Từ trung tâm Tần Vũ trong nháy mắt Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần mở rộng ra. Lĩnh vực so với lúc cùng Mục Thiên chiến đấu thì càng thêm dày đặc vững chắc, chỉ thấy từng đạo từng đạo Hỗn Độn nguyên khí mắt thường có thể thấy được đang vây quanh thân Tần Vũ. Dường như lỗ chân lông toàn thân hắn đều đang hấp thu Hỗn Độn nguyên khí cao cấp và cường hãn nhất trong thiên địa, thuận theo thần thức của hắn không ngừng bổ sung vào trong lĩnh vực.
Đại trưởng lão chỉ cảm thấy trước mắt tối sầm lại, Tử Dực Thiên Vương kia đã không còn thấy tăm hơi bóng dáng, không kiềm được trong lòng hoảng hốt, trong đôi mắt lộ ra sát khí nồng đậm nhìn về phía Tần Vũ đang ung dung thoải mái.
Thần thức hắn tuyệt nhiên không cách nào dò xét được bên trong Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần của Tần Vũ, đành phải kéo Nhị trưởng lão và Kim Tư không ngừng lui về phía sau, cuống quít lui về phía sau gần ba dặm mới ngừng lại.
“Đại trưởng lão. Ta vô sự. Ngươi không cần nhúng tay. Đợi ta phá tan lĩnh vực này của hắn, rồi hãy nói!” Ở trong nguyên khí nồng đậm, thanh âm Tử Dực phát ra có chút ấp a ấp úng. Sau khi ngăn trở Đại trưởng lão bớt lo lắng cho sự an nguy của hắn, từng trận từng trận âm thanh kình khí nứt vỡ trầm lắng truyền vào tai mọi người.
Tần Vũ lạnh lùng liếc nhìn Kim Tư ba người, khóe miệng nhếch cười lộ ra một vẻ khinh thường trong lòng thầm nghĩ: ‘Hừ! Tuy là chống lại các ngươi ba tên cao thủ năm cánh, ta không phải là đối thủ, nhưng ta có ‘kiền khôn’. Nếu như các ngươi dám vây công, vậy cũng đừng trách ta không khách khí!’
Hừ lạnh một tiếng, thân ảnh bỗng dưng biến mất, trực tiếp tiến vào trong lĩnh vực tràn ngập dày đặc nguyên khí kia.
Tiến vào Lưu Tinh hậu kỳ, Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần của Tần Vũ cũng có tiến bộ một bước dài. Lĩnh vực vốn là trong suốt, người bên ngoài cũng có thể nhìn thấy tình hình bên trong. Mà giờ đây sử dụng cũng là một mảng thiên địa nguyên khí nồng đậm, bên ngoài lại nhìn không thấu tới tính hình bên trong chút nào, phảng phất như là một thế giới khác. Ngăn cách tất cả thần thức của mọi người không thể dò tra được.
Chính ngày hôm qua, Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần của Tần Vũ còn bị Mục Thiên toàn lực bộc phát lực lượng phá tan tành. Tới hôm nay, Tần Vũ chỉ một đêm xông nhập vào điện phủ tự nhiên đạo, cũng chính là vượt qua nửa bước giới hạn khó khăn nhất trong thiên đạo, tu vi rốt cục lại lần nữa tăng cao, Lưu Tinh hậu kỳ, bộc phát lực vậy mà có thể so ra không kém với tu vi Hắc Động ở kiếp trước, khiến cho Tần Vũ trong lúc đang kinh ngạc quả thực càng thêm vui mừng hớn hở.
Trong phạm vi Thiên giới, tu vi của hắn vậy mà lại liên tục tiến bộ theo cách nhảy vọt, gần như chỉ ngắn ngủn mười sáu năm đã đạt tới Lưu Tinh hậu kỳ rồi, nếu như truyền về Nhân giới, tin rằng bất luận là Hồng Mông hay Lâm Mông ngay cả với đám người Hồng Quân, chỉ e rằng đều phải bị dọa cho rụt đầu rút cổ.
