Hệ Thống Chém Gió (Thần Chém Gió)

Chương 115: Chương 115: Uy lực của Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ




Nhóm dịch: Thánh Thiên Tiên Vực

Người dịch: AliceGame

Biên: AliceGame

- Được thôi! – Bây giờ Dương Tử Long lại càng coi trọng Trương Tiểu Kiếm hơn xưa!

Trương đại sư! Đại ca cầm đầu! Nhìn xem khí thế kìa, chỉ có một chữ, trâu bò!

- Tới tới tới. – Dương Tử Long khoác vai Trương Tiểu Kiếm đi đến trước quầy, trực tiếp chỉ huy: - Làm thẻ kim cương cho Trương đại sư, chỉ cần phòng gym của tôi còn hoạt động, vậy thì có thể đến bất cứ lúc nào! Sau này đừng bàn chuyện tiền nong làm chi, quá thô bỉ!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +12 đến từ Thẩm Giai Di!”

Kiếm ca quả nhiên có máu mặt!

- Được thôi. – Trương Tiểu Kiếm cười tủm tỉm, chờ làm thẻ xong rồi nói với Dương Tử Long: - Sau này có việc gì cứ nói!

- Khách khí! – Dương Tử Long vỗ thật mạnh lên cánh tay Trương Tiểu Kiếm: - Có thời gian thì giúp tôi đi xem phong thủy một tí là được!

- Không thành vấn đề! – Xem phong thủy thì đơn giản thôi, đó là nghề chính của anh mà, Trương Tiểu Kiếm cười híp mắt hứa hẹn ngay ---- Một phát này giảm bớt được sáu ngàn khối luôn honey ơi! Anh mày chính là có máu mặt như thế!

“Hệ thống: Điểm số khiếp sợ +12 đến từ Thẩm Giai Di!”

Chờ đến khi Dương Tử Long rời đi, Thẩm Giai Di nhìn Trương Tiểu Kiếm, nháy mắt lia lịa, tròng mắt suýt nữa bay ra ngoài:

- Kiếm ca, Kiếm ca ca… Em lại không ngờ rằng anh có mặt mũi đến thế đây. Vậy thì anh xem chuyện huấn luyện viên cá nhân này…

- Cái đó à? – Trương Tiểu Kiếm vung tay lên luôn: - Chuẩn!

Còn cần phải suy xét nữa sao? Đã được miễn phí vé vào cửa sáu ngàn rồi, vậy thì cớ gì mà không mời được người dạy riêng giá ba ngàn chứ!?

Anh mày có thể làm chuyện mất mặt như thế được sao?!

- Tốt quá! – Thẩm Giai Di hưng phấn nhảy cẫng lên: - Vậy thì Kiếm ca, khi nào bắt đầu đây? Bây giờ luôn?

Bọn sói Ngụy Đồng Lâm Tử Kiện vừa nghe vậy bắt đầu hú lên ----

- Lão đại không phải người! Buông mỹ nữ kia ra!

- Ông giời ơi, ban cho tui một em gái đi!

- Lão đại dạy em tư thế cua gái bằng hai tay đi, tất cả đều cần!

Nghe bọn sói hú lên, Trương Tiểu Kiếm cười he he nhẹ nhàng vuốt tóc:

- Chúng mày muốn đạt đến trình độ của anh, còn lâu nhé…

Đám người Ngụy Đồng nước mắt chảy dài ngay lập tức. Tổ sư nó chứ chênh lệch cấp bậc quá lớn…

Vào phòng học cá nhân với Thẩm Giai Di, Trương Tiểu Kiếm cực kỳ quyết đoán đóng cửa lại ---- Đừng đùa, không gian riêng tư như thế này, bọn oắt con chúng mày chỉ cần đứng nhìn thành thật ở bên ngoài là được.

Đám người Ngụy Đồng Lâm Tử Kiện dán vào cửa kính thủy tinh lớn trước phòng học tư nhân, cả đám nhìn xem mà cứ như là đi ăn trộm ----

- Ah yooo, cởi cởi!

- Tao đậu má, Kiếm ca thật là không khách khí gì cả!

- Đậu má cởi cả đồ lót luôn kìa, đây là sắp trình diễn cảnh quật nhau rồi sao?

- Ai nha nha cảnh tượng kế tiếp không phù hợp với trẻ em nhé, Kiếm ca sắp đánh phụ nữ!

Ở trong phòng, Trương Tiểu Kiếm bắt đầu điều chỉnh hình thể với Thẩm Giai Di.

Lại nói, dáng người của Thẩm Giai Di xác thật là chuẩn không cần phải chỉnh. Tính theo thang điểm 100 thì cũng phải xấp xỉ 88 điểm, quan trọng là dáng người tuyệt đối là điểm tối đa! Cho dù có xoi mói đến mấy cũng không tìm được một khuyết điểm!

Nói thế nào thì cũng là cơ bụng tám múi nhé! Bụng phẳng lì nhé! Ngực rất lớn nhé!

Có khe giữa hai chân nhé!

Phê lòi!

- Kiếm ca, trước tiên làm thế này nhé… - Thẩm Giai Di nâng cánh tay của Trương Tiểu Kiếm lên, duỗi thẳng, sau đó giơ cánh tay lên, cả cơ thể của cô đều áp sát lên lưng Trương Tiểu Kiếm, hai tay giúp Trương Tiểu Kiếm duy trì tư thế: - Kiếm ca, cánh tay của anh phải đặt nằm thẳng ra trước, lại giơ lên, một lần hai mươi cái.

- Oh, được. – Trương Tiểu Kiếm gật đầu, bắt đầu tiến hành.

