Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 23: Chương 23: Chương 21




Mọi người ngồi vây quanh ở trên sàn, hình thành một vòng tròn. Tuy rằng nói là ở chung một tháng, nhưng rất nhiều nội dung kỳ thật đều là căn cứ PD chỉ thị tiến hành. Bằng không thật sự tự nhiên ở chung một tháng, tuyệt đối là tình hình cả đời không qua lại với nhau.

“Vì để mọi người càng thêm quen thuộc, chúng ta sẽ tiến hành biểu diễn tài nghệ đi!” Dae Sung hưng trí vội vàng đề nghị nói.

Phụ đề: Thời gian biểu diễn tài nghệ.

Kỳ thật đã viết ngya trong kịch bản ...... Chính là trong một tháng này là để Dae Sung đảm nhiệm chức vụ MC. Tuy rằng nói là cuộc sống thường ngày, nhưng vẫn có biểu diễn ở bên trong.=.=

Mọi người đều tỏ vẻ đồng ý.

Căn cứ rút thăm, người biểu diễn đầu tiên là Top. Khi top bốc được số một biểu cảm thật sự như bị sét đánh, Choi Ae Young nhìn đến trực tiếp phốc xuy bật cười.

Nhưng lại không thể không biểu diễn, vì thế đành phải đứng ra, diễn một đoạn rap. Thanh âm trầm thấp khàn khàn rất có đặc sắc, hai nữ sinh nghe xong liền vỗ tay.

“Thanh âm rất có từ tính.” Choi Ae Young nhịn không được khích lệ nói.

“Cám ơn.” Nghe được khích lệ Top có chút ngượng ngùng cười cười.

Bên này Seung Ri nhìn đến Top báo cáo thắng lợi, nhịn không được lập tức đưa ra con số hai đứng đi ra biểu diễn tài nghệ. Đầu tiên Seung Ri là nằm trên mặt đất, làm nũng lăn hai vòng, lại nâng lên mặt tinh tinh (sao) đối với Choi Ae Young: “Chị ma nữ ~”

Thế nào có cảm giác vi diệu khi bị gọi là chị? Choi Ae Young trực tiếp vươn tay quay mặt Seung Ri hướng về phía Mong Ea, thiếu chút nữa nắm tay liền đánh ra......

Seung Ri bị đẩy một phen thuận thế mắt phát ra ánh sáng với Mong Ea: “Chị Mong Ea ~”

Mong Ea trực tiếp cười vỗ vỗ đầu Seung Ri: “Thật đáng yêu!”

Dae Sung ở một bên khó chịu kêu to: “Rất ti bỉ! Dám lấy lòng Ae Young, thế này thì tính biểu diễn tài nghệ gì? Trực tiếp loại bỏ tư cách!”

“Này! Em biểu diễn khúc nhạc dạo hiểu hay không?” Nói xong Seung Ri nhảy dựng lên: “Các chị ~ kế tiếp là màn biểu diễn vũ đạo~”

Dae Sung ở bên cạnh trực tiếp áp đảo Seung Ri trên mặt đất: “Thời gian đã qua! Biểu diễn của em kết thúc! Yeong Bae huynh, mau tới giúp em!”

Seung Ri nằm trên mặt đất các loại bùm, nhưng vẫn bị các thành viên trấn áp.

Đến phiên người thứ ba biểu diễn, Choi Ae Young chuyển mông về phía trước một bước.

Thấy Ae Young cũng không có đứng lên, Dae Sung tò mò hỏi: “Ae Young muốn biểu diễn cái gì?”

“Huấn luyện mèo.”

Từng nghệ sĩ xuất đạo đều sẽ bồi dưỡng một tài nghệ đặc biệt, tài nghệ bình thường không quan hệ với ca hát vũ đạo, mà là biểu diễn đặc biệt. Về phần Choi Ae Young, đại khái chính là biểu diễn tiếng bắt chước đi, lúc trước riêng học vài giọng nói của MC. Chính là hiện tại có mèo đại nhân ở đây, vẫn là chọn đơn giản đi.

“Không được, meo là sủng vật của Ae Young nunna, khẳng định là nghe Ae Young nunna, không có khó khăn gì.” Seung Ri chui ra từ cánh tay Tae Yang mà nói. Bởi vì luôn quậy phá cho nên vừa rồi đã bị Tae Yang khóa trong cánh tay không thể tự do hoạt động.

