Cấp bậc và tư lịch của Tử Thần những thần linh bình thường không thể sánh. Càng quan trọng hơn nữa gã là một trong số ít thần linh không cần phàm nhân cung phụng mà vẫn có thể đạt được thần lực, sức mạnh chủ yếu của gã đến từ sự tiêu vong của vạn vật. Tuy rằng Chiến Thần rất cường đại, nhưng chỉ sợ là cũng không thể làm gì được gã.
Thượng Khả tỏ vẻ tui thật sự không cần vị tôn đại thần này chống lưng đâu. Tà Thần hàng chính hãng bị hệ Quang Minh vây công hội đồng, cũng không thấy Tử Thần ra mặt lên tiếng. Mà bây giờ Tà Thần đã tương thân tương ái với Thần Quang Minh thì gã lại xuất hiện.
Tin tức Tử Thần đưa ra rất nhanh đã kinh động đến những thần linh khác, để tránh Thượng Khả phải sử dụng hắc ám một lần nữa, Siva đã thiết lập cấm chế trong thành. Nhưng hắn phòng được hắc ám, lại không phòng được quang minh. Hỏa Thần, Thuỷ Thần, Thổ Thần và vài vị thần linh từng có ân oán với Tà Thần đều sôi nổi yêu cầu Chiến Thần phong ấn Thượng Khả lại, hoặc đuổi cậu ra khỏi lãnh địa Quang Minh.
Những thần linh còn lại thấy vậy đều có chút mông lung. Chỉ là một tên Thần Thánh hệ Hắc Ám vô danh thôi vì sao Đại Thần lại phải xuất trận như thế? Tuy rằng Quang Minh và Hắc Ám không chung chiến tuyến, nhưng chỉ cần được cho phép, hai bên vẫn có thể hỗ trợ cho nhau dưới điều kiện không vi phạm quy tắc.
Tuy Thượng Khả là thần linh hệ Hắc Ám nhưng cho tới bây giờ vẫn tuân thủ theo khuôn phép, cư xử hiền lành, thậm chí còn thuần lương hơn cả phần lớn Thần Quang Minh. Nhưng một vị “Tiểu Thần” vô hại như vậy chẳng những được Chiến Thần che chở, Tử Thần tranh đoạt, mà ngay cả địch nhân cũng là mấy vị Đại Thần có cấp bậc ngàn năm như Hỏa Thần, Thuỷ Thần nữa!
Sau khi tin tức lan truyền khắp nơi, thân phận của Thượng Khả cuối cùng cũng bị công khai. Sau khi biết được thân phận của cậu, không ít Tiểu Thần đã từng tìm cậu gây khó dễ đều toát mồ hôi lạnh. Cậu ta vậy mà lại là Tà Thần Onus từng nhuốm máu cho Đại lục hơn một ngàn năm trước? Rõ ràng trông có vẻ vô hại, ngốc moe, khiến người thích như thế cơ mà! Cậu ta còn am hiểu các loại kỹ năng sinh hoạt nữa, phần lớn thương phẩm lưu hành trong Vương Thành đều được xuất từ tay người thờ phụng của cậu ta hết đấy!
Nếu không đề cập tới thân phận cậu, thì những thần linh khác gần như đã xem cậu là một tiểu tinh linh sinh hoạt đáng yêu. Nhưng thuộc tính thật sự của cậu không chỉ có không đáng yêu mà còn đặc biệt huyết tinh. Vị Tà Thần đại nhân này, có phải đã tự ngụy trang mình quá mức thành công hay không! Chẳng những công khai mà tiến vào chiếm giữ lãnh địa Quang Minh mà còn được Chiến Thần phù hộ. Nếu bọn họ nhớ không lầm thì năm đó Tà Thần bị Chiến Thần phong ấn đúng chứ. Theo lý mà nói, hai người hẳn là phải kiểu không chết không ngừng thù địch đấy, vì sao ở chung lại hòa hợp đến vậy nha? Chẳng lẽ công phu trên giường của Tà Thần cũng đột phá chân trời, cứ như vậy mà chinh phục Chiến Thần?!
