Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 321: Chương 321: Lần này, to chuyện rồi!




Dưới tình huống bình thường thì sóng hấp dẫn của hệ mặt trời nhất định là cực kỳ ổn định.

Nhưng lúc này trong sóng hấp dẫn của hệ mặt trời lại xuất hiện từng đường gợn sóng rõ ràng. Chỉ có một giải thích duy nhất cho dấu hiệu này, đó chính là có một vật thể từ bên ngoài xông vào!

- Chủ nhiệm Triệu, chủ nhiệm Triệu!

Lã Huyên kinh hô:

- Có vấn đề! Sóng dẫn lực trong hệ mặt trời xảy ra rối loạn, số liệu biểu hiện hình như là có một tiểu hành tinh đã tiến vào hệ mặt trời!

- Cái gì?!

Nghe vậy, người trong trung tâm nghiên cứu đều tụ tập lại đây, bảy mồm tám miệng hỏi:

- Tiểu hành tinh tiến vào hệ mặt trời? Sao có thể chứ!

- Tiểu hành tinh có kích cỡ thế nào? Đường kính cỡ 1km không?

- Đừng đùa, nếu tiểu hành tinh có đường kính 1km đến đây thì rất dễ tạo thành tai họa rất lớn đấy!

Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn cũng vội vã chạy tới, gằn giọng:

- Đừng vội, nhanh chóng tính toán xem thử xem kết quả là gì.

- Vâng.

Lúc này Lã Huyên bắt đầu khống chế chiếc máy tính siêu cấp này tính toán dựa theo sự rung chuyển xảy ra của sóng dẫn lực. Khi kết quả tính toán xuất hiện thì tất cả mọi người ở đây đều hít vào ngụm khí lạnh:

- Trời đất ơi!

Dựa theo kết quả tính toán thì đây là một tiểu hành tinh siêu cấp có đường kính lớn nhất chừng 256.8189 km!

- Đây… Đây…

Lã Huyên trừng lớn mắt, nghẹn ngào nói:

- Tiểu hành tinh lớn tới mức này sao?! Rốt cục thì cái thứ đó đến từ đâu vậy?! Xem hướng phi hành của nó, đây là… Địa cầu?!

- Ôi trời ơi!

Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn lập tức chảy mồ hôi lạnh, hét lên:

- Nhanh nhanh nhanh, mọi người trở lại vị trí của mình, bắt đầu tính toán tất cả số liệu của tiểu hành tinh này. Đều nghe kỹ cho tôi nhé, tôi muốn tất cả số liệu, chính xác đến 100 số đằng sau dấu phẩy, không được phép có bất cứ sai lầm nào cả! Gọi điện thoại cho tất cả những ai đang nghỉ ngơi, bảo họ nhất định phải trở về trong vòng sáu giờ. Còn nữa…

Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn nói thẳng với nhân viên làm việc:

- Giới nghiêm toàn bộ sở nghiên cứu, bất cứ ai, nhớ kỹ là bất cứ ai, nếu không được sự cho phép của tôi thì không thể có bất cứ hành động liên lạc với bên ngoài. Có nghe rõ không?!

Quả lực là một viên đạn hạt nhân bị dẫn nổ. Tất cả mọi người trong trung tâm nghiên cứu Mắt Trời đều bắt đầu trở về vị trí của mình. Đồng thời nhân viên công tác đã bắt đầu thu gom thiết bị thông tin của mọi người.

Lần này, to chuyện rồi!

Tiểu hành tinh có đường kính 256.8189 km, đừng nói là va chạm thẳng vào địa cầu, cho dù chỉ lướt qua địa cầu thôi cũng đủ để gợi ra một trận tai nạn thật lớn rồi!

Tất cả mọi người đều tuyệt đối không thể thừa nhận được chuyện như vậy!

Cả sở nghiên cứu đều bắt đầu nhanh chóng làm việc, các nhà khoa học ở nước ngoài đến đây tham quan thì đều bị nhân viên công tác cách ly với mọi người.

- Các người muốn làm gì?!

Một nhà khoa học tóc vàng đến từ nước Mỹ nói to:

- Chúng tôi đến đây để trao đổi kinh nghiệm, không phải là tội phạm gì cả, cũng không phải là phần tử khủng bố. Tôi yêu cầu nói chuyện với lãnh đạo của các anh, hiện tại, ngay bây giờ!

- Thật sự xin lỗi.

Nhân viên công tác lúc này đã bắt đầu hành động lắc đầu rất quyết đoán:

- Thời kỳ nhạy cảm, mong anh nhất định phải thông cảm cho công việc của chúng tôi.

Sau đó hắn búng ngón tay cái tách, nói:

- Tịch thu tất cả thiết bị thông tin của họ. Thời kỳ nhạy cảm tuyệt đối không thể có bất cứ do dự nào. Nếu họ dám lén lút gọi điện thoại thì có thể giết chết ngay lập tức.

- Vâng!

Thiết bị thông tin của mọi người nhanh chóng bị thu gom lại. Một đám nhà khoa học nước ngoài đều ngơ ngác.

- Chúa ơi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì vậy?

