Hãy Đợi Em! Anh Nhé!!

Chương 29: Chương 29: Em Muốn Tôi Sống Sao???




-”HẢ????????”- Hải trợn tròn mắt nhìn Thùy

-”Hả gì mà hả!”- Thùy

Hải buồn lắm! Buồn não nề!Buồn thúi ruột luôn! Không lẽ trong lòng Thùy, Hải không đáng để nhỏ quan tâm dù chỉ một lần? Haizzz như vậy thì nếu muốn chinh phục được Thùy coi bộ Hải phải hao tâm tổn sức hơi bị nhiều đây!

Hải quyết định không nói chuyện vs Thùy làm nhỏ có chút bực bội, không nhịn được nữa, Thùy nói:

-”Ê!

-“...”

-”Ế!”

-“...”

-”Ề!”

-“...”

-”Ễ!”

-“...”

-”Nè!”

-''...''

-”Né!”

-“...”

-”Nẽ!”

-“...”

-”Nẹ”

-“...”

-”Giận gì hả?”- Thùy

-”Không!”- Hải lạnh lùng

-”Sao nói chuyện kì vậy?”

-”Không gì!”

-”Tôi đói bụng!”

-”Tự nấu mà ăn!”

-”Không biết nấu!”

-”Khỏi ăn”

-”Xin lỗi! Tay có sao không?”- Thùy cầm tay Hải lên xem

-”Không cần!”- Hải rụt tay lại

-”Ờ!”- Thùy nói rồi đi ra ngoài

-”Đâu?”- Hải

-”Đi ăn!”

...

------

*kính koong...kính koong...*

-''Về rồi à?”- nó vừa ngáp vừa nói

-”Sao chị về sớm thế?”- Bảo Vi ngạc nhiên

-”Vì vậy mới biết ai kia đi chơi vs người ta!”- nó

-”Chị.....!”- B.Vi

-''Vào nhà đi!”- nó

-”Ế....đi đâu?”- nó chặn cửa Quân Anh

-”Vào nhà!”- Q.Anh

-”No no no.....next được rồi! Theo đuổi người ta chứ không phải vệ sĩ mà lúc nào cũng đi theo!”- nó khoanh tay trước ngực

-”Ò, vậy tạm biệt nhé!”- Q.Anh nhìn Bảo Vi

-”NEXT...!”- nó

-”Rồi rồi!”- Q.Anh nhảy lên xe vọt đi

...

-”Mai mẹ về, em cũng chuẩn bị đồ sẵn đi rồi về bển!”- Nó mở tivi xem

-”Chị à! Em ở đây được không?”- B.Vi

-”Để dễ đi chơi vs người ta chứ gì?”- nó

-”Không phải!”

-”Tốt, nhưng mà vẫn phải về bển,ok?”

-”VÂNGGGGGGGGG...!”-B.Vi ủ rủ lên phòng

------15h chiều-----:

Tại một ngôi nhà hoang, có một đám người đang quỳ xuống, ở trên là một người đàn ông trạc 50tuổi,kế bên là một người phụ nữ. Ông ta mặc một bộ vest đen, đội một cái nón có khăn che mặt còn người phụ nữ thì mặc một bộ sườn xám.

-”Bang chủ! Em đã điều tra được một cô gái tên Rin, nghe nói là sát thủ, chuẩn bị thành lập một bang hội vào chủ nhật tuần này, mà cô ta thì đang là chủ bang của Black Rose! “- một tên trong đám nói

-”Sát thủ sao?”- giọng nói khàn khàn của người đàn ông kia vang lên

-”Dạ!”

-”Hứa Thành! Em nghĩ có liên quan đến....”- người phụ nữ bên cạnh ngập ngừng

-”Chắc chắn bọn họ làm việc này có mục đích!”- người đàn ông nói

-”Điều tra kĩ về cô gái đó cho tôi!”

-”Dạ!”- tên đàn em

-”Tường Quân!”- người đàn ông

-”Dạ bang chủ!”- Tường Quân bước ra

-”Tiếp cận cô gái đó!”

