Phong Yên Thành, cách Thái An Thành tám ngàn ngàn dặm lộ trình, ngoài thành không xa trên sườn núi có một trận pháp nhỏ, bên trong có một người đang ngồi khoanh chân, vẻ mặt đăm chiêu suy nghĩ, đó chính là Cổ Bàn.
Từ khi tiến vào Vô danh không gian này, Cổ Bàn rõ ràng cảm giác được trong người có gì không đúng, la bàn bên trong kích thước vốn vẫn còn có thể tăng thêm nữa, bây giờ lại không có chút phản ứng nào. Hơn hai ngàn năm qua, Cổ Bàn một mực cố gắng tu luyện, nhưng la bàn vẫn như cũ không có phản ứng, lúc trước vốn không có tồn tại tình trạng kì lạ như vậy.
Cổ Bàn không biết, la bàn nguyên lai là nhận được vật chất từ Hồng Mông không gian, chính là Hồng Mông linh khí, bây giờ Cổ Bàn đang ở vị trí không có trong Hồng Mông không gian, mất đi sự liên kết với Hồng Mông linh khí, tự nhiên là không thể tăng trưởng thêm được nữa.
Hơn hai ngàn năm qua, Cổ Bàn khổ tu cũng không phải một chút hiệu quả đều không có, Hồng Mông linh khí cũng không phải không có tăng trưởng, chỉ là tăng trưởng phi thường ít, không giống như lúc ở Hồng Mông không gian một ngày la bàn lớn lên rất nhiều nên Cổ Bàn không có cảm giác được thôi.
Hồng Mông từng nói qua, la bàn của Cổ Bàn phảng phất là vì tu luyện Hồng Mông linh khí mà tồn tại. Tinh Thần Biến của tần vũ chỉ là liên tục kết nối với Hồng Mông không gian, mà không phải là chuyên một mục đích tu luyện Hồng Mông linh khí.
Cổ Bàn nhận thức đối với nơi này cũng có chút hiểu rõ, đối với nguyện vọng muốn đi ra ngoài của Cổ Bàn so với ai khác đều mạnh hơn rất nhiều, hắn cùng Mộ Dung Tuyết mới thành thân không lâu, tư niệm trong lòng sớm đã đi ra ngoài. Nhưng chính Cổ Bàn cũng là người sớm ổn định lại nhất, chỉ vài ngày đầu sự kích động qua đi, hắn lại tiếp tục ẩn tu.
Ý nghĩ của Cổ Bàn rất đơn giản, sau khi thực lực cường đại mới có thể hoàn thành nguyện vọng của chính mình, đây cũng là một biện pháp tốt, đến đây mà nói, mặc kệ Cổ Bàn hay là Hồng Quân cũng chỉ có thể sử dụng biện pháp này.
Nhưng Cổ Bàn lại không biết, bởi vì hắn ẩn tu nên đã bỏ qua cơ hội gặp mặt bọn người Hồng Quân, rất nhiều năm sau này, dưới một tình huống đặc thù mới có thể một lần nữa gặp được bọn họ.
-------------
Thái An Thành, Tôn Ngộ Không ở chổ này đã tạo nên danh tiếng quá lớn, không thể không biến đổi hình dáng, chỉ là, bọn họ một đám người như vậy, rất dễ hấp dẫn người khác chú ý. Ở lại vài ngày, Hồng Quân quyết định rời đi nơi này, tới địa phương khác tiếp tục tìm kiếm Cổ Bàn.
Vô danh không gian quá mức khổng lồ, đoàn người ngoại trừ Hồng Quân ra, còn lại đều chỉ có thể đi bộ. Hơn nữa nơi này không giống với tiên ma yêu giới, vốn căn bản không có bản đồ tinh hệ, Hồng Quân bọn họ nhiều nhất cũng chỉ tìm được bản đồ phương hướng của mấy thành phụ cận.
Liên tục bôn ba hơn ba ngàn năm, vẫn không tìm được Cổ Bàn, Lâm Phi cũng không có tìm được, cả cương thi một tộc cũng đều không thấy một người, nhưng thật ra lại tìm được mấy người Tu La Ma giới ma đế.
Hồng Quân bọn họ tổng cộng tìm hơn tám mươi đại thành trì, trong đó có Phong Yên Thành, chỉ là không có ai nghĩ tới Cổ Bàn không có ở trong thành, mà là ở ngoài thành. Thần thức của Hồng Quân cẳn bản không quan sát ngoài thành, cứ như vậy mà bọn họ đã bỏ qua cơ hội tương tụ.
Thời gian hơn ba ngàn năm này, rũ bỏ tư tưởng bảo thủ, La Băng ngày càng phóng khoáng, chậm rãi khôi phục thiên tính nữ tữ của mình, mỗi ngày cùng với Phượng Hi ở một chỗ, La Băng bây giờ so với Phượng Hi còn muốn nữ tính hơn, để cho Âu Dương Phạm không dám tin tưởng đây chính là Tu La Đế quân của bọn họ
La Băng tưởng chính mình đã giống như là nam nhân, bảo hộ cùng với quản lý Tu La Ma giới mấy trăm ngàn năm, tâm thần sớm đã mỏi mệt. Hôm nay khôi phục ngắn ngủn ba ngàn năm thời gian, không ngờ từng bước tăng lên thành chín cấp ma đế. Bây giờ nếu nói La Băng cùng Huống Nhật Minh tái chiến, Huống Nhật Minh tuyệt đối không phải là đối thủ.
