SÁNG HÔM SAU:
-”Chị ới,thức đi chị ơi trễ rồi..”-Bảo Vi lay lay nó-”5 phút nữa đi..”-nó nói vs giọng ngáy ngủ
-”Không được trễ rồi..”-Bảo vi
-”Chẳng sao đâu..cho chị 5 phút nữa đi mà..”-nó nói rồi lấy mềnh chùm lên đầu
-”Thôi được rồi,em đi trước chị cứ mà ngủ đi nhé,trễ học gáng mà chịu..”Bảo vi
5p..10p..15p..20p..7h30:
“Á..Á..Á..trễ rồi..”-nó giật mình dậy vì bị ánh nắng ngòai cửa chiếu thẳng vào mặt
“Mẹ ới mẹ ơi mẹ ơi..”-nó la um sùm
-”Ớ..sao con còn ở đây..?”-bà Thảo bất ngờ
-”Híc..con dậy trễ..không kịp nữa rồi mẹ ơi giúp con với..mẹ lấy xe chở con đi học đi..nhanh lên mẹ ơi..!”-nó mở miệng ra là toàn mẹ ơi
-”Hừ..sáng ba lấy xe đi rồi con tự mà đạp xe của mình đến trường đi..cho chừa cái tội dậy trễ..”-mẹ nó vờ không quan tâm
-”Híc..nhưng mà con bị bệnh mà mẹ..không thôi mẹ mượn xe chú cho con đi đi mà mẹ..”-nó năn nỉ
-”Bệnh mà hôm qua cô còn đi ra ngoài cơ à..?Thôi được rồi,lần cuối đấy”-bà Thảo
-”Yes,madam..”-nó
-”Thay đồ lẹ đi để mẹ mượn xe chú..”-bà Thảo hối
***LỚP 10A1:
-”Thưa cô em vào lớp”-nó nói vọng vào lớp khi bà cô được mệnh danh là “Nữ thần lung linh”(vì lúc nào cũng mặc đồ nổi đính toàn là kim tuyến lấp la lấp lánh) đang dạy tiết Sử, còn cả lớp thì đều hướng về phía nó
-”Biết mấy giờ rồi không,em là học sinh mới mà không biết tuân thủ quy định của cái trường này à,tên gì?”-bà cô lên giọng mỉa mai..
-''Dạ Trần Anh Vi”-nó cúi mặt nói..
-”Vào đi”-bà cô vừa nói vừa ghi sổ đầu bài
-”Cám ơn...........................cô”- nó kéo dài
Vào đến chỗ đập vào mắt đó là Tuấn,hắn ngồi chéo gác chân lên chỗ nó ngồi
-”Nè cái bàn này không phải của riêng bạn nhé”-nó lên giọng vì đang bực vụ bị ghi sổ đầu bài
-”Thì sao..?”-hắn nhếch mép nhìn thấy mà GHÉT
-”Thì bạn phải lấy cái chân bẩn thiểu đó ra khỏi chỗ ngồi của tôi hiểu chưa..?”-nó đáp trả
-”Nếu tôi không bỏ ..”-hắn thách thức
-”Bạn..”-nó ức chế
“Thôi được rồi,Tuấn em ngồi đàng hoàng lại để bạn còn học nữa chứ,còn Vi em vào ngồi học đi, mất thời gian!”- Bà cô ra tay ngăn cản cuộc đấu khẩu
“Dạ..Vâng..”-nó uể oải
Rồi nó bước vô chỗ ngồi không quên lè lữơi ra trêu hắn (thói quen í mà..^^)
Tùng..Tùng..Tùng..tiếng trống giờ ra chơi vang lên giải thóat tụi học sinh
-”Này!tránh ra cho tôi đi ăn coi..”-nó quát
...im lặng
-”bạn điếc à..?”-nó nhăn mặt
..im lặng
-”hừ...vậy thì đừng có trách Anh Vi này ra tay độc ác nhá..”