Phải biết rằng tu vi của Thiên giới cùng Nhân giới không hề có liên quan. Có thể nói trong Thiên giới năm cánh hoàn toàn có thể so với cảnh giới Huyền tiên. Đó cũng là chuyện Tần Vũ vẫn cảm thấy không thể tưởng tượng được. Tu vi của Thiên giới trình tự hai mặt trạng thái phân biệt, sau khi đạt tới bốn cánh, thì không thể theo lẽ thường mà suy đoán được, còn tu vi của Tần Vũ sau khi chuyển thế sống lại, tu luyện trở lại, cũng không thể theo lẽ thường mà đo lường được, vốn kiếp trước cảnh giới của hắn phân biệt lại hoàn toàn không dùng được!
Hôm nay Tần Vũ ở cảnh giới Lưu Tinh hậu kỳ đã lợi hại đến như vậy, nếu như một khi đạt tới Hắc Động kì, nối tiếp được không gian cưỡng hồ, thì sẽ lợi hại hơn đến cở nào?
Đây là một cái khái niệm hoàn toàn mơ hồ. Đối với Tần Vũ như thế, đối với những người bên cạnh hắn càng không hiểu được chút nào. Vì lẽ đó trong lòng Tần Vũ cũng không có một chỗ dựa nào để sáng tỏ vấn đề.
Tử Dực Thiên Vương chỉ cảm thấy toàn thân căng thẳng, thiên địa nguyên khí bốn phía chung quanh giống như sức nặng của vạn quân đè ép lên toàn thân hắn, không có một chỗ nào có thể lẩn tránh được lực đè ép mạnh mẽ này. Có điều là hắn mặc dù trong lòng có chút kỳ quái, hơi kinh hãi, nhưng là tịnh không sợ hãi. Hoặc nói rằng cho dù hắn sợ hãi, vào lúc này cũng sẽ không yêu cầu Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão ra tay giúp đỡ.
Phải biết rằng, tiến vào cảnh giới năm đôi cánh, chính là cao thủ thượng đẳng trong Thiên giới, bọn họ mỗi người đều có sự tôn nghiêm với cao thủ của chính mình. Nhất là Tử Dực Thiên Vương, thân là một trong tám đại Thiên Vương của Thiên giới, thân là thành chủ Tử Dực thành, sự tôn nghiêm của hắn càng thêm mãnh liệt. Nếu như không phải thực sự gặp phải nguy hại đến tính mạng, mối nguy tổn hại đến sự hiện hữu của hắn, đánh chết hắn, cũng sẽ không dễ dàng mở miệng cầu viện!
Đây là thuộc về sự tôn nghiêm của bọn họ, thuộc loại vinh diệu nhất của tám đại Thiên Vương.
Tử Dực Thiên Vương trong mắt tinh quang lóe ra, khẽ quát một tiếng, toàn thân một cổ tử quang nhàn nhạt vây quanh thân thể. Chỉ thấy thiên địa nguyên khí chung quanh trong nháy mắt bị tử quang của hắn va dập phân tán ra, trong nháy mắt đã không còn phải chịu đựng cái loại đè ép khó thở bất quá cảm giác khó chịu vẫn ập đến.
Tần Vũ ở trong lĩnh vực, lẳng lặng nhìn Tử Dực Thiên Vương trước mắt. Toàn thân dường như cùng với thiên địa dung hợp thành một thể, khiến cho Tử Dực cảm giác được Tần Vũ đứng ở đối diện mình, có cảm giác giống như là hắn vốn đã xuất hiện đứng ở đó từ lâu rồi, rất là tự nhiên, không có bất ngờ chút nào.
“Tử Dực, ngươi hẳn là tu vi yếu nhất trong tám đại Thiên Vương phải không?” Tần Vũ thanh âm của có chút mờ ảo, đến nỗi Tử Dực không tự kìm hãm được buột miệng thừa nhận:
“Ngươi có tư cách giết ta sao? Cho dù giết ta. Ngươi cũng không có thể thuận lợi nắm giữ Tử Dực thành!”
Nhìn gương mặt yên tĩnh của Tần Vũ, Tử Dực không nhịn được bối rối thầm quệt mồ hôi lạnh. Thực lực người này nhìn như chỉ có một đôi cánh, làm sao cường hãn như vậy. Vậy mà thiếu chút nữa làm cho tâm thần của ta bị khiếp hãi.