Đối với biến hóa của La Băng, Hồng Quân cũng âm thầm phấn khởi, ba ngàn năm qua, Hồng Quân hoàn toàn buông tha việc tu luyện, bất quá Hồng Quân cũng thử làm một việc mà không cần phải xuất ra lực lượng, đó chính là bố trí trận pháp, chỉ là Hồng Quân không thể khống chế trận pháp, trận pháp bố trí tất cả đều là sát trận.
Ảnh hưởng của mọi người, phượng hi mấy năm nay sáng sủa rất nhiều. Tôn Ngộ Không vốn căn bản không phân biệt chuyện sanh tử, chỉ cần có thể cho hắn đánh nhau thống khoái, đối với hắn mà nói ở đâu cũng đều là giống nhau.
Ba ngàn năm qua, Tôn Ngộ Không từ Hồng Quân rốt cuộc cũng luyện được kinh thiên nhất côn, trở thành người thứ hai sau Hầu Phí chưa tới thần nhân cảnh giới mà có thể luyện thành Kinh thiên côn pháp, chỉ tiếc là Hầu Phí không thể nào nghe được tin tốt lành này.
Tôn Ngộ Không sau khi luyện thành kinh thiên nhất côn cũng tấn cấp, trở thành chín cấp yêu đế. La Băng cùng Tôn Ngộ Không liên tục tấn cấp cho mọi người không ít động lực. Tại đây đều có thể tu luyện, chỉ cần phi thăng lên tới tầng trên, không chừng có thể tìm được biện pháp ra ngoài.
Kích thích nhất chính là Phượng Hi, sau khi Tôn Ngộ Không tấn cấp, Phượng Hi cùng hắn không hề ẩu đả nhau nữa, mỗi ngày ngoại trừ đi đường chính là tu luyện. Cảnh giới của nàng bây giờ là thấp nhất, Hồng Quân mặc dù chưa nói trạng thái của mình nhưng chính là La Băng cùng Tôn Ngộ Không sau khi đột phá cũng như trước không thể nhìn thấu Hồng Quân, Hồng Quân đã thành người có cảnh giới bí ẩncao nhất.
Hơn ba ngàn năm qua vẫn chưa tìm được Cổ Bàn, Hồng Quân quyết định thay đổi phương pháp. Bây giờ La Băng cùng Tôn Ngộ Không đều đột phá, bọn có thể lợi dụng tiên đế nơi này giúp tìm kiếm cổ bàn.
Xích Phong Thành, địa phương cuối cùng Hồng Quân đặt chân lên. thành chủ xích phong thành vừa mới phi thăng, tân thành chủ tiếp nhận còn chưa có ổn định, Hồng Quân thành lập thế lực mục đích không phải tranh quyền đoạt thế, mà là để cho những người này giúp bọn họ tìm hiểu tin tức.
Mỗi một thành đều có những người giống như là Ngũ Hành cùng Khổng Lâm, Hồng Quân rất dễ dàng tìm được một người tám cấp tiên đế "Triển Tử Phong", Triển Tử Phong cùng bọn Ngũ Hành, Khổng Lâm rất giống nhau, ham tranh quyền đoạt thế, về phương diện phát triển thế lực cũng giống đáng thương, chiêu ngộ được mấy kẻ thuộc hạ tâm phúc, ất là đều là đế cấp cao thủ Xích Phong Thành, nhưng căn bản lại chẳng được tác dụng gì.
Cũng chỉ là bọn người tám cấp ma đế này họ đều có tâm nhàn, bọn họ đều khổ tu chờ đợi sau khi tấn cấp lên chín cấp ma đế rồi phi thăng, ở chổ này không có thiên kiếp, mỗi người chỉ cần tu vi tới là có thể phi thăng.
Hồng Quân mang theo La Băng cùng Tôn Ngộ Không ra ngoài cửa thành, thần thức hắn đã quan sát Triển Tử Phong hơn một tháng, người này chính là lựa chọn tốt nhất.
Triển Tử Phong như trước, cố gắng thật lâu cuối cùng cũng thu nạp được một người bảy cấp tiên đế, người này rõ ràng cũng bị hắn thuyết phục nên động tâm, đáp ứng hôm nay trả lời hắn. Triển Tử Phong một mình đi tới chỗ hẹn đồng thời trong lòng tin tưởng cố gắng của chính mình càng thêm dám chắc.
Địa phương tiên đế kia hẹn hắn gặp mắt là một tửu lâu nhỏ, đặc biệt an bài nguyên một một gian chờ hắn. Triển Tử Phong vừa tới liền phát hiện có điểm không đúng, đáp ứng trả lời hắn là tiên đế kia, đi theo sau còn có hai gã tám cấp tiên đế, hai gã này hiển nhiên không phải là cùng với người kia chịu đầu quân cho hắn.
"Liểu Nhất Minh, ngươi ... đây là ý tứ gì?" Đã tới rồi thì Triển Tử Phong cũng không thể lui, trầm mặc ngồi xuống, hai tám cấp tiên đế cùng một người bảy cấp tiên đế, Triển Tử Phong mặc dù đánh không lại nhưng đào đẩu hoàn toàn có tự tin. Hơn nữa đây là đang ở trong thành, nếu nói ba người bọn họ liên thủ đối phó với mình, thì hộ pháp trong thành chắc chắn sẽ không để yên.