“Chỉ là bọn họ vẫn đang một mực chờ ngươi đi xuống gặp bọn họ”. Một câu nói mà khiến trong tâm Hồng Quân một trận xao động.
“Băng nhi, ngươi yên tâm, chờ ta ở tầng thứ chín đạt tới thực lực Thần Vương chân chính, lúc đó ta có thể đi tới bất kì tầng không gian nào, đến lúc đó, ta sẽ đi tầng thứ tám tìm các người.”
Hồng Quân vẫn còn nhớ mang máng chính mình ngày đó đã có nói qua như vậy. Nhưng nhìn lại hiện tại, dù đã trở thành Thần Vương chân chính nhưng lại không thể hạ xuống tầng không gian thứ tám như đã hứa. Hôm nay Huống Thiên Minh nhắc tới những lời này làm cho Hồng Quân nhớ lại những câu chuyện cũ.
“Rốt cục, tựa hồ các ngươi ở nơi này có vấn đề gì phiền toái vẫn chưa giải quyết . Mà việc đi tìm bọn họ cũng không thể quá muộn”. Huống Thiên Minh nói, mặc dù không biết Lĩnh vực Tinh thần của Lôi Vệ tới cỡ nào, nhưng đúng là đã có chuyện gì đó xảy ra. Xét theo tính cách của Hồng Quân thì không thể mãi trốn ở chỗ này. Điểm này cũng đủ để chứng minh là họ thật sự có không ít phiền phức.
Hồng Quân cười khổ một chút, bất đắc dĩ nói:
“Thiên Minh, không gạt ngươi, chúng ta và một Thiên Tôn đang xung đột, quan hệ không tốt với cả hai người.”
“Thiên Tôn, người nào?” Huống Thiên Minh sững sờ, trong đầu hắn, vẫn căn bản chưa biết Thiên Tôn là cảnh giới gì.
“Trong tầng không gian này, mạnh hơn Thần Vương chính là Thiên Tôn đó, đây là Thần Vương đã lĩnh ngộ không gian pháp tắc và thời gian pháp tắc. Có thể nói, thực lực Thần Vương trong mắt họ bất quá chỉ là con kiến hôi mà thôi”. Hồng Quan nhắc tới Thiên Tôn, trong mắt lóe sáng một loại quang mang khác thường.
“Coi Thần Vương như con kiến hôi?” Huống Thiên Minh sửng sốt, nguyên bản hắn mới chỉ nhìn thấy Thần Vương là cảnh giới tận cùng rồi. Không nghĩ được tại tầng không gian thứ chín sẽ gặp phải Thiên Tôn. Rõ ràng cảnh giới này cao hơn cấp Thần Vương nhiều lắm. Giống như Thiên Thần chống lại Thần Vương vậy. Không ngờ trên tầng không gian này Thần Vương cũng lại giống như vậy.
“Ừm!” Nguyên hắn chưa phải là Thiên Tôn, đáng tiếc trong lần chiến đấu ấy, thật ngoài ý muốn lại làm cho hắn trở thành Thiên Tôn”. Hồng Quân đem sự việc trước kia nói hết cho Huống Thiên Minh được minh bạch.
“Ra là vậy”. Huống Thiên Minh cuối cùng cũng hiểu được, hắn bây giờ thực lực còn chưa mạnh mà đã đối kháng với Thiên Tôn, nhất là thế lực kia có thể có một Thiên Tôn nữa. Đối thủ như vậy thực khiến cho người ta phải đau đầu.
“Ta một mực chưa rõ, kiện vũ khí trong tay Lưu Quang ngày đó làm sao lại có thể so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo, cái đó làm thế nào để có thể luyện chế ra được. Nắm chắc được điểm này, đối với chúng ta sẽ có trợ giúp rất lớn.” Hồng Quân vẫn tin chăc, Trảm Không Kiếm của Lưu Quang nhất định là có cái gì đó bí mật mà mình chưa giải đáp được. Nếu giải quyết được nan đề này, tất cả Thần Vương bên họ sẽ đều có thể có Hồng Mông linh bảo làm vũ khí, hơn nữa mình và Lôi Vệ mới có đủ khả năng cùng Lưu Quang đánh một trận.
