Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 318: Chương 318: Chảy luôn cả máu mũi!




Nhóm: TTTV

Nguồn: TruyenYY

-----------------

Bên này khách hàng bắt đầu tranh nhau mua bùa may mắn, những nhân viên tiệm vàng bên kia cũng đều châu lại hóng hớt.

-Tôi cũng muốn tôi cũng muốn!

-Tôi mua năm tấm!

-Tôi mua ba, ông…chủ đẹp trai, tôi mu aba!

Trương Tiểu Kiếm:

-…

Má nó. Dòm đẹp đẹp thì kêu anh đẹp trai, trông tầm phào thì kêu tiên sinh, mà trông nát quá thì gọi ông chủ luôn có phải hơm?

-Mọi người đừng nóng, lần lượt lần lượt…

Thỏa mãn rời khỏi tiệm vàng, Trương Tiểu Kiếm nhìn con số trên bảng hệ thống, bèn cười hề hề đầy sung sướng: “1026/10 000. Ahihi, sắp rồi sắp rồi. Ha ha ha!”

Bán liền một lèo hơn năm mươi lá bùa may mắn. Chỉ nguyên mấy cô em nhân viên cửa hàng, nhiều thì mua bốn năm cái, ít thì cũng mua một đến hai cái. Bao nhàn.

-Chém đi, chém đi, niềm kiêu ngạo phóng túng của ta!

Vừa ngâm nga vừa bước đi, một hồi sau, Trương Tiểu Kiếm bỗng nhiên sờ sờ cằm.

“Cơ mà, vàng trông có vẻ quý, chứ thực tế cũng không phải được nhiều lắm.” Trương Tiểu Kiếm liếm liếm môi: “Một khối lớn như thế mà mới đổi được có sáu trăm vạn. Bên kia cần đến một ngàn năm trăm vạn, hơn nữa còn phải trang trí bày biện các kiểu bla bla chắc cũng cần gần hai ngàn vạn mới đủ. Xem ra ngày mai phải kiếm gì đó bự bự chút.”

Nói rồi hắn nhìn thẳng vào cái khối kê dắt xe ngay bên vỉa hè: “Hay mai đổi cái này nhỉ?”

Tất nhiên, mai đổi gì thì để mai rồi tính, việc khẩn cấp trước mắt là phải tới cửa hàng đặt cọc đã. Trương Tiểu Kiếm nhanh chóng quay lại cửa hàng, hắn đẩy cửa gọi luôn:

-Ông chủ, tôi tới rồi.

-Úi chà, cậu em đến rồi đấy à. – Chủ cửa hàng nhìn thấy là Trương Tiểu Kiếm bèn cười nói. – Mời qua bên này.

Hai người ngồi xuống ghế sa lông, ông chủ hàng bảo:

-Cậu em này, tôi nói cậu nghe, vị trí cửa hàng này của tôi không tệ, diện tích cũng khá lớn. Nếu cậu muốn lấy lại thì cần giao đặt…

Trương Tiểu Kiếm chìa luôn chi phiếu ra:

-Giao trước năm trăm tiền cọc, số còn lại mai ngày kia sẽ đưa toàn bộ.

Chủ cửa hàng:

-!!!

-Được luôn! – Ông chủ thiếu điều nhảy bắn cả người lên, thích dạng người giào có hào phóng như này nhất luôn!

Loáng cái chủ cửa hàng đã mang máy poss và hợp đồng chạy tới. Trương Tiểu Kiếm xem hợp đồng trước, sau đó gật gật đầu:

-Không thành vấn đề.

-Tất nhiên rồi. – Ông chủ hàng cười cười. – Tôi là người làm ăn tử tế mà, không giở trò dối trá làm gì.

-Được vậy thì tốt. – Trương Tiểu Kiếm cười hì hì giơ ngón cái lên. – Tui rất thích người như ông.

Bản hợp đồng này của hai người thỏa thuận đặt cọc 500 vạn, số còn lại sẽ trả trong vòng ba ngày.

Hai bên cùng ký tên.

Sau khi ký xong xuôi, chủ cửa hàng mới vỗ vai Trương Tiểu Kiếm, nói đầy sâu xa:

-Cậu em ạ, số quần áo này đều là đồ tốt, theo tôi đã nửa năm nay. Lúc trước bán hàng bộ nào cũng là tính bằng trăm tệ. Chỗ này còn có hơn sáu ngàn món hàng tồn kho, haiz, giao cho chú cả đấy. Hãy đối xử tốt với chúng nó nha.

Trương Tiểu Kiếm:

-…

- Được rồi, không dài dòng nữa, để tôi quay về yên tĩnh một mình. – Ông chủ hàng nói đoạn che mặt bước đi. – Phải từ biệt với hơn sáu nghìn người tình nhỏ bé này, thực sự là khiến người ta không nỡ lòng...

Trương Tiểu Kiếm:

Tsb chứ diễn sâu, làm diễn viên đảm bảo có tiền đồ hơn đi buôn bán đấy!

Lúc này, trong cửa hàng chỉ còn có mình Trương Tiểu Kiếm, hắn rốt cục cũng bắt đầu xem xét lại cẩn thận.

Quần áo của cửa hàng này thực ra kiểu dáng cũng khá được, có thể coi là hợp thời trang. Xem thử tag thì đa số giá niêm yết đều là khoảng trên dưới ba bốn trăm tệ, thuộc vào mặt hàng tầm trung, có điều ăn điểm ở chỗ kiểu dáng đẹp.

