“Hồng Quân, Ngộ Không, Cổ Bàn các ngươi theo ta”. Sau khi ngân nhãn cương thi rời đi, Tu La đế quân cũng trở về tẩm cung của mình, trước khi đi hắn truyền âm cho bọn Hồng Quân trở về cùng.
Tại một phòng khách nhỏ, Tu La đế quân đã triệu tập các tướng lĩnh ở các binh đoàn, trong đó bao gồm cả ba người bọn Hồng Quân.
“ Ngộ Không, vừa rồi ngươi sử dụng công pháp gì?” Trầm mặc một hồi, đột nhiên Tu La đế quân hỏi.
“Bệ hạ, côn pháp lão Tôn luyện là Kinh thiên côn điển, cũng là kinh thiên côn pháp. Chính là bất truyền của gia tộc ta” Đột nhiên sau khi nói xong hắn mới nghĩ, không phải người Hầu tộc cũng biết, ví như Hồng Quân. Nhưng nói không ngoa thì Hầu Phí là huynh đệ tốt của phụ thân Hồng Quân là Tần Vũ, coi như người một nhà cũng không sai.
“ Ồ, là kinh thiên côn điển, kinh thiên côn pháp?”Tu La đế quân nhàn nhạt nói:” Nếu ta nhớ không sai, côn pháp này chính là tiền bối Bình thiên Thần vương từ Thần giới truyền thừa cho Tiên Ma Yêu giới, xem ra Ngộ Không ngươi chính là Thần thú của Hầu tộc?”
Hồng Quân ba người nhất thời đều sửng sốt, Hầu Phí cũng chưa từng nói qua cho Tôn Ngộ Không rằng kinh thiên côn pháp do Bình thiên thần vương Tôn Luyện sáng tạotại tiên ma yêu giới Hồng Quân dĩ nhiên là không biết.
“ Bệ hạ chỉ biết một phần mà thôi, thực tế nó có rất nhiều phần, Ngộ Không chính là thượng cấp thần thú “ Thông linh thạch hầu” kinh thiên côn pháp tại Tiên ma yêu giới chính là truyền thừa chi bảo.” thân phận sớm đã bị người ta nhìn thấu, nói ít đi một chút cũng không có hại gì.
“ Ân, chuyện này thì cũng không có gì, thực ra Ngộ Không với La gia chúng ta cũng có chút sâu xa, thôi quên đi, có nói các ngươi cũng không biết, nhưng mà từ nay các ngươi cứ yên tâm, ta sẽ không quản tự do của các ngươi nữa, hơn nữa từ giờ trở đi, Ngộ Không sẽ tiếp nhận trung lộ quân phó nguyên soái. Ngoại trừ bổn đế quân và Trung lộ quân Nguyên soái Âu Dương Phạm ra, các người còn lại không cần để ý đến.” Tu La đế quân bình tĩnh nói, nhưng nàng cũng nghĩ lại Hồng Quân có kiện nhị lưu Hồng Mông linh bảo cũng có thể đó là truyền thừa từ Thần vương xuống Tiên Ma yêu giới. Điểm này Tu La đế quân chỉ đoán đúng được một nửa, kiện Hồng Mông linh bảo này là do Tần Vũ cấp cho Hồng Quân khi còn là Thần Vương, chứ không phải truyền thừa của vị thần vương nào.
Hồng Quân ba người không hiểu được thái độ của Tu la đế quân đột nhiên thay đổi như vậy, thời gian Hồng Quân tại Thần giới không được tính là nhiều, cũng không biết Tu La thần vương La Phàm, hắn chính là Tu La giới phi thăng lên, hắn càng không biết ai là Tôn Luyện, ông ta chính là người lưu lại Hầu tộc truyền thừa cấm địa, nếu biết được điều này dám chắc sẽ biết được tại sao Tu La đế quân lại nói nàng cùng Ngộ Không có quan hệ sâu xa, cũng hiểu được tại sao Tu La đế quân đối xử tốt với Ngộ Không như vậy.
