Hệ Thống Chi Khổ Bức Nhân Sinh

Chương 88: Chương 88: Chương 86




Tin tức phản đối Mizuhara truyền đi nhanh chóng, cùng lúc đó big bang rời Nhật Bản đến điểm tiếp theo - nước Mĩ. Lần này big bang lưu diễn toàn thế giới, cũng là lần đầu bọn họ hớp tác với công ty âm nhạc “live nation”.

Tuy rằng Choi Ae Young và Kwon Ji Yong đang ở cùng một quốc gia, nhưng hai người cũng không gặp mặt, mỗi ngày gọi một cuộc điện thoại, thậm chí lúc bận chỉ có tin nhắn. Tắt di động, Choi Ae Young một lần nữa chờ quay phim.

“Naomi, hôm nay tâm tình của cô thật tốt?” Lúc kala đưa nước qua hỏi.

“Ừ.”

Biết nơi tiếp theo big bang biểu diễn ở Mĩ là Bắc Mĩ, Choi Ae Young nhịn không được dương môi cười. Cuối cùng là mỗ long đến “tìm cô” mà không phải cô đi “tìm long”, nhưng mà hai người đều bởi vì công tác mới gặp mặt dùng “tìm” thật sự hơi quá! Cái gì? Còn hỏi cô và Kwon Ji Yong ở cùng một quốc gia sao không gặp mặt? Nói nhảm! Mĩ cũng không giống như Hàn Quốc, muốn gặp lúc nào cũng được!

Khi nhân khí của Choi Ae Young đạt mốc, tổng tiến độ nhiệm vụ của hệ thống cũng đạt tới 100%.

“Hệ thống” chúc mừng người chơi hoàn thành nhiệm vụ, đạt tổng tiến độ! Số liệu công tác thống kê – thời gian nhiệm vụ hoàn thành: Mười năm. Nằm trong phạm vi “Thời gian hợp lý”.

“Hệ thống” thưởng cho phần thưởng lớn nhất. Chúc mừng người chơi có cơ hội mở ra “Thế giới tiếp theo”! Thế giới này kết thúc, nếu người chơi muốn thể nghiệm cuộc sống mới xin lựa chọn tiến vào “Thế giới mới”.

“Hệ thống” lựa chọn trực tiếp quyết định “Thế giới này” sụp đổ hay không, thời gian lựa chọn là ba giờ sau. Trong thời gian này, thế giới có thể không ổn định. Xin người chơi thận trọng!

*

Vì chuyến lưu diễn toàn cầu này, big bang đã bỏ ra toàn bộ tâm huyết. Trừ bỏ chuẩn bị vũ đạo và ca khúc, đa số thời gian bọn họ đều đi dạo trên đường. Máy bay, taxi, đã trở thành phương tiện giao thông bọn họ dùng nhiều nhất.

Kết thúc biểu diễn ở Nam Mĩ, big bang bay đến Bắc Mĩ.

Co chân, Kwon đội trưởng che mặt bằng mũ đang nằm mơ.

Trong mộng – big bang xuất đạo năm 2006, năm 2007 “Lie” quét sạch bảng xếp hạng âm nhạc ở Hàn Quốc, album phát hành năm 2008 đưa bọn họ lên đỉnh cao trong âm nhạc của Hàn Quốc, năm 2009 nhóm đến Nhật Bản phát triển cùng với scandal anh đạo nhạc. Mọi thứ gần giống với hiện thực. Nhưng ở trong mộng anh từng yêu đơn phương một người con gái tên J, sau đó cũng từng yêu vài người, năm 2011 có scandal với Kiko ở Nhật Bản, 2011 nhóm gặp nguy cơ lớn, 2012 trở lại với chuyến lưu diễn toàn cầu—tất cả vừa quen thuộc lại xa lạ với anh. Nhưng mà, vì sao dùng “Nhưng mà”?

Anh cảm giác mình từng yêu J, scandal, nguy cơ, này đều là trí nhớ. Nhưng không phải, không phải như thế. Giống như thiếu cái gì, trong lòng tràn đầy cảm giác đau đớn. Một loại cảm giác không thể hô hấp, không phải anh...... Đã quên cái gì.

Dường như ngủ không an ổn, Kwon Ji Yong cau mày hơi nghiêng người, mũ cũng rơi trên đất.

Anh giống như quên cái gì, quên người nào? Cũng không để ý tới mảnh nhỏ trí nhớ bên người, Kwon Ji Yong đi về phía màn sương trắng. Trong mộng màn sương không thể bị xua tan, anh chỉ có thể từng bước một đi về phía trước tìm kiếm đáp án. Cho dù, phía trước không có cái gọi là “Đáp án”.

