•••
Hàn Gia.
Trong một đình viện.
Ở nơi đó, chúng nữ Hàn Nguyệt đang vui đùa trò chuyện với nhau.
“Nguyệt tỷ! Tỷ nói xem phu quân có hay không gặp bất trắc gì ở dọc đường không?”
Hàn Tuyết lo lắng hỏi.
Chúng nữ nghe vậy thì khóe miệng hơi giật giật. Phu quân các nàng mà gặp bất trắc được sao? Chắc ở nơi này chỉ duy nhất mấy tên Ma Tộc ngáo đá nào đó mới đủ tư cách gây khó khăn cho phu quân các nàng a.
“Tuyết muội à! Muội đừng có lo lắng! Dù có gặp bất trắc thì chàng cũng có cách mà giải vây thôi!”
Mỹ Đỗ Toa lên tiếng trấn an nói.
“Vậy sao đã qua gần 20 ngày rồi mà phu quân vẫn chưa về?”
Hàn Tuyết hỏi lại.
“Cái này...”
Các nàng cũng không biết phải trả lời thế nào. Bởi Lâm đã nói là 15 ngày sau sẽ quay về nhưng hiện tại đã là ngày thứ 20 mà hắn vẫn chưa về.
Lâm vốn là người rất ít khi chậm trễ các lời hứa hẹn nên Hàn Tuyết lo lắng thì cũng là có nguyên do.
“Diệp công tử vẫn chưa về sao?”
Đúng lúc này thì một giọng nói nữ tử vang lên. Nương theo giọng nói thì tại nơi đó có 4 thân ảnh nữ tử. Các nàng lần lượt là Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan, Triệu Uyển và Hạ Chi Linh.
Phượng Thanh Nhi là đệ tử của Các Chủ Phong Lôi Các, nàng sở hữu mái tóc màu đỏ dài được cột lại gọn gàng, đôi mắt màu lục bảo, làn da trắng tuyết, trên thân mang một bộ váy ngắn màu ngọc bích ôm sát cơ thể.
Mộ Thanh Loan là đệ tử của Các Chủ Tinh Vẫn Các, nàng sở hữu thân hình loli với mái tóc màu nâu nhạt dài, đôi mắt màu ngọc bích cùng với bộ ngực quá cỡ so với cái thân hình, trên thân mang một bộ váy ngắn màu lam xen lẫn hồng trông rất đáng yêu, phù hợp với thân hình của nàng.
Triệu Uyển, một nữ đệ tử của Vạn Kiếm Các, nàng sở hữu mái tóc màu tím nhạt dài được búi cao, đôi mắt màu tím mang đến cho người khác một cảm giác thần bí, làn da trắng, trên thân là một bộ váy dài màu lam pha lẫn những đường viền màu trắng ôm sát cơ thể.
Hạ Chi Linh, một nữ đệ tử của Hoàng Tuyền Các, nàng sở hữu mãi tóc màu lục dài, đôi mắt màu lam nhạt, làn da trắng, bộ ngực hơi nhỏ nhưng lại vừa vặn với thân hình thon gọn cùng đôi chân thon dài của nàng, trên thân là một bộ váy dài màu lam nhạt pha chút viền đỏ ôm sát cơ thể.
Đương nhiên các nàng đều là mỹ nữ ở Tứ Phương Các nên được các vị Các Chủ lựa chọn làm đệ tử của Lâm.
“Các ngươi gấp cái gì? Trước sau gì thì mấy tên Các Chủ kia cũng đã bán các ngươi cho phu quân chúng ta rồi!”
Tiểu Y Tiên trừng mắt lạnh nhạt nói. Hiện tại nàng đang hơi lo lắng cho Lâm, vậy mà mấy nữ nhân này lại còn động vào ngay chỗ ngứa của nàng.
“Chúng...chúng ta chỉ hơi sốt ruột muốn biết sư phụ tương lại thôi mà! Đúng không mấy vị tỷ tỷ?”
Mộ Thanh Loan lên tiếng nói. Nàng từ khi đến đây thì hơi sợ Tiểu Y Tiên bởi vì nhìn nàng có hơn nàng bao nhiêu tuổi đâu mà tu vi đã là Đấu Tông. Chưa kể đến còn có 2 vị tỷ tỷ khác có tu vi Đấu Tôn. Không sợ mới là lạ.
“Đúng vậy a!”
Ba nữ còn lại cũng động loạt gật đầu. Bởi các nàng cũng biết là bản thân vừa chọc vào ngay chỗ khó chịu của mấy nữ nhân trước mặt.
“Được rồi! Dù sao thì các ngươi cũng là đệ tử của phu quân nên trong khi hắn không ở đây thì chúng ta sẽ chỉ dạy!”
Mỹ Đỗ Toa lên tiếng nói.
“Đa tạ sư nương!”
Bốn nữ đồng thanh đáp.
Ầm Ầm Ầm
Bỗng nhiên dị biến xuất hiện.
Bầu trời bỗng tối xuống, mặc dù hiện tại đang là giữa trưa.
Ở giữa không trung, một cái lỗ hổng không gian to lớn màu đen kịt xuất hiện.