Nó định giơ chân đạp hắn thì hắn đã túm chân nó lại rồi nói
-”đừng tưởng học được 1chút teakwondo thì lên mặt nhé..”-hắn
-”Buông ra coi...”-nó ngại vì đang mặc váy mà
-”Cái chân ngắn ngủn mà cũng bài đặt đá với đấm không biết nhục là gì..!”-hắn
-”Nè bạn nói gì vậy..(híc,hắn chạm vào nổi đau rồi~_~)đừng có nói như mình hay lắm...bạn đã cao được bao nhiêu chứ..”-nó
-”1m76”-hắn lạnh lùng
-”Thì mặt kệ bạn chứ..cao để làm gì ..cao để trời sập rồi chết trước à..mà thôi thả chân ra”-nó
-”Với 1điều kiện “-hắn
-”Điều kiện...mà điều kiện gì?”-nó nhăn mặt
-”Phải gọi tôi bằng anh..và cô sẽ làm những gì tôi nói 3lần”-hắn
-”Gọi bằng anh ư làm theo những gì bạn nói 3lần ư?Haha..NEVER”-nó
-”OK..”-hắn nói rồi đó chân nó lên
-”Áaaa...”-nó hét lên
-”Thế có gọi không..?”-hắn vừa nói vừa xiết chặt chân nó
-”Gọi thì gọi.”-nó
-”nhanh..”-hắn
-”a..n..h..”-nó
-”Vậy được!Nhưng mà ra về phải đợi tôi ở cổng trường..Ok?”-hắn
-”Hừ..hãy đợi đấy “-nó lầm bầm (t/g: mất hết hình tượng của R rồi~~)
-”Anh Vi..”-Tiểu Cát ở đâu nhảy đến
-”á... Cát..”-nó mừng
-”Có
chuyện gì vậy”-Cát hỏi nhưng đã biết tình hình
-”Cái tên đáng ghét này không cho Vi ra ngòai..”-nó than thở
-”Ồ thế à,để Cát”-Cát nói xong rồi quay sang hắn: -”Tuấn này..Cát biết tại sao bạn lại không cho Vi đi ra đấy..?”
..im lặng
-”hi là vì bạn thích Vi bạn sợ Vi bị các bạn nam khác chọc gẹo đúng không?”- Cát giã vờ trêu
“Cái gì cơ..”-cả 2đồng thanh tập 1
“NEVER”-đồng thanh tập2
-”Thấy chưa thấy chưa tâm đầu ý hợp đấy..”-Cát
“Tào lao”-tập 3
-”Sao anh(em) cứ nói theo tôi thế?”-tập 4
-”Thôi được rồi Cát giỡn ấy mà..vậy bạn cho Vi đi được chưa nào..hay là..”-Cát
“Rồi rồi..”-hắn nói rồi cho nó đi cùng Cát và cảm thấy bó tay vs cô em gái của mình
GIỜ RA VỀ:
-”Có chuyện gì,nói nhanh để tôi còn về”-nó
-”À..không có gì..tôi chỉ nói vậy thôi ai ngờ em tin thật chứ..”-hắn
-”cái gì cơ..anh..anh dám..”-nó hét
-”Sao lại không giám..”-hắn
-”được rồi,MỸ NHÂN TRẢ THÙ 10 NĂM CHƯA MUỘN..”-nó nói rồi quay đi
-”Này..lùn ngáo”-hắn
-”Cái gì lùn ngáo ư?anh..có chuyện gì nũa hã?”-nó nóng sùng sục lửa trong người hét
-”Em đi bộ à thế có muốn đi nhờ không..nhà cùng hướng đấy”-hắn
-”Đi chứ đi chứ”-nó hạ hõa ngay lập tức
-”Ấy..ấy khoan đã”-hắn
-”Sao nữa”-nó nhăn mặt
-”Làm theo những gì tôi nói thêm 3lần là 6lần,ok?”-hắn nói
như bình thường
-”CÁI GÌ?”-nó hét
-”À..không thì thôi,đi bộ về vui vẻ nhé”-hắn khiu khích
-”Ax..được rồi..6lần thì 6lần”-nó ngậm ngùi ( vì trời thì nắng nó thì giờ ra chơi đi ăn đãi Cát cho nên giờ không còn 1 đồng..)