Tae Yang gõ đầu Seung Ri một chút: “Tiểu tử này tài nghệ biểu diễn thì sao khó khăn được.”

“Rõ ràng huấn luyện chó đi?”

“Cái gì?!”

Kwon đội trưởng kinh ngạc kêu lên. Ánh mắt nhìn anh Seung Hyun vừa mới đề nghị liếc mắt một cái, là ai nói Seung Hyun ngốc ngơ ngác? Quả thực chính là phúc hắc mà! Nhất định còn ghi hận Gaho cắn giày mà anh thích nhất.

“Huấn luyện chó sao......” Choi Ae Young vuốt cằm nghĩ nghĩ, cô ra vẻ nhất định có lực ảnh hưởng đến động vật đi? Nhìn con chó kia chỉ mang dáng vẻ của chó con, hẳn là tương đối ảnh hưởng, vì thế gật đầu đáp ứng.

“Vậy chó con gọi là gì?”

“Gaho.” Kwon đội trưởng tâm không cam tình không nguyện trả lời: “Nó vừa mới ngủ, muốn đi đánh thức nó sao?”

Đừng nhìn Kwon đội trưởng như là đồng ý, ý ở ngoài thật rõ ràng chính là ngượng ngùng nó đã đang ngủ hẳn là ngươi sẽ không da mặt dày như vậy đi đánh thức Gaho vì ý tưởng đột phát biểu diễn huấn luyện chó đi?

“Không cần, tôi gọi từ trong này, nếu nó tới thì biểu diễn.” Choi Ae Young xin miễn Kwon đội trưởng hơi hơi nghiến răng nghiến lợi đề nghị.

Nghe được Choi Ae Young nói như vậy, Kwon đội trưởng cười không thấy mắt, sáng lạn thiếu chút nữa làm đui mắt chó của Choi Ae Young...... Choi Ae Young không được tự nhiên khụ, gia hỏa này tươi cười thế nào luôn câu hồn người vậy!

Bình thường Gaho lười biếng ngủ, trừ phi bắt nó tỉnh, bằng không muốn dựa vào tiếng động đánh thức nó thật khó khăn, cho dù đánh thức tiểu lười này cũng sẽ không nhúc nhích. Này đây, Kwon đội trưởng chuẩn bị xem quái lực nữ ra chiêu thế nào.

“Gaho, Gaho, Gaho đến bên chị này ~”

Giọng nói của Choi Ae Young chẳng phải thật vang dội, âm thanh cũng nghe không ra có cái gì khác với bình thường. Nhưng thần kỳ là, mặt Gaho híp mắt chân trước nhào vào trên đất, dựa vào chân sau phát lực về phía trước chậm rãi xuất hiện trong tầm nhìn của mọi người.

Nhìn đến Gaho cái dạng này, Kwon đội trưởng cảm giác giống như nghe được tiếng tim mình vỡ tan. Gaho bình thường ba ba đều thương ngươi sao ngươi lại nghe lời một đứa con gái bưu hãn xa lạ gọi ngươi!!

“Này, chẳng lẽ chị Ae Young từng nuôi Gaho sao? Bình thường nó cũng không quan tâm chúng ta ai?” Dae Sung cũng tỏ vẻ ngạc nhiên với một màn thần kỳ này, Gaho sinh ra không lâu đã bị Ji Yong mang theo trên người, hiện tại lại nghe Choi Ae Young.

Choi Ae Young ôm lấy Gaho chuyển đến trước mắt mình, nhu nhu đầu Gaho nói: “Từ nhỏ liền rất có duyên phân với động vật.” Mới là lạ!

Kwon đội trưởng: Yêu quái!

Đúng lúc này, dị tượng đột biến, mèo đại nhân vốn thành thật ở trong lòng Mong Ea bỗng nhiên bật đến trên đất, sau đó nhảy lên một cái liền cào Gaho. Chính giữa hồng tâm sau đó xoay tròn trở về mặt đất.

Đương nhiên ở trong mắt mọi người, chính là mèo đại nhân phát uy, hạ xuống khi lăn một vòng.

Phụ đề: Mèo yêu ghen

Mọi người, Gaho:......