Một nhà khoa học nữ khó tin nói:

- Những kẻ lúc trước còn cười nói với chúng ta, tại sao lại đột nhiên thay đổi sắc mặt ngay tức khắc vậy? Tôi thật sự không thể tin nổi, rốt cục đã xảy ra chuyện gì?

- Tôi có trực giác, chuyện này tuyệt đối không phải là chuyện nhỏ!

Tên nhà khoa học tóc vàng kia cau mày ngẫm nghĩ, sau đó gằn giọng nói với những người đồng hành:

- Mọi người nghe, tiếp theo chúng ta nhất định phải cẩn thận đừng phạm phải bất cứ sai lầm nào cả. Hiện tại xem ra nhất định là đã có chuyện rất lớn xảy ra ở đây, chúng ta tuyệt đối đừng tham gia vào đó. Chờ họ thả chúng ta ra ngoài là được rồi.

Mọi người đồng thời gật đầu:

- Hiểu rồi.

Cả sở nghiên cứu đều giới nghiêm, chỉ được vào không được ra. Tất cả thiết bị thông tin đều bị tắt đi. Các nhà khoa học ở đây đều đang tính toán số liệu chi tiết của tiểu hành tinh kia.

Thời gian dần dần trôi qua, tư liệu về tiểu hành tinh kia cũng dần dần trở nên hoàn thiện…

- Báo cáo, tiểu hành tinh này có đường kính lớn nhất là 256.818965 km, đường kính nhỏ nhất là 246.296541 km!

- Tốc độ mỗi giây của tiểu hành tinh là 84,526.32587 m/s, là tốc độ vũ trụ cấp ba!

- Tiểu hành tinh bị ảnh hưởng bởi sức hút của mặt trời, trở thành một hình trứng bay về phía địa cầu. Dựa theo tốc độ hiện nay thì sẽ tiến vào quỹ đạo của địa cầu trong vòng 13,626.4258 giờ.

- Bước đầu quan sát cho thấy vật chất cấu thành tiểu hành tinh có lẽ là nước ở thể rắn, nhưng trong thành phần còn tồn tại nguyên tố chưa biết, hiện nay còn chưa rõ ràng nguyên tố đó là gì. Ngoài ra đó mới chỉ là cấu tạo nguyên tố ở mặt ngoài, cấu tạo nội bộ trước mắt còn chưa thể dò xét…

Nghe số liệu được báo cáo từ cấp dưới, chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn càng nghe sắc mặt lại càng nghiêm túc hơn.

Tiểu hành tinh này quả thực là xông về phía địa cầu!

Nếu là khác thì còn dễ nói, nhưng điểm chết người ở chỗ tốc độ của nó quá nhanh!

Mỗi giây 84,526.32587 mét!

Có nghĩa là gì?

Chẳng qua chỉ mới chớp mắt một cái thôi đã đi được hơn 80 km rồi!

Độ dày của tầng khí quyển khoảng chừng hơn 1000 km, với tốc độ của tiểu hành tinh này thì từ khi tiến vào đai khí quyển thì cùng lắm hai mươi mấy giây sẽ đập lên mặt đất!

Nếu một tiểu hành tinh có đường kính cùng lắm là khoảng 10 km va chạm vào địa cầu thì đủ để khiến giống loài tuyệt chủng, lần này lại tới tận 256 km!

- Còn chưa tính ra quỹ đạo sao?

Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn rít gào:

- Tính nhanh lên! Quan trọng nhất là phải tính ra xem quỹ đạo rốt cục có khả năng đụng tới địa cầu hay không? Cho dù chỉ là đi lướt qua thôi cũng đã là một trận tai nạn rồi!

Nhân viên nghiên cứu bên dưới bắt đầu liều mạng tính toán. Tất cả mọi người trong đại sảnh đều đang tính toán tình huống có thể xảy ra. Sau đó khi tất cả mọi người tính toán ra kết quả thì đều đần mặt!

- Chủ… Chủ nhiệm Triệu…

Lã Huyên tính ra kết quả trước tiên khó khăn nói:

- Dựa theo tốc độ hiện nay mà tính thì tiểu hành tinh này sẽ va chạm chính diện với địa cầu. Vị trí ước chừng là… chính giữa Thái Bình Dương…

- Thật… Thật hả?

Chủ nhiệm Triệu Ngọc Sơn nghe thấy kết quả này, mồ hôi lạnh lập tức ướt đẫm cả người.

Đây là kết quả tệ nhất.

Một tiểu hành tinh lớn như vậy, nhất là khi tốc độ còn nhanh đến thế thì bất kể nó có va chạm kiểu nào đi nữa thì cũng đủ để hủy diệt cả nhân loại rồi!

Nhưng vấn đề lớn nhất bây giờ là một tiểu hành tinh lớn đến thế, nhân loại có thể làm gì được đây?!

Đạn hạt nhân? Cho dù là đạn hạt nhân thì có tụ tập tất cả đạn hạt nhân trên toàn cầu thì có thể nổ mất độ dày khoảng mười mất ngàn mét đã là hết mức rồi. Nhưng mà đường kính của nó là khoảng hơn hai trăm năm mươi kilomet!

Thế thì còn chơi quái gì nữa?!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.