- Công chúa, người đây là làm gì??? Tại sao lại che chở cho Hắc Long người...
Một tên trưởng lão nhìn hai người, trong mắt toát ra sự quyết liệt.
- Công chúa, xin người hãy lui lại....
Dường như Vũ Nguyệt không nghe lời lão nói khiến lão có chút khó xử.
- Chỉ cần ta còn sống, không kẻ nào được làm hại nó!!!
- Công chúa!!!
- Nó là kẻ thù của chúng ta, tại sao người lại bảo vệ nó!!!
- Vì nó chính là con của ta!!!
Câu trả lời đầy quyết đoán, chặt gãy ý định dùng lời nói thuyết phục của lão.
- Các ngươi, có lẽ công chúa đã bị chúng bùa mê gì đó, các ngươi tận lực ngăn nàng lại, cũng không được để người tổn thương, 3 người chúng ta sẽ tiêu diệt tên kia!!!
- Được!!!
Một tên trưởng lão làm nhiệm vụ sơ tán đám tộc nhân con cháu.
Thánh cấp đối đầu, không phải bọn chúng có thể chịu đựng.
- Công chúa, xin thứ tội...
- Các ngươi dám....
3 tên trưởng lão quấn lấy Vũ Nguyệt, ngăn cản nàng lại gần Yasuo.
- Chịu chết đi!!!
3 tên khác cũng lao tới tấn công Yasuo.
Mà hắn đâu có đứng yên chịu trận.
Vũ Nguyệt đã bị ngăn cản thì hắn phải tự lực cánh sinh.
Nhưng đối thủ là ba tên Thánh cấp, nếu như chỉ có một tên, hắn tin tưởng có thể chạy thoát.
Nhưng ba lão già này đều là những lão cáo già thành tinh, đâu dễ dàng gì để hắn lọt qua.
- Bạo Viêm Quyền!!!
Hắn vừa tránh khỏi đòn tấn công của hai người thì bị một tên khác đánh trúng.
Con rồng lao như tên bắn xuống dưới mặt đất.
Yasuo mau chóng đứng dậy tránh đi.
Ngay chỗ vừa rồi liền thêm một cước của một tên khác.
Dù hắn tốc độ có nhanh, nhưng Thánh Cấp đâu phải để trưng bày.
Một quyền lực vừa rồi cũng đã làm hắn đau nhói trước ngực, thổ huyết.
- Đi chết đi mấy lão già!!!
Yasuo tức giận thét lên.
- Chấn động!!!
Hắn liên tiếp đánh trả khiến cả ba càng thêm hung hãn, muốn giết hắn cho được.
- Không ngờ tiểu tử này có loại này lực lượng....
Một tên lui ra, tay áo của hắn cũng bị chấn nát rồi.
- Không nên lưu lại!!! Bán Nguyệt Thương!!!
Cây thương dài được lão tế ra.
Mũi thương sắc bén, sáng loáng tỏa ra một thứ cảm giác nhọn đến mức có thể đâm xuyên núi đá!!!
Hai lão già kia cũng lần lượt tế ra vũ khí là một đôi chùy cùng một thanh kiếm răng cưa.
Có thêm vũ khí, lợi thế áp đảo về hẳn một phía.
Yasuo máu me be bét, hai cánh cũng thủng lỗ chỗ.
- Các ngươi cút ra cho ta!!!
Vũ Nguyệt nhìn thấy tình cảnh của con không ổn, càng thêm gấp rút.
Khó chịu nhất là, ba lão già này cứ bám lấy không buông, hết sức ngăn cản nàng.
Phụp....
Mũi thương xuyên qua phần vai trái, máu chảy ra ồ ạt.
- Yasuo!!!
Vũ Nguyệt gào lên.
- Các ngươi biến đi cho ta!!!
Trở lại hình dáng của một con Rồng, Vũ Nguyệt bất ngờ đánh bay ba tên quấn lấy mình.
Vừa kịp chặn lại một đợt tấn công từ ba tên kia.
Che chắn cho Yasuo, Vũ Nguyệt phẫn nộ nhìn đám người này.
Cũng nhân lúc không chú ý, ba tên kia kết ấn, tạo xung quanh Vũ Nguyệt một lớp bao bọc, giữ trên mặt đất.
- Các ngươi dám!!!
- Tiêu diệt Hắc Long kẻ thù xong, chúng thần liền sẽ bồi tội người....
Lần này, không phải ba, mà là sáu tên liên hợp.
Không ai cứu nổi hắn....
Vũ Nguyệt điên cuồng phá hoại kết giới.
Mỗi giây trôi qua làm tim nàng đau thắt lại.
Con bị người đánh, nhưng nàng vô lực bảo vệ.
Yasuo thương chồng thương,mỗi ngày thêm một nặng hơn...
Hắn....mệt mỏi lắm rồi.
