•••
Vạn Dược Trai.
Lâm đang ôm lấy Tiểu Y Tiên, mặc cho nàng đang khóc ướt hết cái áo của hắn
“Haizzz! Lại chuẩn bị đi giặt áo nữa rồi!”
Lâm lắc đầu thở dài.
Sau một hồi khóc thì Tiểu Y Tiên cũng đã ngủ thiếp đi từ lúc nào. Lâm vừa định đặt nàng nằm xuống ngủ thì phát hiện bàn tay nhỏ của nàng đang bám lấy áo của hắn không rời.
“Chịu nàng một chút vậy!”
Lâm cũng đành bất đắc dĩ mà nằm xuống kế bên nàng rồi ngủ thiếp đi!”
Sáng ngày hôm sau, Tiểu Y Tiên mở mắt ra thì thấy Lâm đang nằm kế bên mình, nàng lại phát hiện tay của mình vậy mà nắm lấy áo của Lâm vẫn chưa bỏ ra. Điều này khiến nàng thoáng chốc đỏ mặt.
“Nhìn gần thì Lâm ca cũng soái phết!”
Tiểu Y Tiên nhỏ giọng nói.
“Chứ sao!”
Lâm cũng từ từ tỉnh dậy, nhìn lấy Tiểu Y Tiên.
“Huynh tỉnh khi nào vậy?”
Tiểu Y Tiên mặc dù ngượng ngùng nhưng vẫn phải cố gắng nén lại.
“Vừa mới thôi! Mà ta có chuyện này! Muội có muốn làm chủ làm chủ Ách Nan Độc Thể hay không?”
Lâm cũng có lựa chọn thứ 2 cho nàng là làm cho Ách Nan Độc Thể biến mất nhưng khi đó Tiểu Y Tiên chỉ là một tiểu cô nương bình thường, thiên phú tu luyện không cao. Mà Lâm thì tương lai sẽ chinh chiến ở các thế giới lớn hơn nên hắn không muốn các lão bà của mình chỉ là mấy bình hoa chỉ có chưng.
“Muốn, muội muốn làm chủ cái thể chất này!”
Tiểu Y Tiên kiên định nói.
“Được!”
Lâm hài lòng với đáp án.
“Hệ thống, lấy cho ta một quyển công pháp Thần Cấp liên quan đến Độc Hệ!”
[Đã mua thành công Vạn Độc Thần Công, khấu trừ 500.000 điểm thành tựu]
Vạn Độc Thần Công: giúp người sử dụng có kiến thức rộng lớn về Độc, đồng thời giúp người dùng khống chế được Độc với tỷ lệ là 100%, ngoài ra không cần hấp thu độc để tăng tu vi, công pháp sẽ tự động hấp thu linh khí của trời đất để chuyển hóa thành độc cho người dùng.
Thấy dòng mô tả của Vạn Độc Thần Công thì Lâm mỉm cười hài lòng.
Ý niệm vừa động, một quyển sách có chữ Vạn Độc Thần Công đã xuất hiện trên tay. Lâm đưa nó cho Tiểu Y Tiên.
“Từ giờ muội hãy tu luyện công pháp này! Nó sẽ giúp muội đạt được nguyện vọng!”
Sau đó Lâm nói ra công dụng của Vạn Độc Thần Công cho Tiểu Y Tiên. Tiểu Y Tiên nghe xong như muốn bùng nổ. Thần cấp, vượt trên cả Đế Cấp. Vậy mà Lâm ca lại tùy tiện đưa cho mình. Không lẽ...
Bất chợt, khuôn mặt Tiểu Y Tiên đỏ như quả cà chua.
Lâm thấy vậy thì xoa đầu nàng nói:
“Cứ từ từ mà tìm hiểu nó! Ta đi làm bữa sáng đây!”
Nhìn thấy Lâm chuẩn bị đứng dậy rời đi thì Tiểu Y Tiên mới hoàn hồn lại, ôm quyển công pháp vào ngực nghĩ thầm:
“Phải cố gắng để không phụ sự kỳ vọng của Lâm ca!”
•••
Sau một hồi chế biến thức ăn xong thì Lâm mang lên phòng cho Tiểu Y Tiên.
Vừa vào phòng thì Lâm cảm thấy đấu khí đang bao trùm lấy Tiểu Y Tiên thì mỉm cười hài lòng. Nếu hắn đoán không sai thì hiện tại nàng đã đạt đến Đấu Giả Nhất Tinh rồi.
