Hậu Tinh Thần Biến

Chương 19: Q.11 - Chương 19: Kim phát đế vương Thiên Hồn






Thiên nguyên thạch là quáng thạch của Thiên giới, cũng là nguyên liệu quan trọng trong việc chế tạo vũ khí, vũ khí của Thiên giới đại bộ phận đều là do quáng thạch này tạo thành, cũng là quáng thạch thường thấy.

Thần thức Tần Vũ bắt đầu phóng vào Thiên nguyên thạch phát hiện kết cấu so với nguyên liệu tại Thần giới cũng tương tự nhau, nguyên liệu rất bình thường.

Lúc này mọi người đã xuống tới vài trăm thước, bọn người Cam Vân rất nhanh dùng xẻmg đào trên vách hầm, bởi vì là lần đầu tiên đào nên tốc độ rất chậm, rất hao phí sức lực.

Mà Tần Vũ không giống bọn họ, khi vào hầm không có hùng hục đào mà sau khi dùng thần thức phân tích cấu tạo của quáng thạch chậm rãi dọc theo đường hầm hướng vào phía trong đi đến đồng thời phóng thần thức tìm nơi có nhiều quáng thạch.

Cứ như vậy sau một ngày thời gian trôi đi, nhìn trong tay chỉ có lác đác vài khoả Thiên nguyên thạch, mọi người khóc không ra nước mắt, ba trăm khoả... suốt cả ngày mọi người nỗ lực lắm mới đào được không đến hai mươi khoả!

“Đại nhân, chúng ta nên làm gì bây giờ? Thiên nguyên thạch như thế sao đủ!” Lão hắc nghiêm mặt nhìn Thiên nhân ngoài động dần dần rời đi trong lòng buồn bực không nghĩ đến quáng thạch lại ít như vậy, nếu như đi ra ngoài hẳn sẽ gặp rắc rối.

Nhìn Tần Vũ chắp tay nhà nhã đi tới đi lui tại một bên, trong lòng hắn có chút bất mãn, mặc dù hôm nay mọi người là tự nguyện đi theo hắn nhưng cũng không có nghĩa là Tần Vũ có thể không cùng mọi người làm việc!

Cam Vân vẻ mặt bất đắc dĩ nói:

“Thiên nguyên thạch này quá ít, chúng ta đào một ngày cũng không tìm thấy nơi có nhiều quáng thạch, xem ra hầm này đã bị người ta đào rồi, ngày mai chính là chúng ta tìm một cái hầm khác đào đi a!”

Tần Vũ cười cười không trả lời Lão hắc, ngược lại quay đầu nhìn Cam Vân:

“Chúng ta ngày đầu tiên đào khoáng cho nên khẳng định sẽ không làm khó chúng ta cho nên chúng ta hôm nay có thể an toàn! Đêm nay trở về ta cho các ngươi luyện chế một ít pháp bảo, ngày mai bắt đầu chúng ta chẳng những kiếm đủ còn có thể để lại một ít cho các ngươi luyện chế vũ khí!”

“Pháp bảo!” Hôm nay hai lần nghe thấy Tần Vũ nói, Cam Vân rất là có hứng thú, theo như lời Tần Vũ nói pháp bảo chính là cũng giống như ‘Tu La’ trong tay Tình Nhi kia, nhưng đây rõ ràng là chỉ có thể chế xuất vũ khí trung cấp của Thiên nhân, tại sao Tần Vũ lại gọi là pháp bảo nữa?

“Đúng vậy, pháp bảo!” Nhắc tới pháp bảo trên mặt Tần Vũ hiện lên vẻ hưng phấn khác thường, luyện khí là căn bản của kiếp trước, cho dù là chuyển thế sống lại hắn cũng không chịu từ bỏ theo đuổi cảnh giới cao nhất của luyện khí chi đạo.

“Pháp bảo cho các ngươi không tính là vũ khí nhưng là một hoàn mĩ pháp bảo, còn hơn vũ khí của Thiên giới nhiều lắm!” Trong đầu hiện lên những cửa hàng luyện chế vũ khí lúc trước thần thức Tần Vũ đã phát hiện, vũ khí ở đó quá đơn giản còn kém cả lúc hắn mới bắt đầu luyện chế pháp bảo, quả thật không thể so sánh.

Phải biết rằng lúc trước Tần Vũ vì học tập luyện khí mà luyện chế ra trăm vạn cái Thiên Thần khí, đó thật sự là kinh khủng! Mặc dù không biết Thiên Thần khí tại Thiên giới này sẽ là cấp bậc thế nào nhưng Tần Vũ có niềm tin đó là tuỳ tiện xuất ra một Thiên Thần khí bình thường cũng đủ để Thiên nhân liều mạng cướp đoạt!