Thân thể hai người dính sát, lúc này hệ thống chém gió version không đứng đắn đã trải qua huấn luyện bắt đầu phát uy…

Đầu tiên là một dòng điện cực kỳ yếu ớt…

- Ai nha… - Thẩm Giai Di chợt kêu lên, khuôn mặt đỏ bừng: - Kiếm ca sao hai đứa mình lại truyền điện vậy?

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Không phải là truyền điện gái ơi, đây là anh mày đang phóng điện đấy…

Trương Tiểu Kiếm:

- Hệ thống, mày không đứng đắn.

Hệ thống:

- Cám ơn đã khen ngợi. Đều là học theo cậu.

Trương Tiểu Kiếm:

- Tiếp tục.

Vì thế Thẩm Giai Di bi kịch --- Bị giật một trận, bùm bùm, còn chưa làm được mấy động tác, cô đã nhũn hết cả chân…

- Kiếm ca Kiếm ca, nghỉ ngơi một lát trước đã. – Khuôn mặt nhỏ nhắn của Thẩm Giai Di đỏ bừng, mắt to mọng nước như sắp khóc, xấu hổ nhìn Trương Tiểu Kiếm nói: - Em hơi mệt chút… Trước kia làm huấn luyện viên cá nhân cho học sinh nữ còn chưa từng mệt như thế mà…

Trương Tiểu Kiếm: “…”

Nói thế không phải nhảm nhí sao? Học sinh nữ có Động Huyền Tử Tam Thập Lục Tán Thủ sao?

Vừa rồi anh mày còn chưa tung chiêu đâu biết chưa? Đã nể tình rồi đấy.

Nếu tung chiêu thật, bây giờ cô đừng nói là đứng, chỉ cần không nằm xuống thì đã là trâu bò lắm rồi ---- Kim Jae Woo chính là tấm gương đó công nhận không?!

Hai người tập thể hình trong phòng gym, đám người Ngụy Đồng Lâm Tử Kiện bên ngoài nói:

- Chúng mày nhìn thấy cảnh tượng bên trong chưa?

Mọi người đồng thời gật đầu:

- Nhìn thấy nhìn thấy.

- Sau này nhớ cho kỹ. – Ngụy Đồng nói nhỏ: - Bằng thực lực, bản lãnh to lớn của Kiếm ca chúng ta, vậy thì nói không chừng sẽ có không biết bao nhiêu là gái gú đâu. Sau này chỉ cần bên cạnh Kiếm ca xuất hiện một mỹ nữ trẻ tuổi, vậy thì đừng quan tâm cái gì cả, gọi chị dâu trước hẵng tính! Dù sao gọi đúng thì mọi người đều vui vẻ, gọi sai cũng sẽ không bị trừng phạt, thế mới gọi là trí tuệ. Học tập đi, nghe chưa?

Đám người Lâm Tử Kiện như vừa được thông não, lần lượt giơ ngón cái lên:

- Quả nhiên là Ngụy ca có chiêu! Bọn mình nhớ kỹ điểm này, sau này cứ thế mà làm! Ai nha, nói vậy, ánh mắt của Kiếm ca chúng ta thật là tốt. Nhìn xem các phương diện của chị dâu đều không tệ, coi như miễn cưỡng xứng đôi với Kiếm ca!

Ngụy Đồng gật đầu:

- Đó là đương nhiên rồi!

Trương Tiểu Kiếm còn chưa biết hắn đã bị bọn hâm đơ kia bán đứng, sau này không chừng sẽ tạo ra bao nhiêu là chuyện dở khóc dở cười cơ…

Thời gian học tập cũng không dài, chỉ có một giờ thôi.

Trương Tiểu Kiếm đi ra phòng học rất nhanh, vừa đi vừa nói:

- Giai Di, tối nay em có muốn ăn cơm với bọn anh không?

Thẩm Giai Di thẹn thùng, giống như cô vợ nhỏ vậy:

- Em không đi đâu. Kiếm ca với bạn bè của anh đi nhậu mà, phụ nữ như em đi không phù hợp đâu. Lát nữa em dẫn Manh Manh về nhà là được. Các anh đi đi, đừng uống nhiều quá đấy.

- OK. – Trương Tiểu Kiếm vừa mặc quần áo vừa gật đầu: - Vậy thì anh đi nhé, mai gặp.

- Mai gặp.

Nhìn Thẩm Giai Di thướt tha trở về phòng nghỉ, Trương Tiểu Kiếm sờ cằm:

- Ai nha, xem eo nhỏ lắc kìa… Hơi cao, huyết áp hơi cao đấy!

Sau đó búng ngón tay “Tách” một phát:

- Đi thôi, các anh em!

Cả đám lập tức đi ra ngoài, ai biết vừa mới đi mấy bước, đã có một người đàn ông trung niên mặc tây trang nghênh đón, vừa thấy liền cười nói:

- Là Kiếm ca đúng không? Xin chào xinh chào, tôi là hiệu trưởng trường tư thục Huy Đằng, tôi họ Hạ, Hạ Vũ Đình. Không biết Kiếm ca có thể dời bước nói chuyện được không?

Hiệu trưởng trường tư thục?

Nghề nghiệp này có dính dáng tới nghiệp vụ của mình sao?

Nhưng dù sao thì cũng đá đến đây rồi, trước hết nghe thử xem rồi hẵng tính.

- Được, đi thôi, chúng ta qua bên kia ngồi một lát. – Trương Tiểu Kiếm búng ngón tay: - Các anh em đừng vội nhậu nhẹt, xem trước xem vị tiên sinh này có phải là có chuyện gì cần chúng ta giúp đỡ hay không.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.