8h tại Trường Học Candy:
Do chỉ có một đội kịch của lớp 10A1 nên nhà trường chỉ chuẩn bị một chiếc xe. Địa điểm không đâu xa chính là khu rừng của thành phố.
-”Các em đã tập trung đầy đủ hết chưa?”- Thầy Hiệu Trưởng
-”Rồi ạ!”- đồng thanh
-”Được rồi ta lên xe thôi!!!!!”- Thầy
....
Vì lí do ở nhà buồn chán nên Thiên Mụi xin hắn và Tiểu Cát đi theo và cũng vì vậy mà làm cho nó thêm khó xử.
-”Anh Vi ngồi kế em nè còn anh iu đi ra chỗ khác!”- Thiên Mụi kéo nó
-”Gì đây? Em vì con heo này mà dám xua đuổi anh iu á hả?”- hắn vờ dỗi
-”Anh iu đường đường là nam nhi đại trượng phu phải nhường cho phụ nữ chứ!”- Thiên Mụi
-”Em nhầm rồi anh ta đâu phải nam nhi!”- nó
-”Em cũng nhầm rồi cô ta cũng đâu phải phụ nữ!”- hắn
-”Anh ta là hóa thân của hà mã í!”-nó
-”Còn cô ta là hóa thân của lợn rừng í!”- hắn
-”Anh ta thường ngủ chung vs chuột lắm còn hôn chúng nữa!”- nó
-”Cô ta thường lấy nhền nhện làm cục xà bông để tắm còn để rửa chén nữa!”- hắn
-”Sở thích của anh ta là dắt trâu đi dạo!'- nó
-”Sở thích của cô ta là cưỡi lạc đà đi bơi!”- hắn
-”Ngoài việc đi học anh ta còn đi làm ở công ty bán vé số nuôi sống bản thân!”- nó
-”Ngoài việc đi học cô ta còn đi nhặt ve chai để mưu sinh!”- hắn
-”Anh ta hay đi đóng quản cáo cho mấy sản phẩm keo dán chó đó!”- nó
-”Cô ta đóng phim ở thế giới động vật trong vai con sư tử đó!”- hắn
Bla...bla...cứ thế hai người cứ chí chóe cải nhau làm cho mọi người phải bật cười thành tiếng.
-”Hai người trật tự xíu được không?”- Tiểu Cát
-”Cứ gặp nhau là cãi gặp nhau là cãi là thế nào?”- Thùy
-”Người ta thường nói thương nhau lắm cắn nhau đau!”- Minh chen vô
-”Không biết kiếp trước hai đứa này có là người yêu của nhau không nhỉ?”- Tiểu Cát trêu
-”Mọi người đừng nói như vậy, tôi và hắn ta chỉ có thể dừng lại ở mức bạn bè hoặc cao hơn là anh em. Xin tất cả cẩn trọng lời nói của mình!”- nó lạnh lùng đứng lên đi về chỗ của Nhựt ngồi
-”Sao lên đây?”- Nhựt tháo headphone ra
-”Cho mượn vai được không?”- nó nhìn Nhựt rưng rưng
-”Ờ...tự nhiên!”- Nhựt hơi bất ngờ
Sau đó nó nghiêng đầu lên vai Nhựt. Không biết vì sao mà nước mắt lại rơi. Nhựt cũng hốt hoảng khi thấy nó khóc, định hỏi nhưng lại thôi. Và cứ thế, nó khóc cho đến khi ngủ quên.
*Chắc lại nhớ Phong đây mà!! Haizz*- Minh và Thùy cùng suy nghĩ
*Mày làm tổn thương anh tao rồi ngốc ạ!”- Tiểu Cát lắc đầu nhìn nó rồi lại nhìn hắn
*Thì ra! Thì ra trong lòng em tôi lại đáng ghét như vậy! Thì ra tôi và em chỉ có thể làm bạn bè! Thì ra tôi luôn đơn phương em, tôi luôn nghĩ rằng em cũng có tình cảm vs tôi! Thì ra em thích Nhựt! Thì ra tôi luôn thất bạn trong tình yêu! Thì ra...trong trái tim em...tôi không là gì!*- hắn cười lạnh nhìn nó.
....
1tiếng sau tại khu rừng của thành phố:
Tại khu đất trống của khu rừng có 6 chiếc xe đang đậu xung quanh vs nhau tạo thành một vòng tròn. 6cchiếc xe đó lần lược là các trường: Candy, Flower,Sun, Moon, Star và Lucky.