Đúng là công pháp Thần Cấp có khác, quá nghịch thiên.
Lâm đặt mâm đồ ăn xuống bàn rồi ngồi đó ngắm nhìn Tiểu Y Tiên.
Sau một hồi thì Tiểu Y Tiên mở mắt ra và thấy Lâm đang nhìn mình, khuôn mặt lại bất giác đỏ lên.
“Lại đây ăn thôi!”
Lâm mở miệng nói. Tiểu Y Tiên nghe vậy thì bước đến bàn ngồi xuống mà ăn cơm cùng Lâm.
“Lâm ca! Huynh thật tốt với Y Tiên!”
Tiểu Y Tiên nói. Sau khi bắt đầu tu luyện Vạn Độc Thần Công thì nàng cảm thấy đã có thể khống chế cái thể chất của nàng lại, thậm chí còn có thể lợi dụng nó để tấn thăng tu vi.
“Ngốc! Ta không tốt với muội thì tốt với ai?”
Do tuổi tác của hắn và nàng chưa phát triển hết nên nếu hành sự thì có hơi quá nên hắn chờ vài năm nữa cũng không muộn.
“Ừm! Sau này Y Tiên muốn làm lão bà của Lâm ca a!”
Tiểu Y Tiên cười nói, nhưng gương mặt thì đỏ chót. Lâm nghe vậy thì hưng phấn trong lòng không thôi.
“Được a! Khi nào Y Tiên lớn thêm chút nữa thì ta sẽ lấy muội làm lão bà a!”
Lâm xoa đầu nàng nói. Đương nhiên việc Tiểu Y Tiên làm lão bà của hắn thì hắn đã tính trước rồi. Thậm chí còn hàng trăm kế hoạch cua nàng nữa cơ. Nhưng nàng nói vậy thì cũng đỡ cho hắn phải tốn chất xám nghĩ cách để ăn nàng. Giờ chỉ chờ nàng lớn lên thêm thôi.
Cứ như vậy, 2 người dùng bữa sáng vui vẻ với nhau, Vạn Dược Trai hôm đó cũng không khí tưng bừng hơn hẳn mọi ngày.
•••
Cứ thế, lại 2 năm nữa trôi qua, cũng là lúc cốt truyện sắp bắt đầu.
“Lâm ca! Hôm nay là món gì thế?”
Tiểu Y Tiên từ dưới lầu chạy lên, nhào về phía Lâm. Nàng bây giờ đã lớn thêm một chút, ngày càng đẹp hơn động lòng người hơn. Cùng với đó tu vu cũng tiến triển rất kinh khủng. Từ Đấu Giả Nhất Tinh, sau 2 năm nàng đã đạt đến Đấu Sư Cửu Tinh.
“Y Tiên đấy à! Hôm nay ta làm món mỳ xí mứng a!”
Lâm vui vẻ nói. Việc nấu ăn giống như đã ăn vào tận xương cốt của hắn rồi. Một ngày không nấu thì bức rức trong người không chịu được.
“Mỳ xí mứng a! Nghe có vẻ rất ngon!”
Tiểu Y Tiên thì càng ngày càng mê muội mấy món do Lâm nấu. Thậm chí chả cần biết nó ngon hay dở, chỉ cần là Lâm nấu đều sẽ ngon.
“Đương nhiên rồi! Ta làm thì sao dở được!”
Lâm cũng đắc ý cười nói. Sau 2 năm nấu ăn liên tục cho Tiểu Y Tiên, Lâm cũng được hệ thống tặng cho một cái danh hiệu vờ cờ lờ là Thần Bếp.
Thần Bếp: khi mang danh hiệu này thì hương vị của món ăn được nâng lên gấp 10 lần so với bình thường, đồng thời trong món ăn còn hỗ trợ hồi phục linh khí của trời đất cho người ăn.
Nghe cái mô tả, Lâm cảm giác hắn sắp phải làm support buff máu và mana cho đồng đội bằng việc ép họ ăn món ăn do hắn nấu.
Quay lại thực tại, Lâm đang cùng với Tiểu Y Tiên ngồi ăn với nhau.
“Mở ra thông tin xem sao!”
