Hay nói chính xác hơn là.
Khi đạt tới Thiên Cực Cảnh, tu sĩ sẽ xác định ra được, đạo cho riêng mình.
Khi đó, mới biết được, bản thân mình thực sự cần công pháp gì, tu luyện theo hướng nào.
Liệu có tiếp tục tu luyện công pháp cũ đưa nó lên tới đỉnh cao hay không, hay là chuyển đổi nó sang một con đường mới.
Bình thường, những công pháp mạnh, có thể giúp người tu sĩ tăng lên 2 - 3 phần chiến lực.
Nhưng đã mạnh mà còn hợp đạo, tu sĩ nhất định sẽ giúp gia tăng 3- 5 phần chiến lực.
Nhưng thật ra, ở đây còn có một trường hợp khác nữa, không phải vấn đề gì cũng có thể dùng lý thuyết để nói qua.
Trên Linh Vũ đại lục.
Sẽ có những tu sĩ, được gia tộc, được tông môn đào tạo từ nhỏ, học công pháp của gia tộc, của tông môn ấy từ nhỏ.
Nhưng những tu sĩ ấy, chưa hẳn đã học được những loại công pháp ấy.
Muốn học được hay không, còn phải dựa vào tư chất, hoặc là huyết mạch của bọn họ.
Hoặc là học được rồi, nhưng còn phải tùy vào khả năng lĩnh ngộ của bọn họ đối với loại công pháp ấy như thế nào nữa.
Vậy nên mới có việc, có người học được công pháp cấp cao hơn, nhưng khi đối đầu người học công pháp cấp thấp hơn ở cùng một cảnh giới, học công pháp không bằng mình.
Nhưng họ vẫn ở thế bại, vì khả năng lĩnh ngộ sâu của người học công pháp cấp thấp hơn, lại cao hơn họ
Cuối cùng chính là những người sáng tạo ra công pháp, những người này mới được xem là những mạnh nhất, lợi hại nhất.
Hiện nay, chính những người ấy, cũng chính là những người đứng đầu Linh Vũ đại lục, hoặc là đang trên con đường tiến tới hàng ngũ ấy, như Ngu Yên Vũ chẳng hạn.
Nghĩ tới đây, cùng với số vật phẩm này.
Bạch Tử Phàm lại nhớ tới những lời Ngu Yên Vũ đã căn dặn hắn.
“Nhất định khi có thực lực đầy đủ rồi, phải lập cho mình một thế lực riêng.”
Đối với vấn đề này, Bạch Tử Phàm đã có đôi chút kinh nghiệm từ kiếp trước, hắn còn suýt chút nữa đã sáng lập ra cho mình một đế chế riêng.
Nên hắn hiểu rằng, những vấn đề quan trọng nhất trong việc thành lập thể lực, không phải là nằm ở những vật phẩm trên ở đây, mà thứ quan trọng nhất, chính là phải có một đại lượng linh thạch dồi dào.
Tuy nhiên nói như vậy.
Những vật phẩm ở trên, tuy là không phải còn quan trọng nhất, những chúng thật sự rất thiết yếu.
Vì sau khi đã thành lập thế lực rồi, Bạch Tử Phàm sẽ dùng những vật phẩm này, ban phát cho thế lực của mình, tạo nền tảng giúp bọn họ cùng thế lực của mình.
Còn về linh thạch, nhắc đến nó, Bạch Tử Phàm lại có chút đau đầu.
Ở thế giới tu luyện, nơi thường xuyên xảy ra đấu đá nhau này, hoặc là thế giới trước kia của hắn.
Trong trường hợp này, cả 2 đều giống nhau.
Ở thế giới này, hay ở thế giới kia, bất kỳ một tổ chức, một thế lực nào, muốn phát triển, cũng đều cần phải có một đại lượng linh thạch lớn để duy trì.
Vì vậy, Bạch Tử Phàm phải cần rất nhiều linh thạch, không những lớn mà còn phải rất lớn.
Vì số linh thạch có lớn hay không, sẽ thể hiện thế lực đó có mạnh hay không, căn cơ có sâu hay không.
Do vậy, Bạch Tử Phàm cần phải có một đại lượng tài nguyên dồi dào để làm căn cơ cho thế lực, nếu như thành lập thế lực.
Mà Bạch Tử Phàm biết rằng, trên đời này, muốn giàu một cách nhanh nhất, trừ khi là đi cướp.
Nhưng cách như vậy, thật sự là không ổn, không thể lâu bền được.
Bạch Tử Phàm cũng có thể bán đi những vật phẩm kia để có linh thạch, nhưng những vậy phẩm đó, bây giờ, đã được xem là căn nguyên của việc thành lập một thế lực, không thể nói bán là tùy tiện bán được.
Những vật phẩm ấy lại không thuộc về thời đại này mà là thuộc về thời đại trước.
Do vậy, giá trị và sức hấp dẫn của chúng, đối với những tu sĩ đã gia nhập thế lực của hắn sau này, chắc chắn sẽ không tầm thường.
Hơn nữa, linh thạch một khi bán đi rồi, vẫn có thể kiếm lại được.
Thế nhưng, những vật phẩm này khi mất đi rồi, sợ rằng sẽ khó có thể kiếm lại được nữa, vì trên đời này chúng đã là duy nhất, có một không hai.
Bạch Tử Phàm còn nghĩ tới một trường hợp nữa, ở đây đều là những công pháp, pháp bảo, binh khí thuộc về kỷ nguyên khác.