“ Đa tạ bệ hạ, nhưng…nhiệm vụ của chúng ta phải giết chết được một Tử Nhãn cương thi, bây giờ chúng ta còn chưa hoàn thành được.”Cổ Bàn vội vàng hỏi lại, bây giờ Ngộ Không đã có khả năng giết chết được Tử Nhãn cương thi, nhưng điều kiện quan trọng là Ngân nhãn cương thi Hoàng không ra tay quấy nhiễu.
“ Nhiệm vụ kia các ngươi đã hoàn thành, cương thi với chúng ta không giống nhau, một khi chúng bị thương thì rất khó hồi phục, cương thi bị Ngộ Không đả thương chắc chắn phải mất ngàn ngàn năm mới hồi phục được, cho dù hồi phục thì tu vi cũng không bằng được trước đây, nhiều nhất chỉ mạnh hơn Hồng Nhãn cương thi một chút”
La Băng mỉm cười, truyền âm cho người bên ngoài cho Ngộ Không lui trở về, cho bọn Hồng Quân cùng Cổ Bàn đi cùng Ngộ Không, đứng bên ngoài Hồng Quân và Cổ Bàn cảm nhận được thái độ của Tu La đế quân đối với họ đã dễ dãi hơn trước.
“ Tiểu Quân, tại sao thái độ của Tu La đế quân lại đột nhiên thay đổi như vậy?” sau khi rời đi, Ngộ Không có chút không hiểu liền hỏi Hồng Quân.
Hồng Quân cùng Cổ Bàn đều nhìn Ngộ Không cười cười nói:” Ngộ Không ngươi không biết rằng ngươi đã luyện thành Kinh thiên tam côn, ngoại trừ Ngân nhãn cương thi cùng Tu La đế quân ra, tại Tu La giới này không ai có thể là đối thủ của ngươi, Tu La đế quân không đối xử tốt với ngươi mới là lạ”
“ Ách, thiếu chút nữa ta quên, ta đã có thể xuất được kinh thiên tam côn, ai da… kinh thiên tam côn ta đã luyện thành, tiểu Quân mau dạy ta Kinh thiên nhất côn đi” Ngộ Không bỗng nhiên vỗ vào đầu, vội vàng hỏi pháp quyết của kinh thiên nhất côn. Từ kinh thiên cửu côn đến bây giờ, pháp quyết đều là do Hồng Quân truyền đạt cho Ngộ Không.
“ Ngộ Không, kinh thiên nhất côn so với kinh thiên tam côn phức tạp hơn nhiều, bây giờ tu vi ngươi có đủ, nhưng linh hồn cảnh giới còn chưa đủ. Chờ khi linh hồn cảnh giới của ngươi có thể, ta sẽ dậy ngươi” Hồng Quân suy nghĩ một chút rồi không nói với Ngộ Không biết, tình huống của hắn bây giờ không giống với Hầu Phí khi xưa, khi luyện kinh thiên nhất côn Linh hồn cảnh giới của Hầu phí đã là cửu cấp Yêu đế, hiện giờ Ngộ Không mới bát cấp linh hồn cảnh giới thì càng cố sức thì chỉ mất công mà thôi.
“ Tiểu Quân, ta cầu xin ngươi…đại ca (ặc ặc) sau này ta sẽ gọi ngươi là đại ca, không luyện được kinh thiên nhất côn, ngươi giết ta đi còn hơn.” Ngộ Không vẻ mặt đau khổ, cầu khẩn Hồng Quân cả một đoạn đường, mục đích cuối cùng cũng chỉ là muốn có được pháp quyết của kinh thiên nhất côn.
Bên trong tẩm cung, hắc vụ quấn quanh trụ phòng, trên người La Băng giờ này không còn thấy hắc vụ nữa, tuyệt thế mỹ nhân lại một lần nữa lại xuất hiện trước gương. Nhưng lần này khuôn mặt nàng không còn u sầu như lần trước mà trên mặt đã có chút mỉm cười.