Tần Vũ nhàn nhạt nói:
“Có tư cách hay không để chúng ta dùng thực lực mà nói! Ngươi trước hãy trả lời ta, như thế nào mới có thể chưởng quản Tử Dực thành này?”
Tử Dực trong mắt hiện lên vẻ kinh ngạc, chưởng quản Tử Dực thành? Tên gia hỏa này thật lớn mồm lớn miệng. Không nhịn được lạnh lùng cười nói:
“Trước hết giết chết ta. Sau đó đi Hoàng thành, tiếp nhận khảo nghiệm của Đế quân!”
Tần Vũ gật đầu, bình tĩnh nói:
“Ngươi chuẩn bị xong chưa? Ta muốn động thủ rồi!”
Tử Dực dở khóc dở cười. Hắn cho tới bây giờ chưa từng gặp qua ‘muốn giết người’, còn phải ‘thông báo’ tình huống cho đối phương, vì sao người nầy cổ quái như vậy. Tuy rằng trong lòng trầm ngâm suy nghĩ, nhưng cũng cứ gật gật đầu. Toàn thân nguyên lực điên cuồng vận hành, chống lại áp lực cường đại trong cái không gian cổ quái này.
Tần Vũ ánh mắt lạnh lẽo, trong nháy mắt biến mất, một cái thuấn di liền tới bên cạnh Tử Dực, đột nhiên một quyền đánh ra, kình lực cường đại từ quyền đầu của hắn lại hình thành một màng nguyên khí mong manh, một màng nguyên khí trong suốt.
Hô...... Hỗn Độn nguyên khí ở chung quanh ào ào phân tán ra bốn phía. Quyền đầu của Tần Vũ trong nháy mắt đã đập lên vai Tử Dực.
Tử Dực bả vai co rụt lại, chỉ thấy chỗ bị Tần Vũ đánh trúng một đạo bạch quang bùng phát ra, bao trùm giữ chặt quyền đầu của Tần Vũ, chân phải đột nhiên đá xéo ra, thẳng hướng đến đan điền của Tần Vũ.
Bất luận là Thiên nhân hay là loài người kể cả Tu La nhất tộc, tất cả người tu luyện điểm trọng yếu nhất là ở vùng đan điền, dựa theo sự hiểu biết của Tử Dực, chỉ cần làm cho nguyên hạch bên trong đan điền của Tần Vũ bị chấn tan vỡ, cho dù hắn có lợi hại đi nữa, cũng chỉ có thể để mặc cho mình giày vò làm nhục.
Tần Vũ không mảy may để ý đến chân phải của Tử Dực, hữu quyền đột nhiên phát lực, trong nháy mắt liền xé nát tan đạo bạch quang của Tử Dực đã phát ra đang bao phủ quyền đầu hắn, tiếp đó lần nữa giáng xuống bả vai Tử Dực.
Phanh!
Hai tiếng hừ vang lên, hai người đồng thời bật lùi ra sau, Tử Dực vẻ mặt khiếp sợ nhìn gương mặt lãnh đạm của Tần Vũ, chỉ thấy hắn còn chưa kịp thu hồi chân phải nơi đó đã là trở thành một mảnh hư không!
Cái này rốt cuộc là cái công pháp gì? Tử Dực trong lòng cực kỳ buồn bực, vừa mới tung ra một cước kia uy lực mười phần, nếu như đá trúng vào đan điền của Tần Vũ, cho dù hắn là cường giả bốn cánh, cũng chỉ phải nhận kết quả nguyên hạch bị kích vỡ tan, nhưng dù đã cảm nhận rõ ràng có một tia lực cản, lại đột nhiên đá vào hư không...
Khóe miệng Tần Vũ chảy ra một tia máu tươi, hắn cũng không ngờ Thiên nhân năm cánh lại lợi hại dử dội như vậy! Vừa mới lĩnh ngộ bộ phận tự nhiên chi đạo, lĩnh vực của Tần Vũ đã sinh ra một ít biến hóa, biến hóa quan trọng nhất chính là: Tần Vũ có thể tùy ý ở trong lĩnh vực này hóa thành hư vô!