Mèo đại nhân ngẩng đầu ngạo kiều nói: “Meo ~ meo ~ meo meo ~”

Đôi mắt nhỏ lanh lợi đắc ý kia...... Choi Ae Young đều hận không thể bộc phát ra ngoài...... Đều nói sủng vật giống chủ nhân, mèo đại nhân ngươi bưu hãn như vậy là muốn hủy hình tượng của cô sao! Ô mặt!

Bị “Bạo đầu” Gaho híp mắt ai oán quét mèo đại nhân liếc mắt một cái, ánh mắt kia...... Rất xứng với mặt đầy nếp nhăn, không cần nhiều mất hồn.

“Rõ ràng để chúng nó biểu diễn một đoạn đi?” Dae Sung bỗng nhiên đề nghị nói.

Quyền: !!! Không được! Con mèo thối kia vừa mới cào Gaho nhà anh mà! Gaho à......

“Tôi nghĩ cũng được.”

Choi Ae Young buông Gaho, lại vẫy tay với mèo đại nhân. Mèo đại nhân nào biết chủ nhân mình phúc hắc, xem cô gọi mình trở về liền vui vẻ đi. Vừa bổ nhào vào trước mặt đã bị Choi Ae Young nhéo uy hiếp phối hợp cô biểu diễn.

Mèo đại nhân: qaq ta không phải xiếc thú!

Chó mèo một nhà Choi Ae Young biểu diễn xong mọi người đều tỏ vẻ sợ hãi than. Mới là lạ! Kwon đội trưởng tỏ vẻ chủ nhân khắc chủ nhân, hiện tại sủng vật đều tương khắc thật không khoa học!

Phụ đề: Thiếu nữ động vật!

*

Kết thúc biểu diễn tài nghệ, thời gian cũng tới gần giữa trưa. Đến giờ ăn cơm người người kêu đói nhưng không có ai đi nấu cơm......

Tae Yang ấm áp chủ động đưa ra: “Nếu không tôi làm cơm trưa?”

Mọi người cười: “Tốt ~”

Tae Yang:......

Giờ phút này Kwon Ji Yong bỗng nhiên cười nói với Choi Ae Young: “Ae Young biết nấu ăn không?”

Choi Ae Young không nói gì nhìn Kwon Ji Yong liếc mắt một cái, lại nói với màn ảnh: “Biết một chút món ăn đơn giản.”

“Như vậy nếu không Ae Young đến đây đi? Mỗi lần Yeong Bae huynh đều chỉ biết làm mì sợi, ăn chán ngấy rồi.”



Mì sợi ăn chán ngấy rất kỳ quái, Ji Yong kiêng ăn như vậy sao? Tôi cảm thấy mì sợi ăn rất tốt.” Mới là lạ!

Mong Ea:...... Hoàn toàn không ăn đồ chua người ta nói loại này giống nhau sao?

Ở Hàn Quốc mì sợi giống như là cơm, bởi vì tiện nghi cho nên được người Hàn Quốc thừa nhận, xem như một loại đồ ăn bình dân. Về phần mì sợi cũng chính là mì ăn liền, Choi Ae Young đã sớm trong thời kỳ huấn luyện sinh ăn qua!

“Trong tủ lạnh không có nguyên liệu nấu ăn gì, chỉ có thể làm mì sợi.” Cảm nhận được hai người trong bầu không khí, Tae Yang liền giảng hòa nói.

Nghe được Tae Yang nói như vậy, Choi Ae Young nhìn Kwon Ji Yong như vô tội liếc mắt một cái, kì thực vui sướng khi người gặp họa.

“Vậy đi ra ngoài mua đồ ăn đi, các cậu đến chúng tôi cũng chưa chiêu đãi tốt gì.”

Choi Ae Young:...... Ni mã muốn chiêu đãi sao không mời chúng tôi đi ra ngoài ăn!

Lúc này Seung Ri bỗng nhiên thăm tích cực nói: “Em muốn cùng chị Ae Young cùng đi mua nguyên liệu nấu ăn ~”

“......” Cô có nói muốn đi mua nguyên liệu nấu ăn sao?

Xem Dae Sung giống như muốn nói gì, Mong Ea cũng lập tức trách móc: “Vẫn là tôi và Ae Young cùng đi!” Cô mới không muốn ở chung với bốn người xa lạ.

Dáng vẻ này thị phi đi không thể sao......