“Luyện chế vũ khí cũng cần phải qua một quá trình như thế nào? Vấn đề này có thể ảnh hưởng tới phẩm cấp vũ khí không?” Huống Thiên Minh suy nghĩ một chút hỏi.
Hồng Quân sửng sốt, chưa hiểu Huống Thiên Minh hỏi cái này để làm gì.
“Luyện khí chia làm ba giai đoạn: luyện phôi, thối hỏa cuối cùng là khởi linh. Năm đó, phụ thân ta khi chưa là Thần Vương nhưng có thể luyện chế Hồng Mông linh bảo, chủ yếu là vì người có thể dùng bát cấp trận pháp để khởi linh cho vũ khí, đương nhiên, khí phôi và thối hỏa cũng phi thường trọng yếu. Cả hai đều ảnh hưởng tới phẩm cấp vũ khí. Còn khởi linh lại có thể cuối cùng đưa kiện vũ khí đó đạt tới cấp bậc nào?”
Huống Thiên Minh gật đầu, cái đó và con người cũng giống nhau. Tư chất và căn cốt về cơ bản có thể phán định thành tựu của một con người, nhưng thành tựu cao nhất của người đó là bao nhiêu thì phải phụ thuộc vào sư môn, sư phụ và quá trình tu luyện của kẻ đó.
“Nói cách khác, có đủ tài liệu, còn phải có cả Hồng Mông linh khí thì mới có thể xưng là nhất lưu Hồng Mông linh bảo đúng không?” Huống Thiên Minh hỏi.
“Đúng, cần có đủ tài liệu, ta có thể thấy được, vũ khí của Lưu Quang không phải Hồng Mông linh bảo, đó là vì cái không gian này không có Hồng Mông linh khí. Nhưng vũ khí của hắn lại sở hữu năng lượng của vật chất màu xám, cho nên mới có thể so sánh với hiệu quả của nhất lưu Hồng Mông linh bảo. Chẳng qua là ta chưa biết là vũ khí kia rốt cục là đã dùng tài liệu gì để luyện chế thành”. Hồng Quân đáp.
Huống Thiên Minh cười một tiếng.
“Hồng Quân, bạn tốt, ta hỏi ngươi nhé, cho dù cấp cho ngươi tài liệu đủ, dù ngươi có đủ thủ pháp luyện chế, lại thêm năng lượng màu xám, liệu ngươi có nắm chắc sẽ luyện xuất một kiện vũ khí nhất lưu Hồng Mông linh bảo hay không?”
“Này…” Hồng Quân nhất thời sửng sốt, nguyên lai thì ra mình vẫn đi vào lối mòn, chỉ nghĩ tới việc tìm tài liệu tốt để thử nghiệm, chứ chưa nghĩ tới xem lại trình độ luyện khí của bản thân, cho dù thật sự có tài liệu tốt mà không có phương pháp luyện khí tốt thì cũng không thể xuất ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo được.
Ngẫm lại, lúc đầu phụ thân mình còn phải ở tân vũ trụ không gian mấy trăm ngàn năm chỉ để rèn luyện kĩ thuật luyện khí hay sao. Với cùng loại tài liệu, ban đầu phụ thân chỉ có thể luyện chế ra thượng phẩm thần khí, càng về sau mới có thể luyện ra thượng phẩm Thiên Thần khí. Cuối cùng, tại Huyễn Kim Sơn so tài với Âu Nghiệp Tử, với tài liệu tầm thường, lại có thể xuất ra một kiện cực phẩm Thiên Thần khí. Ẩn sau thành tựu đó phải có bao nhiêu nỗ lực và khổ cực.
“Tới giờ, phụ thân mới có thực lực, tùy tiện dùng bất kì tài liệu gì cũng có thể luyện chế ra nhất lưu Hồng Mông linh bảo hay sao!” Tần Tư cũng tự nói qua thực lực của phụ thân hôm nay. Hồng Quân cúi đầu thở dài.
“Lưu Quang lần đầu đi tìm các ngươi gây phiền toái, hắn có dùng kiện vũ khí kia không?”. Huống Thiên Minh đột nhiên hỏi.