Những hiểu biết của La Băng về Tiên Ma Yêu giới đều từ Ngọc Đồng, là một truyền thừa chi bảo cơ mật. Chỉ tiếc cái Ngọc Đồng kia không biết bao nhiêu năm không được update thông tin, Thần giới đã có bao nhiêu sự biến đổi, La Băng thậm chí không biết bình thiên thần vương 'Tôn Luyện' đã làm người hầu cho nhà Hồng Quân.
Kéo dài đến hơn một tháng, Ngộ Không cũng không “moi tin” được từ Hồng Quân, Hồng Quân bắt hắn phải đạt tới cửu cấp Yêu đế linh hồn mới truyền đạt, hơn nữa hắn cũng phải luyện cho thuần thục kinh thiên tam côn đã, lúc đó Hồng Quân mới chịu dậy hắn. Thật khổ cho một gã si võ đến phát cuồng, gặp ngay một tên … buôn “ rắn” như Hồng Quân nên không đời nào hắn chịu nói.
Mất công vô ích, Ngộ Không đành ra chiến trường phát tiết, những cái bao cát sẽ là cương thi nhất tộc. Thế nhưng hắn lại càng điên tiết hơn là không có một Tử Nhãn cương thi nào chịu đấu với hắn, chửi mấy ngày trời chán cả chửi, khô cả cổ mà chẳng có ma nào lên tiếng chửi lại, hắn đành ngậm đắng nuốt cay bỏ về.
Từ sau trận chiến kinh thiên Ngộ Không cùng Tử Nhãn cương thi, cả bên Tu La ma giới và Cương thi nhất tộc đều có chiến thuật là …đóng cửa bàn chiến thuật, vì vậy cuộc chiến đành tạm ngưng cho đến ba năm sau. Ba năm sau Tu La đế quân quyết định phát động tổng tiến công, sau một thời gian tạm nghỉ cuối cùng cả Tu La ma giới quay lại cuộc chiến dai dẳng này.
Nhìn từ hư không không thấy được đường biên của chiến trường, chính là chiến trường của hai tộc tranh đấu từ ức vạn năm nay, mỗi ngày đều có hơn trăm vạn người thương vong, Tu la ma giới ỷ lại vì nhiều người bây giờ hoàn toàn chiếm ưu thế. Nhưng song phương đánh nhau chết sống như vậy đại đa số đều là Ma vương kỳ và lục nhãn cương thi, Ma đế cấp bậc và Hồng nhãn cương thi thì rất ít giao chiến.
Cương thi nhất tộc không cử ra cao thủ, Hồng Quân cũng rất vui vẻ an nhàn, có sự trợ giúp của chiến trường khiến vô danh vật chất phát triển rất nhanh. Chuyên tâm tu luyện có hơn một trăm năm nhưng còn nhanh hơn tu luyện bình thường hơn một ngàn năm. Dung dịch của vô danh vật chất đã vượt qua phần eo của Nguyên Anh. Hồng Quân tin tưởng không bao lâu nữa, dung dịch này sẽ ngập tràn vượt qua nguyên anh, ngập tràn đan điền, khi đó thì bước vào Hồng Quân đạo hậu kỳ.
Niềm vui không được bao nhiêu, ba trăm năm sau, cương thi nhất tộc rốt cuộc phát động tổng phản công, hơn tám mươi Hồng Nhãn cương thi cùng ba Tử Nhãn cương thi nhận lệnh từ đằng sau của đại bản doanh cương thi nhất tộc bay đến chiến trường.
Hồng Quân, Cổ Bàn, Phượng Hi đã được Tu la đế quân hủy đi tư cách quân nhân, bây giờ không thuộc một loại đội quân gì, Âu Dương Phạm chỉ còn phương pháp là mời bọn họ tới trợ chiến. Với tu vi của Hồng Quân ba người cũng có thể coi là cao thủ trong số cao thủ, Âu Dương Phạm làm sao có thể lãng phí cao thủ như vậy?