Hiện giờ có cửa hàng rồi, làm nào xử lý hết cái đống này cũng là cả một vấn đề.

-Ừm…- Trương Tiểu Kiếm sờ sờ cằm, sau đó gửi tin nhắn cho Tiêu Thần Tâm trước.

[ Tâm Tâm, đang ở đâu thế? Anh thuê được cửa hàng rồi, một tầng hơn ba trăm mét vuông, tổng cộng hai tầng. Tầng trên taobao, tầng dưới chuyển phát nhanh, vừa đẹp luôn. Muốn qua xem không?]

[Tới luôn! Thầy gửi địa chỉ đi, em qua ngay!]

Trương Tiểu Kiếm lập tức gửi địa chỉ qua ngay.

Tiêu Thần Tâm chẳng mấy chốc đã tới. Khoảng 20 phút sau, con xe Porsche Panamera của cô đã dừng ở trước cửa tiệm.

-Ây gu, không tồi nha, rộng rãi ra phết. – Tiêu Thần Tâm đi lòng vòng dạo quanh cửa hàng mọt lúc, xem xét mọi nơi. – Thầy ơi, ở đây nhiều quần áo như thế, hay chúng ta thử một tẹo?

Ơ kìa? Tâm Tâm nhà chúng ta muốn thử trình diễn thời trang à?

Cái này được nè!

-Được! – Hai mắ Trương Tiểu Kiếm sáng rực. – Mau lên mau lên, em thử thoải mái. Hơn sáu ngàn bộ lận, phối xả láng luôn.

-Oke, thấy chờ em nha, nhớ chụp ảnh cho em nữa. – Tiêu Thần Tâm bắt đầu chọn đồ, loáng cái đã chọn được một bộ. Cô đi ngay vào gian thử đồ.

Cô chọn một chiếc áo màu trắng, cộng thêm một chiếc váy màu xanh sapphire.

Cả hai đều không có gì rườm rà, thay cũng rất nhanh.

Chẳng bao lâu sau, Tiêu Thần Tâm đã vui vẻ chạy ra từ gian thử đồ. Cô cầm tà váy xoay qua xoay lại trước mặt Trương Tiểu Kiếm:

Thầy, thầy xem, em mặc thế này có đẹp không?

Trương Tiểu Kiếm:

-…

Hắn tròn mắt há miệng nhìn Tiêu Thần Tâm. Cái cổ cao trắng ngần, xương quai xanh với đường nét rõ ràng, cặp chân dài trắng mịn, thêm giày da size 37, hơn nữa lại còn thêm tư thế đáng yêu như vầy…

Máu mũi Trương Tiểu Kiếm chảy xuống:

-Đẹp..Đẹp lắm…

Má nó quần áo có đẹp hay không đúng là vẫn cần xem mặt người mặc…

Cùng một bộ đồ mà Tiêu Thần Tâm mặc lại có khí chất của công chúa, quá ngầu.

-Thầy chảy máu mũi kìa, ha ha ha! – Tiêu Thần Tâm cười đầy vui vẻ. – Không thể tưởng tượng được thầy lại là người mê đùi nha!

Trương Tiểu Kiếm:

-…

Tiêu Thần Tâm:

-Thầy chờ đó, em đi đổi bộ khác.

Cô nói xong lại ra chọn bộ nữa. Bộ này ổn đấy, váy còn ngắn hơn cả bộ trước.

Thay đồ cái vèo rồi quay ra, Tiêu Thần Tâm xoay tới xoay lui trước mặt Trương Tiểu Kiếm:

-Thầy xem, bộ này thế nào?

Lần này Tiêu Thần Tâm ăn mặc rất chi là “mát mẻ”, nhất là cặp chân dài đã trắng mịn lại còn thẳng tắp. Đối với Trương Tiểu Kiếm thì chẳng khác nào yêu nữ đang gọi hồn!

Trương Tiểu Kiếm:

-Phụt!

Máu mũi văng thẳng ra ngoài.

Đậu mớ, không được nhìn nữa. Nhìn tiếp thì không cẩn thận mất máo mà chết mọe luôn!

Tiêu Thần Tâm ở bên này thử đồ vô cùng vui vẻ, phía bên ngoài có không ít các cô gái vô ý nhìn thấy, đều ngây cả ra.

-Ông chủ, ông chủ. – Một cô gái thò đầu vào cửa, nhìn Trương Tiểu Kiếm hỏi. – Bộ đồ bạn gái kia vừa thử có còn không? Tôi cũng muốn thử xem…

Trương Tiểu Kiếm:!!!

Ô kìa!!! Đây là có khách tới cửa hả?

-Có. Vào đi, vào đi. – Trương Tiểu Kiếm vẫy vẫy cô bé kia. Đợi cô bé vào trong rồi Trương Tiểu Kiếm cầm luôn bộ Tiêu Thần Tâm vừa thử ra. – Cô nói bộ này phải không?

-Đúng nó đó. Tôi thử được chứ? – Cô bé kia hưng phấn tới hai má ửng hồng.

-Đương nhiên là được rồi. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu thiệt mạnh. – Thử vô tư!

Cô bé cầm quần áo đi vào gian thử đồ, đổi xong liền ra ngay, để bạn thân ngắm thử:

-Ny Ny, tớ diện bộ này được không?

Người bạn của cô cũng sáng cả mắt:

-Đẹp! Tớ nhìn còn muốn mua một bộ… Hay tớ cũng thử bộ kia nhỉ?

Trương Tiểu Kiếm:

-…

Đù má? Vầy cũng được hả?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.