Nhưng còn có mẹ đang kêu gọi hắn...hắn chưa muốn bỏ cuộc...
- Đi chết đi!!!
Mũi thương chí mạng, trực chỉ thẳng ngực rồng đâm tới.
- Không được!!!
Vũ Nguyệt phá được kết giới, liền lao tới Yasuo, này là muốn đỡ thay hắn một đòn...
- Lão tam dừng lại!!!
Mấy tên trưởng lão khác cũng vội vã hô lên.
Nhưng không kịp nữa rồi...
Mũi thương bén nhọn, còn vương lại máu tươi....
- Yasuo!!!
Vũ Nguyệt gào khóc.
Nàng lao đến là muốn thay con chặn lấy một đòn.
Nhưng ngược lại, đứa con này lại kịp xoay nàng lại, đỡ thay nàng một thương.
Mũi thương đâm xuyên phần bụng, máu chảy ra như suối, ồ ạt....
Lão già mau chóng thu lại ngọn thương, càng thêm miệng vết thương rỉ máu.
Trở lại nhân dạng, Yasuo toàn thân bao trùm là thương thế, máu đỏ phủ khắp cơ thể.
Vũ Nguyệt mau chóng đem toàn bộ đan dược hắn đưa nàng, đều cho hắn dùng.
Nhưng thương quá nặng, dù dùng bao nhiêu đi nữa vẫn không kìm lại được dòng máu đang rỉ ra rất nhanh kia.
- Mẹ ơi......con...mệt lắm......
- Yasuo, con không cần nói gì hết....mẹ vẫn bên con.....vẫn bên cạnh con này....
Mất máu làm mặt hắn tái xạm đi, đôi mắt cố mở to, thều thào từng tiếng một....
- Cảm....ơn....mẹ....ha....hà....con.....con.......
-
Hắn nắm lấy bàn tay mẹ, để lên trước ngực có một chiếc dây chuyền mà mẹ tặng cho....
- Mẹ.....là....tuyệt nhất.....Yasuo....ừm.....Shenna.....yêu mẹ rất nhiều!!!!....
- Shenna!!!!
Emilya tim đau nhói, nàng cảm thấy đau đớn, nhưng lần này còn đau đớn hơn nhiều.
Emilya vùng đi ra ngoài...
“ Ting, chủ nhân, lượng máu của người xuống dưới 5% đề nghị người mau chữa trị....
Ting, chủ nhân, lượng máu của người xuống dưới 3%, đề nghị người mau chữa trị
Ting, chủ nhân, lượng máu của người xuống dưới 2% đề nghị người mau chữa trị
Ting, chủ nhân, lượng máu của người xuống dưới 1%, trạng thái nguy hiểm!!!!
0,9
0,8
0,7
0,6
0,5
0,4
0,3
0,2
0,1
...
Ting, hồi phục bắt đầu 0,11
0,12
....
...
...”
Khí tức thần thánh nhu hòa bao bọc lấy Yasuo.
Phía sau, kể cả Vũ Nguyệt cũng quỳ xuống trên mặt đất.
- Long Mẫu, xin hãy cứu giúp đứa con của con...
- Yên tâm, đứa bé này chưa chết được...
Người bên cạnh nói.
- Ngọc Lan, coi như ngươi giúp ta, cứu lấy đứa nhỏ này...
- Khỏi cần ngươi nói...
- Nguyệt Nhi, cũng lâu lắm rồi!!!
...
Kết giới biến mất.
- Trải qua như vậy sự tình, không ngờ tộc ta lại thành ra như vậy....Thật đáng thất vọng!!!
Người Vũ Nguyệt gọi là Long Mẫu kia biến mất một chút liền xuất hiện trở lại.
- Đúng thật là phiền phức, được rồi, Nguyệt Nhi, con còn chuyện gì nữa không???
Vũ Nguyệt nhìn Yasuo, tuy những vết thương đang lành lại nhanh chóng, nhưng không phải một hai có thể chịu được.
Như người bình thường sớm là chết từ lâu rồi.
- Được rồi, coi như hắn không vấn đề, duy chỉ cần hắn tự mình tỉnh lại nữa là được. Cũng hết chuyện rồi, đi được rồi chứ???
Người kia nhìn Long Mẫu.
- Được rồi, liền theo ngươi...
Long Mẫu gật đầu, nhìn xuống Vũ Nguyệt cùng Yasuo...
- Các ngươi về sau không được làm khó mẹ con hắn,....cũng cải thiện lại suy nghĩ ấu trĩ đó đi!!!
Mấy tên trưởng lão quỳ lạy trên mặt đất nghe lời trách móc mà chỉ biết gật đầu như gà mổ thóc.
Thân ảnh hai người cũng từ từ biến mất.
Vũ Nguyệt nhìn mấy tên trưởng lão mà phẫn nộ...
Không ai dám đối diện nhìn nàng.
Khẽ nâng Yasuo lên rồi rời đi.