Trên mặt hắn cũng lộ ra thần sắc nghĩ ngợi, nhớ tới lúc Lập Nhi nhìn thấy Thiên Thần khí có vẻ mặt đáng yêu như vậy, hắn đã khắc sâu trong lòng.

“Nhưng mà đại nhân... chúng ta có thể đào ra Thiên nguyên thạch sao?” Có đánh chết Lão hắc hắn cũng không tin lời Tần Vũ nói, ba trăm khoả đã khó lại còn muốn đòi thêm....

Nhìn số Thiên nguyên thạch ít ỏi trong lòng bàn tay, Lão hắc cúi gập đầu, trời ạ, ba trăm khoả, quả thực không cách nào hoàn thành nhiệm vụ!

Theo như lời Tần Vũ nói, Lão hắc trong lòng cực kì mong mỏi, từ khi Tình Nhi có được thanh ‘Tu La’ mỗi lần cùng cô bé so chiêu đều bị cô bé dùng trường kiếm đánh cho lên bờ xuống ruộng.

Hơn hết chính là, không biêt Tần Vũ đã cho Tình Nhi tu luyện công pháp gì mà thanh trường kiếm ở không trung tự xoay quanh chủ nhân... mắt Lão hắc loé quang mang, nếu có thể học loại công pháp này, trong tay lại có một kiện vũ khí thì cho dù là chống lại Cam Vân cũng có thể liều mạng a!

Tần Vũ cũng không có quan tâm đến ý nghĩ lúc nào cũng hừng hực như của Lão hắc, suốt ngày có nhiều ý niệm trong đầu, thấy hắn và bọn Hùng Ngưu không tin lời mình nói cũng không thể giải thích, chỉ là tự tin cười nói:

“Tốt lắm, bây giờ không còn sớm nữa, chúng ta quay về nghỉ ngơi, đến tối nhân lúc không ai để ý ta sẽ luyện chế cho các ngươi một ít pháp bảo cất trữ!”

Khi thấy bọn Tần Vũ giao ra mười khoả Thiên nguyên thạch đặt ngay ngắn trước mặt hắn thì Trịnh Triết thiếu chút nữa cười thành tiếng! Thời gian một ngày lại đào được có chừng đó nguyên thạch, trong bọn họ lại có một Thiên nhân ba cánh....

Nếu không phải là Kim Tư phân phó Trịnh Triết đã đuổi mấy người này đi rồi, Thiên nhân bình thường ít nhất một ngày có thể đào ra bốn trăm khoả Thiên nguyên thạch, giao ra ba trăm khoả còn lại một trăm khoả là có thể chu tất cuộc sống hàng ngày rồi!

Nhìn mấy khối nguyên thạch, Trịnh Triết lắc lắc đầu cười khổ, bắt buộc bản thân phải nghiêm mặt, lạnh lùng nói:

“Niệm tình ngày đầu các ngươi đào khoáng hôm nay cũng không truy cứu các ngươi, nếu ngày mai không giao đủ ba trăm khoả thì chuẩn bị mà rời khỏi thành đi!”

Nói xong hắn vội vàng đi ra sân cùng vài tên tuỳ tùng cười to rời đi.

Sau khi Trịnh Triết rời đi, Tần Vũ lấy ra mấy khoả thiên nguyên thạch còn lại cầm trên tay nhẹ giọng phân phó mọi người ở trong phòng tu luyện, không nên ra phía đằng sau để hắn thi triển công pháp ‘kiền khôn’ bố trí dọc theo sân sau.

Kỳ thật công pháp ‘kiền khôn’ hôm nay Tần Vũ lập ra còn mạnh hơn trận pháp lúc trước, chính là trận pháp đã giết chết hai gã Vô danh không gian Chưởng khống giả.

Bất quá tu vi hôm nay của hắn không còn như trước nữa, không thể thi triển một phần của sinh mạng trận pháp, cũng bởi vì một mặt là hắn chưa hoàn thiện trận pháp này, nhất là cấp cho nó sinh mệnh, Tần Vũ hiện tại tu vi chưa khôi phục nên không dám sử dụng.

Xuất ra thiên nguyên thạch giống như lần trước luyện chế ‘Tu La’ và ‘Thiên nhân’ trên không khí hình thành một cái lò luyện khí cùng với đoàn linh khí kia, Tần Vũ nhanh chóng luyện chế pháp bảo cất trữ....

-o-o-o-

Trung ương thảo nguyên, trên ngọn núi cao nhất hai đạo thân ảnh rất nhanh phi xuống dưới.

“Rốt cục cũng đã rời khỏi ngọn núi của Thiên đế, đại ca ta muốn ngươi chết được!” Thiên Hồn mái tóc vàng óng vừa rời khỏi cung điện lớn kia liền bay nhanh đánh về phía một nam tử trẻ tuổi bên cạnh.

