*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.
Trái với khung cảnh chiến đấu bên ngoài Thái Âm Điện, đang diễn ra hết sức cần bằng, thì khung cảnh bên trong Thái Âm Điện, lại thể hiện rõ một sự chênh lệch rõ rệt.
Các vị nữ trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo tuy đã nhiều lần làm nhiễu loạn tâm cảnh của đối phương.
Thế nhưng tiếc thay cho các nàng, chiến lực của hai bên chênh lệch là quá lớn, không phải vấn đề tâm cảnh có thể bù đắp.
Nên chả mấy chốc, mà phần thắng đã nghiêng hẳn về phía của Huyết Thần Giáo và Ma Môn, các nàng đã nhanh chóng bị bọn chúng trấn áp.
Dù cho các nàng đã sử dụng tới pháp bảo, binh khí, bí kỹ mạnh nhất của mình.
Bởi dù sao đi nữa, đối phương có tới 5 vị cương giả Thiên Cực Cảnh trong đội hình. Đội hình này không những áp đảo so với nhóm người Thái Âm Giáo các nàng ở đây, mà còn đủ sức, để càn quét hết các môn phái ở Minh Nguyệt Quận này. Chưa kể đến, cường giả Địa Cực Cảnh còn nhiều vô số.
Trong khi đó Thái Âm Giáo của các nàng chỉ có 2 vị là Thiên Cực Cảnh.
Trong đó Nhị trưởng lão có tu vi Thiên Cực Cảnh trung kỳ, và một vị trưởng lão có tu vi Thiên Cực Cảnh sơ kỳ. Thế nhưng đối phương lại có tới 3 vị Thiên Cực Cảnh trung kỳ, là Huyết Tuyệt, Doãn Chí Bình và Đại trưởng lão Ma Môn. khiến cho lúc này, Nhị trưởng lão cũng đã bị thương ít nhiều.
Vị trưởng lão có tu vi Thiên Cực Cảnh sơ kỳ của Thái Âm Giáo, cũng đã dễ dàng bị Huyết Ưng và 1 vị Thiên Cực Cảnh sơ kỳ khác của Ma Môn áp chế
Nhìn thấy khung cảnh này, các vị nam trưởng lão của Thái Âm Giáo không khỏi thầm hồ may mắn, bọn hắn đã có một lựa chọn sáng suốt. Khi chọn đứng về phe của Doãn Chí Bình.
Chiến cuộc cứ như vậy diễn ra, chỉ trong chốc lát, phần thắng đã hoàn toàn nghiêng về phía của Huyết Thần Giáo và Ma Môn.
Khi này Thái Âm Điện đã tổn hại đi khá nhiều, dù cho Thái Âm Điện có dùng những vật liệu cứng cáp để tạo thành, nhưng vẫn không so được với chiến lực và sức phá hủy của cường giả Thiên Cực Cảnh sơ kỳ gây ra, nó là quá khủng khiếp.
Về phía các nữ trưởng lão chấp sự của Thái Âm Giáo, điều đã bị thương và bị bọn ngươi Huyết Thần Giáo, Ma Môn phong bế tu vi, xếp lại một góc.
Các nàng lúc này, chỉ có thể dùng ánh mắt căm tức, nhìn về phía của Doãn Chí Bình.
Trong lòng đang không ngừng cầu nguyện: “Giáo chủ nương nương của các nàng mau chóng trở về, nếu không thì số phận của các nàng, thảm rồi!!”
Huyết Tuyệt nói: “Doãn huynh, mọi việc điều đã ổn định, ngươi thấy sao?”
Doãn Chí Bình chắp tay cười nói: “Việc này phải đa tạ Huyết huynh rồi, nếu không nhờ đến Huyết Thần Giáo cùng Ma Môn trợ giúp, ta sao có thể dễ dàng trấn áp các nàng như vậy.”
Huyết Tuyệt cười nói: “Doãn huynh, chúng ta đều là huynh đệ với nhau, không cần thiết phải nói ra những lời khách khí như vậy.”
Các vị nam trưởng lão của Thái Âm Giáo, lúc này cùng tiến đến chắp tay chúc mừng Doãn Chí Bình: “Chúc mừng Đại trưởng lão công thành danh toại, chúc cho Đại trưởng lão có thể thực hiện được ước nguyện của mình, đưa Thái Âm Giáo của chúng ta phát triển vượt bậc.”
Trong lòng bọn hắn hiện giờ, gần như đã đầu phục vào Doãn Chí Bình một nửa, vì bọn đã tin hơn nửa Giáo chủ nương nương bị thương và đang bị Huyết Thần Giáo Giáo chủ cùng Ma Môn môn chủ liên thủ đối phó.
Nếu không thì tại sao bọn Huyết Thần Giáo, Ma Môn và Doãn Chí Bình lại có thể liễu lĩnh đến mức làm loạn ở Thái Âm Giáo như vậy chứ?
Nhưng bọn hắn đều là những tên sống lâu thành cáo, chỉ khi nhìn thấy Ngu Yên Vũ thật sự bị bắt, bọn hắn mới đầu phúc dưới trướng của Doãn Chí Bình hoàn toàn.
Doãn Chí Bình cười nói: “Mọi người yên tâm, chỉ cần đi theo ta, sau này ta nhất định sẽ không bạc đãi mọi người.”
