Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 128: Chương 128: Đờ mờ nó chứ lần sau cô đừng có thở mạnh như thế được không hả?!




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

Tất cả học sinh đều trợn mắt há mồm nhìn hai người, ngơ ngẩn hết cả người…

Sau đó cả phòng học đều nổ tung!

- Đậu má chuyện gì vậy?! Bọn họ quen nhau à?!

- Trước kia Kiếm ca từng gặp nữ thần trường chúng ta sao?

- Đồ vũ phu?! Hắn đã làm gì nữ thần?!

Học sinh cả lớp đều choáng váng, bởi vì người đến không phải là ai khác, chính là cô giáo được cả trường tư thục Huy Đằng công nhận là nữ thần, cô giáo Hoa Linh Vân!

Hôm qua Hoa Linh Vân liên hoan với các đồng nghiệp, uống nhiều rượu hơn một chút, lúc đi toilet về thì vào nhầm phòng, chính là phòng của Trương Tiểu Kiếm, sau nàng đã bị chấn động bởi cảnh tượng khủng bố kia!

Ước chừng tám thằng giang hồ! Đồng thời đứng dậy gọi mình là chị dâu!

Cô sợ đến mức không ngủ ngon cả đêm luôn!

Buổi sáng lúc thức dậy còn nghĩ lại mà sợ, nếu như khi đó bị sàm sỡ…

Không dám tưởng tượng không dám tưởng tượng!

Ai biết hôm nay vừa đi dạy đã nhìn thấy tên đại ca cầm đầu hôm qua đã ở trong lớp học mà mình cần dạy…

Tổ sư nó chứ, nếu như còn không hiểu chuyện gì xảy ra thì đúng là đồ ngu rồi!

Cái tên đại ca cầm đầu vũ phu còn trẻ tuổi mà đã tác phong không đứng đắn kia nhất định là nhằm vào bản thân mình!

- Anh… Sao anh lại ở đây?! – Hoa Linh Vân ra sức lùi về phía sau: - Anh đừng đến đây! Đừng đến đây!

- Tôi… - Bây giờ Trương Tiểu Kiếm có mọc thêm trăm cái miệng cũng không giải thích rõ ràng được: - Tôi là giáo viên chủ nhiệm của lớp này, không ở đây thì ở đâu? Lại nói sao cô lại ở đây thế? Đi dạy à? Tiết này là môn gì?

Tiêu Thần Tâm ở bên dưới tốt bụng nhắc nhở:

- Hoa lão sư dạy môn lịch sử.

Trương Tiểu Kiếm:

- Oh…

Rồi nhìn Hoa Linh Vân:

- Hoa lão sư, Hoa cô nương…

Hoa cô nương!

Vừa nghe vậy Hoa Linh Vân lại càng sợ hơn! Trước kia bọn quỷ Nhật Bản đều gọi phụ nữ là Hoa cô nương đó! Tên này muốn làm gì?!

- Anh đừng đến đây! – Hoa Linh Vân ra sức lùi ra bên ngoài: - Lại đến nữa tôi gọi người khác!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tổ sư! Đây là trường học! Trường học nhá!

Nếu cô nương này há miệng gọi “Cứu mạng có dê xồm bà con ơi” thì anh mày còn có chỗ sống hay không đây?

Bên dưới các học sinh nhìn choáng váng: “Đậu má, ông thầy này nhất định là đã làm gì nữ thần rồi! Đúng thế, nhìn diện mạo bỉ ổi của hắn kìa! Nữ thần của chúng ta bị sàm sỡ à?!”

- Đừng kích động, nhất thiết không thể kích động! – Trương Tiểu Kiếm chảy mồ hôi: - Hoa lão sư cô bình tĩnh đã…

Đám học sinh phối hợp:

- Chúng ta sẽ chiến thắng!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

May mà Tiêu Thần Tâm nhắc nhở một câu:

- Thầy ơi, cửa sổ, cửa sổ!

Ánh mắt Trương Tiểu Kiếm không khỏi sáng lên --- Đúng rồi, không đi đường cửa chính được thì mình có thể đi bằng cửa sổ mà!

Lập tức không nói hai lời nhảy xuống từ trên cửa sổ. Đến lúc này hắn mới nghe thấy lời nói tiếp theo của Tiêu Thần Tâm:

- Cẩn thận chút, đây là tầng hai!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tổ sư nó chứ lần sau cô đừng có thở mạnh như thế được không?!

- Đám học sinh này… - Trương Tiểu Kiếm ngồi trên một tảng đá dưới lầu một, bất đắc dĩ thở dài: - Một đám quậy phá nghịch ngợm. Chẳng trách vẫn không tìm được giáo viên chủ nhiệm. Cứ thế thì ai dám dạy bọn họ chứ?

Sau đó lại oán hận:

- Nhất là cái con Tiêu Thần Tâm kia, bà mẹ nó chứ tuyệt đối là cố ý! Chờ có cơ hội nhất định phải đáng mông bọn nó một trận mới được!

Hắn ngồi ở đó tính toán một lúc, sau đó mới cầm lấy phiếu điểm mà Tiêu Thần Tâm đưa.

- Thôi, nên nhìn xem phiếu điểm trước cái đã. Lúc nãy còn chưa nhìn kỹ, bây giờ phải xem cho thật kỹ, xem thử xem nên bắt đầu từ môn nào.

Trương Tiểu Kiếm bắt đầu xem phiếu điểm.

Thật ra thì lúc trước hắn cũng chỉ nhìn lướt qua đại khái mà thôi. Chờ đến bây giờ nhìn kỹ lập tức phát hiện được vấn đề!