-”Anh Vi..tới rồi!”- Nhựt đánh nhẹ vào mặt nó
-”5phút nữa!”- nó trả giá
-”Tới nơi 5 phút cái gì dậy đi!”- Nhựt cười
-”Tới rồi hả?”- nó ngáp ngắn ngáp dài
-”Cô phải đền áo mới cho tôi đấy, lúc nãy cô ngủ nước miếng chảy tùm lum à! Lầy lắm!”- Nhựt trêu
-”Ủa? Có hả? Ở đâu? Gê lắm sao? Để tui mua cái khác cho....”- vừa nói nó vừa lấy tay sờ miệng
-”Hahaha...”- Nhựt cười lớn-”Đồ ngốc!”
-”Anh dám...đứng lại đó!!!”- nó rượt Nhựt chạy xuống xe
Trên xe bây giờ chỉ còn mình hắn
-”Heo! Cô phải hạnh phúc đấy!”- hắn nhìn bóng nó khuất dần mà lòng đau đớn, tim như bị ngàn kim đâm khó thở vô cùng...
Ai nói? Ai nói là trong lòng nó hắn đáng ghét? Ai nói nó không có tình cảm vs hắn? Ai nói nó thích Nhựt? Ai nói trong trái tim nó hắn không là gì? Ai nói nó sẽ hạnh phúc nếu như không có hắn?. Là nó đang trốn tránh. Là nó luôn nhớ đến Phong khi thấy hắn. Là nó sợ phải làm tổn thương hắn. Với một người sát thủ! Bất cứ lúc nào cũng có thể đối diện vs cái chết! Nhất là sau này khi R.O.S.E đã tìm thấy! Vì bốn viên pha lê không rõ lai lịch kia mà bất cứ lúc nào nó lại bị Bướm Thiên bắt đi. Nó sợ lắm! Nó sợ cái lúc mà hắn lại phải đau lòng khi nó không còn trên cõi đời này nữa!
...
-”Các em thân mến! Hôm nay 6 trường chúng ta tổ chức một buổi cắm trại giao lưu hai ngày một đêm nhằm khen thưởng các câu chuyện cổ tích mà các em đã cất công dàn dựng và diễn xuất trong tuần vừa qua và nhằm giúp các em kết bạn vs nhau nhiều hơn. Mỗi một trường đều đã có khu vực đất trống mà chúng tôi đã chuẩn bị trước nên các em cứ yên tâm cắm trại nhé. Bây giờ chúng ta về vị trí để chuẩn bị lều và thức ăn, các em đi đứng cẩn thận và 18h hôm nay chúng ta lại tập trung để giao lưu nhé!”- thầy Hiệu Trưởng của trường Lucky luyên thuyên phát biểu
-”DẠ!!!!”- học sinh đồng thanh
---Tại chỗ Bảo Vi và Quân Anh---:
Quân Anh dẫn Bảo Vi vào khu vui chơi của Trung tâm thương mại Future (viết tắc: FT). Hôm nay Bảo Vi trông cute vô cùng nha, nhỏ mặc một bộ yếm jean ngắn, chân mang giày NiKe, tóc buộc cao để lại vài cọng tóc mái, đeo một cái kính mỏng không tròng. Còn Quân Anh, mặc một cái áo thun trắng, quần jean ôm sát, mang đôi giày màu đen, tóc vuốt keo chải ngược về phía sau. Hai người tung tăng vừa đi vừa nói chuyện rôm rã khiến mọi người xung quanh lầm tưởng là một đôi tình nhân vừa mới yêu nhau, bất giác họ nở một nụ cười.
-”Ê ê chơi trò này vui nè...!”- Bảo Vi lôi Quân Anh đến chỗ chơi đập chuột
-”Gì? Chơi này hả?”- Quân Anh
-”Chơi đi mà!”- Bảo Vi cầm tay Quân Anh lắc lắc
Quân Anh quay mặt đi hướng khác lén mĩm cười
-”Nha nha! Chơi nha!!”- Bảo Vi
-”Ai thua bao chầu kem!”- Quân Anh
-”Thích thì chiều!”- Bảo Vi nghênh mặt thách thức
...
-”Mày hả bưởi....chết chưa......Quân Anh chết bầm..Quân Anh đồ điên..Quân Anh tâm thần...Quân Anh biến thái......”- Bảo Vi vừa đập vừa chửi
-”Trời ơi tui có làm gì em đâu mà em chửi tui dữ vậy!”-Quân Anh
-”YEAHHHHHHHH!!!Thắng rồi!!!!”-Bảo Vi phấn khởi hét lớn-”Cái đó gọi là làm phân tâm đối phương và ý chí chiến đấu”-Bảo Vi cười tươi
-”Làm phân tâm thì hiểu còn ý chí chiến đấu là sao?”- Quân Anh vẫn ngơ ngác, mém nữa là cậu thắng Bảo Vi rồi nhưng không ngờ lại bị lật ngược tình thế trắng trợn như vậy.