Nói cách khác, hắn hoàn toàn biến thành Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần. Cái điều thần kỳ này hắn sáng lập trong lĩnh vực! Điều này cùng với Thần giới trong Hồng Mông không gian không giống nhau. Nó tiêu biểu cho cái tuyệt đối khống chế, tuyệt đối nắm trong tay!
Tương tự như Chưởng khống giả nhưng có điểm không giống nhau là Chưởng khống giả chưởng quản cả một không gian thế giới, còn Tần Vũ lúc này nắm trong tay Lĩnh vực Tinh thần chẳng qua là một phạm vi không tới năm dặm.
Chỉ có điều, Lĩnh vực Tinh thần này chỉ có năm dặm cũng đủ để làm cho bất cứ người nào tiến vào nơi này cũng đều bị Tần Vũ mặc ý đùa bỡn ngược đãi!
Xem ra, Thiên nhân năm cánh cũng không phải sức của mình lúc này có thể đối kháng được a! Tần Vũ trong mắt hiện lên một đạo chiến ý mãnh liệt, nếu không cách nào giết hắn, như vậy, dùng hắn để tăng kinh nghiệm chiến đấu của mình và nâng cao cảnh giới tu luyện là quá tốt rồi!
Trong lòng hắn nghĩ tới đây, thân ảnh đột nhiên hóa thành hư vô! Chỉ thấy một cái bóng mờ ảo thoáng chốc xuất hiện bên cạnh Tử Dực, một luồng nguyên khí quỷ bí bỗng dưng đánh úp vào đầu Tử Dực.
Tử Dực không ngốc, ngược lại hắn đã có thể trở thành thành chủ Tử Dực thành, có thể từ năm cánh mà trở thành Tử Dực Thiên Vương một trong tám đại Thiên Vương, tuy rằng có cơ hội tốt được Đế Thích Thiên biệt đãi hắn, nhưng bản thân hắn cố gắng và tâm trí cũng rất vững vàng, bằng không sao có thể chỉ năm đôi cánh mà ở Tử Dực thành giành được địa vị thống trị tuyệt đối, đồng thời có thể tùy ý sai khiến trưởng lão đường của Tử Dực thành bỏ công sức vì hắn.
Trong lúc vừa mới tung một cước không đá trúng Tần Vũ, hắn cũng đã nắm được cái quỷ dị của không gian này và thủ đoạn của Tần Vũ. Toàn thân nguyên lực tử sắc hoàn toàn ẩn giấu, một tia nguyên lực trắng sữa giống như luồng điện quang vây quanh toàn thân hắn, hai màu trắng tím đan xen vào nhau, cực kỳ xinh đẹp mà lại tràn ngập ý sát phạt.
Cảm nhận được nguyên lực quỷ bí kia kéo tới, Tử Dực Thiên Vương bỗng xoay người, lực lượng toàn thân trong nháy mắt ngưng tụ vào quyền phải tung ra nghênh đón!
Oanh!
Thân ảnh Tần Vũ chợt hiện ra, không có dừng lại chút nào, ở trong Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần trong nháy mắt hóa thành tám đạo thân ảnh, hoặc quyền, hoặc cước, hoặc khuỷu gối, tám đạo thân ảnh, tư thế bất đồng, đồng thời đánh tới Tử Dực Thiên Vương đang bị vây ở giữa!
Đám người Đại trưởng lão chỉ cảm thấy phía trước nguyên khí thay đổi dị thường. Một cổ linh khí thiên địa cường đại cuồn cuộn tán loạn, điên cuồng xoay quần trên bầu trời, còn trong mảng không gian dày đặc cổ quái trước mắt kia âm thanh va chạm dòn dã truyền đến không ngừng!
Mà lúc này Tử Dực Thiên Vương bị Tần Vũ bao vây tấn công khắp bốn phương tám hướng trong Lĩnh vực Hỗn độn Tinh thần, cũng có chút ứng tiếp không xuể, tám đạo thân ảnh cùng Tần Vũ mặt mũi giống nhau như đúc anh tuấn mà lãnh khốc, không ngừng chớp lóe ra trước mắt hắn, khiến cho hắn không khỏi có cảm giác khó mà chịu đựng!