- Đủ hết rồi, xe cũng tới rồi! À Nhi đâu? - Tuấn nhìn một lượt mới phát hiện ra thiếu nó.
- Anh Huy, chị Nhi đâu rồi. Anh chị ở chung nhà mà? - Quỳnh Anh hỏi.
Cả bọn dồn ánh mắt về Hắn nhưng chỉ nhận được cái nhún vai.
- Chắc chưa thức.
- CÁI GÌ??? - ai nấy đều hét lên.
Sau tiếng hét có một đứa từ trong nhà hớt hãi kéo cái vali to đùng chạy ra, vì mãi cấm đầu chạy mà đâm xầm vào người đứng dựa lưng vào cửa.
Hắn choáng váng đứng dậy mặt hầm hầm nhìn kẻ đang lồm cồm bò dậy.
- Cô làm cái trò gì vậy.
- Tôi có làm gì đâu, ai biểu anh đứng ở đó làm gì. - Nó khoanh tay liếc.
- Bây giờ cô trách tôi, bản thân hậu đậu mà còn đổ lỗi.
- Anh nói ai hậu đậu hả?
- Tôi nói ai người đó tự hiểu.
- Anh.....
Tất cả ánh mắt dồn vào hai nhân vật chính, kẻ chăm chú người thì lắc đầu.
- Thôi hai cái đứa này, hễ gặp là cãi, ở chung 1 nhà được mấy tuần rồi đó nhường nhau chút đi. - Nam can ngăn, Anh không hiểu sao họ lại ở chung 1 nhà được nữa.
- Bỏ đi, không cãi nữa lên xe. Trễ lắm rồi..- Anh xách hành lí lên xe.
Mọi người sau câu nói của Nam liền xách vali lên xe tìm chỗ ngồi. Hắn cũng không thèm để ý nó bước lên xe.
Sau một lúc vật lộn với cái vali to đùng, nó cũng đã có mặt trên xe. Nhưng chuyện đời không như ý muốn của nó, trên xe bây giờ chỉ còn võn vẹn 1 chiếc ghế trống mà lại..... kế bên hắn, những chỗ khác đều chật nít vali.
- Này, chỗ tôi ngồi là ở đâu?
Liếc quanh những người trên xe. Nhưng ai nấy đều nhún vai không biết rồi trở về với công việc của mình nào là chơi game, tán gẫu. Xe bắt đầu chạy.
- Chị Nhi còn một chỗ kế bên anh Huy đó. Quỳnh Anh chỉ.
- Không, có đứng cũng không ngồi gần anh ta. Mà em là người yêu thì qua đó ngồi đi, chị ngồi với Hoàng.
- Ngồi gần anh ấy chán lắm! - Quỳnh Anh lắc đầu.
" người yêu mà vậy hả trời?" Đó là suy nghĩ của nó.
Hắn vẫn thản nhiên ngồi nghe nhạc. " để xem cô đứng được bao lâu"
10 phút.....
15 phút......
20 phút.....
Nó vẫn đứng tay vịn vào ghế, chịu hết nổi cái tình trạng lắc lư té lên té xuống, nó hét.
- ĐÁNG GHÉT, CÁC NGƯỜI CỐ TÌNH ĐÂY MÀ AAAAA.
Hét lên với sự tức giận uất ức, nó dậm chân tiến về cái ghế cuối cùng ngồi.
- Sao không đứng tiếp? - Hắn hỏi mắt vẫn nhắm hờ.
- Anh không muốn chết thì IM..- nó nhấn mạnh chữ "im" như lời cảnh cáo. Từ khi bước lên xe nó đã thấy khác thường rồi,ai nấy đều nhìn nó rồi quay qua cười tủm tỉm với nhau, thật quá đáng mà. " các người chờ đó... hừ"
Chỗ ngồi trên xe bây giờ là như thế này:
[Tài xế]
[ Vy- Nam. ] [Vali- vali]
[ Linh- Tuấn] tương tự(")
[ Hắn- nó] [ Hoàng- Anh]
2 hàng sau là vali
Vy lay vai Nam thì thầm
- Ý của anh không tồi. Hihi
- Anh mà, muốn cãi cho tụi nó cãi luôn.
- Ê... mặt nó hầm hầm kia. - Linh ngó lên trước thì thầm.
- Kệ đi haha.. - Cả bọn cười.