“Em gái đáng yêu này, lần sau nhớ được không cần đi thẳng về phía trước như vậy.”. “Á, nhớ không lâu quái lực nữ kim cương còn cứu ngươi đi?” “Cho anh. Đừng khóc, thành thật ăn đi.” “Mì sợi ăn chán ngấy này rất kỳ quái, Ji Yong ăn kiêng như vậy sao? Tôi cảm thấy mì sợi rất được.”... ... “Hiện tại em hỏi anh, anh nói anh mệt, là vì em, bởi vì đoạn tình cảm này sao?” “Kwon Ji Yong, chúng ta đều cần xem kỹ chính mình một lần nữa.” “bởi vì bạn trai cô thật sự rất ưu tú. Đúng không, Ji Yong?”

Van cầu ngươi đi ra được không?

Trong sương mù, Kwon Ji Yong ôm đầu ngồi xổm trên đất. Thân thể buộc chặt tỏ rõ lúc này chủ nhân đang rất khẩn trương.

Giọng nói quen thuộc mà xa lạ, nhưng anh không có cách nào nhớ lại chủ nhân của giọng nói này. Đến cùng là ai? Vội vàng muốn tìm được chủ nhân giọng nói này, nhưng anh không có một chút khí lực. Sương trắng dần dần bao phủ ở bên cạnh anh, linh hồn tự do ở ngoài thân thể, không thấy rõ thế giới này, cũng không thấy rõ bản thân mình.

“Anh ngu ngốc.”

“Cho dù nhiều nghệ sĩ nam ở cùng nhau như vậy, trong mắt em chỉ có vị hôn phu đẹp trai của em mà thôi.”

Ngươi đi ra đi!

Không có tiếng đáp lại.

Giọng nói biến mất.

Ngực đột nhiên đau nhói. Có cái gì, biến mất cùng giọng nói kia. Hoảng hốt, anh giống như nghe thấy tiếng mình khóc thảm.

*

Đương nhiên, Choi Ae Young từ bỏ cái gọi là “Thế giới kia”.

“Trí não” nhiệm vụ hoàn thành, hệ thống thoát khỏi, thuộc tính người chơi vốn có giữ lại.

Nhiệm vụ hoàn thành viên mãn, hệ thống cũng biến mất. Lúc trước mạnh mẽ từ thiếu nữ kia mở ra nhiệm vụ, sau khi kết thúc a1-129 cũng theo nhiệm vụ trói buộc ra ngoài. Một lần nữa trở lại đường hầm thời không, lúc này đây anh sẽ không sai, xông vào thời không sai.

a1-129 nghĩ tới anh vừa nói chuyện với người kia.

“Nếu lựa chọn “Thế giới kia”, hệ thống sẽ không biến mất, cũng sẽ luôn làm bạn.” Cô kỳ thật rất ỷ nại hệ thống, không phải sao?

““Thế giới kia”, là thế giới nào?”

“Thế giới mới, không giống với thế giới này. Không hiếu kỳ sao? Có lẽ chính là thế giới ban đầu.”

“Thế giới ban đầu? Có lẽ? Ngươi có thể cam đoan sao. Nếu như đi “Thế giới kia”, thế giới này sẽ sụp đổ. Nhưng mà, tôi cũng không nhất định có thể trở về thế giới ban đầu.”

Nếu lúc trước có một phần vạn khả năng, cô đều sẽ lựa chọn trở về. Nhưng mà, hiện tại cô từ bỏ.

Anh chung quy không thể lý giải ý tưởng con người.

Luôn ẩn núp ở trong hệ thống, chú ý sinh hoạt của cô, biết rõ ý tưởng của cô. Rõ ràng ngay từ đầu rất muốn trở về thế giới ban đầu không phải sao? Cho dù là sau này, buông chấp niệm trở về thế giới ban đầu, ý niệm trở về cũng ẩn trong trí óc của cô. Từng dùng “Không thể trở về thế giới ban đầu” và “Gạt bỏ” uy hiếp cô, bởi vì anh biết cô sợ nhất chính là hai điều này. Kỳ thật cho dù không thể hoàn thành nhiệm vụ, cuối cùng anh vẫn sẽ đưa cô trở lại thế giới ban đầu, năm 2012 ở địa cầu. Sau đó tìm kiếm đối tượng khác, anh cần một người đến kết thúc nhiệm vụ.

Giống như ngay từ đầu cô muốn trở lại thế giới ban đầu, anh cũng muốn trở lại tương lai.

