Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 77: Chương 77: Đàn ông không nhất định phải đẹp trai, không nhất định phải có tiền, nhưng nhất định phải chảnh!




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Á à tổ sư, dựng Flag hơi hung tàn đấy!

- Vậy thì hứa nhé, đi thôi. – Trương Tiểu Kiếm lập tức dẫn hai đứa nhỏ đi đến quầy chọn món, Trương Tiểu Kiếm hỏi: - Muốn ăn cái gì? Anh thấy Family Bucket được đấy, 58 tệ, thực dụng kinh tế.

- Vậy thì nó đi. – Ninh Thư Hào liên tục nhìn xung quanh: - Người chiêu đãi ở chỗ nào ở chỗ nào?

- Có đâu mà có! – Trương Hàm Hàm ở bên cạnh mím môi cười, nhỏ giọng nói: - Tiểu Tiện Tiện chém gió chuyên nghiệp mờ.

Nói thật lòng, thật ra Trương Tiểu Kiếm cũng rất thấp thỏm --- Gió đã chém xong rồi, nếu mình thật sự phải bỏ tiền túi…

Kỳ thật bao nhiêu tiền chỉ là chuyện nhỏ, quan trọng là không thể banh xác được!

- Anh quét code nhé. – Trương Tiểu Kiếm lén lút lấy di động ra chuẩn bị quét code, không nhắc đến chuyện này mình coi như là nó không tồn tại đi thôi…

Ai biết lại đúng vào lúc này, một thanh âm vung sướng vang lên ---

- Đại sư! Quả nhiên là ngài rồi đại sư! – Một nam thanh niên sải bước nhảy đến bên cạnh Trương Tiểu Kiếm, đầy mặt vui sướng nói: - Vừa rồi tôi còn cảm thấy giống anh! Đại sư xuất hiện ở đây nhất định là đến để chỉ đường cho tôi đúng không?! Trời ơi thật là quá đúng dịp đi! Đại sư ngài còn chưa chọn món đúng không? Tới tới tới hôm nay tôi mời!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Ninh Thư Hào.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Trương Hàm Hàm.”

Điểm số khiếp sợ +1, +1, +1, +1…

Tai nghe người kia há mồm liên tục đại sư đại sư, Ninh Thư Hào đầy mặt kinh ngạc nhìn Trương Tiểu Kiếm:

- Anh thật đúng là thần côn à?

Nhóc gấu con có biết nói chuyện hay không hả?! Sao mà không có ánh mắt gì hết vậy?

Vào thời điểm này không thể làm cho anh mất mặt biết không?!

- Khụ khụ, thằng em trong nhà, láo lếu với tôi quen rồi. – Trương Tiểu Kiếm ho khan một tiếng, sau đó nhìn nam thanh niên: - Tôi còn tưởng là ai chứ, hóa ra là Toàn Hữu à? Ừ, hôm nay tôi không khách khí với anh nhé.

Nói rồi kéo Ninh Thư Hào lại.

- Làm cho anh tiêu pha quá, xin lỗi nhé.

Không sai, nam thanh niên nói chuyện này chính là thằng trộm mà Trương Tiểu Kiếm từng gặp được trên xe buýt kia, nhưng xem hôm nay hắn ăn mặc nghiêm chỉnh, hẳn là đã cải tà quy chính.

- Đó là đương nhiên rồi, đại sư nếu ngài không nể tình thì tôi không chịu được đâu!

Trương Toàn Hữu nói xong lập tức đi tính tiền, Trương Tiểu Kiếm thì dẫn theo Ninh Thư Hào cùng Trương Hàm Hàm tìm cái bàn lớn chút ngồi xuống. Trương Tiểu Kiếm đắc ý xoa đầu Ninh Thư Hào, nói:

- Thấy rõ chưa? Anh đi đến đâu cũng có mặt mũi như thế đó. Người trẻ tuổi, mày còn non lắm.

Ninh Thư Hào: “…”

Trương Hàm Hàm: “…”

Điểm số khiếp sợ +1, +1, +1, +1…

Woa ha ha ha ha ha ha ha ha ha! Nhóc con, dám vênh mặt với anh à, too young!

Trương Toàn Hữu nhanh chóng mua đồ ăn trở về, Trương Tiểu Kiếm cho phòng live stream nhìn xem trước:

- Mọi người nhìn kỹ nhé, đây chính là Hamburg, Coca và khoai tây chiên của cổng vòm vàng nhé, ah, còn có chân gà, lát nữa tôi sẽ dạy cho mọi người phương pháp ăn chân gà đặc biệt!

Phòng live stream ----

“Đây chính là Hamburg cổng vòm vàng trong truyền thuyết sao?! Thật cao cấp!”

“Chủ phòng lại chém gió rồi! Ha ha!”

“Ngồi chờ phương pháp ăn chân gà đặc biệt là thế nào!”

“Bốp bốp bốp bốp bốp bốp, lần này chủ phòng sẽ chém gió thất bại sao?”

Bốn người bắt đầu dùng bữa.

- Đại sư. – Trương Toàn Hữu cắn miếng Hamburg, sau đó nói: - Haizzz, từ sau lần trước được ngài làm phép, tôi cảm thấy tôi còn có thể cứu chữa được một chút. Nhưng mà trong khoảng thời gian này muốn tìm một công việc mà vẫn không tìm được việc nào phù hợp, tiếc quá…

Hửm? Đầu năm nay hình như cũng không khó tìm việc đến thế đâu mà?

Mày xem không phải là anh còn vào được Long Đằng quốc tế sao?

