Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 156: Chương 156: Đậu má, hơi rắc rối, hơi rắc rối đấy…




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Đậu má… Đậu má đây là cái quần què gì thế?!

Cao trưởng phòng đéo hiểu ra sao cả!

Học sinh lớp 2/9 đều được lột xác tập thể sao?! Không chỉ có hỏi đáp ngay tại chỗ mà có thể trả lời được hết, bây giờ lại còn đòi yêu cmn cầu thi tháng lại lần nữa nữa chứ, còn bảo là đợt kiểm tra vừa rồi không làm bài tốt?!

Tổng điểm trung bình của lớp bọn mày đều hơn bảy trăm biết không hả?! Hơn lớp 2/1 tận ba mươi điểm nhá! Thế mà còn dám ở đây nói là không phát huy tốt sao?!

Cả đám giáo viên đều hóa đá, ngồi ở đó quả thực là hoài nghi nhân sinh!

Một mình Trương lão sư Trương Tiểu Kiếm dẫn lớp, dạy học nửa tháng tất cả các môn!

Ai biết cái đệt cụ mợ nó chứ mới nửa tháng đã kéo lớp hạng bét lên thành hạng nhất cả khối luôn!

Đậu má, công lí ở đâu?!

Lẽ phải ở đâu?!

Lúc này các học sinh lớp 2/9 còn đang bàn tán, có người nói thi một lần không đủ nghiền, có người nói muốn tổ chức thi lại lần nữa. Ác nhất là Tiêu Thần Tâm, con nhóc kia lại hận không thể làm bài kiểm tra mỗi ngày luôn…

Lí do rất là chính cmn đáng ---- Học giỏi không phải là vì thi được điểm cao sao…

Đậu má nó, ai cho tao công bằng?!

- Rồi, mọi người đừng nói nữa. – Đến lúc này, hiệu trưởng rốt cục lên tiếng. Hắn nhìn về phía Trương Tiểu Kiếm, tỏ vẻ bây giờ mình đéo hiểu ra sao: - Trương lão sư, rốt cục thì anh làm bằng cách nào vậy?

- Còn cần phải hỏi nữa sao? – Trương Tiểu Kiếm không đỏ mặt không hoảng hốt, nói nghiêm trang: - Tôi dạy hay, trình độ cao, đúng không các cháu?

Học sinh lớp 2/9 nổ tung ngay tại chỗ!

- Đúng đúng đúng! Trình độ của Kiếm ca nhà bọn em quá cao luôn!

- Cao cỡ mấy tầng luôn ấy!

- Đương nhiên. Kiếm ca giảng bài á, bọn em chỉ cần nghe một lần là có thể nhớ kỹ hết luôn!

- Ai nha, quả thực hãnh diện quá trời luôn ý! Mẹ em nghe nói thành tích của em là hạng mười sáu cả khối, ngủ cũng có thể cười tỉnh!

Điểm số khiếp sợ +36! +32! +32! +29…

Cả đám học sinh ở đó líu ríu tâng bốc, điểm số khiếp sợ phải gọi là ùn ùn không dứt, cả đám giáo viên đều sững sờ từ đầu tới cuối.

Các học sinh rất vui vẻ, dù sao cũng được hãnh diện mà. Nhưng mọi người vẫn khó có thể tin tưởng.

Chung quy chuyện này quá huyền ảo, cho dù là ai thì cũng khó có thể nói tin là tin luôn được.

Giống như là một thằng ngu nhiều lần chỉ có thể thi được 20 điểm, nhưng trong một đêm lại biến thành học bá mỗi môn đều được trên 80 điểm, chỉ cần là người thì đéo thể nào tin nổi…

- Đây…. – Hạ Vũ Đình thật sự do dự.

Thân phận của Trương Tiểu Kiếm là gì? Đại ca xã hội đen! Một thằng đại ca xã hội đen mà lại có thể dạy cho một lớp học lộn xộn nhất trường biến thành lớp giỏi nhất trường chỉ trong vòng một tháng! Đậu má nó, nằm mơ cũng không mơ thấy chuyện như thế nhé!

- Mọi người đừng vội. – Hạ Vũ Đình lập tức lấy di động ra nói: - Chuyện này đúng là hơi kỳ quái chút, tôi đi xin chỉ thị của chủ tịch cái đã, xem thử ngài ấy sẽ nói gì.

Hạ hiệu trưởng muốn xin chỉ thị của chủ tịch?

Cả đám giáo viên quay sang nhìn nhau. Còn các học sinh thì vẫn vui vẻ sung sướng ---- Chủ tịch hay lắm, chủ tịch đến đây bọn này cũng phải nói ổng cho thi lại lần nữa!

Tranh thủ làm luôn cho nóng, dự thi phải thừa dịp biết làm nhé!

Nếu như thời gian trôi qua quên hết những gì mình đã học thì hỏng bét! Có hối hận cũng không còn kịp rồi!

- Chủ tịch ạ? Là tôi đây. – Hạ hiệu trưởng lấy di động ra, nói chuyện khép nép: - Là thế này, trường học chúng ta… Oh? Ngài đến ngay đấy à? Dạ dạ, chờ ngài đến rồi nói sau vậy!

Đặt di động xuống, sắc mặt Hạ Vũ Đình trở nên nghiêm túc trong chớp mắt, còn cố ý sửa sang cách ăn mặc một chút, nói:

- Mọi người đều im lặng hết đi. Chủ tịch đến ngay đây!

