Sau ngày thử vai, đoàn làm phim bắt đầu bận rộn bắt tay vào chuẩn bị các công đoạn quan trọng khác.
Lúc này dư luận đã bị đẩy lên tới cao trào, ai ai cũng nhìn chằm chằm vào động thái của đoàn làm phim chờ mong dàn diễn viên lần này của đạo diễn Khắc Trung. Phải biết ông ta chính là một đạo diễn phòng vé có tiếng mát tay, những bộ phim mà ông ta làm, chỉ cần là một diễn viên phụ cũng có thể toả sáng.
Nhưng lần này dường như bộ phận tuyên truyền có vẻ khá trễ nải. Buổi thử vai đã qua vài ngày mà dàn diễn viên vẫn ở trong bí mật.
Điều đó làm khối người đứng ngồi không yên.
Đạo diễn Hà cũng vậy. Gã ta chẳng mấy yên tâm trước khả năng của Bích Liên nên đã tìm tới đoàn làm phim.
Vừa bước vào phòng làm việc của đạo diễn Khắc Trung, gã ta liền trực tiếp đi tới ngồi xuống chiếc ghế sô pha đối diện với bàn làm việc.
“Tôi định gọi điện tới hỏi anh, nhưng nghĩ lại vẫn nên đến tận nơi thì hơn. Buổi thử vai thế nào?” Gã cất tiếng hỏi.
Khắc Trung đang ngồi sau bàn làm việc, ông ta ngẩng đầu lên tỏ ra sửng sốt, đẩy ghế ra đi vội tới chìa tay về phía trước: “Ôi rồng hôm nay lại tới nhà tôm thế này!”
Đạo diễn Hà liếc mắt nhìn ông ta một cái, cũng không tỏ ra khó chịu với vẻ vồn vã giả tạo mà đưa tay ra bắt tay với Khắc Trung: “Ây, anh nói thế khiến tôi cảm thấy thật hổ thẹn. Tôi mà là rồng thì anh chính là cửu long!”
Nói đi nói lại khách sáo vài câu, đạo diễn Hà liền hỏi: “Anh Khắc Trung, buổi thử vai thuận lợi chứ?”
“Tốt lắm, rất tốt!” Đạo diễn Khắc Trung gật gù nhấp một ngụm trà giả ngu đáp lại.
Ông ta thừa biết mục đích của gã đàn ông này, nhưng cũng cứ thích chơi trò vòng vo như thế đấy.
Đạo diễn Hà chỉ cần nghe vậy cũng đã nhận ra người đồng nghiệp trước mắt không muốn tiết lộ danh tính dàn diễn viên rồi. Chẳng rõ phương thức tuyên truyền của mấy người này sử dụng chiêu trò gì.
Nhưng hôm nay gã ta đã tới đây, nhất định phải hỏi ra kết quả của Bích Liên mới được.
Đạo diễn Khắc Trung liếc qua biểu cảm tính toán của đạo diễn Hà, ông ta cũng chỉ mỉm cười rồi tự mình châm một điếu thuốc, im lặng chờ.
Sau khoảng nửa phút xoắn xít, rốt cuộc đạo diễn Hà không nhịn được trực tiếp hỏi: “Vợ tôi có lọt vào được mắt xanh của anh Khắc Trung không?”
Đạo diễn Khắc Trung nghe xong lập tức bật cười, ông ta với tay rót đầy chén trà của đạo diễn Hà rồi mới đáp: “Thật ngại quá, mắt tôi là mắt chó, sao có thể xứng với vợ của đạo diễn phim truyền hình nổi tiếng được.”
Đạo diễn Hà dừng lại động tác cầm chén trà, hơi cau mày: “Anh nói vậy là có ý gì?”
Nghe thấy cái giọng điệu có chút thiếu kiên nhẫn của gã ta, đạo diễn Khắc Trung cũng không tức giận: “Chẳng có ý gì, chỉ là bộ phim nhỏ của tôi không phù hợp với vợ của anh thôi.”
Đạo diễn Hà cười lạnh: “Anh có thể cho tôi biết được chứ, cùng trong nghề với nhau đừng vòng vo.”
Đạo diễn Khắc Trung:“...”
Tôi nói giảm nói tránh cho anh đỡ xấu hổ lại còn không muốn. Vẫn là thích bị vả thẳng vào mặt mới chịu?
Hai người cùng là đạo diễn, tuy mảng hoạt động khác nhau nhưng cũng không nên tỏ ra trịch thượng mà đánh mất đi chút thể diện của đối phương.
Cả hai đều là những đạo diễn có tiếng tăm trong giới, từ trước tới nay tuy không qua lại thân thiết, nhưng cũng rất ngưỡng mộ chút tài năng của nhau.
Chẳng qua là so với đạo diễn Hà, đạo diễn Khắc Trung lại được yêu thích nhiều hơn, phần vì ông ta là người đường hoàng đứng đắn, chưa từng gây ra điều tiếng bê bối gì. Phần khác vì ông ta có cách làm việc nghiêm túc nói không với luật ngầm.
Còn gã đạo diễn Hà thì ngược lại, gã ta có tài nhưng lại lắm tật, vừa có tiền lại có tầm ảnh hưởng trong giới. Diễn viên nữ nào mà bị gã ta nhắm tới, nhất định khó thoát, trừ khi kiếm được người bảo kê cao tay hơn hoặc ra khỏi giới thì mới mong thoát thân.
Thế nên mối quen biết của hai người chính là dừng ở mức biết mặt, không thân.
Nay vì một vai diễn mà tìm tới tận đây nói ra những điều như vậy, đạo diễn Khắc Trung vẫn là phải nể mặt.
Ông ta đứng dậy đi về phía bàn làm việc của mình bê cái máy tính xách tay ra. Sau đó lạch cạch gõ: “Anh tự mình xem đi!”
Màn hình máy tính xoay lại phía đạo diễn Hà.
Trên đó là đoạn phim quay lại cảnh thử vai của Bích Liên.
Chỉ cần xem qua chưa tới năm giây, sắc mặt của gã ta đã sa sầm đen kịt.
Cố gắng lắm mới xem tới hết.
Sau đó là cảnh diễn của Lam Linh.
Đúng là không cần so sánh cũng có thể thấy được ai xứng đáng hơn.
Đạo diễn Hà cảm thấy thể diện của mình chỉ vì sự việc lần này mà đã mất sạch rồi.
Có là một người ngu cũng có thể nhận ra trình độ của Bích Liên không đáng nửa xu. Cái loại diễn viên mới nổi có chút tiếng tăm, hoá ra chính là dựa vào việc câu dẫn đàn ông mà thành.
Càng nghĩ, gã ta càng cảm thấy tức giận.
Đạo diễn Khắc Trung hiểu ý chỉ cười ngượng lấp liếm nói: “Đây là diễn viên bên phía nhà đầu tư đã chọn!”
[Nói như thế là cho anh mặt mũi rồi đấy! Xuống đài rồi về đi thôi!]
Đạo diễn Hà chỉ lạnh lùng “Ừ” một tiếng rồi cúi đầu cảm ơn, ủ rũ ra về.
Đạo diễn Khắc Trung thấy vậy liền lắc đầu lẩm bẩm: “Dính vào vợ chồng nhà anh, tôi sẽ đen đủi, để cho tôi được yên đi!”