Theo đó thì 2 thân ảnh, một lớn một nhỏ xuất hiện.
“Ngươi chắc chắn mấy nữ nhân đó có liên quan đến tên kia chứ?”
Thân ảnh to lớn hỏi. Ánh mắt nhìn xuống đám người.
“Hồi bẩm Ma Vương! Không thể sai được! Khi trước thần có gặp qua 2 nữ nhân đó rồi!”
Thân ảnh nhỏ cung kính đáp.
Hai thân ảnh này chính là Ma Vương cùng với Hắc Phong.
“Vậy sao? Vậy thì tên đó quả thật biết lựa chọn nữ nhân a!”
Ma Vương khóe miệng cong lên, trong đầu hiện ra một suy nghĩ:
“Ta phải biến những nữ nhân này về làm nô lệ tình dục a!”
“Ma Tộc?”
Đúng lúc Ma Vương còn đang chìm đắm trong suy nghĩ thì ở bên dưới, Mỹ Đỗ Toa đã lên tiếng nói.
“Chúng ta là Ma Tộc! Thì sao?”
Hắc Phong nghi hoặc hỏi.
“Vậy thì chết đi!”
“Hỏa Thiên Quyền!”
Không nói hai lời, Mỹ Đỗ Toa trực tiếp động thủ. Nàng ngưng tụ ngọn lửa của Thanh Liên Địa Tâm Hỏa lên bàn tay rồi kết hợp với Thiên Chưởng của nàng, đánh một chưởng phía Hắc Phong.
“Hừ! Trò mèo!”
Hắc Phong hừ lạnh nói, tay phất một cái định tiêu hủy Hỏa Thiên Quyền của Mỹ Đỗ Toa.
Mỹ Đỗ Toa thấy vậy thì cười lạnh, khinh thường.
“Cái....AAAAA!”
Hắc Phong đã phạm một sai lầm. Đó là quá khinh thường Mỹ Đỗ Toa.
Hỏa Thiên Chưởng được Mỹ Đỗ Toa kết hợp giữa Thiên Quyền mà Lâm dạy và Thanh Liên Địa Tâm Hỏa. Mà Thiên Quyền vốn là một chiêu thức thiên về độ thông thạo điều khiển Đấu Khí nên ngay khi Hắc Phong phất tay định hóa giải chiêu đó thì nàng đã chuyển hóa hoàn toàn Hỏa Thiên Quyền thành dạng Đấu Khí có trong không khí nên thứ mà Hắc Phong giải trừ chính là không khí.
Ngay khi Hắc Phong đã thực hiện hóa giải thì chính ngay thời điểm đó, Mỹ Đỗ Toa lại lần nữa chuyển Hỏa Thiên Quyền trở lại trạng thái vốn có và ngay khi nó tiếp xúc với tay của Hắc Phong thì ngọn lửa lam bộc phát thiêu đốt cả cánh tay của hắn khiến hắn kêu lên.
“Giải!”
Ma Vương chứng kiến thuộc hạ bị ngọn lửa kỳ dị thiêu đốt thì ra tay giải trừ. Bất quá không có hiệu quả.
“AAAAAA!”
Hắc Phong càng lúc càng gào thét lớn hơn. Bởi vì ngọn lửa đã bắt đầu thiêu đốt đến gần nửa thân thể của hắn.
“AAAA....Đại nhân....cứu thuộc hạ!”
Hắc Phong kêu lên thảm thiết.
“Hắc Thủy!”
Ma Vương lại lần nữa ra tay. Trên tay hắn ngưng tụ một quả cầu màu đen rồi đưa sang Hắc Phong.
Hắc Phong được Hắc Thủy vây lấy thì ngọn lửa cũng dần dập tắt, hiện ra thân thể đã bị ngọn lửa làm bỏng phân nửa.
“Nữ nhân thủ đoạn thật ác a!”
Ma Vương ánh mắt sắt lạnh nhìn lấy Mỹ Đỗ Toa nói.
“Hừ! Đâu bằng các ngươi! Dùng Nhân Tộc và các chủng tộc khác là thí nghiệm Ma Lực!”
Nguyệt Mị lên tiếng nói. Đương nhiên nàng đã nghe Lâm kể về sự việc Hắc Xà Nhân. Nghe thấy đồng tộc bị Ma Tộc đem ra đùa giớn, nàng có thể không căm hận sao.
“Chúng ta chỉ ban phát sức mạnh cho bọn chúng mà thôi!”
Hắc Phong nói như thể bản thân là người đúng.
“Hừ! Không cần nói nhiều! Ngay khi các ngươi động vào Xà Nhân Tộc và kết thù với phu quân chúng ta thì các ngươi đã trở thành kẻ địch của chúng ta rồi!”
Mỹ Đỗ Toa hừ lạnh nói.
“Hừ! Muốn chiến với bổn vương? Các ngươi chưa đủ tư cách!”
Ma Vương lạnh lùng nói. Đồng thời bộc phát khí tức của bản thân.
Ầm Ầm Ầm
Không gian xung quanh chấn động, một cỗ áp lực như núi đè xuất hiện, đè ép xuống chúng nữ.
