Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La

Chương 139: Chương 139: Ai mới là Khí Vật Chi Tử chính ? Lĩnh ngộ kiếm khí ?




Sau khi đã biết cách thức làm sao để cứu tỉnh sợi linh hồn trong chiếc nhẫn ngọc này.

Bạch Tử Phàm tiếp tục thưởng trả, suy nghĩ nhân sinh.

Chỉ chốc lát sau, hắn đã hỏi Tiểu Trà Trà:

“Tiểu Trà Trà, trong đầu ta bỗng có một nghi vấn mà không thể giải đáp.”

Tiểu Trà Trà cũng thắc mắc theo, nàng nói:

“Chỉ cần Chủ nhân không hỏi, làm thế nào để đâm sưng bụng nữ nhân. Những nghi vấn khác, Trà Trà hoàn toàn có thể thay chủ nhân giải đáp nó.”

Bạch Tử Phàm khóe miệng có giật một cái, cồ nàng này thật là thích cà khịa người khác.

Bạch Tử Phàm gật đầu một cái rồi nói:

“Trà Trà, ở thế giới này rốt cuộc ai mới là Khí Vận Chi Tử chính?”

Tiểu Trà Trà hơi nghi hoặc:

“Chủ nhân, sao lại hỏi câu hỏi đó?”

Bạch Tử Phàm nói:

“Người không cảm thấy có một điều rất vô lý hay sao?”

“Ta đã chiến thắng Tiêu Chiến, xem như đã loại bỏ thành công một Khí Vận Chi Tử.”

“Thế nhưng theo lời nói trước kia của người, sẽ có Khí Vận Chi Tử khác xuất hiện thay thế.”

“Vậy Khí Vận Chi Tử tiếp theo này từ đâu sinh ra? Chẳng lẽ lại giống như trong game, đánh xong boss này, lại có boss khác tự động sinh ra?”

Tiểu Trà Trà đầu đã đầy dấu chấm hỏi, sao chủ nhân lại hỏi câu hỏi hack não như thế này chứ? Mà chơi game cái gì?

Một lúc sau Tiểu Trà Trà mới hiểu hết những lời mà Bạch Tử Phàm vừa nói, nàng mới đáp rằng:

“Chủ nhân, thế giới này không phải chỉ mình Tiêu Chiến là Khí Vận Chi Tử.”

“Ngoài Tiêu Chiến ra, còn có rất nhiều Khí Vận Chi Tử khác tồn tại song song với Tiêu Chiến.”

Tiểu Trà Trà mới giải đáp như vậy, lại nghe Bạch Tử Phàm tiếp tục hỏi:

“Tiểu Trà Trà, thế giới này có rất nhiều Khí Vận Chi Tử, vậy nếu như ta không tham gia vào cuộc chơi này, thì diễn biến sẽ diễn ra như thế nào?”

“Những Khí Vận Chi Tử ấy, có khi nào sẽ tranh đoạt cơ duyên, đấu đá với nhau không?”

Tiểu Trà Trà gật gật cái đầu nhỏ, nàng nghiêm túc trả lời, nàng cảm thấy chủ nhân hỏi câu này rất hay.

“Trà Trà biết chủ nhân đang nghi hoặc tới điều gì.”

“Thế nhưng, Chủ nhân không phải lo, Tân Thiên Đạo vốn rất tinh quái, để phòng bất trắc xảy ra, hắn mới tạo ra nhiều Khí Vận Chi Tử ở Linh Vũ đại lục tới như vậy.”

“Nhưng trong số đó, duy chỉ có một người là Khí Vận Chi Tử chính, còn những người còn lại, họ chính là sự thay thế hoàn hảo mà Tân Thiên Đạo tạo ra, để đề phòng bất trắc xảy ra với Khí Vận Chi Tử chính.”

“Giống như bây giờ, Tiêu Chiến đã thất bại, trên thân mất hết khí vận, sẽ có một Khí Vận Chi Tử khác lên thay thế Tiêu Chiến, trở thành Khí Vận Chi Tử chính của thế giới này.”

“Còn những người còn lại, tác dụng của họ sẽ vẫn như củ, là làm đá mài chân cho Khí Vận Chi Tử chính đến khi nào Khí Vận Chi Tử chính vượt qua bọn họ mới thôi.”

“Hoặc là, họ sẽ làm đá mài chân cho Khí Vận Chi Tử chính, cho đến khi nào, Khí Vận Chi Tử chính bỗng mất đi, họ sẽ lên thay thế, trở thành Khí Vận Chi Tử chính.”

Bạch Tử Phàm đã thông suốt những điều này, hắn uống một chén trà rồi nói:

“Hóa ra còn có chuyện này.”

Còn về Tiểu Trà Trà, hiếm khi mới vào vấn đề mà nàng am hiểu nhất, nàng chủ động giải thích thêm:

“Đúng vậy chủ nhân, vậy nên có thể nói, ở thế giới này, Khí Vận Chi Tử rất đa dạng, sẽ có rất nhiều loại Khí Vận Chi Tử có tính cách khác nhau.”

“Có người thì giống như thái giám, chỉ một lòng chú tâm tu luyện, không quan tâm tới nữ sắc, lấy vô tình làm đạo, một thân một mình xông pha tu chân giới.”

“Có người thì không khác gì ngựa giống, lấy sắc làm đạo, chỉ cần thấy nữ nhân, là bu*i d*i tung tăng, bất luận là nam hay nữ, già trẻ lớn bé, ai tới cũng tiếp.”

“Có người thì một lòng tu luyện vứt bỏ hồng trần, tu luyện để mong sớm ngày được trường sinh.”

