Hệ Thống Bắt Ta Làm Phản Diện, Mà Ta Chỉ Là Tiểu Lâu La

Chương 179: Chương 179: Làm phản diện, thật sự rất có lợi




Tiểu Trà Trà nghe Bạch Tử Phàm hỏi như vậy, nàng suy ngẫm lại một chút, rồi mới chậm rãi trả lời:

“Có chứ chủ nhân, các nàng là phân thân của Cửu Vỹ Thiên Hồ, tương ứng với 9 sợi đuôi của Cửu Vỹ Thiên Hồ, vậy nên đương nhiên ý niệm của các nàng sẽ đại diện cho ý niệm của Cửu Vỹ Thiên Hồ.”

“Trước khi làm việc gì đó quan trọng, các nàng nhật định sẽ phải câu thông với Cửu Vỹ Thiên Hồ và phải được Cửu Vỹ Thiên Hồ đồng ý rồi, các nàng ấy mới dám thực hiện.”

Tiểu Trà Trà cùng không rõ, Cửu Vỹ Thiên Hồ này đã mất tích từ thời thượng cổ đến nay.

Cái thời đại mà Linh Vũ đại lục mới đang hình thành, các thế lực còn đang phân chia địa bàn, nói chung, cách đây đã rất lâu rồi, kể từ thời viễn cổ xa xưa ấy.

Vậy mà không hiểu sao bây giờ, hàng vạn vạn năm qua đi, nàng ta lại xuất hiện trở lại?

Dùng lời giải đáp thuyết phục nhất cho vấn đề này.

Đây có lẽ, chính là do lượng kiếp đáng tới gần đi.

Bạch Tử Phàm nói:

“Vậy tại sao Cửu Vỹ Thiên Hồ lại đi lựa chọn ta, không phải như ngươi đã nói, Cửu Vỹ Thiên Hồ thường phải lựa chọn những cường giả có tu vi cao cường để chống lưng giúp Hồ Tộc mới đúng sao?”

Dứt lời, Bạch Tử Phàm đã thấy Tiểu Trà Trà đáng chắp tay, mang theo một ánh mắt quan ngại sâu sắc nhìn hắn.

Chỉ nghe nàng ta nói:

“Cái này, Trà Trà không rõ.”

“Nhưng Trà Trà lại rất rõ một điều.”

“Cửu Vỹ Thiên Hồ là Thiên Hậu của Hồ Tộc, nàng này rất thông minh ranh mãnh, mưu mô xảo quyệt vô cùng.”

“Nên nàng đã ta làm việc, chắc chắc phải có mục đích thâm sâu nào đó, không thể nào chỉ đơn giản là tiếp cận chủ nhân, vì dương cương chi khí trên thân của ngài tinh thuần và nông đậm hơn xa những tu sĩ khác được.”

“Chắc chắc trong đó, phải có một tầng nguyên do xâu xa hơn.”

Bạch Tử Phàm âm thần gật đầu, Tiểu Trà Trà nói thêm:

“Nàng ta lựa chọn chủ nhân để thông đồng, hút tinh khí, nhưng không có nghĩa là nàng ta đã hoàn toàn lựa chọn chủ nhân, mà ngược lại một bên khác, nàng ta vẫn có thể thông đồng với những cường giả cấp cao.”

“Vậy nên, Trà Trà mới nhắc nhở chủ nhân, tránh cho chủ nhân ngài tự sướng.”

“Mà chủ nhân sau này phải cẩn thẩn, vì ngài đã bị Cửu Vỹ Thiên Hồ để mắt đến rồi.”

Bạch Tử Phàm mặt không hiện lên bất kỳ tầng cảm xúc nào hỏi:

“Ta bị Cửu Vỹ Thiên Hồ để mắt đến rồi?”

Tiểu Trà Trà đáp:

“Đúng vậy chủ nhân.”

“Nếu như không, Cửu Vỹ Thiên Hồ cũng sẽ không tùy tiện để cho phân thân của mình đi thông đồng với ngài.”

Bạch Tử Phàm ra vẻ đả hiểu, gật đầu nói:

“Được rồi, sau này ta nhật định sẽ đề phong với Cửu Vỹ Thiên Hồ.”

Nhưng dứt lời, Bạch Tử Phàm vẫn thấy Tiểu Trà Trà mang theo ánh mắt quan ngại sâu sắc ấy nhìn chính mình, khiến hắn thật có chút dỡ khóc dỡ cười với cô nàng này, miệng nói:

“Sao Tiểu Trà Trà ngươi còn nhìn ta bằng ánh mắt đó vậy?”

“Không phải ta đã nói rồi sao?”

“Ta nhất định sẽ đề phòng nàng ta, với đạo tâm kiên định của ta, ngươi còn không tin tưởng sao?”

Tiểu Trà Trà làm ra một bộ dạng khinh thường, nàng hai tay chắp hông, mặt vểnh lên một bên, chu mỏ nói:

“Chính vì đạo tâm chủ nhân quá kiên định, nên Trà Trà mới lo lắng đó.”

Bạch Tử Phàm bất cười, khó hiểu hỏi hỏi:

“Đã vậy, ngươi còn lo lắng điều gì?”

Tiểu Trà Trà đáp:

“Bời vì đạo tâm của chủ nhân quá kiên định với sự háo sắc của mình, nên Trà Trà mới cảm thấy lo lắng, không thể nào tin tưởng được chủ nhân đó.”