Phòng họp yên tĩnh trong chớp mắt.

Chủ tịch nhé, nhân vật thủ đoạn ngút trời đấy. Tại sao ngôi trường này lại trâu bò lại hot như thế?

Còn không phải là vì chủ tịch có lắm mối, có thể đưa các học sinh thẳng sang đại học nước Mỹ học chuyên sâu!

Rất nhanh, cửa phòng họp bị mở ra, sau đó mọi người lập tức nhìn thấy một con husky khổng lồ cao gần bằng người ngẩng đầu bước vào, đằng sau còn có một bé loli mười một mười hai tuổi đi theo…

Bé loli cực kỳ xinh đẹp, tóc cột hai bên, mặc váy công chúa đáng yêu, thoạt nhìn giống hệt loli trong anime!

Con Husky lại càng há mỏ, lộ ra răng nanh dài cả tấc, ngẩng đầu liếc mắt, tất cả mọi người đều rút lui ba bước!

Con chó lớn đáng sợ quá cơ!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu má, chuyện gì thế? Sao thế giới này nhỏ bé vậy nhỉ?

- Cương Đạn Nhi? – Trương Tiểu Kiếm lên tiếng: - Tới đây!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +18 đến từ Cương Đạn Nhi!”

Vừa nghe thấy thanh âm này, Cương Đạn Nhi lập tức sững sờ! Mờ mịt nhìn xung quanh, sau đó chờ đến khi nhìn thấy Trương Tiểu Kiếm…

- Méo u…

Một tiếng kêu như khóc như than, rồi Cương Đạn Nhi cúi đầu, không cam tâm không tình nguyện đi qua…

Tổ sư, mấy ngày nay còn được ở nhà được sủng ái các loại, quả thực cuộc sống cứ như là vua chúa của loài chó ấy! Còn tưởng rằng từ nay về sau sẽ bước lên đỉnh cao đời chó, ai biết lại có thể gặp phải tên đại ma vương đáng sợ kia ở đây…!

- Ai nha, Cương Đạn Nhi! – Trương Tiểu Kiếm vừa vuốt đầu chó vừa nói: - Đã lâu không gặp, nhớ mày ghê luôn ấy! Có muốn qua nhà tao ở mấy ngày không?

Cương Đạn Nhi lập tức che mắt --- Tha tao cái! Tao nhận mày làm lão đại có được không?!

- Tiểu Tiện Tiện! – Trương Hàm Hàm cười hì hì đi đến bên cạnh Trương Tiểu Kiếm: - Sao anh lại ở đây dzạ?

“Điểm số khiếp sợ +36! +32! +35! …”

Một bé loli đáng yêu như thế, vậy mà lại có quen biết với Trương Tiểu Kiếm! Tất cả mọi người có mặt ở đó đều trợn tròn con mắt!

Thằng Trương Tiểu Kiếm này, quan hệ rộng rãi như thế sao?!

- Anh ở đây làm giáo viên mà. – Trương Tiểu Kiếm khó hiểu nhìn Trương Tiểu Kiếm: - Sao em lại ở đây?

- Em hả? – Trương Hàm Hàm nói một cách đương nhiên: - Em tới đây với ba á. Ngôi trường này là do nhà em mở mà. Ba em là chủ tịch nha.

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đậu má, hơi rắc rối, hơi rắc rối đấy….

Lúc trước Đường Văn Dương xác thực từng nói chủ tịch của ngôi trường này khá là trâu bò. Hóa ra chính là ba của Trương Hàm Hàm á?

Hạ Vũ Đình thấy thế, toát mồ hôi hột!

Đậu má nó Trương Tiểu Kiếm đều làm cái quần què gì thế?! Mày làm giang hồ thì thôi, sao lại còn quen biết với cả thiên kim nhà chủ tịch là thế đéo nào?

Hơn nữa quan trọng nhất là thoạt nhìn quan hệ không kém đâu!

Không nghe thấy hắn vừa nói gì sao? Nhớ Cương Đạn Nhi! Còn bảo Cương Đạn Nhi có muốn qua nhà hắn ở mấy ngày không!

Tiêu Thần Tâm thì nhìn Trương Tiểu Kiếm lại nhìn Trương Hàm Hàm, chợt hiểu ra tất cả!

“Mình biết rồi!” Tiêu Thần Tâm thoáng cái được thông não: “Chẳng trách Kiếm ca lại có máu mặt như thế, có thể hoành hành trong cái trường này, hóa ra hắn là anh trai của Trương Hàm Hàm! Nghĩ lại mà xem, Trương Hàm Hàm họ Trương, Kiếm ca cũng họ Trương, không cần phải nói gì nữa, nhất định là anh họ bên nội rồi! Nếu không thì sao có thể nói muốn đến là đến ngay trường học bọn này được!”

Lập tức nhìn Trương Tiểu Kiếm bằng con mắt khác ngay.

“Kiếm ca giỏi lắm nhé Kiếm ca, che dấu sâu quá rồi đấy! Em thích kiểu đàn ông khiêm tốn như anh lắm đới!”

Còn Cao trưởng phòng thì hận đến mức cắn răng!

“Hạ hiệu trưởng, thằng cha lừa đảo này! Ông có muốn lừa tôi cũng không cần phải làm thế chứ?! Tôi còn nghĩ tại sao Trương Tiểu Kiếm nói muốn đến là đến được đâu! Hóa ra ông đã sớm biết rồi có đúng không?! Ông chơi tôi! Chuyện này chưa xong đâu!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.