Chuyện giữa các Đại Thần với nhau kỳ thật chả có xíu liên quan gì tới mấy Tiểu Thần cả, bọn họ chỉ cần có nhân loại cung phụng thì có thể tồn tại mãi mãi, hậu quả nặng nhất chính là sức mạnh bị hao tổn mà thôi. Có điều lập trường của hệ Quang Minh vẫn rất rõ ràng, bọn họ đã phân định giới hạn với Tà Thần, kiên quyết không qua lại với cậu.
Cùng lúc đó, người Thú tộc thờ phụng Tà Thần bị xa lánh. Bọn họ biết vị Thần mà mình thờ phụng lại là Tà Thần tàn bạo trong truyền thuyết, tất cả đều cảm thấy vô cùng khiếp sợ, khó có thể tiếp thu, không ít người tín ngưỡng bắt đầu dao động, nhưng cũng có một phần người có tâm lý âm u đến nhờ cậy Tà Thần. Một phần người này đúng là có thể giúp Thượng Khả thu được sức mạnh từ người thờ phụng. Tà niệm và khát vọng trong lòng bọn họ chính là chất dinh dưỡng mà Tà Thần cần nhất.
Sức mạnh của Thượng Khả không ngừng tăng lên, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi mà đã vượt xa sức mạnh tích góp mấy năm, trên người dần dần xuất hiện khí thế nên có của Tà Thần.
Đồng thời, sự kiện đổ máu trong thành cũng đang gia tăng, mặc dù Thượng Khả không làm gì cả, nhưng sức mạnh của Tà Thần vẫn sẽ kích phát lệ khí ở phàm nhân. Thượng Khả bắt đầu hiểu vì sao Tà Thần hàng chính hãng sau khi có được được tân sinh lại cứ tiếp tục giết chóc và hủy diệt, đây không phải do gã không muốn thay đổi, mà là bởi vì thuộc tính trời sinh khiến gã không còn lựa chọn nào khác.
Thứ đáng sợ thật sự trên đời này không phải Tà Thần, mà chính là tà niệm trong lòng con người. Điều bọn họ muốn không phải sự phù hộ của Tà Thần, mà chỉ là muốn lợi dụng tà niệm trong lòng mình đắp nặn nên một vị Tà Thần cường đại nhất để thỏa mãn tư dục của bọn họ.
Trước kia Thượng Khả tốn hết tâm tư mới có thể nhận được một chút xíu sức mạnh, nhưng bây giờ dù cho không quan tâm thì sức mạnh vẫn sẽ tăng cao. Đây cũng là nguyên nhân mà Thượng Khả che dấu thân phận mình. Bản thân hai chữ “Tà Thần” đã chính là một loại nguyền rủa cường đại rồi.
Nhưng Thượng Khả cũng không để ý mấy chuyện đó, điều khiến cậu để ý chính là thái độ của Thú tộc đối với cậu. Mấy năm nay, cậu tự nhận mình rất tận tâm tận lực giúp Thú tộc. Nhưng đơn giản chỉ vì cậu là Tà Thần, những người từng được cậu phù hộ lại là những người đầu tiên vứt bỏ tín ngưỡng đến cậu. Ngoại trừ Tima ra thì phần lớn người khác đã lục đục nội bộ, thậm chí không thèm đặt chân vào Thần miếu nữa.
Thật ra Indarmo khiến cậu có chút ngoài ý muốn, từ đầu đến cuối anh ta chưa từng dao động, thường xuyên cùng Tima đến Thần miếu cung phụng.
Đã từng là Thần miếu Onus náo nhiệt, chỉ trong mấy tháng ngắn ngủi đã trở nên lạnh lẽo. Những người thờ phụng Tà Thần chân chính cũng chỉ đến tế bái vào ban đêm. Người thờ phụng dần dần thay đổi, Thần miếu Onus vốn tưng bừng đẹp đẽ, cuối cùng biến thành Thần miếu Hắc Ám danh xứng với thực.
“Đám người thờ phụng Tà Thần mau cút khỏi Vương Thành, ở đây không chào đón tụi mày!” Cửa hàng của Thú tộc bị phá nát, hàng hóa cũng bị tranh đoạt.