“Đúng rồi, sao ta lại không nghĩ ra nhỉ!” Hồng Quân bừng tỉnh (nguyên văn: HQ đôi mắt sáng ngời), lập tức truyền âm nói:
“Ngao Phương, Lam Diệp tiền bối!”
Ngao Phương và Lam Diệp đang ngồi tại một khu vực khác của Lĩnh vực Tinh thần , nghe được thần thức truyền âm của Hồng Quân, lập tức đi tới bên cạnh Hồng Quân, nhưng lại thấy Huống Thiên Minh – một người có cường độ thân thể mạnh như họ, lại mới là Thần Vương.
Hai người có đôi chút kinh ngạc. Ngao Phương hỏi: “Tiểu Sương, vị này là….”
“Hắn là bằng hữu của ta, cũng là hảo huynh đệ của ta, kêu là Huống Thiên Minh, bản thể là Cương Thi, không biết các vị có nghe qua bao giờ chưa?” Hồng Quân giới thiệu hai bên: “Huống Thiên Minh, vị tiền bối này kêu là Ngao Phương, bản thể là siêu cấp thần thú tổ tiên của Ngũ Trảo Kim Long, vị này là Lam Diệp tiền bối, mặc dù bản thể là phượng hoàng nhưng lại có chút khác với phượng hoàng, là Ngũ Thải Phượng Hoàng đản sinh ở thần giới, nghe nói, vừa ra đời đã có thực lực là thượng phẩm thần nhân.”
“Huống Thiên Minh xin ra mắt hai vị tiền bối.” Huống Thiên Minh hướng hai người khom mình thi lễ cũng đã coi họ là lão tiền bối rồi.
“Cương Thi?”Ngao Phương sửng sốt: “Ngươi thật là Cương Thi?”
“Tiền bối ngài trước kia đã từng nghe qua Cương Thi?” Huống Thiên Minh hỏi.
“Đúng…, cũng phải nói rằng đó là câu chuyện thân thiết khá dài (). Chúng ta khi còn ở Đệ Nhị Thần giới, quen biết được một tiểu bằng hữu tên là La Phàm, hắn phi thăng từ Tu La Ma giới. Tiểu tử này rất lợi hại, trong vòng ngắn ngủi ngàn ngàn năm thời gian đã có thể hoàn toàn lĩnh ngộ không gian pháp tắc, trở thành Thần Vương, khi đó đã từng nghe hắn nói qua, ở Tu La Ma giới có chủng tộc Cương Thi, không hiểu sao, chủng tộc này không thể vượt qua thần kiếp, gặp phải thần kiếp thường sẽ bị hồn phi phách tán. Vậy mà hôm nay ngươi đã là cảnh giới Thần Vương. Sở dĩ vậy nên ta mới kinh ngạc. Ngươi làm thế nào để có thể tu luyện thành cảnh giới Thần Vương?”
Huống Thiên Minh liếc nhìn Hồng Quân, dù sao vấn đề này hắn không muốn trả lời. Dù sao hắn vẫn chưa tính là người chết ở không gian này. Bí mật này chỉ có vài người bọn hắn biết. Không hiểu những người trước mặt biết ít nhiều bao nhiêu.
“Ân, cái này để ta nói qua đi, Thiên Minh, kỳ thật ta và đại ca giống nhau, đều là không phải người chết khi tiến vào cái không gian này. Trong không gian này, phi thăng không có thiên kiếp. Cho nên, Thiên Minh mới có thể thuận lợi tu luyện thành Thần Vương.”. Hồng Quân giải thích.
“À, thì ra là vậy, đúng rồi, tiểu Sương, ngươi tìm chúng ta có việc gì vậy?”
“Mới rồi Thiên Minh có nói, đột nhiên ta nghĩ tới một vấn đề, các vị đã ở Tầng không gian thứ 9 này rất lâu rồi, đã có tiếp xúc với Lưu Quang, ta chính là muốn biết, tên Lưu Quang này có am hiểu đạo luyện khí hay không?”
“Luyện khí? Không, Lưu Quang đích thực là một mình tu luyện cô độc, nói về lý thuyết luyện khí hắn cơ hồ một khiếu cũng không thông.” Lam Diệp hồi đáp. Đích xác, là một trong những người kì cựu của Đệ Nhị Thần Giới, bọn họ khi trước cũng đã từng giao thủ với Lưu Quang.