Nếu như hắn bán chúng đi để kiếm về linh thạch, ít thì không sao, thế nhưng cái mà Bạch Tử Phàm cần lại là rất nhiều.
Nhưng bán nhiều, nhất định sẽ gây nên oanh động lớn trên Linh Vũ đại lục, vì bọn họ chắc chắn sẽ nhận ra những bất thường ở những vật phẩm này.
Đến lúc đó, nhất định sẽ có vô số người, vì mục đích khác nhau mà để ý kỹ hắn.
Như vậy.
Xem ra chỉ con cách, đi tìm phú bà là khả thi nhất.
Tuy rằng hắn không giàu, nhưng nhà ngoại của hắn giàu là được rồi.
Lần này, làm như vậy, cũng chỉ vì ghi nhớ lời căn dặn của Ngu Yên Vũ,.
Ngu Yên Vũ nếu có biết....ưm.... Tốt nhất vẫn là không nên biết.
.........
Thời gian thấp thoáng, thoáng chốc đã nửa năm trôi qua.
Trong vòng nửa năm này, Bạch Tử Phàm cũng không ngồi không, hắn âm thầm tu luyện, nâng cao tu vi cùng chiến lực của mình.
Đầu tiên.
Bạch Tử Phàm lĩnh ngộ về cảnh giới mới của kiếm đạo, trong vòng nửa năm này, với thiên phú của mình, Bạch Tử Phàm đã đạt tới cảnh giới kiếm đạo tầng thứ 3, đó là Kiếm chiêu.
Kiếm chiêu chỉ đơn thuần là chiêu thức ra kiếm, cầm kiếm ra chiêu
Hay nói cách khác, Bạch Tử Phàm có thể dùng kiếm xuất chiêu, gọi là kiếm chiêu.
Thứ hai.
Bạch Tử Phàm đã tu luyện 《Lôi phong kiếm pháp 》 của mình đạt tới tầng 2, Lôi thức
Lôi Vũ Cuồng Phong
Lôi Điện Hóa Hình
Uy Chấn Nhân Gian
Trước đây, Bạch Tử Phàm đã có thể dùng tới kiếm để tạo ra những đường chỉ lôi mạnh mẽ, mang tính sát thương cao.
Nhưng khi đã đạt tới tầng 2 《Lôi phong kiếm pháp 》là Lôi Thức rồi.
Bạch Tử Phàm còn có thể xuất ra những chiêu thức, dùng Lôi điện hóa hình, thành hình rồng, hình rắn, v...v dùng để công kích kẻ địch.
Tính sát thương của nó cũng theo vẻ màu mè của nó mà cao hơn rất nhiều, rất nhiều.
Qua đây.
Bạch Tử Phàm tin rằng, nếu như hắn đạt được tới được Thiên Cực Cảnh, có thể sử dụng được đạo vực.
Hắn hoàn toàn có thể dùng Lôi điện cùng Cuồng phong để tạo ra một hình nhân khủng lổ, mang hư ảnh của vị chiến thần bao quanh thân thể của hắn, để giúp hắn ra tăng thêm tính công kích cùng tính phòng ngự của mình.
Dáng vẻ của hắn lúc ấy, chắc chắn sẽ là rất ngầu đi.
Không thể nào biết được vào khoảnh khắc ấy, sẽ có biết bao nhiêu nữ nhân phải điêu đứng, phải dụng tr....trước hắn.
Cuối cùng về tu vi của Bạch Tử Phàm.
Hiện tại tu vi của hắn đã đạt tới Đại Tông Sư Cảnh trung kỳ.
Trong vòng nửa năm, hắn có thể tiến cảnh thần tốc như vậy, bởi vì.
Một phần là nhờ chăm chỉ song tu cùng Ngu Yên Vũ, một phần là nguyên âm của Ngu Yên Vũ.
Thân thể của Ngu Yên Vũ chính là Thái Âm Tiên Thể, thuộc dạng cực phẩm trong cực phẩm.
Thế nên nguyên âm của Ngu Yên Vũ, không cần phải nói cũng biết nó đại bổ như thế nào.
Hơn nữa, Bạch Tử Phàm mới chỉ mới hấp thụ một phần nguyên âm chi lực của Ngu Yên, phần còn lại Ngu Yên Vũ giúp Bạch Tử Phàm phóng ấn lại từ từ hấp thụ.
Ngu Yên Vũ làm vậy, cũng tránh cho Bạch Tử Phàm đột phá cảnh giới quá nhanh dẫn đến căn cơ không vững, đánh mất đi sự cảm ngộ vi diệu qua từng cảnh giới một.
Nên nếu như, Bạch Tử Phàm sử dụng hết nguyên âm chi lực của Ngu Yên Vũ, Bạch Tử Phàm hoàn toàn có thể đạt được tới Địa Cực Cảnh đỉnh phong cũng không phải là nói ngoa.
......
Cứ như vậy, Bạch Tử Phàm chăm chỉ tu luyện.
Cho đến một ngày được Tiểu Trà Trà thông báo, Khí Vận Chi Tử thứ 2 đã xuất hiện ở phương Bắc, với khí vận rất thịnh.
(Còn tiếp)
P/s: Các đạo hữu đọc truyện trên app hay trên web thế. Chương.5 các đạo hữu thích ta lưu ở dạng txt, docx, hay pdf
Nhất Vô Niệm đối với mọi người thanh minh: “Ta không có vào thanh lâu!”
Tại một diễn biến khác, phân thân vỗ ngực thề thốt: “Nhưng ta có vào (●´ω`●).”
Nhất Vô Niệm sau khi biết rõ sự thật: “☹...”