừng, cũng rất cảm thán. Hắn không có nghĩ đến lúc trước một tiểu hài tử chỉ có thể tu luyện ngoại công, bây giờ lại trở thành một đại nhân vật trong Thần giới.
“Triệu tướng quân yên tâm, Hồng Quân nếu có lòng ham quyền thế, thì lúc trước trong khi tại Tu La Ma giới hắn có phi thường đại cơ hội, nhưng cho tới bây giờ hắn chưa từng có ý niệm đó!” La Băng cười cười, trong khi ở Tu La Ma giới, Hồng Quân đã làm quân đoàn thống soái, với quân đoàn thống soái của hắn, đã làm cho La Băng một áp lực mạnh mẽ, chuyện này La Băng đã sớm hiểu rõ.
Triệu Vân Hưng gật gật đầu, xem ra Mã Thiên Lý hôm nay không thể chạy thoát kiếp nạn này, “Ta muốn đi xuống đánh giết một trận!”
“Triệu tướng quân nếu muốn giết, đương nhiên có thể, những người này không thể là đổi thủ của Triệu tướng quân ngươi!” La Băng có chút cười nói, nàng đối với chuyện đánh nhau đã mất đi hứng thú, chỉ muốn xem một chút nào nhiệt mà thôi.
“Triệu tướng quân, ngài muốn đi, thì nên đi giết Mã Thiên Lý trước, nếu hắn bị ngài giết chết, Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh lần này đều phải khóc hận a!” Hồng Quân a a cười, hắn không thể động thủ, nếu có thể động thủ mà nói, hắn không chừng sẽ đi giết Mã Thiên Lý trước tiên, để cho Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh phải trợn mắt.
“Ha ha, như thế rất tốt, không làm phiền các ngươi nữa, ta đi động chân động tay đây!” Triệu Vân Hưng nói một câu khó hiểu, dứt lời liền xông ra ngoài, trước cùng bọn hộ pháp còn sót lại bên ngoài mà đánh giết.
“Không làm phiền chúng ta? Làm phiền chúng ta cái gì??” La Băng sửng sốt, không rõ ý tứ trong lời nói của Triệu Vân Hưng, nhưng lập tức, sắc mặt lại ửng đỏ, cúi đầu xuống.
Triệu Vân Hưng xuất hiện để cho cục diện càng thêm hỗn loạn, người của Tiên ma yêu giới thấy hắn gia nhập rốt cuộc cũng bắt đầu bạo động, người của thành chủ phủ toàn bộ lâm vào cảnh khủng hoảng, vô số cao thủ của thành chủ phủ đều tập trung ở nơi này, một mảng hỗn chiến bắt đầu.
Bạch Hổ Thành này là thành trì đã xuất hiện không biết bao nhiêu năm rồi, trải qua không biết bao nhiêu thời gian, có trăm vạn thành trì của tiên đế cấp bậc, đây là lần đầu tiên lâm vào cảnh hỗn loạn.
Hỗn chiến một hồi, cao thấp lập tức phân hiện, Triệu Vân Hưng đã sớm ngờ tới có ngày hôm nay, nên cộng đồng người tiên ma yêu giới đều để cho hắn bí mật huấn luyện, từ lúc bắt đầu hỗn loạn cho tới giờ, người của bên Triệu Vân Hưng phối hợp so với người của thành chủ phủ muốn tốt hơn nhiều, dần dần khống chế được thế cục.
Thế lực hai bên hỗn chiến, Lý Thanh Minh mang theo người của mình chuẩn bị thật tốt, vì còn có Bạch Vạn Kiếm để cho bọn họ phải đề phòng. Liễu Nhất Minh ba người đều ở chổ Lý Thanh Minh, nếu Bạch Vạn Kiếm có hành động bất thường, bọn họ lập tức có thể đối phó.
Mã Thiên Lý lúc này đã không còn bộ dáng nhàn hạ như vừa rồi nữa, mấy trăm tiên đế chín cấp của thành chủ phủ đã được hắn điều động tới, sau khi hỗn chiến bộc phát, những tiên đế không thể chiến đấu được nữa đều tập trung lại phía sau.
