Vậy nên cũng có thêm người trở về thăm lại “trường xưa.”
Nhìn cái cảnh hoang tàn đổ nát của ngôi trường mà thấy đúng là thay đổi cũng quá chóng mặt đi...
“Ngôi trường đã bị đóng cửa vĩnh viễn do cuộc chiến...”Nasu cung cấp 1 chút thông tin
“Cái này là người còn cảnh mất ah....” Hắn thì thở dài.
“Có ý định gì không Yasuo...” Aoba nhìn ngôi trường hoang tàn không bóng người này hỏi hắn.
“Chiến thôi... cũng chẳng còn gì để mất nữa rồi.”
“Phải...”
2 người trở về phi thuyền thì cũng đã trời chiều.
Aoba thì cũng chính thức gia nhập đại gia đình này...
.............................
“Không có ý định gia nhập với tụi này sao...?”Aoba nhìn hắn...
Yasuo lắc đầu.
“Có 1 số cái, tốt nhất không nên dính vào, với lại, 1 kẻ như tao... có lẽ đánh 1 mình hợp hơn...”
“Vậy sao...nhưng tao thắc mắc...”
“Đừng hỏi nhiều...”
Hắn nằm trên thân phi thuyền mà ngắm nhìn bầu trời đêm...
“Chúng ta liền bắt đầu xuất phát...”
Phi thuyền trượt trên đường băng rồi bay lên...
“Chúng ta nhận được 1 cầu cứu từ 1 phi thuyền dân dụng.”
Chưa bay được bao lâu liền có tín hiệu cầu cứu gửi đến.
“Tai nạn sao?”
“Là do Zogilia bao vây.”
“Cậu không đi sao, Yasuo.” hạm trưởng nhìn hắn
Yasuo lắc đầu.
“Để 2 người họ tự thống nhất với nhau đi...”
“Dio và Aoba...?”
Hắn gật đầu.
“Tôi sẽ không chiến đấu trong cái tổ đội mà không có gắn kết, như vậy chỉ khiến thương vong đến nhiều hơn thôi.”
“Hạm trưởng, Coupling thất bại.” Nasu thông báo lên...
“Có lẽ cần xem thái độ 2 người trong trận này rồi, nhưng tôi hi vọng cậu có thể giúp đỡ họ, Yasuo.”
“Được thôi...”
Yasuo tiến ra cửa phóng robot rồi nhảy xuống.
Lần này thì bên khoang chỉ huy cũng chú ý tới hành động này.
Nhanh chóng họ lại được chứng kiến từ sự hiện diện của Robest.
“Làm sao mà cậu ta có thể???” Lene nhìn 1 màn... siêu nhân biến hình... này cũng phải ngạc nhiên.
Vị hạm trưởng này cũng chỉ lắc đầu.
Hắn để Robest cầm 3z đứng trên phi thuyền... hóng gió trời...mà quan sát cuộc chiến diễn ra.
Có vẻ 2 người này không được hòa hợp cho lắm.
Hắn liền nã 2 phát đạn về hướng 2 người.
“Cậu ta lại làm trò gì đây...” Cô nàng thiếu tá này thì tức giận rồi.
“Có lẽ cậu ta sẽ giúp chúng ta giải quyết cũng nên.” hạm trưởng nhìn hắn biểu hiện mà mong chờ.
“Này 2 tên kia, đánh hẳn hoi chút đi...
Dio, tôi biết người trên phi thuyền dân dụng kia có người thân của cậu, cậu muốn bảo vệ họ thì phối hợp chút đi...
Chúng tôi hiện tại thì nhà cửa cũng chẳng còn nữa, nên cũng hiểu 1 phần cho cậu, nhưng đừng có hành động 1 mình nữa...
Coupling lại với cậu ta đi...hi vọng của cậu đó.”
“Được rồi....” Dio im lặng 1 chút rồi trả lời hắn.
“Couplinh thành công.”
“Xem ra cậu ta biết gắn kết người ghê nha...” Hạm trưởng nhìn Robest trên màn hình.
2 con robot của 2 người biến đổi, tốc độ nhanh hơn, sức tấn công cũng tốt lên không ít.
Bắt đầu cuộc phản công đánh trả.
2 người bắt đầu lao lên tấn công.
Robest cũng bắn đứt dây kéo liên kết giữa phi thuyền địch với chiếc phi thuyền dân dụng kia.
Sẵn luôn thì hạ thêm mấy con đang bỏ chạy kia, nhưng chưa dừng lại ở đó...
Robest nâng khẩu 3z lên đúng tư thế ngắm bắn.
Luồng năng lượng tụ trong nòng súng cũng ngày càng đậm đặc....
Bóp cò......
Tia năng lượng lao đi, to vô cùng, bắn thẳng đến chiếc phi thuyền địch kia, xuyên thủng từ đuôi lên đầu.
“O À N H............”
Chiếc phi thuyền nổ tung để lại sự ngỡ ngàng cho tất cả người chứng kiến
“Mạnh.... mạnh thật...” Aoba cũng phải lắp bắp kinh hãi.
“ 3 người các cậu có thể hộ tống chiếc phi thuyền dân dụng kia về căn cứ Chitose chứ “ Hạm trưởng lên tiếng.