Vì sáng phải thức sớm lại chưa ăn gì nên cả bọn đều mệt mỏi ngủ gật đi, ai sao thì ta vậy - Nó cũng đang gật lên gật xuống, hắn kế bên nhìn mà buồn cười, tóc thì bù xù, miệng thì chép chép, đầu gật gù " con gái có ai như cô không, thật là!". Bỗng chiếc xe thắng gấp theo quán tính đầu nó đập vào hàng ghế phía trước cũng may hắn phản ứng nhanh lấy tay đỡ lấy đầu nó nếu không thì nảy giờ nó đã la làng lên vì u đầu rồi , dụi mắt rồi lại tiếp tục ngủ.
Hắn nhìn cái đứa đang dựa vào vai mình ngủ ngon lành, nãy giờ đã hơn nửa tiếng rồi vai hắn cũng nhức lắm nhưng không hiểu sao lại không đẩy nó ra cũng không chỉnh lại cho dễ chịu hơn. Tự hỏi lòng mình nếu là những cô gái khác hắn có lẽ đã cho biến rồi chứ đừng nói là dựa vai. Hắn cố gắng tìm cho mình câu trả lời vì sao nhưng lại không sao trả lời được, nói hắn thích nó không đúng, nhưng nếu nói là không thích thì cũng không phải. " Ya đau đầu thật!" Hắn vỗ đầu xua đi những ý nghĩ.
Xe chạy thêm một đoạn thì cũng dừng lại.
- Tới rồi! Yeahhhh - Vy reo lên phấn khích.
Mọi người tỉnh dậy sau tiếng reo của Vy, nó giật mình dậy thì thấy bản thân đang dựa vào vai hắn, tự vỗ vào đầu mình 1 cái xấu hổ chạy xuống xe, hắn cũng đứng dậy xuống theo mọi người.
- Woaaaaa.... - bốn đứa con gái
- Bà Nà ơi!!!!! - Linh đưa tay lên miệng hét.
- Chúng tôi tới rồi!- nó cũng phấn khích không kém reo lên.
- Chúng ta về khách sạn thôi. - Nam lên tiếng, kéo cả bọn về khách sạn.
Bọn họ đi vào Khách sạn Morin với tiêu chuẩn 3-sao sang trọng là sự lựa chọn yêu thích của rất nhiều du khách đến với Bà Nà.
Nói sơ qua Morin gồm 59 phòng, bao gồm 8 phòng Suite, thiết kế trang nhã mô phỏng hoàn hảo kiến trúc Pháp thế kỷ 19.
Được biết đến với những điểm nhấn trong phong cách nội thất ấn tượng, khách sạn Morin là sự kết hợp hài hòa giữa lịch sử và văn hóa của ngọn núi Bà Nà hùng vĩ.
Đắm mình trong những tiện nghi đầy sang trọng và phong cách, thưởng ngoạn cảnh trí tuyệt vời của thành phố Đà Nẵng từ trên cao qua không gian sống của chính bạn.
- xin chào quý khách, tôi có thể giúp gì ạ? - cô tiếp tân lên tiếng khi thấy chúng nó bước vào.
- Tôi Quỳnh Anh đây, hôm qua tôi đã dặn cô giữ cho tôi 2 phòng đôi.
- À, tiểu thư xin lỗi tôi không nhận ra cô. Đây là chìa khóa phòng, cô đi lên tầng 3, rẽ trái số phòng là 321, 322, 323, 324.
Quỳnh Anh cầm chìa khóa phòng.
- Đi thôi.
Đứng trước cửa phòng, Nam nói.
- Bây giờ chúng ta sẽ chia phòng. Huy và anh 1 phòng, Nhi và Vy, Hoàng và Tuấn, Linh và Quỳnh Anh.
- Vậy cũng được. - Nó
- mọi người chọn số phòng đi.
- em chọn 321 cho. - Linh nhận chìa khóa phòng của mình.
- vậy mình chọn 322 đi . - Tuấn hỏi Hoàng. Hiểu ý đồ của Tuấn Hoàng cũng gật đầu thuận theo.
- Hơ tớ thích 322. - Vy chen ngang.
- Không tớ chọn trước rồi! - Tuấn
- tớ muốn phòng đó. - Vy
- Kệ cậu, tớ không nhường đâu.
- Cậu dám...
- Thôi, mình ở phòng 324 cũng được mà. - nó can ngăn.
- Nhưng...
- Thôi mà, đưa chìa khóa cho chị. -nó nhận chìa khóa từ Quỳnh Anh.
vậy phòng cuối cùng là Nam và Hắn. sau một cuộc tranh giành đầy tình cảm thì ai về phòng nấy trả lại không khí im ắng.