-”Ý chí chiến đấu có nghĩa là tui nhắc tên anh cái tui có động lực để................à ý tui là tui....tui...a! Tui đập chuột tưởng tượng như đập anh!”- Bảo Vi lúc đầu nói còn chăm chú nhưng khúc sao biết mình hơi lố thì mặt có chút đo đỏ
-”Vậy đó hen?”- Quân Anh kề sát mặt Bảo Vi
-”Ăn kem thôi!!!”- Bảo Vi chạy đi
Còn Quân Anh đứng đó cười như một thằng điên. Có người đi ngang còn bảo: “Con trai ngoan thấy người như vậy thì nên tránh xa con nhé!“.Ấy vậy mà cậu cũng mặc kệ, thật sự bây giờ trong lòng cậu đang rất vui, rất ấm áp, rất hạnh phúc.
--Chỗ nó--:
Hiện tại cô giáo chủ nhiệm đang phân chia công việc cho lớp nó. Còn các thầy Hiệu Trưởng thì đi uống trà nói chuyện phiếm vs nhau.
-”Các bạn nam giúp cô dựng liều, còn các bạn nữ thì nấu ăn nhé!”- cô Thu
-”Dạ!”- đồng thanh
Câu chuyện Bạch Tuyết và Bảy Chú Lùn của lớp nó tổng cộng có 10 nhân vật cộng thêm Tiểu Cát phụ trách phần trang phục, Minh Nhựt phụ trách về diễn xuất, Thiên Mụi và Thùy nên tổng cộng có 14 người. Cứ mỗi hai người là một lều nên các bạn nam phải dựng đến 7 cái.
Trong lúc cùng Nhựt dựng lều, hắn nói:
-”Anh Vi nhờ cậu!”
-”Ý cậu là sao?”- Nhựt ngẩng mặt nhìn hắn
-”Anh Vi có lẽ thích cậu!”- hắn
-”Sao cậu nghĩ vậy?”- Nhựt
-“...”
-”Cậu đã hiểu nhầm rồi! Anh Vi chỉ xem tôi là một người bạn thôi mặc dù tôi thích cô ấy!”- Nhựt cười buồn
-”Xem ra chúng ta cùng cảnh ngộ!”- hắn cười buồn
*Thì ra...........em không thích cậu ta..........vậy tôi............có còn cơ hội?*- hắn cười nhẹ
...
-”Linh Tuyết!”- nó gọi
-”Chuyện gì?”- Linh Tuyết ngán ngẫm nói
-”Cô dám bắt cóc em gái tôi?”- nó
-”Làm gì được nhau nào?”
*Chát*- nó tát một cái trời gián vào mặt Linh Tuyết khiến mọi người chú ý, ngay cả các bạn nam đang dựng lều cũng chạy lại, cũng may là cô Thu đã ra xe lấy đồ ăn.
-”Mày dám đánh tao?..”- Linh Tuyết nói rồi dơ tay lên định đánh nó thì..
*Rộp...*- nó đã bẻ ngược tay ả về phía sau
-''Tôi cảnh cáo cô! Nếu cô còn dám đụng tới Bảo Vi thì đừng có trách!”- nó buông tay ả ra quay mặt bước đi
-”Mày đứng lại đó..”- Linh Tuyết dơ tay còn lại nắm tóc nó
*Bộp..*-hắn nhảy tới đá mạnh vào tay ả
-”Tôi cảnh cáo cô! Nếu cô dám đụng đến Anh Vi thì hậu quả sẽ không lường đâu!”- hắn lạnh nhạt nói
Mọi người “Ồ” lên một tiếng rồi ai về nhà nấy, bỏ lại Thiên Mụi, Thùy, Nhựt, Tiểu Cát và Linh Tuyết đứng đó
-”Em không biết là chị đã làm những gì nhưng em khuyên chị nên nhớ rõ những lời anh Tuấn nói, nếu không chị sẽ không có được cuộc sống tốt đâu!”- Thiên Mụi
-”Thái Linh Tuyết! Cô nên nhớ một điều! Đừng bao giờ đụng tới gia đình của Anh Vi, còn không nó sẽ khiến cô sống cũng không được mà chết cũng không xong!”- Thùy vỗ vào mặt của Linh Tuyết
-”Quay đầu là bờ!”- Nhựt cười nhẹ rồi bỏ đi
*Tất cả các người, ngay cả anh- Phan Đình Tuấn! Tôi sẽ tự tay giết từng đứa một, tôi sẽ nhớ rõ những gì các người đã làm ngày hôm nay!*- Linh Tuyết nghiến răng, tay nắm thành quyền.