“Vậy vấn đề này bỏ qua, Lưu Quang không biết luyện khí, ta và đại ca đả thương hắn để trả thù, trong khoảng cách 11 năm, thậm chí là cho dù hắn dùng Thời Gian Gia Tốc, muốn lĩnh ngộ luyện khí cũng không thể ngắn ngủi trong 11 năm luyện ra một kiện vũ khí có thể sánh bằng nhất lưu Hồng Mông Linh bảo được.”
“Ý của ngươi là, vũ khí của hắn là do người khác cấp cho hắn.” Ngao Phương đột nhiên nói.
“Đúng, vậy kiện vũ khí kia đoan chắc là do người khác tặng hắn. Có thể đem so với nhất lưu Hồng Mông linh bảo mà lại đem tặng, chúng ta không cần quá dụng tâm cũng đoán được nhất định kẻ đó là Chu Viêm.” Hồng Quân khẳng định.
Thoạt nhìn có vẻ hợp lí nhưng rồi lại chau mày:
“Nhưng ta cũng có nghe nói, ngay cả tự Chu Viêm cũng chưa có vũ khí có thể so với nhất lưu Hồng Mong linh bảo. không gian này dù sao cũng không phải đệ nhất thần giới, Thiên Tôn cũng không sở hữu Thiên Tôn linh bảo.”
“Trừ phi, trừ phi hắn đã có thể luyện chế ra một lượng lớn vũ khí như vậy, thậm chí hắn đã có thể luyện chế ra vũ khí có thể so với Thiên Tôn linh bảo rồi”. Lam Diệp sau cùng cắn răng nói, đây là kết quả mà nàng không muốn thấy nhất.
“Tiểu Sương”, nửa ngày không nói gì, Lôi vệ đột nhiên mở miệng: “Ta cảm giác, bằng hữu của ngươi nói rất đúng, ngươi phải làm thử, cho dù hàng trăm vạn lần thất bại nhưng tối hậu có một lần thành công cũng là rất đáng giá. Ngươi cũng đã nói rồi đó thôi. Chúng ta báo thù ức ngàn năm không muộn. Cho dù nhượng cho Lưu Quang kiêu ngạo một chút có sao đâu”.
“Sư tổ, Tiểu Sượng hiểu rồi, xin sư tổ cấp cho Tiểu Sương một không gian riêng”. Hồng Quân trong ánh mắt lộ vẻ kiên định. Người khác có thể làm được, hắn tự tin cũng có thể làm được, không vì lý do nào khác mà bởi vì, hắn là con trai của Tần Vũ.
“Di! Ngươi là ai?” Đột nhiên một giọng nữ truyền tới. Tả Thu Mi vốn không hay nói chuyện, giờ phút này đang cẩn thận soi chằm chằm Huống Thiên Minh.
Huống Thiên Minh có chút xấu hổ vội thi lễ với Tả Thu Mi đồng thời hỏi:
“Vãn bối, Huống Thiên Minh không biết tiền bối có gì chỉ giáo?”
“Ngươi không phải nhân loại, cũng không phải yêu thú”. Tả Thu Mi cau mày hỏi.
“Ta… ta không phải nhân loại, cũng không phải yêu thú, ta là Cương Thi”. Huống Thiên Minh xấu hổ hồi đáp.
“Cương Thi? Cương Thi ở Tu La Ma Giới?”. Khi xưa Tả Thu Mi và La Phàm quan hệ không tệ, cũng từng nghe La Phàm nhắc tới.
“Vâng!” Huống Thiên Minh có chút kinh ngạc, nơi này cư nhiên cũng có tới hai người biết tới lai lịch của hắn. Có chút bất ngờ, vô luận là Ngao Phương, Lam Diệp hay Tả Thu Mi ở Đệ Nhị Thần Giới đều là Thần Vương bối phận cao nhất.
“Lần đầu nhìn thấy Cương Thi, linh hồn của ngươi và chúng ta có chút bất đồng.” Tả Thu Mi đột nhiên nói.