“Có người thì lấy sát nhân làm đạo, chỉ cần là người đắc tội mình một chút, là diệt cả tông môn, dòng họ nhà người ta.”

“Có người thì theo phóng cách mới, là cẩu đạo, nhút nhát sợ chết, một khi gặp phải đối thủ mạnh, nhất kích không diệt được đối phương, sẽ vác chân lên cổ chạy trước, bỏ lại thân hữu cùng hồng nhan tri kỉ ở lại.”

“Đến khi nào tu vi đại thành, họ mới xuất hang trả thù.....”

“Loại đạo này, chính là phá cách, đang được xem là trend mới không đi theo lối mòn.”

“Chủ nhân, ngài có thể tham khảo một hai.”

“.....”

Tiếp tục nghe Tiểu Trà Trà liệt kê.

Mãi tới một lúc sau mới kết thúc, bởi vì theo Tiểu Trà Trà liệt kê, có quá nhiều loại Khí Vận Chi Tử.

Bạch Tử Phàm nghe xong, trong mắt lóe lên một vẻ chờ mong cùng cảm thán:

“Những tên Khí Vận Chi Tử này, thật là đặc sắc a!!”

“Không biết những cuộc đối đầu tiếp theo của ta và Khí Vận Chi Tử sẽ diễn ra như thế nào đây?

......

Kế tiếp chính là 7 ngày sau đó.

Đây là khoảng thời gian quan trọng đầu tiên trong quá trình tu luyện của Bạch Tử Phàm.

Ban ngày, Bạch Tử Phàm say mê lĩnh ngộ kiếm đạo.

Ban đêm, Sở Nguyệt Thiền thay hắn mài kiếm....

Ân,

Nói theo cách của Sở Nguyệt Thiền là rèn kiếm.....

Rất nhanh sau đó.

Nhờ ngày đêm chăm chỉ luyện tập, cần cù bù siêng năng.

Bạch Tử Phàm đã lĩnh ngộ tới tầng thứ 3 của cảnh giới kiếm đạo, đó chính là ngưng tụ ra kiếm khí.

Đồng nghĩa với việc, trên con đường bước lên kiếm đạo đỉnh cao của hắn, đã tiến thêm một bước mới.

Về việc lĩnh ngộ ra kiếm khí.

Sẽ giúp Bạch Tử Phàm có thể điều động nguyên khí của mình, truyền vào kiếm, tạo ra kiếm khí.

Khiến mỗi lần xuất kiếm của hắn, đều ra tăng uy lực đáng kể.

Nếu trước đó, Bạch Tử Phàm chỉ có thể tạo ra vài tia lôi điện xung quanh mũi kiếm.

Thì bây giờ, Bạch Tử Phàm đã có thể tạo nhiều mảng lôi điện xung quanh thân kiếm.

.......

Trong một căn phòng xa hoa tráng lệ.

Nơi đây hương thơm hiện hữu, dễ khiến người động lòng với cảm giác ấm áp hòa trộn nơi đây.

Trên giường ngọc.

Ngu Yên Vũ đang ngồi tĩnh lặng tu luyện, sau lưng nàng, có từng đợt hàn khí tản ra khắp giường.

Một lúc sau, đôi Phượng nhãn của Ngu Yên Vũ dần được hé mở.

Chỉ nghe, môi son của Ngu Yên Vũ như đang lẩm bẩm lên điều gì đó, loáng thoáng như:

“Vậy là ta đã thành công giải trừ gần hết Cực Âm Chi Khí còn sót lại trong cơ thể rồi.”

Lại cảm nhận thêm nguồn lực mới trong cơ thể.

Khóe miệng của Ngu Yên Vũ liền treo lên một ý cười vô cùng động lòng người.

Bởi vì nàng cảm nhận được, tu vi của nàng sắp khôi phục lại như củ.

Và Âm Dương Phượng Hoàng Diễm cũng đã bị nàng luyện hóa hơn phân nửa, sẽ không lâu nữa, nàng sẽ hoàn tất luyện hóa thành công Âm Dương Phượng Hoàng Diễm.

Nhưng vui mừng chưa được bao lâu, ánh mắt của Ngu Yên Vũ lại bỗng trở nên đăm chịu.

Âm Dương Phượng Hoàng Diễm trong cơ thể của nàng lại xảy ra biến hóa.

Có lẽ như, có một điểm mấu chốt nào đó của Âm Dương Phượng Hoàng Diễm, mà nàng không thể luyện hóa nó được.

Điều này đã bị nàng phát hiện từ trước, cái điểm mấu chốt này luôn ngăn cản hoàn tất bước cuối cùng luyện hóa Âm Dương Phượng Hoàng Diễm.

Nhưng nàng lại không cách nào biết được, đó là điểm mấu chốt đó nằm ở đâu?

Ngu Yên Vũ đứng dậy, đi vài bước tới trước cửa sổ, ngắm nhìn phía bên ngoài, nàng tự nhủ với mình:

“Phụ thân nói với ta, tới nơi này sẽ có một bí mật quan trọng liên quan tới đại nạn sắp tới, thế nhưng ta đã tới đây 5 năm, điều tra khắp cả Thái Âm Giáo lẫn Minh Nguyệt Quận, nhưng vẫn không thể phát hiện ra bí mật gì.”

“Điều này không thể sai được, vì bí điển trong gia tộc cũng nhắc tới bí mật này, vậy thì bí mật đó nằm ở đâu chứ?”

“Bí mật này liệu có liên quan tới việc Tổ mẫu của ta tới đây sáng lập ra Thái Âm Giáo hay không?”

“Đã hơn 5 năm trôi qua, ta không thể ở lại nơi này quá lâu được.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.