Câu chuyện mở đầu rất là dài, nếu muốn nói hết có lẽ nói ba ngày ba đêm cũng không hết được. Cho nên để tiết kiệm thời gian, chúng ta sẽ bỏ qua tất cả các chi tiết mà tác giả đã đào hố và đi thẳng đến nhân vật trung tâm. Vâng, đó là Lâm Y Thần.
Đó là một ngày trời trong nắng ấm, gió nhẹ man mác mang theo mùi đất tanh tanh sau cơn mưa nhiều ngày.
Vào ngày này, Lâm Y Thần vội vàng lao ra khỏi cửa với mong muốn không bị muộn giờ.
Trong lúc hấp tấp bộp chộp đâu ai nhớ được bản thân ra cửa bước chân trái hay chân phải đâu?
Đương nhiên càng vội lại càng không có thời gian rảnh rỗi xem ngày giờ hoàng đạo.
Cho nên xui xẻo cứ như vậy lặng yên rơi xuống.
Lâm Y Thần thở dài quyết tâm giơ điện thoại lên muốn xin nghỉ. Mới ra khỏi cửa 10 phút, cô đầu tiên là dẫm lên phân chó, bị chim ị lên đầu, qua gốc cây bị xối nước, tài liệu bị xe quẹt bay đầy trời...
Thế nhưng xui xẻo chỉ dừng lại ở đây sao?
Tất nhiên là không!
Cuốn hoàng lịch đặt trong nhà Lâm Y Thần bị gió cuốn phất phơ mơ hồ lộ ra trang sách với dòng chữ đỏ, ghi ngày giờ sát chủ. Và thật bất ngờ, ngày giờ đó là lúc này!
Lâm Y Thần lọt hố.
Nhiều ngày trời mưa, nước mưa không thoát hết mang lên màu đất nâu đục vừa vặn che lấp ống cống không biết ai vô lương tâm lấy đi nắp cống. Lâm Y Thần chính lúc này đi ngang qua sau đó vô tình biến mất khỏi tầm mắt của những người đi sau.
Cứu người! Có người rơi xuống cống!
Trên đời luôn có vài trường hợp bất ngờ xảy ra dù cho cứu hộ có nhanh thế nào cũng là hồi thiên vô vọng. Tai nạn giao thông, sự cố điện, UFO (vật thể bay không xác định đến từ bầu trời) và lọt hố (trường hợp điển hình Lâm Y Thần).
Đối với Lâm Y Thần mà nói, thậm chí không nhận ra điều gì, tim đập nhanh một nhịp, tầm mắt tối đen một chớp mắt, người đã ô hô ai tai đi đời nhà ma.
1809 là một hệ thống!
Là hệ thống luôn có bức cách của hệ thống.
Nguyên tắc làm việc của mỗi một hệ thống đều không giống nhau. Nguyên tắc làm việc không chỉ là tên gọi, công việc mà nó còn tượng trưng cho Thần cách. Muốn làm Chủ thần đầu tiên phải có Thần cách.
Có hệ thống phụ trợ: nấu ăn, may vá, trồng cây, làm ruộng...
Có hệ thống kỹ năng: minh tinh, bác sĩ, luật sư...
Có hệ thống đấu tranh: thương đấu, cung đấu, trạch đấu...
Có hệ thống chiến đấu: chiến thần, binh sĩ, cơ giáp...
Có hệ thống công lược: nam chủ, nữ chủ, BOSS phản phái...
Có hệ thống cứu vớt: pháo hôi, thiên tài,...
Có hệ thống đào tạo: giáo viên, học sinh, thần linh...
Có hệ thống trò chơi, hệ thống 18+, hệ thống thực tế ảo....
Nhiều hệ thống như vậy thuộc về đủ các loại thế lực, từ Chủ thần, phó thần, tiểu thần cho đến các lộ thần tiên yêu ma quỷ quái, sau là các thế lực nhân loại bồi dưỡng cuối cùng ngay cả thế giới cũng vào góp vui. Nói chung, suy cho cùng, tóm tắt lại thì chế tạo hệ thống phí tổn thấp, lãi suất cao, nhu cầu lớn, công sức quản lý gần như bằng không. Hệ thống luôn có một bộ lại một bộ quy tắc ứng xử, không nghe lời chết, làm không tốt chết, cảm giác không cần thiết chết! Chết! Chết! Chết!
A! Nhiều nhẹ nhàng!
Thượng vàng hạ cám đủ loại thế lực, nhu cầu tạo ra đủ loại trên trời dưới đất hệ thống.
Trong số đó không thiếu các loại minh tinh hệ thống được các thế lực trọng điểm bồi dưỡng. Đương nhiên có xuất đầu liền có trung du, hạ du cùng với các loại hệ thống cá biệt. Rất nhiều hệ thống loại kém trở thành rác rưởi bị vứt bỏ. Cũng có các loại tình trạng hệ thống trốn chạy thành dã hệ thống. Thậm chí có các loại hệ thống phản loạn luôn bị tìm cách tiêu diệt.
Thật sự mà nói, 1809 là một hệ thống vừa may mắn vừa thất bại.
Như đã nói, hệ thống có rất nhiều loại, bởi vì nhu cầu khác biệt cho nên mỗi hệ thống sinh ra đều mang quy tắc riêng, đây là bản năng trời sinh.
Bản năng cùng năng lực của 1809 chỉ có hai chữ mà thôi.
Hai chữ đó là: ĐÀO HỐ!
Một cái xẻng nhựa của búp bê Babie, quần áo xám xịt lấm lem bùn đất... 1809 quả thực không được ưa thích.
Vừa ra đời không đến 10 phút, 1809 liền bị vứt bỏ. Trở thành rác rưởi, 1809 bay nha bay...
Có một ngày khi 1809 vừa đục lỗ ống cống, nó bắt được ký chủ!
Trời ạ!
Nó có bao nhiêu may mắn mới bắt được ký chủ nha!
Bao nhiêu năm phiêu bạt cuối cùng nó cũng tìm được nơi quy túc. Cuộc đời này quả thực sống không uổng!
1809 thậm chí cảm giác đây giống như là mơ như vậy.
Đương nhiên, nếu đây là giấc mơ, 1809 hẳn là mơ một giấc mơ ngọt ngào còn đương sự Lâm Y Thần thì là ác mộng!
Một cái mở đầu bất hạnh kéo ra một chuỗi dài thật dài những sự kiện tàn khốc.
Lâm Y Thần sau này không chỉ một lần ân hận ngày đó ra cửa vội vàng, một bước sai liền bị truyền tống thẳng đến địa ngục. Nếu cho cơ hội sửa lại, cô nhất định quyết tâm sống thọ và chết tại nhà trên giường. Ít nhất chết rồi còn được đầu thai chuyển thế mà không phải bị lôi ra quất xác!