Hãy Cho Nhau Một Lối Thoát

Chương 18: Chương 18: Bị mua chuộc rồi




**********

Sự khác biệt giữa thể lực của con gái và con trai là do ông trời sinh ra, sau khi kết thúc, Lê Hân Dư cuộn mình ngủ thiếp đi.

Lăng Diệu ngắm nhìn người phụ nữ trong lòng mình, lông mày có chút cong lên, con người đen tuyền của anh của có phần sâu hơn.

Nếu không vì đứng trước của nhà họ Lê nghe thấy những gì cô nói với họ thì anh vẫn nghĩ ly hôn chỉ là mưu kế để cô trêu đùa anh. Không ngờ lân này cô thực muốn ly hôn.

Lăng Diệu vẫn luôn không hiểu tại sao mẹ cô bà Hách Ánh lại thích Lê Hân Dư, gần như vừa mới nhìn thấy cô đã nói cô gái này trong trắng tinh khiết, gần như dùng hết những từ mĩ miêu để khen cô.

Nghe nói Lê Hân Dư về nước còn lập tức dặn dò người hầu chuẩn bị sẵn tất cả những đồ dùng cần thiết cho cô, tủ quần áo trống không bỗng được lấp đầy, chiếc hộp trên bàn trang điểm cũng được đặt thêm nhiều đá quý. Mẹ anh chiều chuộng cô con dâu này như con gái của mình vậy.

Nhưng Lê Hân Dư không hề nhận ra những thứ bà chuẩn bị cho cô, thậm chí bà còn đích thân trao cho cô hộp đá quý bà chưa từng mở ra.

Lúc này anh mới chắc chắn rằng cô không hề để tâm tới gia đình họ Lăng...

Cũng không hề để tâm tới cuộc hôn nhân này.

Không biết tại sai trái tim anh chợt nhói lên như có mũi dao đâm vào.

Muốn ly hôn?

Nhưng anh bỗng nhiên không muốn ly hôn.

Ba năm trước, cô trêu đùa anh.

Lần này đổi lại là anh, cũng không quá đáng đầu nhỉ?

Hôn lên trán cô nhưng tâm trạng chân thật nhất trong lòng mình đến anh cũng không năm rõ.

Lê Hân Dư bị dày vò cả đêm ngủ một mạch tới trưa ngày hôm sau mới dây

Lúc mở mắt đã không thấy Lăng Diệu đâu.

Giang Nhiên Nhiên nhắn tin cho cô hẹn chiều gặp mặt.

Vội vàng tắm rửa thay quần áo, xuống lầu nhìn thấy mẹ chồng bà Hách Ánh, bà nhìn cô con dâu cười tươi: Tình cảm vợ chồng trẻ không tôi, cố gắng nhé Hân Dư.”

Lê Hân Dư cười một cách gượng gạo.

Thân là đại tiểu thư nhà họ Giang nhưng cuộc sống của Giang Nhiên Nhiên chỉ cần ăn no ngủ kỹ ba bữa là đủ, vừa tự do lại thoải mái.

Nhìn thấy Lê Hân Dư mặt mày cau có nhưng cô điềm nhiên cũng không lĩnh hội được tâm cánh ấy.

Gọi cho Lê Hân Dư một tách capuchino sau đó ngồi yên lặng nghe cô kể tình hình: “Chuyện ly hôn bọn cậu tính đến đâu rồi?”

Lê Hân Dư nghẹn ngào lắc đầu, đem mọi chuyện xảy ra trong nhà kể cho Nhiên Nhiên nghe. “Y cậy là, Lăng Diệu không đồng ý ly hôn?” Giang Nhiên Nhiên mở to mắt, ngập ngừng rồi nói tiếp: “Vậy có phải là chiếc nhẫn mà mình và anh mình chuẩn bị, vẫn có thể tặng cậu? “Nhiên Nhiên, cậu cũng biết mình không có tâm trạng nào mà đùa nữa mà” Lê Hân Dư vỗ vỗ đầu, cả người như không có sức lực. “Được rồi, được rồi, nếu cậu đã không muốn thì mình cũng không ép cậu phải nhận chiếc nhẫn này. Mình chỉ đang nghĩ bọn mình là chị em tốt, bởi vậy mới đặc biệt tặng nó cho cậu. Có điều thái độ của Lăng Diệu thay đổi nhanh thật đấy, lẽ nào...” Giang Nhiên Nhiên nhìn thấy những vết tích được che bằng lớp vải mỏng trên cổ Lê Hân Dư, không tự chủ nói nhỏ: “Lẽ nào, Lăng Diệu cuồng cơ thể cậu rồi?” “Nhiên Nhiên..” Lê Hân Dư đỏ mặt. “Ai da, lần này mình không đùa đâu. Nếu như một người đàn ông đối với một người phụ nữ một chút cảm giác cũng không có làm sao lại có thể rung động hôn khắp thân thể cô gái ấy chứ. Nhìn trên cổ cậu xem, ííí, rõ ràng là vết tích của tình yêu sâu đậm mà”

Lê Hân Dư xoa xoa mấy vết bầm tim trên cổ mình, đau đến xuýt xoa nên đành bỏ tay ra: “Sự trừng phạt này là Lăng Diệu đang cảnh cáo mình.”

Giang Nhiên Nhiên nửa hiểu nửa không gật đầu: “Có điều nói thật, ngoài tính cách lạnh lùng và phụ nữ bên cạnh nhiều vô kể ra thì Lăng Diệu cũng đẹp trai đấy chứ, body cũng đẹp nữa.”

Lê Hân Dư nghi ngờ nhìn cô: “Nhiên Nhiên, cậu có phải đổi nghề sang làm bà mai rồi không? Thà dỡ mười ngôi chùa cũng không chịu hủy một mối hôn sự?” Nếu không tại sao trước mặt cô lại luôn nói tốt cho Lăng Diệu vậy? Nếu không phải xác nhận Giang Nhiên Nhiên và Lăng Diệu không có quan hệ gì, suýt nữa cô đã nghĩ Giang Nhiên Nhiên bị Lăng Diệu mua chuộc rồi.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.