-”Dạ!”

....

TẠI NHÀ HẮN:

Có hai cô gái đang lấp la lấp ló, bàn bàn tính tính gì gì đó về kế hoạch gì gì đó, cuối cùng cả hai quyết định gõ cửa

*Cốc...cốc...cốc*

-”Vào đi!”- hắn lạnh lùng

-”Anh iu có chuyện buồn hả? Sao từ trưa giờ không ăn cơm?”- Thiên Mụi chạy đến chỗ hắn còn Tiểu Cát thì đóng cửa

-”Là Thiên Mụi không biết đó thôi. Người ta đang thất tình đấy!”- Tiểu Cát

-”Nói đi! Là ai dám làm anh iu em buồn em xử cho!”- Thiên Mụi vỗ ngực tự tin

-”Thôi đi! Anh biết kế hoạch của hai đứa rồi!”- hắn cười buồn

-”Bại lộ sớm vậy!''- Thiên Mụi xoa cằm

-”Có chuyện gì kể tụi em nghe đi!”- Tiểu Cát cầm tay hắn

-”Có phải anh không xứng vs cô ấy? Có phải anh không là mẫu người của cô ấy? Có phải...”- hắn đang nói thì bị Thiên Mụi cắt ngang

-”Cô nào???????”

(T/g: Ui chao! Tuột cảm xúc!!)

-”Ngốc! Là Anh Vi đấy!!!”- T.Cát đánh nhẹ vào trán Thiên Mụi

-”Vậy hả? Vui vậy!!!Anh iu! Anh phải cố lên! Em thích chị Anh Vi lắm, em chỉ chấp nhận chị ấy làm chị dâu em thôi!”- Thiên Mụi

-”Nhưng mà người ta đâu có thích anh iu của em. Người ta chỉ xem anh là bạn thôi!”- hắn xoa đầu T.Mụi

-”Đâu có làm bạn được! Phải làm người yêu chứ!!”- Thiên Mụi ngây ngô

-”Anh à! Anh nghĩ đi, nếu xem anh là bạn thì Anh Vi nó có chăm sóc anh tận tình như vậy không? Thức cả đêm để lo cho anh, chạy đi chạy lại để nấu nước chùm khăn nóng cho anh, giữa trời mưa mà chạy một quảng đường dài về lều lấy mền đắp cho anh đỡ lạnh, thử hỏi? Nó xem anh là bạn sao?”- Tiểu Cát

-”Anh.....”- Hắn

-”Anh phải theo đuổi chị ấy chứ!!”- Thiên Mụi

-”Anh có cơ hội không???”-hắn

-”CÓ!!!”-Tiểu Cát và Thiên Mụi nói lớn

Lòng hắn chợt lé lên vài tia hi vọng. Đúng vậy! Hắn phải theo đuổi nó chứ! Hắn phải chứng minh tình cảm của mình cho nó biết chứ! Từ khi nào hắn lại dễ bỏ cuộc như vậy, hắn của thường ngày đâu rồi? Mà nhắc mới nhớ từ khi gặp nó, hắn nói nhiều hơn, cười nhiều hơn và hình như cũng mở rộng lòng mình hơn trước. Cũng may là hắn còn hai cô em gái này! Lúc nào cũng quan tâm hắn, hỏi sao hắn không yêu thương cho được!.

*Con heo lùn kia....em muốn tôi sống sao?*- hắn lắc đầu suy nghĩ

-----TẠI NHÀ HẢI----:

Từ lúc Thùy đi đến giờ đã mấy tiếng đồng hồ, gọi điện thì không bắt máy làm Hải lo chết đi được. Cậu cứ đi qua rồi đi lại, lâu lâu nghe tiếng xe thì dòm ra cửa nhưng lại không thấy bóng dáng ấy đâu. Cậu thật hối hận khi bơ Thùy như vậy, vớ lấy chiếc áo khoác và chìa khóa xe, Hải vội vàng chạy đi tìm Thùy nhưng ra đến cửa thì thấy người ta đang tung tăng đi vào. Vui mừng, ấm áp, hạnh phúc dâng trào, lo lắng, khó chịu, bất an bay đi hết, Hải vội chạy đi đến ôm Thùy vào lòng

-”Ơ......!!”- Thùy ngơ ngác

-”Làm ơn! Một chút thôi!!”- Hải

....