Sau khi Huống Thiên Minh đánh chết hơn bốn mươi đế cấp cao thủ bao vây, trược tiếp hướng Mã Thiên Lý bay tới, hơn ba mươi cao thủ chín cấp bên cạnh Mã Thiên Lý không dám đón đỡ, vừa rồi hình dáng của bốn mươi người kia bọn họ đều thấy trong mắt.
“Bồng!” Huống Thiên Minh không có đánh được tới trên người của Mã Thiên Lý, đã bị mấy hộ pháp đội viên cuối cùng sử dụng thân thể chắn trước mặt, ngạnh kháng công kích của Huống Thiên Minh, nên Mã Thiên Lý một phen thoát mạng.
“Không có nghĩ cái dạng thành chủ như vậy lại còn có người trung tâm với hắn!” Hồng Quân có chút lắc đầu, hắn không biết, Mã Thiên Lý bình thường rất được lòng người, nếu không hắn cũng không có khả năng lên làm thành chủ, khi lên làm thành chủ mới lộ ra bộ mặt của mình, Bạch Hổ Thành chia làm nhiều cổ thế lực như vậy, tất cả đều do dục vọng quyền lợi của hắn mà tạo thành.
“Có thể lên làm thành chủ, tất nhiên hắn rất có tài năng, mấy người tận tâm trung thành với hắn không có gì gọi là đáng ngạc nhiên!” La Băng nhàn nhạt nói, nàng đã từng có địa vị rất cao, đối với chuyện này cảm thấy rất bình thường.
“Ta đã quên, nàng chính là Tu La Đế quân, nắm trong tay vô số tánh mạng người tu ma a!” Hồng Quân nhếch miệng cười, nhưng lại nhận ở La Băng một trận liếc mắt.
“Cha chả, lão Huống, ngươi không nên tranh giành với ta, người kia là của ta!”
Trong khi Tôn Ngộ Không còn đối chiến cùng với số cao thủ chín cấp, thì Huống Thiên Minh đã tìm tới Mã Thiên Lý, mắt thấy mình sắp thua đến nơi, Tôn Ngộ Không rốt cuộc cũng xuất ra tuyệt chiêu.
“Kinh Thiên liên hoàn tái liên hoàn côn!”
Một tiếng quát bạo nộ truyền ra xa, kim bổng trong tay Tôn Ngộ Không biến thành hai, hai biến thành bốn, rồi nhanh chóng biến thành bảy mươi hai kim bổng, bắt đầu từ Kinh Thiên thất thập nhị côn, tới Kinh Thiên nhất côn, cùng nhau nện xuống, đồng thời Tôn Ngộ Không phát động chính mình lĩnh vực đặc biệt, chế trụ tốc độ của đám cao thủ chín cấp.
“Bạo bạo bạo!”
Tôn Ngộ Không liên tục hét vài tiếng, sau khi Kinh Thiên nhất côn chấm dứt, ngay sau đó là Kinh Thiên tam côn, Kinh Thiên cửu côn, rồi tiếp tục cho tới Kinh Thiên thất thập nhị côn, sau đó kim bổng mới bay trở về tay hắn.
Chiêu “Kinh Thiên liên hoàn tái liên hoàn côn” này hạ xuống, mấy trăm thước xung quanh Tôn Ngộ Không không còn một người nào, Hồng Quân đã thấy gần ngàn đạo nguyên khí màu xám tiến nhập vào không trung, dưới một chiêu này, Tôn Ngộ Không không chỉ giết hơn bốn mươi cao thủ chín cấp vây quanh, mà ngay cả toàn bộ hộ pháp đội viên thành chủ mang theo đều bị giết sạch sẽ.
Hai mắt lóe lên kim quang, Tôn Ngộ Không cầm trong tay côn bổng, trong mắt người của thành chủ phủ hắn đã hóa thành ma quỷ, tất cả mọi người đều hoảng sợ nhìn hắn, lần công kích này của hắn so với rung động vừa rồi Huống Thiên Minh gây cho mọi người còn muốn lớn hơn.