“Đấu...đấu đế?!”
Phốc
Tứ nữ Phượng Thanh Nhi, Mộ Thanh Loan, Triệu Uyển và Hạ Chi Linh đồng loạt phun ra một ngụm máu nhưng không có bất tỉnh. Bởi vì các nàng hiện tại đang được Nguyệt Mị và Mỹ Đỗ Toa tạo ra một lớp bảo vệ hạn chế một phần khí tức của tên to xác kia.
“Hự! Không ngờ tên này lại là một Đấu Đế!”
Mỹ Đỗ Toa khẽ nhíu mày nhìn lấy Ma Vương.
“Sao vậy? Lúc nãy cứng miệng lắm mà!”
Ma Vương cười lạnh nói. Nhưng trong lòng đắc ý không thôi. Nếu có thể ép các nàng vào đường cùng thì các nàng sẽ tuyệt vọng, thống khổ a. Nhưng thứ cảm xúc tiêu cực đó sẽ là thức ăn cho hắn để gia tăng thực lực a.
“Hừ! Toa tỷ à, bọn muội sắp chịu hết nổi rồi!”
Hàn Nguyệt lên tiếng nói. Mặc dù nàng chỉ mới tu vi Đấu Linh nhưng dựa vào một vài pháp bảo phòng ngự mà Lâm cho nên nàng cũng có thể hỗ trợ một chút cho Mỹ Đỗ Toa.
“Ta cũng sắp không chịu nổi rồi!”
Mỹ Đỗ Toa cắn răng nói. Không thể không nói, giữa Đấu Tôn và Đấu Đế thì thực lực quá là cách xa. Không nhờ có vài pháp bảo hộ thân mà Lâm đưa chắc nàng cũng không chịu nổi một đòn.
Rắc Rắc Rắc
Ầm Ầm Ầm
Trong lúc lực nghiền ép của Ma Vương vẫn còn đang ép xuống thì không gian lại lần nữa chấn động, trên không trung, khoảng 4 lỗ hổng không gian to lớn xuất hiện.
Trong số đó có một thân ảnh với mái tóc đen, trên thân là hắc bạch y, tay cầm một thanh hắc kiếm, đôi mắt đỏ có hoa văn kỳ dị luân chuyển liên tục.
“TÊN KHỐN NÀO ĐỘNG VÀO LÃO BÀ CỦA TA!?”
Thanh âm to lớn vang vọng giữa đất trời, đem theo một sát khí nồng đậm khiến chư thiên sợ hãi mà run lên.
Thân ảnh ấy chính là Lâm, hắn đã quay trở lại. Theo sau hắn là Kỷ Hiểu Phù cùng Tuyết Di.
Từ 3 lỗ hổng không gian kia, khoảng chừng hơn 200 con rồng đồng loạt bay ra cùng từng tiếng long ngâm.
Rống Rống Rống
Dẫn đầu đám rồng là 3 thân ảnh 2 nam 1 nữ. Cả 3 người đều có đôi sừng rồng ở trên đầu, họ chính là Long Tộc.
“Long...Long Tộc! Tại sao bọn chúng lại ở đây?”
Hắc Phong chấn kinh trước một màn này. Long Tộc, một chủng tộc được xếp vào danh sách Thần Thú trên Thần Giới. Vậy mà lại xuất hiện ở Hạ Vị Diện này.
Chưa kể đến, Long Tộc còn tự xưng kẻ kia là Long Thần. Chẳng lẽ hắn là Long Thần chuyển thế.
Bởi Hắc Phong rõ ràng, Long Thần đã vẫn lạc ở thời đại viễn cổ. Vậy mà bây giờ lại được Long Tộc xưng là Long Thần.
Trong cái chủng loại Ma Thú, Yêu Thú hay thậm chí là Thần Thú thì huyết mạch chính là sức mạnh để áp chế những giống loài thấp hơn.
Ở bên dưới, Phượng Thanh Nhi cũng nhịp tim gia tốc cực nhanh, cơ thể cũng hơi nóng lên. Đơn giản là vì nàng sở hữu huyết mạch Phượng Hoàng. Mà Phượng Hoàng và Long chính là 2 loài sinh ra là của nhau nên khi ở gần Long Tộc thì huyết mạch của nàng bộc phát. Chưa kể đến ở đó còn có một Long Thần, vị Thần tối cao cũng như là tổ tiên của Long Tộc, huyết mạch Phượng Hoàng càng là bộc phát dữ dội hơn.
“Long Tộc sao? Đủ tư cách để chiến với bổn vương!”
Ma Vương lạnh nhạt nói.
“Thưa Long Thần! Hãy để chúng thuộc hạ!”
3 Long Nhân ở phía sau Lâm nói.
“Không cần! Mình ta đã đủ!”
Lâm nhàn nhạt nói. Nhưng cũng đồng thời kích phát tu vi thực sự của bản thân, bên cạnh đó thì còn liên hệ với hệ thống.
“Hệ thống dùng hết điểm thành tựu còn lại của ta giải phong tương ứng với số cấp cho ta!”
- --
Ae đọc vui vẻ nha.
Ngủ ngon.