Bạch Tử Phàm nghe xong liền nhìn Tiểu Trà Trà bằng ánh mắt, ngươi xem thường ta rồi.

Tiểu Trà Trà nhận thấy ánh mắt ấy, nàng thời dài nói:

“Không phải là Trà Trà xem thường chủ nhân ngài, mà là Cửu Vỹ Thiên Hồ thật sự quá lợi hại, chủ nhân không phải ngươi của thế giới này, nên chủ nhân không hiểu rõ, Cửu Vỹ Thiên Hồ đáng sợ nhường nào đâu.”

“Cửu Vỹ Thiên Hồ thông minh xảo quyệt, lại rất biết lấy lòng, quyến rũ nam nhân.”

“Đã vậy, Cửu Vỹ Thiên Hồ còn sỡ hữu một nhan sắc vượt trội hơn hoàn toàn so với những nữ tử Hồ Tộc khác, nàng ta sợ hữu một dung mạo có thể nói là hồng nhan họa thủy, hại nước hại dân.”

“Truyền thuyết về Cửu Vỹ Thiên Hồ nhiều không kể hết, một trong số đó là, mỗi lần mà nàng ta xuất hiện, ngay lập tức khiến chúng sinh điên đảo, tu chân giới đại loạn., máu chảy thành sông.”

“Đã không biết có bao nhiêu cuộc sát kiếp nổi lên, chỉ vì người ta mới liếc qua dung nhan mờ ảo của Cửu Vỹ Thiên Hồ một lần.”

“Nhưng cũng không phai là do đạo tâm của bọn họ yếu kém đâu.”

“Mà là do Cửu Vỹ Thiên Hồ quá lợi hại mà thôi, vì trong truyền thuyết có tin đồn rằng, đến ngay cả cường giả Thiên Đế cảnh cũng đã bị Cửu Vỹ Thiên Hồ đùa bỡn trong lòng bàn tay, sử dụng sắc dụ mê hoặc lý trí.”

“Vậy thì chủ nhân ngài, tính là cái gì đâu?”

Bạch Tử Phàm nghe vậy thì âm thầm gật đầu, không phản bác lại Tiểu Trà Trà nữa.

Chuyện này xem ra, hắn vẫn đánh giáp thấp sức hấp dẫn của Cửu Vỹ Thiên Hồ rồi.

Đối với một tên đên xuyên không tới nơi này như hắn, chứng kiến một nữ tử chỉ với dung nhan của mình đã khiến thiên hạ đảo điên, tranh đấu diễn ra không ngừng, vạn người vì một nử tử mà trang giành.

Điều này thật sự là rất mới lạ.

Tuy nhiên, việc này cũng không phải là không có, vì trong trong kiếp trước của hắn, lịch sự cũng đã xuất hiện qua những dạng nữ tử như vậy.

Những là vậy, điều này vẫn đối hắn, một tên nam tử hán như hắn, khó lòng tin được mà thôi.

Hàng vạn thiên kiêu trong thiên hạ chỉ vì một nữ tử mà chém giết lẫn nhau, hủy hoại đi tương lai lẫn sự nghiệp của mình.

Liệu điều này có thể gọi là simp chúa hay không?

Lắc đầu một cái

Nghĩ tới Cửu Vỹ Thiên Hồ, Bạch Tử Phàm lại nghĩ tới Liễu Phỉ Phỉ.

Chẳng là đêm hôm qua, đêm cuối cùng trước khi rời khỏi Thái Âm Giáo, hắn và Liễu Phỉ Phỉ đã có tình một đêm.

Chuyện bắt đầu rằng từ nửa năm trước, nhưng đêm qua mới là lần đầu.

Liễu Phỉ Phỉ đã chủ động câu dẫn hắn, mãi cho đến một hôm qua, sau đủ loại chiêu trò của nàng ta, hắn mới chính thức gục ngã trước nàng.

Tuy nhiên cũng phải nói đến một điều, từ sau khi 《Âm Dương Tạo Hóa Kinh》 của hắn đột phá lên tầng 2, dương cương chi khí trong người hắn càng lúc càng thịnh, lâu ngày không được tiết ra, thật sự rất khó chịu.

Nếu không thì với đạo tâm kiên định của hắn, Liễu Phỉ Phỉ sẽ không dễ dàng gì đắc thủ tới vậy.

Mà hơn nữa, hắn là phản diện, cũng không phải là thánh nhân, cô nương hữu tình, hắn cần gì phải nhăn nhó, giãy nảy lên như những tên Khí Vận Chi Tử kia chứ?

Phản diện làm việc này vốn là chuyện bình thường, vốn là chuyện đương nhiên.

Nhưng Khí Vận Chi Tử thì khác, Khí Vận Chi Tử làm việc này lại bị xem là ngựa giống, là t*ng trùng lên não.

Vậy nên, làm phản diện không phải không có cái lợi của nó a...

(Còn tiếp)

P/s: Nhắc lại cảnh giới cho các đạo hữu nào đã quên:v

Người bình thường → Luyện Khí Cảnh → Luyện Thần Cảnh → Tông Sư Cảnh → Đại Tông Sư Cảnh → Địa Cực Cảnh → Thiên Cực Cảnh →Thiên Vương Cảnh → Thiên Tôn → Thiên Thần → Thiên Thánh → Thiên Quân- Thiên Đế → Thiên Hoàng → Thủy Tổ → Bất Sinh Bất Diệt ( mối cảnh giới Sơ - Trung _ Đỉnh)

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.