Phòng 324.
- Sao mày cản tao chứ? Tao muốn ở cạnh phòng con Linh mà. - Vy ngồi trên sofa làm vẻ giận dỗi.
- Mày làm như không được gặp nó vậy. Tuấn muốn ở cạnh phòng nó mà, thôi giành làm gì, 2 người đó sớm thành cặp tao với mày được ăn rồi.
- Ờ hé, tao quên bén cái vụ này hihi. Thôi vậy vì chuyện đại sự tao không so đo nữa. Đi tắm đây!
Vy mở vali lấy 1 bộ đồ vào phòng tắm, nó nhăn mặt bây giờ đã hơn 10h rồi bụng nó cứ sôi cồn cào, sáng giờ vẫn chưa ăn gì. Rón rén rón rén mở cửa phòng bên cạnh " qua rủ anh Nam đi ăn với mình hihi" đẩy cửa nhẹ nhàng nó đã qua được phòng bên cạnh- 323. ( vì là phòng đôi nên 2 phòng bên cạnh nhau sẽ có chung 1 cửa thông sang phòng bên kia).
Quanh phòng không có ai cả, nó đi khắp ngõ ngách vẫn không thấy Nam.
" chắc anh ấy ra ngoài rồi! Hơ đói quá hix" nó đành quay về phòng đợi Vy tắm xong rồi rủ nhỏ đi vậy.
- AAAAAAAAAAAAAAAA.
Nó hét thất thanh lấy tay bịt mắt lại.
- cô làm gì ở phòng tôi vậy?
- Anh.... đồ biến thái.... huhu
Hắn tiến lại trên người chỉ vỏn vẹn 1 cái khăn tắm quấn quanh, chỉ là nãy giờ hắn đang tắm, ở cùng Nam nên cũng không ngại gì quấn khắn ra lấy đồ thay. Ai ngờ vừa mở cửa phòng tắm đi ra được ba bước đã thấy nó đứng ở đó nhìn hắn chằm chằm rồi hét lên như vậy đấy.
- Anh.... đừng lại đây.... đứng đó mau... không được bước lại đây... - nó xoay người ra phía sau mắt nhắm tịt tay che lại.
- Đây là phòng của tôi, muốn đi đâu là quyền của tôi.
- Gì... gì chứ... tên sao chỗi biến thái... anh mà lại đây thì biết tay tôi...
- Cô thách tôi? - hắn hỏi như khẳng định. - Vậy thì tôi chiều cô.
Hắn tiếp tục bước tới.
- Anh... asiii mặc quần áo vô đi mà. Sao... anh có thể.... như vậy... yaaa...
- Ai kêu cô mò qua phòng tôi làm gì?
- Tôi... về.... phòng.... - nó nhắm tịt mắt chạy ùa đi và...
- ui da.... đau quá..- không thấy đường đâm vào tường.
Hắn bước tới đỡ nó dậy.
- Đầu cô... - hắn nhìn nó mà bậc cười đầu nó sưng lên 1 cục , nó mắt mở tròn xoe " Anh ta cười ư? Đẹp quá công nhận cười đẹp thật" mãi chìm vào nụ cười mà quên bén mất tình hình.
- Hai người làm gì vậy? - Vy hét lên.
Nhỏ đang tắm thì nghe nó hét nên nhanh chóng chạy qua, vừa mở cửa đã thấy cảnh tình cảm này! Tay hắn đang nắm lấy 2 tay của nó ( té đỡ dậy chưa kịp buông), người nó hơi dựa vào tường ( đập đầu vào tường mới đứng dậy) mắt mở tròn xoe ( ngắm trai cười), mặt 2 người gần hơn mức bình thường và đặc biệt là, người hắn đang quấn khăn. ( haha vui nè, Nhi ơi kiểu này giải thích sao đây).
Nghe tiếng Vy hắn vội buông tay nó ra, còn nó chạy ùa về phòng.
- Hai người chờ bị truy cứu đi. - Vy buông một câu rồi quay về phòng hỏi tội nữ chính.
P/s: Cái vụ phòng đôi mình không biết là ở khách sạn đó có không nha, mình chỉ chém thôi nên đừng truy cứu nhé!
Còn nhiều lỗi CT mình chưa đọc lại nên không kịp sửa mọi người thông cảm, mình hay gõ sai chữ lắm.
Màn tự kỉ đến đây là hết. Chúc mọi người đọc truyện vui vẻ.