[Nhân vật: Diệp Lâm
Tuổi: 15
Cấp: 50(Đấu Linh Ngũ Tinh) (350: phong ấn)
Danh hiệu: Xuyên Không Giả, Thần Bếp, Đan Thần, Nhất Kiếm Đoạt Mạng
Thể chất: Hỗn Độn Thần Thể
Huyết mạch: Sáng Thế Long Thần
Vũ khí: Hắc Ảnh Kiếm
Công pháp: Bạch Ảnh Kiếm Pháp(thông thạo SSS)
Điểm thành tựu: 1.500.000]
Lâm hài lòng với điều này, bởi trong 4 năm mà chỉ toàn làm mấy nhiệm vụ ruồi bu kiến đậu, mỗi nhiệm vụ chỉ giải khai được ½ cấp thì hỏi xem hắn có bực không. Nhưng từ giờ là cốt truyện sắp bắt đầu, việc hắn giải khai toàn bộ chỉ là vấn đề thời gian.
“Y Tiên này! Sắp tới chúng ta sẽ rời khỏi đây!”
Lâm nhìn Tiểu Y Tiên nói. Bởi sau khi đi thì hắn sẽ ghé sang Ô Thản Thành trước tiên để gặp Cổ Huân Nhi, Nhã Phi và Tiêu Mị. Lý do mà có Tiêu Mị ở đây thì đơn giản. Tiêu Mị là người mà Tiêu Viêm thích trước khi Cổ Huân Nhi đến và bây giờ vẫn còn thích. Đã hành hạ thì Lâm phải hành đến cùng.
“Chúng ta sẽ đi đâu à?”
Tiểu Y Tiên cũng hứng thú, bởi nàng do bị hạn chế vì cái thể chất nên ít khi ra ngoài Thanh Sơn Trấn. Nhưng từ lúc Lâm giúp nàng khống chế Ách Nan Độc Thể thì nàng đã tự do hơn nhiều, muốn đi đây đi đó ngao du thiên hạ cùng với ca ca của mình.
“Chúng ta sẽ đi Ô Thản Thành a!”
Lâm xoa đầu nàng nói. 2 năm vừa rồi, Lâm cũng có lĩnh ngộ Đan Thần Thánh Điển và đạt được danh xưng Đan Thần.
Đan Thần: giúp tỷ lệ thành đan là 100% đồng thời hiệu quả của Đan Dược được buff gấp 5 lần.
“Ô Thản Thành? Nơi đó có gì thú vị à?”
Tiểu Y Tiên sau 2 năm gắn bó với Lâm thì biết hắn là người hành sự tùy tiện, có hứng thú hoặc có lợi ích mới chịu làm. Là một người làm gì cũng có mục đích rõ ràng. Đồng thời nàng cũng biết Lâm 2 năm trước là lừa nàng để nàng dẫn hắn về nhà.
Lúc đó Tiểu Y Tiên tức giận đến độ không thèm ngó ngàng đến Lâm, khiến hắn đau đầu không thôi. Lâm dùng kỹ thuật mát xa thượng thừa của mình ở kiếp trước để xoa dịu nàng, nàng mới chịu bỏ qua cho hắn.
“À! Nghe nói có mỹ nữ ở đấy ấy mà!”
Lâm cười nói. Chứ không lẽ ta nói là đi gặp lão bà tương lai?
“Hừ! Nghĩ đến nữ nhân là giỏi!”
Tiểu Y Tiên hừ lạnh một cái nhưng cũng không ngăn cản, bởi nàng biết Lâm rất ưu tú. Mà ưu tú thì thường đi liền với nhiều nữ nhân. Với cả chỉ cần Lâm chấp nhận nàng thì dù hắn có bao nhiêu nữ nhân thì nàng cũng không quan tâm.
Qua 2 năm thì tình cảm của Lâm và Tiểu Y Tiên đã đạt ngưỡng cực hạn, chỉ còn bước cuối là chưa làm bởi vì cơ thể chưa phát triển.
“Vậy sao? Vậy đêm nay ta bồi tiếp nàng a!”
Lâm nghe Tiểu Y Tiên nói mình vậy thì nở nụ cười dâm tà nhìn lấy Tiểu Y Tiên.
“Đến đây! Ai sợ ai!”
Tiểu Y Tiên đã quá quen thuộc với Lâm nên cũng chả cần phải e ngại gì hắn. Mặc dù nói là vậy nhưng mặt nàng cũng đã đỏ chót bởi đây là lần đầu tiên của nàng a.