-”Em đã đi đâu vậy?? Có biết anh lo lắm không? Sao anh gọi không bắt máy? Em đã ăn gì chưa? Tay còn đau không?”- Hải buông Thùy ra, tuôn một tràng

-”Đi shopping! Không biết! Để chế độ im lặng! Ăn rồi! Không!”-Thùy trả lời gọn bơ

-”Đừng lạnh lùng vs anh như vậy được không?”- Hải giữ chặt hai bả vai Thùy

-”Ui đau...cái tên bịnh này! Buông ra coi!”- Thùy nhăn mặt

-”Anh xin lỗi!”- Hải rút tay về

-”Mệt rồi! Đi ngủ đây!”- Thùy nhàn nhạt nói rồi lên lầu

-”Đến bao giờ em mới chấp nhận anh đây?”- Hải nhìn bóng Thùy khuất dần mà đau lòng

--20h--:

Đang nằm trên giường ôm cái laptop chơi game, Thùy nhận được tin nhắn từ nó

-”Tới Bar chơi?''

-”Ok''

Rồi nghe được mùi thơm thơm, ngay lập tức thay đồ rồi Thùy phóng ngay xuống lầu

-”Vợ định đi đâu?”- Hải vừa tháo tạp dề vừa nói

-”Nấu gì mà thơm vậy?”- Thùy ngồi vào bàn

-”Anh hỏi vợ đi đâu?”- Hải dọn thức ăn ra

-”Bar...biết còn hỏi!”- Thùy lấy chén đũa ăn

-”Em không được đi!”- Hải

-”Hửm!”- Thùy ngước mặt lên

-”Anh nói em không được đi!!”- Hải kiên nhẫn lặp lại

-”Anh có quyền gì mà cấm tôi?”- Thùy lấy một cốc nước uống

-”Chồng em!”- Hải

*Phụt*- Thùy phun trọn ngụm nước vào mặt Hải

-”Chồng sao?”- Thùy lấy khăn đưa Hải

-”Đúng!”

-”Haha, chỉ là trên danh nghĩa thôi! Tôi và anh đâu có tình cảm!. Hơn nữa, ngày mai tôi sẽ gọi nói vs pama vụ này, đảm bảo tôi và anh sẽ tự do”

-”Ai bảo không có tình cảm!”

-”Hửm?”- Thùy ngạc nhiên

-”Thôi! Không có gì! Em ăn đi!!”

-”Tôi vẫn phải đi. Anh cũng biết tôi là phó bang Black Rose mà. Không cần phải chờ cửa tôi ngủ trước đi!”- Thùy nói rồi tập trung vào việc ăn:-”Anh nấu ngon lắm!!”

*Vợ à! Em muốn anh sống sao?*- Hải ngao ngán nhìn Thùy

-TẠI BLACK ROSE-:

Bước vào bar, tiếng nhạc sập sìn của các DJ vang lên, người người thì đi ra đi vô nhưng đa số là đàn ông, mấy em ăn mặc sexy đứng trên sàn lắc lư lắc lư...tuy ồn ào nhưng náo nhiệt vô cùng

-”Chị!”- jun (H.Duy)

-”Ừm. Mang whisky ra bàn cho chị!”-nó

*Hôm nay chị ấy sao vậy?*- Jun nhìn nó

Đẩy cửa bước vào, Oly (Thùy) không thấy nó thì đi đến quầy, hỏi:

-”Bang chủ đâu?”

-”Dạ chị ấy ở đằng kia!”- Phục vụ chỉ về một bàn ở góc khuất

Gật đầu hài lòng, Oly chậm rãi đi đến chỗ nó:

-”Chuyện đó sao rồi?”