“Cha chả, cấp lão Tôn nhận lấy cái chết!” đã đánh chết nhiều người như vậy, mà chiến ý của Tôn Ngộ Không chỉ có thỏa mãn chút ít, kim bổng hướng Mã Thiên Lý mà đánh tới.
“Ài, xem ra ta thật sự đã già rồi, cái chuyện kinh khủng này có điểm thụ không được!”
Triệu Vân Hưng cùng với tất cả mọi người đều đồng dạng trợn mắt, há hốc mồm. Chỉ có Hồng Quân cùng với La Băng là còn vẻ mặt bình tĩnh nhất.
“Triệu tướng quân, ngài không già, đặc biệt không thể thua những người tuổi trẻ như bọn hắn!” Hồng Quân mỉm cười truyền âm cho Triệu Vân Hưng, vừa rồi hắn thở dài, bị Hồng Quân nghe được trong đó có chút đau đớn.
Triệu Vân Hưng con mắt sáng ngời, kỳ thật trong lòng Triệu Vân Hưng là phi thường tranh cường, chỉ là rất ít khi hắn biểu lộ ra ngoài, lúc trước trên chiến trường nếu không phải vì tranh cường, nhục mắng thượng thiên của Minh vương triều, thì cũng đã không chết thảm.
“Ha ha, Hồng Quân ngươi nói không sai, ở chỗ này, ta một chút cũng không già!”
Triệu Vân Hưng căn bản không cần thần khí mà Hồng Quân cho hắn, hai quyền hắn chính là vũ khí, hơn nữa, với thân thể cứng rắn, hướng tới đám người hộ pháp mà phóng đi, không một người nào chống đở được lão tướng quân này.
“Triệu tướng quân cố lên, Mã Thiên Lý còn chưa có chết, ngài còn có cơ hội!” Hồng Quân vỗ tay cười to, Tôn Ngộ Không vẫn đang vất vả với đám người đang vây quanh Mã Thiên Lý, dụng thân chống đỡ công kích của hắn, giết bọn họ thì dễ, chỉ là chưa thể giết được Mã Thiên Lý.
“Chư vị đại nhân, mời các vị ra tay cứu giúp, nếu ta chết, bọn họ cũng sẽ không buông tha các ngươi!” Mã Thiên Lý trong lòng thập phần oán hận ba mươi mấy tiên đế chín cấp này khoanh tay một bên đứng nhìn, mặc kệ hắn chết sống ra sao, chỉ là bây giờ mạng sống của hắn phụ thuộc vào họ, nên chỉ có thể mềm mỏng cầu khẩn.
“Thành chủ đại nhân, địch nhân thực lực cường đại, ngươi cũng thấy được, hơn tám mươi đồng đạo của chúng ta bây giờ cả xác cũng không còn, chúng ta thật là không có biện pháp!”
Hơn ba mươi cao thủ chín cấp này đã sớm thối lui qua một bên, bọn họ đều lo lắng tình huống của chính mình, bởi vì bọn họ tin tưởng, nếu bọn họ đầu hàng, Triệu Vân Hưng sẽ không gây khó khăn cho bọn họ, Triệu Vân Hưng cùng với bọn họ lại không có mâu thuẫn trực tiếp nào.
“Lên!”
Triệu Vân Hưng rốt cuộc cũng tới được gần nơi Mã Thiên Lý đang đứng, lúc này Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh vừa đánh chết tên hộ vệ cuối cùng của Mã Thiên Lý, một đạo ngân quang xuyên qua giữa hai người bọn họ, trong nháy mắt xuyên qua thân thể Mã Thiên Lý, Mã Thiên Lý không cam lòng, hai mắt trừng to, rồi ngã xuống mặt đất.
“Này…”
Tôn Ngộ Không cùng Huống Thiên Minh đồng thời quay đầu lại nhìn về phía Triệu Vân Hưng, chỉ thấy hắn mỉm cười thu hồi thanh trung phẩm thần kiếm mà Hồng Quân đã cấp cho hắn, trên thân kiếm còn lưu lại vết máu màu xám, kế tiếp xoay người đi về bên cạnh Hồng Quân cùng La Băng.