“Có thể.” Yasuo cũng chịu trả lời, Robest cũng chớp mắt lao tới phía chiếc phi thuyền dân dụng này.
“Yasuo, làm tốt lắm...” Đến cả Dio cũng phải chịu mở miệng khen hắn.
“Không có gì...” Robest bay ngay bên trên chiếc phi thuyền kia, hộ tống nó đáp xuống.
Việc đầu tiên mà Dio làm là nhảy luôn xuống khỏi con robot chạy tới cửa phi thuyền.
“Fiona???”
“Dio...”
“Làm gì đây Dio, việc con nên làm, không phải là phung phí thời gian ở đây...”
“Bố...”
Aoba cũng nhảy xuống, chỉ có hắn vẫn trong Robest nhìn mấy người tiện thì truyền hình ảnh về phía phòng chỉ huy...
“Gắt à nha...” Hắn cũng chỉ nhìn mấy người này.
Sau 1 hồi thì hắn cũng để Robest tiến vào căn cứ.
Nhìn Robest vẫn đẹp mắt sáng loáng như ngày nào.
“Đúng là nhiều lúc nhờ đến cậu... cảm ơn nhiều.” Hắn nhớ những lần Robest giúp hắn gặp lại mẹ, Emilya cảm thấy rất vui vẻ, khẽ chạm lên người Robest.
2 mắt 1 đỏ 1 xanh của nó cũng lóe lên rồi lại tắt.
Yasuo cũng chỉ nhìn Robest hài lòng.
Trải qua bao trận chiến, có những lúc hắn coi Robest chỉ như 1 cỗ máy chiến đấu nhưng nó vẫn luôn giúp cho hắn.
Robest liền thu lại vào trong hắn.
Yasuo cũng đi ra ngoài...
“Cô bé kia.... là người thân của Dio sao...”
“Ủa, anh là...”
“Cứ gọi là Yasuo đi.”
“Vâng, Yasuo...”
“Vậy em tới đây tìm cậu ta à..”
“ Vâng, nhưng có vẻ em không vào được...”
“Được rồi...”
Yasuo cũng chịu giúp đưa cô gái này lên phi thuyền.
“Hạm trưởng, nhờ ông chút chuyện...”
...
“Dio, cậu đến phòng chỉ huy ngay, có việc gấp.” Hạm trưởng thông báo, Dio đang trong phòng luyện tập thì cũng vội vã đi ngay.
Đến phòng chỉ huy, cửa mở ra, Dio liền nhìn thấy Fiona.
“Còn đứng đó.” Yasuo liền lôi tên này vào thì cửa cũng đóng lại
Vậy mà mọi người gần như có mặt đông đủ trong này luôn, từ hạm trưởng, hạm phó,...tất cả các bộ phân đều có mặt luôn
Hắn thì khoanh tay đứng tựa lưng vào cửa như kiểu cấm chạy vậy.
“Dio,....”
“Fiona...”
“Ôi đm. Nghe anh em hai người mà cứ như người tình gọi nhau vậy.” hắn nhìn 2 người này thầm kêu.
Nhưng mà... còi báo động lại vang lên.
“Chúng ta nhận được chỉ thị từ cấp trên tiếp viện căn cứ Otaru.”
Hạm trưởng thông báo cho mọi người.
Mọi người chạy lại vị trí, Dio cũng định rời đi thì hắn kéo lại...
“Từ từ đã... rồi, Fiona, nói gì nói đi...nhanh 1 chút nhé.”
“Yasuo... cảm ơn anh... Uhm... Dio, anh không làm gì sai cả, thế nên, dù ai đổ lỗi cho anh thì em luôn sẽ tha thứ cho anh...”
“Fiona...”
“Dạ xong rồi anh.”
“OK, cậu đi được rồi Dio... tôi sẽ đưa cô bé đến nơi an toàn”
Dio nhìn hắn rồi gật đầu liền chạy đi.
Hắn cũng đưa Fiona đến nơi an toàn.
“Xin anh hãy giúp mọi người...” Fiona nắm lấy tay hắn.
Hắn hơi khựng lại, quay lại nhìn cô bé, khẽ lấy tay chào 1 cái.
“Robest...”
Yasuo chạy ra xa 1 chút Robest liền bao bọc lấy hắn rồi xuất hiện...
“Là anh ấy...”
Robest bay lên rồi quay lại căn cứ Chitose, hắn liên lạc với mọi người.
“Dương đông kích tây, mọi người cẩn thận...”
“Ý cậu là, bọn chúng sẽ tiến đánh Chitose...”
Yasuo gật đầu.
“3 con robot mới toanh như này cơ mà, còn thêm 1 cái căn cứ béo bở thì ai không muốn...”
“Mà thôi, đến giờ chơi rồi, trận này mệt mỏi đó nha...”
Yasuo nói xong thì kẻ địch cũng dần xuất hiện.
Số lượng rất đông.
“Này, 2 người kia... chiến thôi.”
Yasuo cười cười gọi 2 tên kia.
“Bradyon, cất cánh”
“Luxon cất cánh.”
Robest cũng tiến lên....
“Xem ra đúng là sẽ khổ chiến đây, báo với Tổng tư lệnh, chiến thuật thay đổi.”
Hạm trưởng ra lệnh.
Binh lính 2 bên cũng chuẩn bị cho cuộc tấn công.