Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La

Chương 96: Chương 96: Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo !!




Ngu Yên Vũ nâng lên tay ngọc, ý bảo các vị trưởng lão bình tĩnh trở lại, rồi khẽ cười nói: “Cũng không phải là chuyện nguy hiểm gì, chỉ là chuyện này liên quan đến vấn đề nội bộ của Thái Âm Giáo ta.”

Các vị nghe trưởng lão nghe vậy, trong số các nàng đã có người ẩn ẩn đoán ra được chuyện gì, nhưng miệng vẫn dò đáp:

“Thưa Giáo chủ nương nương, đó là chuyện gì?”

Ngu Yên Vũ nói: “Đầu tin ta muốn công bố chức vị Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo ta.”

Các vị trưởng lão nghe xong lẩm bẩm nhìn nhau: “Đại trưởng lão mới?”

Các vị nữ trưởng lão nghe xong cũng không quá bất ngờ, vì đối với Thái Âm Giáo hay bất cứ giáo phái nào khác, chức vụ của Đại trưởng lão vốn là vô cũng quan trọng, một ngày cũng khó thể bỏ trống.

Nhất là khi đại loạn của Thái Âm Giáo vừa mới kết thúc như hiện nay, cần phải có một người hỗ trợ Giáo chủ nương nương để ổn định lại thế cục này.

Một số vị trưởng lão nghe vậy trong lòng còn gật đầu thầm nghĩ: “Quả đúng như ta đã dự đoán.”

Rồi cùng lén nhìn về phía của Nhị trưởng lão nghĩ: “Nếu như Thái Âm Giáo có vị trí Đại trưởng lão mới, Nhị trưởng lão chính là người xứng đáng nhất, không thể là ai khác ngoài nàng ta được.”

Bạch Tử Phàm nhìn về tràng diện đang diễn ra ở Thái Âm Điện này không khỏi thầm cười trong lòng:

“Chỉ trong một ngày nhưng thế sự đảo chiều liên tục a!!”

“Mới buổi sáng, Doãn Chí Bình liền lớn tiếng công bố Thái Âm Giáo cần phải có một vị trí Giáo chủ mới.”

“Vậy mà sang buổi chiều, Ngu Yên Vũ đã lựa chọn một vị trí Đại trưởng lão mới cho Thái Âm Giáo.”

Thấy các vị trưởng lão đều đã ổn định xong tâm trạng, lần nữa chuyển sự chú ý về phía mình, Ngu Yên Vũ tiếp tục nói:

“Đúng vậy, lần này ta triệu tập mọi người tới đây chính là để công bố một trong những truyện quan trọng này.”

“Thái Âm Giáo chúng ta cần phải có một vị trưởng lão mới, để có thể trợ giúp ta quản lý, phát triển Thái Âm Giáo.”

Nói tới đây Ngu Yên Vũ dừng lại một chút, rồi nhìn đến Bạch Tử Phàm nói: “Bạch Tử Phàm, tiến lên nghe sắc phong.”

Đang ngồi nhàn nhã suy nghĩ vu vơ, bỗng nhiên được Ngu Yên Vũ gọi tên, Bạch Tử Phàm hơi ngờ vực, rồi theo lời nàng ta tiến lên giữa trung tâm Thái Âm Điện

Đợi khi Bạch Tử Phàm đã tiền lên trung tâm, Ngu Yên Vũ liền uy nghiêm nói:

“Kể từ bây giờ, Bạch Tử Phàm chính là Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo ta. Do chính ta sắc phong.”

“Cái gì!!!”

“Cái gì!!!”

Nghe tới lới công bố này, cả đại điện nhất thời thốt lên, đây có lẽ chính điều khó tin nhất với đối các nàng.

Nó còn khó tin hơn cả việc Doãn Chí Bình chết đi sống lại, rồi tu vi lại bước một chân vào Thiên Vương Cảnh nữa.

Thái Âm Điện liền rất nhanh trở nên xôn xao, ôn ào trở lại, do các vị trưởng lão đang không ngừng bàn tán với nhau, sau lời công bố đầy chấn động của Ngu Yên Vũ.

Rất nhanh đã có vị trưởng lão đầu tiên đứng ra, dò hỏi ý kiến của Ngu Yên Vũ: “Bẩm Giáo chủ, chuyện này có chút không phù hợp, chưa xét đến tu vi cùng năng lực của Bạch Tử Phàm.”

“Nhưng để làm Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo ta, cần phải là người có đầy đủ uy vọng cùng chiến tích to lớn cho Thái Âm Giáo mới được, nếu không sẽ rất khó lòng phục chúng.”

Ngu Yên Vũ nhìn vị trưởng lão kia nói: “Từ xưa tới nay, Ngu Yên Vũ ta luôn yêu quý hiền tài, có lòng bồi dưỡng hiền tài.”

“Mà tính cách của bổn Giáo chủ lại luôn quả đoán, giết tướng phong tướng, Bạch Tử Phàm có thể giết được Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo mà không bị Thái Âm Giáo ta trách phạt, nên bổn Giáo chủ liền phong hắn là Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo.”