NHÀ NÓ:
“Ế dừng lại...tới nhà tui zòi..”-nó
Kítttttt..”xuống”-hắn
“Xớ..làm như tui muốn đi với anh lắm không bằng ă “-nó vừa nói vừa vô nhà và cũng không quên chào tạm biệt hắn bằng 1cái le lưỡi chọc quê. Rồi hắn cũng phóng về với 1 nụ cười mà hiếm lắm mới thấy
Vừa lên đến phòng nó ngã ngay xuống chiếc giường iu vấu rồi ngĩ lại những chuỵên ở trường lửa trong người nó lại nổi lên
“Cái tên đáng ghét đó..hắn ta dám nói mình là lùn đần thật tức quá mà..hừ..Anh Vi này không dễ bị bắt nạt đâu nhá....”không gian im lặng..1giọt..2giọt..3giọt..nước mắt nó lại rơi..”Thanh Phong..anh đã bỏ em 2năm..đã 2năm rồi..em vốn dĩ đã quên anh..nhưng tại sao chứ..tại sao anh lại cho 1người lạnh lùng,vô cảm kia trở về trước mặt em..khuôn mặt vóng dáng cử chỉ tất cả đều giống anh..em thật sự không thể tin vào mắt mình nữa....Nhưng mà em đã tự hứa với lòng rằng mình sẽ chẳng yêu ai nữa..bất cứ ai cũng vậy vì em đã là 1 xác thủ và trái tim gìơ đây ĐÃ CHẾT..”
*Cốc..cốc..cốc..*
-”Vào đi”-nó nói rồi vội lau nứơc mắt
-”Chị lại khóc hả..?”-Bảo Vi bẻn lẻn
-”Đâu có..hihi ..chị đâu có khóc”-nó
-”Có thật không?”-B.Vi
-”Ừm thật..mà có chuyện gì không?”-nó
-”À không có gì,em chỉ muốn hỏi về anh Tuấn gì gì đó thôi..”-Bảo Vi cười nói
-”Hừ..em nhắc đến làm chị càng bực,nãy giờ chị đang tìm cách trả thù đây”-nó
-”ủa..có chuyện gì vậy chị”-B.Vi
..|¢¶*&@@:“&**#@*&%..Rồi nó kể tất tần tật cho B.Vi nghe
-”Híhí ..”-B.Vi
-”em cười cái gì”-nó lườm nhỏ
-”à ừm không có gì..thôi em về phòng nha byebye chị iu”-B.Vi vừa nói vừa phóng ra ngoài với vẻ mặt gian xảo
-”hừ..cái con này..”-nó hậm hực
PHÒNG BẢO VI:
B.Vi vừa về phòng thì “tink”-1suy nghĩ liền lóe lên trong đầu nhỏ...”Nếu khi xưa mình đã phá hoại hạnh phúc của chị ấy thì bây giờ mình phải chụôc lại lỗi mới được..ít mấy ai có thể làm chị mình phải để ý lắm..hehe....chắc là anh Phong ở trên trời linh thiên cũng đồng tình với mình..em hứa với anh em sẽ giúp 2người họ đến với nhau.anh yên tâm nhé..”,rồi bỗng 1cơn gió nhẹ thoáng qua vuốt ve mái tóc của nhỏ..”là anh đúng không..hi em biết chắc chắn anh sẽ đồng ý mà..”
8H TỐI:
2 chị em đang ngồi dưới phòng khách vừa xem tivi vừa ăn trái cây
-”Ế Bảo Vi đi ăn kem không”-nó đề nghị
-”hý được đấy..nhưng mà sợ mẹ không cho đâu”-B. Vi
-”hừ..”-nó
-”đi đâu giờ này”-mẹ nói vọng từ bếp
-”ơ..dạ đâu có”-2chị em đồng thanh tập1
-”có muốn đi không”-mẹ
-”Dạ có có”-tập2
-”điđi về sớm đấy”-mẹ nó cười
-”oh yeah..yes madam,thương mẹ nhất”-tập3
-”Thay đồ nhanh đi”-nó hớn hở
-”ốkề”-B.Vi
Xong.-”Thưa mẹ tụi con đi..mà mẹ có muốn mua gì không ạ”-B.Vi hỏi
-”ừm vậy mua giúp mẹ vài quả trứng nhé”-bà Thảo dặn
-”Yes madam”-B.Vi
Bứơc ra khỏi cửa 2 chị em đều rất dễ thương và xinh xắn..nó thì mặc 1chiếc áo hồng sơmi ngắn tay đi với 1chiếc quần đùi mang đôi bata đèn(led í) khoác 1chiếc áo bên ngoài còn Bảo Vi mới cute làm sao nhỏ mặc 1bộ yếm jean ngắn,cũng mang giày giống chị mình.
-”ở đây đi chị..kem ở đây ngon nhắm”-B.V vừa nói vừa chỉ vào 1 cái quán kem
-”ừm cũng được”-nó
Vừa bước vào quán 2 chị em nó đã được những ánh mắt tất cả mọi người chú ý.Anh phục vụ cũng vừa mới hoàn hồn rồi lên tiếng
-”Quý khách dùng gì ạ?”
