Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 291: Chương 291: Sống ảo phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân




- Có tiền hay không, chỉ sợ anh không quyết định được đâu.

Trương Tiểu Kiếm cười he he, rồi quay đầu nhìn Mẫn Thiến:

- Anh đã nói rồi mà, bình thường không thể khiêm tốn quá mức được. Em càng khiêm tốn người ta càng cho rằng em dễ bắt nạt đấy.

Mẫn Thiến buồn bực gật đầu:

- Biết rồi, anh họ.

- Được rồi, em cũng đừng phiền lòng nữa. Đi thôi.

Trương Tiểu Kiếm đứng lên luôn:

- Anh dẫn em đi thay quần áo. Bộ đồ này khỏi cần luôn đi, cùi quá! Em nhìn xem tên này còn chưa tin kìa. Ây dà, con người ấy, có đôi khi không thấy tận mắt thì không tin được đâu.

Thấy Trương Tiểu Kiếm đứng dậy muốn đi, Phòng Tuấn Nhã lập tức hừ hừ nói:

- Tao biết nhất định là mày chỉ khoe khoang mạnh mồm mà thôi! Tao không bao giờ tin đâu, chả nhẽ mày có thể thay được bộ đồ ngon nghẻ nào á? Giờ tao ngồi đây chờ xem khi nào thì mày trở về!

Vừa nghe thấy thế, Trương Tiểu Kiếm lập tức vui vẻ.

Hey yo, không nói cái khác, anh em này đúng là hợp tác ghê gớm đấy nhá!

Vừa rồi mình còn sầu lấy cớ gì để trở về đây, mày dựng flag thẳng lên thế thì dễ làm hơn rồi!

- Yên tâm đi.

Trương Tiểu Kiếm nhìn ra bên ngoài, vừa vặn đối diện là một cửa hàng LV, Trương Tiểu Kiếm nói thẳng:

- Được thôi, lúc này mình khỏi Prada đi, cứ LV thôi, ở ngay bên kia kìa.

Nói rồi dắt Mẫn Thiến ra ngoài.

Một đám người trong Starbucks trở mắt nhìn. Chờ đến khi hai người đi ra ngoài rồi lại lần nữa như ong vỡ tổ!

- Đậu xanh! Đi vào thiệt kìa!

- Đậu phộng, người trẻ tuổi này! Hey! Người trẻ tuổi này, đậu xanh!

- Bọn họ thật sự định mua LV à? Trong đó bất cứ một cái túi xách hay thứ gì khác đều phải mấy chục ngàn cơ!

Cô mèo hoang muốn add wechat với Trương Tiểu Kiếm cười ha ha liếm môi:

- Đúng là dám đi vào cơ à?

Một bạch phú mỹ khác ngồi bên cạnh cô cười nói:

- Chu Chu, anh đoán xem hắn ta nói muốn đi thay bộ quần áo có thật không?

- Tớ có biết đâu.

Chu Chu cười nói:

- Dù sao cũng là xem kịch vui thôi. Xem thử xem họ mua thật hay là chạy trốn thôi. Lại nói đã lâu rồi không gặp được chuyện thú vị như thế. Nếu là thật, thì đúng là có thể suy xét việc add wechat của hắn để chuyện trò.

Bạch phú mỹ kia tò mò hỏi:

- Anh không chê hắn ta xấu à?

- Vân Vân à, nhìn đàn ông không thể chỉ nhìn diện mạo.

Cô mèo hoang nhàn nhã uống một ngụm cà phê, nói:

- Bản lãnh thứ nhất khoai thứ hai, những thứ khác đều là mây bay.

Bên này bọn họ bàn luận, bên kia sau khi Trương Tiểu Kiếm và Mẫn Thiến vào cửa hàng chuyên kinh doanh LV, Mẫn Thiến vẫn cảm thấy rất thấp thỏm.

Nói thật, cô mua cái di động thôi cũng rất đau lòng rồi, bình thường có mơ cũng không dám mơ tới LV.

- Kiếm ca…

Mẫn Thiến nói nhỏ:

- Hay là tụi mình chuồn từ cửa sau đi.

- Chuồn á?

Trương Tiểu Kiếm khó hiểu hỏi:

- Tại sao phải chuồn chứ? Đã đến đây thì nhất định phải mua đồ rồi!

Mẫn Thiến vội kêu lên:

- Nhưng em không có tiền!

Trương Tiểu Kiếm:

- Nhưng anh có mà.

Mẫn Thiến: “…”

- Sao em có thể tiêu tiền của anh được?

Mẫn Thiến càng vội hơn:

- Bất kể thứ gì trong này em trả mấy tháng cũng không trả nổi cơ!

- Anh có cần em trả đâu mà.

Trương Tiểu Kiếm lại không quan trọng lắm, dù sao thì so với thiên thạch, tiền bạc các thứ đều chỉ là mây trôi thôi! Bây giờ điểm hận giàu mới là quan trọng nhất! Nhất định phải tiêu tiền mới được!

Bây giờ không xài, sau này nói không chừng méo có cơ hội xài đâu!

Cho nên Trương Tiểu Kiếm nói một cách đương nhiên:

- Yên tâm đi, coi như anh tặng em là được, không cần phải có áp lực tâm lý gì đâu. Lát nữa viết status cho anh là được.

Tiền không phải là vấn đề, viết status up lên giới bạn bè lấy điểm hận giàu mới là lẽ phải!

Mẫn Thiến còn có chút khó tin:

- Thật… Thật hả?

- Anh đã nói dối bao giờ. Ông chủ, tôi muốn cái này, cái này, này, này…

Trương Tiểu Kiếm nhìn thứ gì thuận mắt thì chỉ thứ đó, khiến nhân viên bán hàng trong cửa hàng đều đần cả người. Cái quần què gì vậy?