Bọn họ thô lỗ xua đuổi Thú tộc, không cho phép Thú tộc ở lại Vương Thành. Tron lòng Thú tộc đã hiểu Vương Thành không còn chỗ cho mình dừng chân, chỉ có thể chuyển nhà ra ngoài thành tạm lánh.
Chuyện vốn không ác liệt như thế, quan hệ giữa các thần linh rất ít khi liên lụy đến phàm nhân. Nhưng nếu có thần linh âm thầm thổi lửa thì tình huống lại khác hoàn toàn.
“Em không cần phải để ý tới những tên phàm nhân đó, tranh đấu của bọn họ không phải do em tạo ra.” Trong khoảng thời gian này Siva vẫn ở bên cậu, biết rõ cậu không tùy tiện sử dụng sức mạnh, chứ nếu không thì tình huống trước mắt chỉ sợ không đơn giản như vậy rồi.
Thế giới của phàm nhân không có hoà bình tuyệt đối, điều thần linh có thể làm chỉ là cho bọn họ chút phù hộ lúc cần thiết chứ không phải là phụ trách cho hành vi của bọn họ.
“Ừm.” Thượng Khả cười cười, tỏ vẻ không quan tâm lắm.
Siva cũng nghĩ cậu không để ý, còn hết sức triền miên với cậu một phen, kết quả sau khi tỉnh lại thì cậu đã phá vỡ cấm chế, một mình ra khỏi lãnh thổ của đế tộc Iris.
Siva tức giận vô cùng, lập tức đuổi theo, trong lòng nghĩ sau khi bắt người trở về nhất định phải trừng phạt một phen!
...
“Rốt cuộc cũng chịu rời khỏi Chiến Thần của cậu rồi à?” Tử Thần mỉm cười, giọng nói vang lên giữa cánh đồng bát ngát, nhưng lại nhìn không thấy bóng dáng gã đâu.
“Tử Thần đại nhân, có thể hỏi anh một vấn đề hay không?” Thượng Khả cũng lười tìm kiếm vị Tử Thần giấu đầu lộ đuôi kia, tùy ý nằm lên mặt cỏ, hai tay gối sau gáy, nhìn sao trời nói.
“Vấn đề gì?” Trong thanh âm của Tử Thần mang theo chút tò mò.
“Vì sao anh lại tìm đến tôi?” Thượng Khả nhàn nhạt nói, “Theo như tôi được biết, Tử Thần đại nhân chưa từng có đam mê xen vào việc của người khác.”
“Ha ha, kỳ thật ta rất thích xen vào việc của người khác.”
Bên người Thượng Khả đột nhiên xuất hiện một đám sương mù quay cuồng, Tử Thần hiện ra ngay sau đó. Gã mặc một thân áo đen, tóc dài cũng tựa như mây mù, tung bay quanh thân gã, diện mạo tà mị, môi mỏng hơi cong, một đôi mắt mắt đen đặc như mực, hoàn toàn không nhìn thấy tròng trắng, như có vẻ trong khoảnh khắc sẽ có thể hút người ta vào đáy vực sâu.
Thượng Khả nhìn chằm chằm cặp mắt không có tròng trắng kia một hồi lâu, có cảm giác đôi mắt này thật là cá tính, như là dùng hiệu ứng ý.
“Cậu rất thích đôi mắt của ta?” Tử Thần hơi hơi mỉm cười.
“Ừm, không tệ.” Thượng Khả thành thật trả lời.
Tử Thần chậm rãi cúi người xuống, mái tóc dài bay bay, như dung hợp thành một thể với áo đen.
“Nếu cậu nguyện ý,“ Thanh âm của gã mang theo dụ hoặc, “Ta cũng có thể cho cậu một đôi mắt như vậy.”
Không chờ Thượng Khả nói chuyện, gã lại bổ sung, “Chỉ cần cậu dâng lên thân thể của mình.”
Thượng Khả: “...... Vẫn nên quay về đề tài hồi nãy đi? Vì sao anh lại tìm tôi?”
Tử Thần tiếc nuối đứng thẳng lại, trả lời: “Đương nhiên là có người đã làm một giao dịch với ta.”
“Ai? Giao dịch gì.”
“Là ai không thể nói cho cậu được, ta cũng muốn giữ chút tín nhiệm mà.” Tử Thần cười nói, “Nhưng ta có thể nói cho cậu về nội dung giao dịch.”