- Ừ, anh đừng có vội. – Có câu gọi là cầm người tiền tài thay người cản tai, Trương Tiểu Kiếm ăn Hamburg của người ta, ít nhiều cũng phải bày tỏ một chút, lập tức bấm đốt ngón tay bắt đầu suy tính: - Anh đừng vội ha, chờ tôi tính xem… Mộc sinh hỏa giả, mộc tính ấm, hỏa nấp bên trong, chui ra từ lửa, nên mộc sinh hỏa; hỏa sinh thổ giả, hỏa nóng nên có thể đốt mộc, mộc đốt thì thành tro, tro chính là thổ, nên hỏa sinh thổ; thổ sinh kim giả, kim ở trong đá dựa vào núi, được nấu chảy mà sinh, thổ gom lại thành núi, núi nhất định sẽ có đá, nên thổ sinh kim; kim sinh thủy giả, thiếu khí âm, nóng quá mà chảy, nung kim cũng là thủy, vì núi đá thì trơn trượt, nên kim sinh thủy; thủy sinh mộc giả, vì thủy mà được sinh, nên thủy sinh mộc.

Hắn ngồi cằn nhằn lầu bầu ở kia, Ninh Thư Hào cùng Trương Hàm Hàm ngồi bên cạnh xem náo nhiệt, Ninh Thư Hào:

- Không phải nói chứ, lão già này trừ việc vừa nghèo vừa xấu, cũng coi như có tí bản lãnh.

Trương Hàm Hàm gật đầu:

- Ừ, có tài làm thần côn.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Chúng mày nói thì nói, vì sao cố ý làm cho anh nghe thấy?!

- Tính xong! – Trương Tiểu Kiếm lại lẩm bẩm một lúc, sau đó bật chế độ thần côn: - Toàn Hữu nè, tôi vừa mới tiêu hao công lực nhìn thấu thiên cơ, anh có thể đi phía đông tìm kiếm kỳ ngộ. Phải nhớ kiên kiên định định, đừng mơ mộng viển vông, làm việc thành thật, đói cho sạch rách cho thơm. Không chắc là sẽ giàu có cao sang, nhưng muốn ấm no không lo tiền bạc thì không thành vấn đề.

Khi nói những lời này, biểu cảm của hắn cực kỳ nghiêm túc, không biết còn tưởng là đại sư từ chỗ nào đến!

Trong phòng live stream ----

[ Triệu Nháo Nháo ủng hộ 100 cá viên cho streamer. ]

[ Lợn Rừng Động Dục ủng hộ 100 cá viên cho streamer. ]

“Bốp bốp bốp bốp bốp bốp. Chấm 100 điểm cho câu nói này của chủ phòng!”

“Ấm lòng đấy chủ phòng. Tôi cảm thấy trừ việc thích chém gió ra thì những lời này không có vấn đề khác!”

“Nơi này hẳn là có một tràng pháo tay!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Ninh Thư Hào.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +2 đến từ Trương Hàm Hàm.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +6 đến từ Trương Toàn Hữu!”

- Làm việc thành thật, đói cho sạch rách cho thơm… - Trương Toàn Hữu lẩm nhẩm mấy lần, sau đó đứng dậy ôm quyền nói với Trương Tiểu Kiếm: - Đại sư, không có gì khác, về sau ngài có việc gì cần cứ đến tìm tôi, tuyệt đối sẽ không nói hai lời!

Nhìn theo bóng lưng Trương Toàn Hữu rời đi, Trương Tiểu Kiếm thở phào nhẹ nhõm một hơi, sau đó phong cách biến đổi trong giây lát, nói:

- Anh cảm thấy nơi này hẳn là có một quả cam!

Ninh Thư Hào: “…”

Trương Hàm Hàm: “…”

- Đồ dế nhũi! – Ninh Thư Hào vừa tức vừa cười: - Quả nhiên đẹp trai không quá ba giây!

- Xì! – Trương Tiểu Kiếm hừ hừ: - Đẹp trai thì có ích lợi gì? Nhóc con nghe cho rõ đây!

Trương Tiểu Kiếm cười hì hì nhỏ giọng nói:

- Đàn ông không nhất thiết phải đẹp trai, không nhất thiết phải có tiền, nhưng mà nhất thiết phải chảnh! Biết chưa?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +4 đến từ Ninh Thư Hào.”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +3 đến từ Trương Hàm Hàm.”

- Tiểu Tiện Tiện… - Miệng nhỏ của Trương Hàm Hàm đều há thành hình chữ O: - Em phát hiện, người bựa như anh thật đúng là khó tìm…

Trương Tiểu Kiếm tiêu sái vuốt tóc:

- Cám ơn đã khen ngợi.

Hệ thống:

- Một like cho ký chủ.

Woa ha ha ha ha ha ha ha ha! Cám ơn!

Ninh Thư Hào ăn miếng Hamburg, sau đó bỗng nói:

- Kiếm ca, em phát hiện có đôi khi anh mà trở nên đứng đắn thì thực ra cũng rất đẹp trai đấy.

Trương Tiểu Kiếm:

- Thật sao thật sao?!

Ninh Thư Hào: “…”

- Thôi, em cứ ăn Hamburg thôi. – Ninh Thư Hào quyết đoán cúi đầu: - Hamburg đẹp hơn anh nhiều.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Bố mày thật muốn bóp chết mày!

Ba người vừa ăn vừa nói chuyện, ai biết đang ăn, Trương Tiểu Kiếm bỗng nhiên ngây ngẩn cả người!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +58 đến từ Trần Tử Hào!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.