Đương nhiên, khách hàng là thượng đế. Nhân viên bán hàng bắt đầu bận bịu.

Quá trình mua sắm rất chi là thuận lời, điểm hận giàu không lấy được.

Nhưng may mà Trương Tiểu Kiếm có kỹ xảo khoe của đặc biệt…

- Rồi, cho anh mượn di động tí, anh up status.

Trương Tiểu Kiếm duỗi tay ra.

Xài nhiều tiền mua sắm như thế, yêu cầu chỉ là up status lên giới bạn bè, đứa ngốc cũng biết nên chọn cái gì!

Mẫn Thiến vội lấy di động ra:

- Anh… Anh up đi…

- Cám ơn.

Trương Tiểu Kiếm lấy di động của Mẫn Thiến bắt đầu chụp ảnh up lên giới bạn bè:

“Hôm nay gặp được một anh đẹp trai, tặng mình rất nhiều thứ. Mình đã nói không cần mà anh ấy nhất định phải cho mình. Làm sao bây giờ? Online chờ gấp!”

Up status xong, Trương Tiểu Kiếm thở dài thỏa mãn… Rốt cục có thể hợp tình hợp lý nói mình là anh đẹp trai một lần rồi, sướng!

Hệ thống:

- Kiếm ca tiết tháo của anh đâu?

- Tiết tháo? Tiết tháo là gì?

Trương Tiểu Kiếm:

- Còn có hơn năm nữa, nói không chừng trái đất này phải nổ bùm rồi, lúc này mà còn tiết tháo cái quần què nhà mày ấy!

Nói chứ giới bạn bè trong di động của Trương Tiểu Kiếm đều là đàn ông con trai cho nên không để ý cái này.

Nhưng bạn bè trong di động của Mẫn Thiến thì khác hẳn…

Có câu gọi là sống ảo phòng cháy phòng trộm phòng bạn thân, điểm hận giàu lập tức nổ tung!

“Điểm hận giàu + 109! + 109! + 109! + 109! + 218! Bạo kích!...”

Trương Tiểu Kiếm nhìn lòi con mắt!

Nhìn điểm exp dưới ngôi sao trong giao diện hệ thống tăng trưởng một cách điên cuồng, nhìn bằng mắt thường là có thể thấy rõ!

Mười ngàn! Hai mươi ngàn! Ba mươi ngàn!

Đậu xanh! Đợt này ước chừng thu hoạch khoảng ba mươi bốn ngàn điểm hận giàu cơ!

Quả nhiên đối với đàn ông mà nói sống ảo các kiểu chỉ thường thôi, nhưng đối với phụ nữ mà nói thì sống ảo có thể so sánh với bom nguyên tử cơ!

Giới bạn bè bắt đầu comment cuồng nhiệt:

“Đậu xanh rau má!”

“Trời má! Ít ra cũng phải hơn hai trăm ngàn nhỉ? Bằng thu nhập một năm của tao!”

“… Đừng làm màu đó, thu nhập nhiều năm của mày thì có!”

“Tại sao tao không tìm được anh đại gia, hix hix hix…”

“Tiểu Thiến, khai mau, mày cấu kết với đại gia bằng cách nào?”

Sau đó lần lượt còn có một đống điểm hận giàu nổ bùm bụp…

“+ 32! + 42! + 38! + 58!...”

Ba mươi lăm ngàn! Ba mươi sáu ngàn! Ba mươi tám ngàn…

Tiền xài quá đáng giá!

Ha ha ha ha! Phỏng chừng mình về Starbuck lượn một vòng, lại nhanh chóng có thể lấy được một ngôi sao!

- Rồi, đi thôi.

Trương Tiểu Kiếm trực tiếp cho Mẫn Thiến võ trang đầy người.

Tuy rằng sau khi thay trang bị lên không hẳn có thể tăng nhan sắc lên bao nhiêu, nhưng LV đầy người tuyệt đối có thể chói mù mắt chó nạm vàng 24K của mọi người!

Chính là muốn hiệu quả như vậy!

Hai người thế mới bước ra cửa hàng chuyên kinh doanh LV, lúc này trong Starbucks đã có người phát hiện ra hai người họ!

- Nhìn kìa! Họ đi ra rồi! Đậu xanh, đúng là mua thật kìa!

- Đâu chỉ là mua, đây là mua cả bộ luôn, thay từ trên xuống dưới! Trời đất ơi!

- Trâu bò quá! Quả nhiền là người giàu!

“Điểm hận giàu + 73! + 64! + 88! + 62! + 198! Bạo kích…”

Phải biết rằng lúc này trong Starbucks, tính cả nhân viên phục vụ tổng cộng chừng hơn ba mươi người. Một đợt này xong lại thêm 2000 điểm hận giàu, đột phá mức bốn mươi ngàn!

Quả nhiên là phải xài tiền nhá, chỉ đấu võ mồm không thôi là không được.

Thậm chí cả cô nàng mèo hoang kia cũng phải trợn mắt há mồm nhìn hai người, lẩm bẩm:

- Thế mà mua thật kìa, kinh phết!

- Khụ khụ…

Trương Tiểu Kiếm dẫn Mẫn Thiến trở lại Starbucks, sau đó lại lần nữa ngồi xuống trước mặt Phòng Tuấn Nhã, nói:

- Haizzz… Trong lúc vội vàng chỉ có thể mua chừng đó, khiến anh chê cười rồi. Đành vậy, gần đây chỉ có mỗi LV, những nhãn hàng khác hơi xa, cho nên đành phải mặc tạm thế thôi.

Trương Tiểu Kiếm vừa dứt lời, cả Starbucks lại như ong vỡ tổ!

“Điểm hận giàu + 41! + 31! + 46! + 52!...”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.