Thượng Khả làm vẻ mặt chăm chú lắng nghe.
“Gã ta hứa sau khi phong ấn cậu sẽ tặng toàn bộ ngươi thờ phụng cậu cho ta làm tế phẩm.”
“Cái gì?” Thượng Khả nhảy dựng lên, cả giận nói, “Anh ta dựa vào cái gì mà dám quyết định người thờ phụng của tôi chứ?”
Tử Thần vẫy tay áo, thích ý nói: “Thần linh trong lãnh địa Quang Minh đều là một đám ngụy quân tử, sinh tử của phàm nhân trong mắt bọn chúng thì tính là cái gì?”
“Tử Thần đại nhân vì sao lại cùng Thần Quang Minh làm giao dịch?”
“Ta chưởng quản cái chết, dù là thần linh hay phàm nhân, dù là Quang Minh hay là Hắc Ám.” Tử Thần tiến đến bên tai Thượng Khả nhẹ giọng nói, “Nếu cậu chết, ta cũng sẽ thu linh hồn cậu lại.”
“Thần linh sẽ không chết, nhưng mà,“ Giọng nói lại chuyển hướng về bên kia, “Thần Thánh thì có đấy.”
Thượng Khả nhìn gã nói: “Vậy thì tôi cũng muốn làm một giao dịch với anh.”
“Ồ?” Tử Thần lộ ra vẻ mặt rất có hứng thú......
Hai người vừa mới kết thúc cuộc nói chuyện, không trung đột nhiên chấn động, giây tiếp theo bóng dáng Siva xuất hiện trước mặt hai người.
“Xem ra Chiến Thần đại nhân thật sự rất thích Onus nhà ta nha.” Tử Thần mỉm cười nhìn Siva.
Siva lạnh lùng trả lời: “Em ấy là của ta.”
Tử Thần xoè tay ra: “Cho dù ngài nói vậy thì vẫn không thể thay đổi được sự thật cậu ấy là Thần linh Hắc Ám.”
Siva trầm mặt, chiến ý xâm lược trên người khiến sương mù xung quanh Tử Thầy quay cuồng không ngừng.
“Siva, chúng ta trở về thôi.” Thượng Khả kéo cánh tay của Siva.
Siva nghe vậy, chậm rãi thu hồi chiến ý, một tay ôm Thượng Khả vào trong lòng.
Trước khi đi, Thượng Khả lại khoé mắt liếc Tử Thần một cái, người nọ hai mắt cong cong, cười đến vô cùng tà mị, còn tốt bụng vẫy tay tạm biệt cả hai......
Trở lại Điện Chiến Thần, Siva dùng sức đè Thượng Khả vào tường, tháo mặt nạ cậu ra một trận hôn nồng nhiệt, ngay sau đó đó là công kích mưa rền gió dữ, mang theo vài phần trừng phạt và nôn nóng, chưa mở rộng được mấy đã nâng chân cậu lên, hung hăng đâm vào trong.
Thượng Khả rên rỉ một tiếng, theo động tác kịch liệt của hắn thanh âm dần trở nên khàn khàn.
“Không được rời khỏi lãnh địa của ta lần nữa!” Siva mạnh mẽ di chuyển.
“Ừm.”
“Không được một mình gặp Tử Thần lần nữa!”
“Ừm.”
“Không được làm tình với bất cứ tên Thần Thánh hoặc phàm nhân nào ngoài ta!”
“Ừm.”
Siva đưa ra một đống yêu cầu, Thượng Khả đều đáp ứng hết.
Siva nghe thấy cậu trả lời, bất an trong lòng mới thoáng giảm đi, tốc độ tiến công dần chậm lại, ôn nhu hôn lên thân thể cậu.
Không biết vì sao, hắn luôn có cảm thấy giác là mình đã từng mất đi cái gì, cho nên cật lực muốn níu giữ lại, dù cho phải dùng thủ đoạn nào đi chăng nữa.
~~~~~~~~~~~~
Editor có lời muốn nói: hết hư wifi rồi đến cúp điện, sau đó lại chai pin,.......... ôi giời ơi~~~~~~~ tình yêu mau đến thả tym an ủi ❤❤