Quân Minh Tịch xoa xoa eo Lạc Dư cười híp mắt:
- A Dư ngoan lắm, chúng ta xuống dưới thôi, mọi người đang đợi đó.
- Ừm.
Mặt Lạc Dư nhăn thành trái khổ qua, Ân Vũ ngơ ngác, không phải vừa nãy còn to miệng lắm sao, còn muốn đè ngược lại mà,
- Ơ..ha, ha, ta xuống trước.
Nắm đấm vừa giơ lên liền cứng ngắc hạ xuống, Ân Vũ co chân một tay chống eo chạy trước, Lạc Dư, cậu suýt nữa hại chết tôi rồi, huhu.
Giang Diệc Phong nhếch miệng cũng đi theo. Mọi người tiếp tục xuất phát đến thành phố N, theo thông tin thì ở đây có một xưởng sản xuất lương thực, họ cần lấy nó đem trở về.
Vù vù
Họ vừa đặt chân vào thành phố đã cảm nhận được có cái gì đó không đúng, quá yên tĩnh, tiếng động cơ xe của bọn họ không nhỏ nhưng vẫn không có lấy một con tang thi nào bị thu hút đến.
- Cẩn thận một chút, ưu tiên bảo về dị năng giả hệ không gian.
Trong đội họ có hai người mang không gian, họ nhất định phải đảm bảo an toàn cho hai người này.
- Đi.
Mọi người rút súng ra,ai nấy đều cảnh giác quan sát mọi thứ xung quanh.
- Vợ ơiiii...
“...”
“...”
Tiếng vợ ơi này làm không khí căng thẳng đột nhiên biến mất, mọi người nhìn chằm chằm Quân Minh Tịch sắc mặt đen sì, hai người có thể nghiêm túc một chút được không hả.
- A ha ha, mọi người cứ tiếp tục đi, đừng quan tâm đến hắn làm gì.
Lạc Dư gượng gạo nói, cậu hất cánh tay hư hỏng đang sờ sờ mó mó người mình ra nghiến răng nhỏ giọng:
- Quân Minh Tịch, cậu ngoan một chút cho tôi.
- Ư, ta đói.
Lạc Dư nhét vào tay hắn một nắm tinh hạch rồi chạy lên phía trước xem tình hình, Quân Minh Tịch nhìn mấy viên sáng lấp lánh trong tay khó chịu, hắn muôn ăn “thịt” cơ, không phải cái này.
Quân Minh Tịch thở dài bất đắc dĩ đành phải làm ra bộ dáng nghiêm túc chạy lên cầm tay Lạc Dư cùng nhau đi.
- Cẩn thận.
Mọi người dần tiến vào trong tâm thành phố, Giang Diệc Phong nhìn bản đồ,
- Sắp đến nơi rồi, mọi người cố gắng thêm chút nữa.
.....
- Oa, nhiều quá.
- Số này có thể đủ cho chúng ta ăn 10 năm a.
Mọi người bị tràng cảnh trong phân xưởng che mắt, Quân Minh Tịch đột nhiên cảm nhận được nguy hiểm, hắn nhíu mày:
- Lùi lại.
- Quân Minh Tịch, ngươi vậy là có ý gì?
Một người lạnh lùng nói, tên này lúc trước có quan hệ mờ ám với Vu Linh, lúc cô ta biến mất hắn liền nhận định chắc chắn chuyện này có liên quan đến hai người, tìm mọi cách chống đối.
- Lùi lại đi.
Giang Diệc Phong ra lệnh, một vài người tuy bất mãn nhưng cũng không dám làm trái lời đội trưởng, bắt đầu lùi lại đằng sau.
- A.
Mọi người lùi ra khỏi phân xưởng, nữ nhân có dị năng hệ không gian kinh hãi hét lên,
- Đây...
Hàng ngàn, không, số này không ít hơn 1 vạn, tang thi toàn thành phố đều tụ tập ở nơi này.
“Gừ “
Dưới chân đám người Lạc Dư dần bị băng tuyết bao phủ, chân mấy người cũng bị đông cứng.
- Lần này xem ra chúng ta phải chết dưới tay đám tang thi này rồi.
Ân Vũ lẩm bẩm, Giang Diệc Phong vươn tay bắt lấy tay cậu ta hung hăng siết chặt,
- Ta sẽ không để em chết.
Giang Diệc Phong chém đinh chặt sắt nói, Lạc Dư dùng cùi chỏ chọc chọc Quân Minh Tịch,
- Minh Tịch, cậu điều khiển được đám này không.