-”anh cho tụi em 1 kem dâu 1 chocolate nha”-B.Vi
-”Được..xin đợi 1chút”-phục vụ
-”hi ok”-B Vi
***2p sau:
-”Chúc quý khách ngon miệng”-anh phục vụ mang 2ly kem ra
-”Ok cám ơn”-B.Vi
-”Í Anh Vi..”-Tiểu Cát từ xa phóng đến
-”Tiểu Cát..?”-nó bất ngờ
-”hì ..”-Cát
-”Mà Cát làm gì ở đây”-nó
-”Xin tự giới thiệu đây là quán kem của nhà mình”-Cát
-”À hi “-nó
-”Hì mà thôi Vi cứ ăn kem đi nha bao nhiêu cũng được khỏi trả tiền cứ xem như là Cát đãi Vi đi nha..Cát phải vào trong làm việc rồi..bye”-cát nói xong
phóng vào trong luôn để nó ngơ ngác
-”Ơ..Cát..”-nó
-”Thôi ăn lẹ đi chị mình còn về nữa..”-B.Vi chen vô
-”À ừm”-nó
10p sau..
-”Ây da ngon quá chị hé”-bvi
-”ừm”-nó
-”Vậy chúng ta về thôi”-bvi
-”ừm”-nó
Tụi nó đi được nữa đừơng về thì -”Ấy chết quên mua trứng cho mẹ rồi”-nó bỗng hét
-”Ờ ha”-bvi đánh vào trán
-”Em về trước đi để chị quay lại mua cho”-nó
-”Vậy cũng được mà chị phải cẩn thận đó”-bvi nhắc
-”chị biết rồi em nghĩ chị dễ bị ăn hiếp lắm hả”-nó
-”Vậy thôi bye chị em về trước “-bvi
-”ùm em về cũng cẩn thận đấy”-nó
-”yes madam”-bvi
Trên đừơng đi thì nó bị vấp té
“Ax..chảy máu rồi cục đá đáng chết”-(vết thương chảy máu nhìu có vẻ cũng khá sâu do da nó mỏng)vừa nói nó vừa cầm cục đá lên quăng ra bên trái thì chính lúc đó hắn đi tới.hắn bị ăn vẻn vẹn cục đá..lạnh lùng không nói gì hắn chỉ bước đến xem kẻ nào giám chọi mình
“Í chết..lỡ trúng nqười ta rồi..chuồn thôi”-nó bẽn lẽn nhẹ nhàng đi trốn
-”Đứng lại”-hắn ra lệnh
-”Tiêu rồi”-nó
-”Nè cô kia chọi trúng người ta không biết xin lỗi còn định bỏ trốn nũa hã”-hắn vừa nói vừa đến gần nó
-”Tui..tui..”-nó
“Là anh(em)”-cả2 đồng thanh
*Hehe kì này em chết vs tôi*-hắn chợt ngĩ
*Chết rồi..xui quá*-nó cũng suy nqhĩ
-”Chịu trách nhiệm đi..đứng đó làm gì”-hắn tỏ vẻ
-”Trách nhiệm gì chứ,tui có làm gì anh âu”-nó ra vẻ vô (số) tội
-”Em làm tui CHẤN THƯƠNG XỌ NÃO rồi còn bảo là không làm gì,vô trách nhịêm vừa thôi nhé”-hắn
-”Nè nè anh ăn nói cho đàng hòang nha..chỉ là nhẹ thôi chả thấy lấy 1giọt máu mà bài đặt chấn thương vs xọ não,hư mắc cười “-nó cãi
-”Em..”-hắn cứng họng
-”Tui..tui sao..tui nói đúng quá chứ gì ..thôi tui không rãnh mà đứng đây nói chuỵên tào lao nhé..bổn cô nương đây rất bận nhé..gút bai(tiếng anh đồ^^)”-nó nói rồi bỏ đi
-”Hừ cô ta dám..được rượu mời không uống muốn uống rượu phạt chứ gì,nếu đã như vậy thì đừng có trách”-nói xong hắn lấy điện thoại ra bấm gọi cho ai đó rồi nở 1nụ cười nửa miệng...
Cuối cùng thì hắn muốn làm gì nó...??????
---------------