-”Xong. Được 1650 tên!”- nó cầm ly rượu lên uống

-”Còn buồn hả?'- Oly cũng lấy một ly uống

-”Không. Đang suy nghĩ về cách tìm hai sát thủ còn lại thôi!”- nó

-”Thời gian còn lại bao nhiêu?”

-”Tính tới sinh nhật của Pa Trí thì còn khoảng nữa năm!”

-”Kịp không?”

-”Không biết!”

-”Tuần sau mày chuyển qua trường tao ??”

-''Ừ”-Oly-”Nhảy không?”

-”Ok”

Thế là nó và Oly dắt tay nhau lên sàn nhảy. Từng động tác từng nhịp điệu uyển chuyển điêu luyện vô cùng. Chỉ có cái nó hơi lùn nên không được gợi cảm cho lắm mà Oly cũng thuộc dạng cao cao nên mấy thằng teen teen cứ bám theo miết

(T/g: Hải mà biết một cái là chết nha

Oly: Kệ chứ! Ta nào có làm gì sai! Cấm nhà ngươi bép sép

T/g: Hơhơ, miệng ta ta cứ nói

Oly:*cầm dép* mài hả bưởi

T/g: chạy)

Bỗng ở bên dưới có tiếng cải vả, mọi ánh mắt đều hướng về phía đó. Nhạc tắt, mọi người tụm lại xem. Nó và Oly cũng không khỏi tò mò, đi xuống bên jun

-”Mẹ kiếp! Làm ăn cái kiểu gì vậy! Ước hết quần áo tao rồi!”- một tên đầu trọc la hét

-”Xin lỗi xin lỗi xin lỗi, tôi đã nói là chỉ phục vụ chứ không tiếp khách chỉ tại ông...!”- một người con gái tầm 20 tuổi cúi đầu luôn tục

-”Mẹ nó!”- tên đó buôn lời chửi tục rồi dơ tay lên định đánh cô gái kia thì bị Oly ngăn lại

*Rộp...rộp..*- tay tên đó bị Oly bẻ không thương tiếc

-”Xin lỗi nhưng đã là đàn ông mà đánh con gái thì không đáng!”- Oly dạy đời

-”Mày là cái thá gì mà nói giọng đó vs tao?”- tên đó chống cự

-”'Cẩn trọng lời nói của mày đi! Tao biết lũ bọn mày đến đây để phá đám chứ chẳng vui chơi cái nổi gì đâu! Nói, mày thuộc bang nào?”-Nó nâng cằm tên đó lên, lạnh lùng nói

-”Tao chẳng thuộc bang nào cả!”- tên đó ngoan cố

-”Jun!”- nó hất mặt nhìn jun vs ý bảo đóng cửa bar để xử lí vụ này

-”Dạ!”-jun bước lên sàn nhảy nói-”Xin lỗi các bạn rất nhiều vì sự cố này, chúng tôi sẽ miễn phí tất cả tiền rượu hôm nay nên phiền các bạn về sớm rồi, ngày mai các bạn lại đến nhé!”

....

-”Đưa chúng nó về nhà kho!”- nó lạnh lùng nói rồi đi trước

-”Còn cô gái này, chị không cần lo, cứ về nhà, sẽ không ai đuổi việc chị đâu, bọn em sẽ trả thù cho chị!”- Oly nhìn cô gái trước mặt

-”Cám ơn em.....nhưng mà cho chị trả thù vs được không?”- cô gái

-”Được!”- Oly

*Cô gái này! Thật dũng cảm!*- Oly trầm ngâm

--------------

Các bạn nghĩ tác giả có nên để hắn biết nó là sát thủ không nhỉ?

Nếu biết thì hắn sẽ chinh phục được nó nhanh hơn còn không biết thì có lẽ phải lâu lắm à!!!

Nhớ Cmt để t/g còn biết nhé!!!

=>Đó gọi là tham khảo ý kiến chứ không phải câu cmt đâu vì t/g tôn trọng các bạn đọc. Cmt của các bạn sẽ góp phần cho chap 31 thêm hấp dẫn!!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.