Quân Minh Tịch lắc đầu,
- Trong này ít nhất có 5 con cấp 4, hai con cấp 5, rất khó.
Lạc Dư mím môi, Quân Minh Tịch cũng chỉ cấp 5, hơn nữa hắn chỉ có một mình, có thể..đánh lại không.
Giang Diệc Phong nhắm mắt hét lớn một tiếng,
- GIẾT.
Tất cả tổng cộng 27 người, ngay cả hai người mang dị năng hệ không gian cũng cầm vũ khí lên, giờ này còn làm bộ yếu ớt cho ai xem chứ, sắp chết đến nơi rồi kia kìa.
- Giếtttt.
Quân Minh Tịch nhếch môi:
- Ta xử lí hai tên cấp 5 kia trước, A Dư, em giữ chân mấy tên cấp 4, đợi ta quay lại.
- Được, cậu...nhất định phải quay lại.
- Ừm.
Hai người tách nhau ra, những hoa văn chằng chịt hiện lên,
- Hai tên các ngươi muốn tinh hạch tang thi vương của ta thì tới đây.
Quân Minh Tịch biết tinh hạch trong đầu mình rất có sức hấp dẫn chí mạng đối với tang thi cấp cao, tinh hạch tang thi trời sinh năng lượng vô cùng tinh thuần, nếu hấp thụ được, ha,...
Hai con tang thi cấp 5 lập tức chạy theo Quân Minh Tịch,
- Tang thi cấp 4 ta hai con, còn ba con còn lại giao cho hai người.
Giang Diệc Phong và Ân Vũ gật đầu chạy đi.
Gào
Ầm
Lạc Dư một mình đối mặt với hai con, một phong hệ, một con lại là biến dị sức mạnh,
Vù vù
Ầm
Lạc Dư bị con tang thi phong hệ đánh bay,
- ...
Trước mặt chỉ có con biến dị sức mạnh, con vừa tấn công cậu lại biến mất không một chút dấu vết.
Lạc Dư hừ lạnh đứng im không nhúc nhích cảm nhận sự di động hơi nước trong không khí,
Vụt
Rốt cuộc cũng thấy ngươi a.
Con tang thi hệ sức mạnh một đường phá nát những chiếc xe hơi xông đến, con tang thi hệ phong kia cũng phối hợp, từ đằng sau tấn công Lạc Dư.
“Oanh”
Lạc Dư hóa thành những bọt nước bay lơ lửng trong không khí, hai con tang thi không hiểu chuyện gì, tên nhân loại đó đâu rồi.
Đột nhiên trong đầu bọn chúng vang lên một âm thanh trong trẻo,
- Bắt được rồi nha.
“THỦY VỰC”
Một tấm chắn dựng lên bao phủ Lạc Dư cùng ha con tang thi vào bên trong,
- Chết.
Lời vừa dứt, hàng trăm mũi tên băng xuất hiện,
Phập phập
Hai con tang thi bị vây kín không còn đường trốn, tinh hạch vỡ nát, hai con cấp 4 cũng bị tiêu diệt.
- Hự.
Thủy vực biến mất, Lạc Dư toàn thân đẫm máu thở dốc, với dị năng cấp 3 của cậu không đủ để thi triển Thủy vực, tinh hạch trong đầu cậu, vỡ rồi, dị năng, cũng không còn nữa.
- Gàoooo
Mùi máu tươi tanh nồng, những con tang thi dần bỏ qua mấy người kia lao tới tấn công Lạc Dư.
“Ực”
Lạc Dư nuốt một viên Phục linh đan nhưng tác dụng cũng không nhiều, thứ này cần có linh lực dẫn dắt trung hòa mới phát huy được hết tác dụng.
- Mèo mướp thúi, xem ra nhiệm vụ lần này thất bại rồi.
Đầu óc cậu trống rỗng đau nhức, muốn vào bạch long lúc này cũng không phải việc đơn giản, muốn là được.
250 trầm mặc một chút rồi nói:
- / Không sao đâu kí chủ, hạn mức thất bại là 3 lần, cậu mới thất bại một lần, không sao hết/
Tầm nhìn trước mắt dần mơ hồ, cậu không nghe thấy những lời 250 nói, thân thể mất khống chế ngã xuống,
Bụp
Quân Minh Tịch cả người toàn máu,
- A Dư, A Dư của ta, ai cho phép các ngươi tổn thương bảo bối của ta chứ, AI CHO CÁC NGƯƠI CÁI GAN ĐÓ.