“Ngu Yên Vũ ta làm như vậy, phá vỡ quy tắc như vậy, có ai dám nói với ta, ta làm không được? “

Đến đây, Ngu Yên Vũ đảo quanh một vòng Thái Âm Giáo tĩnh lặng, thấy ai nấy cũng nín thở nghe mình nói, nàng hài lòng nói tiếp:

“Còn chưa kể đến lần này, Bạch Tử Phàm không những có công lớn đối với ta mà còn đối với Thái Âm Giáo.”

Dứt lời này Ngu Yên Vũ lại quan sát một vòng Thái Âm Điện, nghiêm giọng lên nói: “Các ngươi còn có ai còn phản đối nữa không?”

Theo giọng nói uy nghiêm này của Ngu Yên Vũ truyền ra, nhất thời khiến cả Thái Âm Điện đã xôn xao bỗng tĩnh lặng trở lại.

Còn Bạch Tử Phàm, trong lòng hắn lúc này đã nổi lên gợn sóng to lớn khó lòng có thể bình ổn: “Chuyện này là thế nào? Vì sao Ngu Yên Vũ lại giao chức vị Đại trưởng lão của Thái Âm Giáo cho ta? Trong này rốt cuộc ẩn chứa nguyên do gì?”

Nhị trưởng lão sau lời tuyên bố này của Giáo chủ nương nương, nàng âm thầm quan sát dung nhan của Ngu Yên Vũ nhưng không thể nhận ra điều gì trên dung nhan tuyệt mỹ được che lại, cùng đôi mắt phượng mờ nhạt ấy.

Vậy là Nhị trưởng lão lại ngó sang nhìn Bạch Tử Phàm, như có điều suy nghĩ: “Có lẽ phán đoán trước đây của ta về hắn, hẳn là đúng!!”

Về phía các vị trưởng lão khác, sau khi nghe xong từng câu nói của Ngu Yên Vũ, các nàng nhanh chóng đáp lời:

“Bẩm Giáo chủ, bọn Thuộc hạ không còn ý kiến gì nữa.”

“Vì dù có là ai đi nữa nhưng đã là người do Giáo chủ nương nương ngài đích thân lựa chọn, bọn thuộc hạ tin chắc sẽ không có vấn đề gì, bởi vì bọn Thuộc hạ luôn tin tưởng vào Giáo chủ nương nương!!”

Mới vừa rồi các nàng chưa kịp phản ứng, mới trở nên thất thố như vậy trước Ngu Yên Vũ, bởi vì các nàng luôn có một lòng tin mù quang với nữ thần trong lòng các nàng.

Nên ngay sau khi được Ngu Yên Vũ giải thích, các nàng liền bất chấp đúng sai mà bỏ đi nghi hoặc, khó hiểu còn vấn vương trong lòng.

Giáo chủ nương nương thần thánh của nàng đã chọn người, tất có nguyên do sâu xa của ngài ấy.

Ban đầu các nàng phản ứng lớn như vậy, vì sợ rằng Bạch Tử Phàm sẽ trở thành một Doãn Chí Bình thứ 2 của Thái Âm Giáo.

Khi chuyện vừa mới xảy ra sáng nay thôi, Doãn Chí Bình còn đang để lại bóng ma trong tâm lý của các nàng.

Còn về Bạch Tử Phàm, chỉ cần sau này, hắn an phận một chút, không làm việc gì đi quá giới hạn của các nàng, những chuyện khác, các nàng sẽ nhắm mắt làm ngơ, mặt ngoài phục tùng hắn để không làm mất lòng Giáo chủ nương nương là được.

Thấy các vị trưởng lão đã không còn ai có ý kiến gì, Ngu Yên Vũ liền cống bố: “Nếu đã không còn ai có ý kiến gì, vậy từ thời khắc này trở đi, Bạch Tử Phàm chính là Đại trưởng lão mới của Thái Âm Giáo ta.”

“Tuân mệnh Giáo chủ!!”

“Tuân mệnh Giáo chủ!!”

Nhất thời các vị trưởng lão liền đồng thanh hô lên, sau đó các nàng tiếp tục quay về phía Bạch Tử Phàm chắp tay nói:

“Chúc mừng Đại trưởng lão!!”

“Chúc mừng Đại trưởng lão!!”

Bạch Tử Phàm từ khi xuyên qua tới thế giới này, đây là lần đầu tin hắn đều nhiều người hành lễ, tôn trọng như vậy.

Khiến nhất thời Bạch Tử Phàm có chút mộng ảo hưởng thụ nhưng Bạch Tử Phàm biết bây giờ không phải là lúc để hưởng thụ điều này, hắn nhanh chóng chắp tay, nói với Ngu Yên Vũ:

“Bẩm Giáo chủ, Công ơn của Giáo chủ nương nương đối với Tiểu nhân, Tiểu nhân suốt đời khó quên.”

“Chỉ là chuyện này liên quan đến lợi ích quan trọng của Thái Âm Giáo, tiểu nhân không muốn chỉ vì một chút công lao cho Giáo chủ nương nương mà làm ảnh hưởng đến sự phát triển huy hoàng của Thái Âm Giáo. “

“Nên tiểu nhân xin Giáo chủ nương nương hãy chọn chọn lại một Đại trưởng lão mới thích hợp hơn so với tiểu nhân.”

“Tiểu nhân vừa không có tu vi vừa không kinh nghiệm để đảm đương trọng trách nặng nề này.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.