Chỉ thấy nam tử trẻ tuổi kia có mái tóc dài màu tím, khuôn mặt hoàn mỹ đẹp sáng như ngọc, nếu quan sát kĩ khuôn mặt có thể thấy được thanh niên nam tử này vô cùng kiên nghị, sống mũi cao thẳng giúp cân bằng khuôn mặt trông giống như rồng nằm, nếu khuôn mặt này xuất hiện tại Nhân giới nhất định sẽ làm điên đảo vô số nữ nhân.

Tử phát nam tử thân ảnh chợt loé, trong nháy mắt xuất hiện ngay phía sau Thiên Hồn, cười mắng:

“Đế Thiên Hồn, xú tiểu tử ngươi, đại ca ngươi cần đi tìm Tu La mỹ nữ, đối với nam nhân không có hứng thú!”

Đế Thiên Hồn rốt cục cũng không còn bộ dạng băng lãnh như trước nữa, vốn khuôn mặt lạnh lùng nay đã mang theo nét cười, thản nhiên nói:

“Đường đường là con trưởng của Thiên đế, cao thủ bảy cánh như thế nào lại bị luỵ đàn bà như vậy! Coi trọng như vậy sao? Nói cho đệ biết ngày mai nhất định ta sẽ cho người trở về thăm các lão bà của ta!”

Tử phát nam tử mỉm cười, nụ cười lộ trên khuôn mặt anh tuấn thật khiến người ta mê người, nhẹ giọng nói:

“Đối với đàn bà cho tới bây giờ ta cũng coi thường việc sử dụng bạo lực để làm điều xằng bậy, há có thể giống như ngươi với cha, thường trả về sau trăm năm đã tồi tàn! Đối với đàn bà cũng giống như là Thiên liên, nếu là quan tâm, ân cần mới có thể chính thức cùng các nàng tâm giao...”.

Đế Thiên Hồn thở dài một tiếng, ôm tai lập tức bay về phía trước:

“Đại ca, huynh lại bắt đầu bài cũ rồi! Cứ khi nói đến chuyện đàn bà huynh lại có bộ dạng như vậy a! Trời ạ, chịu không được huynh!”

Tử phát nam tử nhìn Đế Thiên Hồn phía sau lưng trên mặt lộ ra một tia nụ cười cảm kích, thấp giọng nói:

“Thiên Hồn, cám ơn ngươi!” Nói xong thân ảnh nháy mắt đã biến mất, lúc hiện ra đã tới cạnh Thiên Hồn.

Linh khí đậm đặc tựa hồ đối với họ không có chút ảnh hưởng, hai người vẫy cánh thân ảnh đã xuất hiện tại cách đó mấy trăm dặm, hai khuôn mặt anh tuấn đứng trên bầu trời xanh biếc, lại còn có những đám mây màu trắng khiến cảnh vật càng xinh đẹp.

“Đại ca, Cha lệnh cho huynh đem một trăm cái đầu Tu La nhân về, huynh định làm thế nào?” Đế Thiên Hồn nhìn căn phòng nhỏ phía dưới và đám Thiên nhân trong lòng ngực không khỏi hào khí đại phát.

Tử phát nam tử nhíu mày, suy nghĩ một lát rồi trầm giọng nói:

“Ta là không vô cớ mà sát sinh! Cha biết rõ ta không muốn giết người nhưng lại bức bách ta thật khiến ta khổ não mà!”

Đế Thiên Hồn không có tiếp lời nhìn những ngọn núi khổng lồ đang hiện ra chậm rãi trước tầm mắt, nhẹ giọng nói:

“Hay tại Thiên Khanh này đưa Tu La tộc nhân phân tách ra, theo như lời cha nói Thiên Khanh này sản sinh ra mỹ nữ và nam nhân xấu xí, mà chúng ta Thiên nhân anh tuấn có thừa lại không có đến một người đàn bà xinh đẹp!”

“Cho nên, sẽ có một ngày ta lĩnh đại quân Thiên nhân đạp bằng Thiên Khanh! Đưa tất cả mỹ nữ trở về!” Hắn phất tay, khuôn mặt đầy vẻ kiên định.

Tử phát nam tử thấy Thiên Hồn nói như thế trong lòng cũng thầm than đệ đệ này sát tâm đúng là quá nặng, nhíu mày cũng không đáp lại.

Thấy tử sắc nam tử sắc mặt không tốt, Đế Thiên Hồn vội vàng thu lại cái bộ dáng phóng khoáng vừa rồi cười nói:

“Ba vạn đầu người, không tính là nhiều huynh không cần quan tâm, chuyến này đi ta chỉ cần mang về mấy mỹ nữ hưởng thụ ta đã thoả mãn rồi!”

Tử phát nam tử cười không đáp, ánh mắt lộ ra vẻ cảm kích nhìn Thiên Hồn đồng thời trong con mắt trong suốt mang theo tia bất mãn đối với cha hắn chỉ là rất khó phát hiện!


Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.