Cô sẽ không biết, anh đưa tặng cô “Thế giới kia” chính là thế giới ban đầu.

Giống như anh cũng vĩnh viễn không hiểu tình cảm con người.

Đôi khi, bù lại luôn tới quá muộn. May mà, Choi Ae Young vĩnh viễn sẽ không biết. Sẽ không biết ý tưởng của a1-129, cũng sẽ không biết cái gọi là thế giới hư ảo.

Nhưng mà, bất luận là thời không nào, ít nhất giờ phút này cô vẫn còn sống.

*

“I need you, baby i'm not monster~”

Tiếng chuông di động vang lên, Kwon Ji Yong chậm rãi mở mắt. Kwon Ji Yong còn chưa tỉnh hẳn vô thức cầm di động, người gọi là “Vị hôn thê thôi tiểu yêu”.

Choi Ae Young.

Trái tim đột nhiên gia tốc, Kwon Ji Yong nhận điện thoại, cánh môi hơi mở nói: “Có chuyện gì sao?”

“Mấy giờ xuống máy bay?”

Khom người nhặt mũ rơi xuống đất đội lên đầu, Kwon Ji Yong trầm tĩnh lại dịch người: “Sao, em muốn đón anh à?” Để giấc mơ kỳ quái vừa rồi ra sau đầu, nghe điện thoại của người tâm niệm, mỗ long cao hứng.

Một phát trúng tim! Nhưng mỗ thôi đang đứng ở sảnh sân bay mạnh miệng nói: “Anh nghĩ thật đẹp!”

Tuy rằng Kwon Ji Yong đã nói sau khi kết thúc buổi diễn sẽ dành thời gian cùng cô thăm quan New York, nhưng Yang Hyun Suk gọi điện cho Choi Ae Young mời cô làm khách quý tham dự buổi biểu diễn đầu tiên ở Nam Mĩ.

Đi đến sân bay, chuẩn bị cho Kwon Ji Yong một niềm vui vẻ, Choi Ae Young mới phát hiện mình lạc vào mê cung! Fan xếp thành ba tầng trong ba tầng ngoài đón máy bay. Không chui được vào trong, còn muốn phòng ngừa mình bị nhận ra, Choi Ae Young cuối cùng buồn bực ra ngoài. Cô nghĩ tới ở thế giới ban đầu nghe về tuần diễn của big bang. Nếu không phải thời gian sớm, bọn họ có khả năng liền ở trong này gặp gió tuyết mà không thể không tạm dừng biểu diễn.

Nhìn big bang bị vây quanh rời sân bay, Choi Ae Young mím môi cười. Bây giờ, không có gió tuyết, đêm diễn cũng không bị lùi lại, cũng không có bị nguy gặp chuyện ở nửa đường. Như vậy thật tốt không phải sao? Cho dù không đón được cũng không có việc gì.

Đi ra sân bay, Choi Ae Young vô thức chà xát cánh tay. Mặc dù ở Bắc Mĩ cũng không ngắn, cô vẫn không thể thích ứng thời tiết ẩm thấp ở đây. Chú ý tới fan đã giải tán, Choi Ae Young liền xoay người đi về bãi đỗ xe, vừa mở cửa xe, đã xà vào một vòng tay ấm áp.

“Rốt cục tìm được em, quái lực nữ.”

“Gì?” Quái lực nữ?

Choi Ae Young nghi hoặc xoay người, là Kwon Ji Yong. Tức giận nhéo lỗ tai mỗ long, Choi Ae Young híp mắt nguy hiểm nói: “Anh gọi em là gì?” Xưng hô quái lực nữ này Choi Ae Young nghĩ lại không phải Kwon Ji Yong gọi cô là như vậy sao! Nhiều năm như vậy, đã lâu chưa nghe lại xưng hô này, thiếu chút nữa cô đã quên việc ông chú lộ j.

Khác với mọi khi, không phải xin khoan dung, cũng không có kéo tay Choi Ae Young. Kwon Ji Yong ôm chặt lấy Choi Ae Young, tuyệt đối ôm cô trong lòng. Xuống máy bay không lâu, anh liền phát hiện Choi Ae Young có chút chật vật chen chúc trong đoàn fan. Dưới mắt kính tầm mắt anh luôn luôn liền không rời đi khỏi bóng dáng của cô.

Nhẹ nhàng thở ra, Kwon Ji Yong ngẩng mặt thoải mái tươi cười với fan.

Big bang không mất fan, anh cũng không mất Choi Ae Young.

Kwon Ji Yong lại một lần nữa ghé vào tai Choi Ae Young nhẹ giọng nói: “Quái lực nữ.”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.