Vì thế Choi Ae Young ôn nhu cười nói với Kwon Ji Yong: “Mọi người vẫn là ở nhà ngồi đi, Ji Yong đi với tôi là được rồi. Đội trưởng luôn phải cống hiến thôi.”

Nhìn Choi Ae Young cười ôn nhu như thế, Mong Ea lặng im, tỏ vẻ đồng ý.

Trừ bỏ Seung Ri tiếp tục bị Tae Yang khóa trấn áp, những người khác đều nhìn Kwon đội trưởng và Choi Ae Young “Hài hòa” mở cửa rời đi.

Seung Ri từ lúc được giải phóng lập tức ồn ào nói: “Các người nhìn Ji Yong huynh và chị Ae Young thân cận vậy, sao không thể để tôi và chị Ae Young ở chung?”

Mọi người: Ngươi thật sự cảm thấy thân! Gần! Sao!

“Bọn họ đại khái muốn đi một lát mới có thể trở về, trong khoảng thời gian này nếu không chúng ta chơi bài đi?” Tae Yang bỗng nhiên lấy bộ bài từ trong ngăn kéo bàn ra.

“Nhưng chúng ta có năm người mà?”

“Seung Ri ở một bên xem là tốt rồi.”

“Được.”x3

Seung Ri:......

*

Từ trong phòng đi ra, Choi Ae Young và Kwon Ji Yong liền một đường không nói chuyện đi đến siêu thị.

Thấy bầu không khí vậy PD lập tức ám chỉ hai người nói chuyện.

Choi Ae Young nói trước: “Ji Yong thích ăn cái gì?”

“Đồ ăn gia đình tôi đều thích.” Một quả bóng đánh trở về.

“...... À, đồ ăn Hàn Quốc tôi làm không nhiều lắm, khả năng hương vị không được tốt. Món Trung Quốc thì thường làm.”

“Món Trung Quốc? Tôi rất thích.” Mới là lạ! Anh chưa thử qua món Trung Quốc được không. Món Trung Quốc là cái gì?=.=

“Phải không? Vậy nói thử xem vài món ăn cậu thích xem nào? Nói thử xem tôi có làm được hay không.”

“......”

“Món ăn nào?”

“......”

“Ji Yong...... Chưa từng ăn qua món Trung Quốc đi? Ha ha.”

Kwon Ji Yong xấu hổ quay mặt, lấy tay bụm mặt bước nhanh về phía trước. Chết tiệt, vì sao siêu thị xa như vậy?!

Phụ đề: Mất mặt ~ mất mặt ~

Choi Ae Young ở phía sau cười ha ha, cũng đi theo Kwon Ji Yong nhanh hơn bước chân.

Một thoáng chốc hai người liền đến siêu thị, bắt đầu chọn lựa ở khu thực phẩm chọn rau dưa. Kwon Ji Yong đi theo Choi Ae Young đẩy xe phía sau cũng chọn lựa nhặt rau ở bên cạnh.

Choi Ae Young quay đầu nhìn thoáng qua Kwon Ji Yong, bắn ra mũi tên: “Cậu sẽ chọn đồ ăn sao?”

Mỗ long bị bắn trúng:“......”

“Cẩn thận một chút, nếu đồ ăn rơi trên đất là phải bồi thường.”

Kwon Ji Yong dứt dứt khóe miệng thả cà tím trên tay vào chỗ cũ. Thật sự là quái lực nữ thích xen vào việc của người khác......

Chọn mấy thứ rau dưa còn có một hộp thịt ba chỉ sau đó hai người cùng đi đến quầy thu ngân.

Chính là lúc tính tiền lại phát hiện tiền không đủ......

Kwon Ji Yong cầm tiền không nói gì nhìn Choi Ae Young.

Choi Ae Young từ trong túi lấy ra vài cái tờ tiền đáng thương hề hề nói với quay phim: “Không phải nói lần này là miễn phí sao?”

Vì hiệu quả của tiết mục, PD không có cho bọn họ vay tiền.

Cuối cùng hai người chỉ có thể bỏ thịt ba chỉ, lại bỏ cà tím.

Cơm trưa.

Seung Ri ăn cà chua xào trứng lấy lòng Ae Young nói: “Ae Young tay nghề của chị thật tốt ~ đáng tiếc đồ ăn thiếu.”

Kwon đội trưởng bỗng nhiên cúi đầu: “Lúc ăn cơm không được nói chuyện.”

Seung Ri: qaq......

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.