“Doãn Chí Bình đợi khi Giáo chủ trở về, ngươi nhất định sẽ chết không chỗ chôn thân.”
Ở bên này, nhìn đến vẻ mặt đắc ý của Doãn Chí Bình, các vị nữ trưởng lão, chấp sự của Thái Âm Giáo, không nhịn được tức giận mà cùng mắng hắn vài tiếng.
Doãn Chí Bình nghe vậy, quay sang nhìn các nàng trầm giọng nói: “Nể tình quen biết lâu năm, ta cho các người một cơ hội cuối cùng, nếu như các ngươi quy phục ta, ta nhất định sẽ để lại cho các ngươi một con đường sống, mà không bị làm nhục.”
Một vị Nữ trưởng lão không nhịn được lên tiếng nói: “Doãn Chí Bình, chúng ta không phải hạng người vô đức như ngươi, đi cấu kết với ngoại tặc hãm hại nơi đã bồi dưỡng ra mình, uổng cho ngày thường, bọn ta còn kính trọng ngươi như vậy. “
Huyết Ưng nghe thấy các nàng hùng hổ dọa ngươi như vậy, liền lên tiếng nói: “Doãn huynh, ngươi cứ để các nàng cho ta, ta sẽ giúp ngươi điều giáo các nàng, đảm bảo chỉ trong vòng vài hôm, các nàng sẽ chuyển biến mà trung thành với ngươi.”
Lúc này Đại trưởng lão Ma Môn thấy vậy, cũng lên tiếng nói: “Ha ha Huyết Ưng nói đúng lắm, việc này Doãn huynh cứ yên tâm giao cho chúng ta làm, đảm bảo chỉ mất vài hôm, các nàng sẽ ngay lập tức quy phục với Doãn huynh.”
Doãn Chí Bình cười nói: “Ha ha, ta hiểu dụng ý của các ngươi, thế nhưng nói đến chuyện này vẫn còn sớm, đợi cho Huyết Thần Giáo Giáo chủ cùng Ma Môn môn chủ trở về, chúng ta lại bàn tiếp.”
Bỗng Doãn Chí Bình nghe được ngoài Thái Âm Điện đang có tiếng động nào đó vang lên, hắn giật mình nói: “Ngoài kia đang xảy ra truyện gì vậy?”
Nói rồi Doãn Chí Bình ngay tức muốn đi ra khỏi Thái Âm Điện, để tiếng động ngoài kia rốt cuộc là thế nào.
Khi Doãn Chí Bình mới bước chần lên phía trước vài bước, thì bỗng nhiên lúc này, Huyết Tuyệt cùng Huyết Ưng, cả 2 cùng ăn ý, kết hớp lại với nhau, song chưởng hợp nhất, tùng ra một kích vào lưng của Doãn Chí Bình.
Cùng lúc đó, Đại trưởng lão Ma Môn hai tay vận lên nguyên khí, tạo ra một hắc cầu theo Huyết Tuyệt và Huyết Ưng, đánh về phía của Doãn Chí Bình.
Huyết Tuyệt và Huyết Ưng có một tên có tu vi Thiên Cực Cảnh trung kỳ, một tên có tu vi Thiên Cực Cảnh sợ kỳ, hai người sử dụng bí pháp kết hợp lại với nhau, miễn cưỡng có thể so được với Thiên Cực Cảnh đỉnh phong.
Lại thêm Đại trưởng lão Ma Môn có tu vi Thiên Cực Cảnh trung kỳ, nên lần này, 3 bọn hắn kết hợp lại với nhau, tung ra một chương hoàn chỉnh không thua kém gì cường giả Thiên Cực Cảnh đỉnh phong.
Nguồn lực cả 3 kết hợp tạo ra, mang theo kinh khủng vô cùng, đánh xuyên qua nguyên thân của Doãn Chí Bình mà không gặp bất cứ trở ngại nào.
Doãn Chí Bình không kịp phòng đón nhận một chưởng, cùng một hắc cầu này, lập tức bay ra xa, bay xuyên qua 2 chiếc cột lớn trong Thái Âm Điện mơi dựng lại, trên miệng phung búng máu.
Doãn Chí Bình lúc này, khuân mắt tái xanh do đau đớn, thể trạng thì suy yếu, nhưng hắn vẫn cố gắng quay người lại, giận giữ chỉ ta vào Huyết Tuyệt và Huyết Ưng cùng Đại trưởng lão Ma Môn nói: “Các người...các ngươi muốn làm gì?”
Huyết Ưng thấy bộ bị thảm của hắn như vậy, không khỏi bật cười, cợt nhả nói: “Doãn huynh hỏi chúng ta làm gì sao? “
“Chúng ta dĩ nhiên là giúp Doãn huynh ngươi một đoạn đường, đưa ngươi đi đến suối tuyền, để thực hiện ước mơ đưa Thái Âm Giáo phát triển như ngươi mong muốn rồi. Hắc hắc...”
Đại trưởng lão Ma Môn cười nói: “Doãn huynh à, có phải người đang thắc mắc tại sao bên ngoài kia lại có tiếng ổn kỳ lạ không, bây giờ người dùng thần thức quan sát tình hình bên ngoài Thái Âm Giáo thử xem.”
“Vì mãi giờ bọn ta luôn kết hợp lại với nhau, để che đậy thần thức của Doãn huynh ngươi.”