“Lịch sử: Đường Văn Đình 97, Đường Văn Dương 86, Triệu Tử Soái 82, Quan Bằng Phi 79… Điểm trung bình 52,6…”

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Tổ sư, bọn này ngu ngốc ở chỗ nào chứ?! Bọn nó hoàn toàn là bắt nạt có mục tiêu nhá!

Không nói cái khác, chỉ tính riêng thành tích môn lịch sử này thôi, trừ Đường Văn Đình vẫn là học bá (*) tuyệt đối, các nam sinh trong lớp cơ hồ đều được trên 60 điểm! Còn nữ sinh thì đều 20 điểm trở xuống…

(*) Học bá: Những đứa học giỏi, siêu trùm.

Chẳng trách bọn nó trở về nhanh chóng như thế. Hóa ra hoàn toàn là hướng về phía nữ thần!

Nhưng mà ấy…

Ừm…

Nếu là ngày xưa khi mình còn đi học mà cũng có cô giáo xinh đẹp giống như Hoa Linh Vân, nhất định là mình cũng sẽ nghe giảng nghiêm túc như là phê lá đu đủ thôi…

Tiếp tục nhìn, Trương Tiểu Kiếm lại nhanh chóng phát hiện thêm một điểm khác biệt, lần này là hóa học ----

“Hóa học: Đường Văn Đình 95, Phương Dịch Băng 89, Tiêu Thần Tâm 87, Đường Hinh 76… Điểm trung bình 53,4…”

Không cần phải suy nghĩ nữa, giáo viên dạy hóa nhất định là soái ca công nhận không?

Ừm…

Xem ra các học sinh cũng chưa chắc đã bền chắc như thép nhỉ, ví dụ như là nam sinh yêu môn lịch sử, còn nữ sinh thì yêu môn hóa học. Bây giờ coi như là đã hiểu được giáo viên môn lịch sử Hoa Linh Vân rồi, cũng không biết giáo viên dạy hóa như thế nào?

Được nữ sinh yêu thích như thế, chẳng lẽ chính là Tống Văn Kiều kia?

Trương Tiểu Kiếm vừa xem phiếu điểm vừa nhớ sơ qua tên của các học sinh, trong chớp mắt đã đến giờ tan học. Theo tiếng chuông tan học vang lên, Trương Tiểu Kiếm lập tức cất phiếu điểm đi, đi về phía cổng trường…

Bình thường các học sinh thích nhất là hai tiếng chuông, một là tiếng chuông tan học giữa trưa, một là tiếng chuông tan học buổi chiều. Tiếng chuông này vừa vang lên, đã nhìn thấy từng tốp học sinh kéo đến cửa canteen…

Trương Tiểu Kiếm đi ra ngoài, haizzz, hoài niệm quớ, nhớ ngày đó cuộc đời học sinh của mình…

Ai biết đang hoài niệm, đã nhìn thấy cả đám Đường Văn Dương không biết đang nói cái gì với một đám người vóc dáng cao to. Thấy mình đi lại đây, lập tức chỉ vào mình.

Chuyện gì thế?

Trương Tiểu Kiếm hiếu kỳ đi qua, đã nghe thấy Đường Văn Dương nói:

- Đầu Đinh ca, cái thằng này chính là người mà em nói với anh đó, giáo viên chủ nhiệm lớp bọn em, vừa tới đã ra oai phủ đầu với bọn em rồi, còn đùa giỡn nữ thần của bọn em, không thể chấp nhận được!

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Đầu Đinh ca Lâm Tử Kiện: “…”

Trương Tiểu Kiếm:

- Sao? Bọn mày quen nhau à?

Đầu Đinh ca Lâm Tử Kiện vừa thấy Trương Tiểu Kiếm lập tức quỳ xuống:

- Lão… Lão đại… Sao anh lại ở đây?

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +39 đến từ Đường Văn Dương!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +36 đến từ Triệu Tử Soái!”

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ…”

Lần này lại có mấy trăm điểm số khiếp sợ quét ra! Trương Tiểu Kiếm thậm chí có chút trở tay không kịp ---- Hey yoo, khoản thu nhập này cũng được đấy, bình thường bình thường thôi!

- Không phải tao thì là ai. – Trương Tiểu Kiếm cười lạnh nhìn Đường Văn Dương: - Sao? Định mời người khác dạy dỗ tôi à? Tới đây, cậu bảo hắn thử xem?

Lâm Tử Kiện sợ đến mức chảy đầy mồ hôi lạnh:

- Không dám không dám, lão đại cứ nói đùa, cho em thêm mười lá gan em cũng không dám ra tay với anh mà!

Tổ sư nó chứ đây chính là Tesla Trooper Trương Tiểu Kiếm Kiếm ca đấy nhá, mày chán sống rồi nên đi gây chuyện với hắn à?!

Bây giờ xem khổ người 1m95 của Lâm Tử Kiện, vòng vàng trên cổ, kẹp cặp dưới nách, Đầu Đinh ca nguyên chất nhé!

Ai biết lại phải ăn nói khép nép gọi Trương Tiểu Kiếm là lão đại…

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ…”

Lại quét thêm một trận, mấy người Đường Văn Dương suýt nữa sợ tới mức đái ra quần!

Đậu má nó chứ chuyện gì vậy?! Giáo viên chủ nhiệm lớp chúng ta lại là đại ca xã hội đen sao?! Đầu Đinh ca oai dũng như thế mà nhìn thấy hắn cứ như là chuột thấy mèo ấy!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.