“Chúng ta đi đâu đây...Yasuo.?
“Như đã hứa...”Hắn mỉm cười nhìn cô.
“Lúc nào anh cũng vui cười được nhỉ...”
Yasuo cũng “tiện tay” ôm lấy eo Hina khiến cô đỏ mặt.
2 người thì cũng đang đi trong 1 thành phố nha...
Hắn đẫn cô đến 1 ngôi nhà... rồi bấm chuông.
“Ai đó...?”
“Người thân...”
“Vào đi...”
Hắn đẩy cửa liền kéo Hina vào trong...
Hina còn đang giật mình tính phản kháng luôn chỉ là nhìn thấy người trong nhà thì cô ngưng lại...
“Bố.....bố....”
“Hina.”
2 người ôm lấy nhau, nhưng có vẻ vết thương ở bụng vẫn còn khá nhói nên Hina cũng thả lỏng ra...
Hina nhìn khắp người ông rồi như muốn hỏi thì ông chỉ tay liền về phía hắn.
“Vậy là anh cứu bố em sao...”
Yasuo khẽ gật đầu...
“Nhìn 2 đứa tiến triển nhanh quá nhỉ...”
Hina thì đỏ mặt vội quay đi để 2 người cười cười.
Hắn cũng ở lại với 2 người 1 ngày rồi mới cùng Hina quay lại Cygnus.
“Cậu đồng ý gia nhập Cygnus...?”
“Với điều kiện cũng để cô ấy tham gia...”
“Thông qua.”
Chẳng mấy mà 2 người liền trở thành thành viên chính thức của Cygnus.
“Chúng ta được cử tham gia chiến dịch Alaska.”
“Nhưng còn robot cho 2 người họ...?”
“Cũng sẽ được gửi đến...”
“Lần này sẽ là tiến đánh 1 khẩu pháo khổng lồ Gorgon tại căn cứ Alaska của Zogilia.”
“Pháo sao... nó mạnh cỡ nào.”Aoba hỏi.
“Đủ để cậu san bằng 1 thành phố.”
“Nghe cũng vui quá ha, có lẽ tôi cũng sẽ thử bắn 1 phát...” Mọi người nhìn tên này háo hức đến điên rồi...
“Không lẽ cậu tính chọi lại với nó hả Yasuo...”
“Chưa thử sao biết...”
“Nhưng nguy hiểm lắm đó...”
Hina đứng 1 bên như phản đối hắn...
Mọi người thì cũng nhìn 2 người rồi cười.2 người này cũng hơi khác bọt đi, 1 người thì dễ dãi cũng như rất thấy “chọi đá” còn 1 người thì cẩn thận rõ ràng a...
“Yên tâm, anh bất tử mà, nếu không thì đã chết rồi...”
Hắn bốc phét mà không ngượng gì cả.
Bao lần hụt chết mà không chừa.
Nhưng sau mỗi lần thì hắn đúng là mạnh hơn a, thể chất Xaya có khác.
“Trận đánh lần này vô cùng quan trọng, nó như mấu chốt để quyết định thắng thua.”
Phi thuyền bên phía Liên bang tham gia chiến dịch lần này đông đúc hơn hẳn.
Tàu vận chuyển robot mới cho 2 người Dio và Aoba cũng đã khởi hành, chỉ còn đợi đến điểm tập kết nữa là xong.
Hắn thì để Robest ra ngoài khoang chứa mà ngắm nhìn nó.
Đúng là nó dạo gần đây cũng coi như... có chút ý thức... đôi lúc cảm giác như đang nhìn hắn vậy.
“Con robot của anh có tên chứ.?” Hina tới bên cạnh hắn hỏi.
“Có, tên là Robest.”
“Robest sao.”
“Nó cũng cứu anh rất nhiều đó, cả lần em tông anh bạt mạng nữa...”
Hắn cười nói, Robest 2 mắt cũng lóe sáng lên làm Hina có hoảng hốt giật mình.
Yasuo chỉ cười cười, kéo Hina lại gần, để tay cô chạm lên người nó.
Robest như cúi xuống 1 chút, hạ bàn tay to lớn xuống để 2 người đứng lên rồi lại đứng dậy, đưa tay lên, nâng ngang tầm mắt của nó.
“Robest, nó hiểu sao...” Hắn gật đầu mỉm cười.
“Bên anh toàn những thứ kì quặc...”
“Chẳng phải em cũng vậy à,...”
Hắn cũng ngưng cười lại rồi hỏi.
“Tên Bizon đó là gì với em...”
“Ưm... em thì cũng coi anh ta là anh em thôi...Sao, anh ghen à...” Hina khẽ cười.
Hắn lại lắc đầu.
“Nếu không nhầm thì anh gặp qua hắn rồi....cách đây 70 năm.”
“Ý anh là anh ta là người tấn công anh...”
“Đúng vậy...Có lẽ cuộc chiến này cũng nên đến hồi kết thôi...”
B Ù M....
Phi thuyền rung lắc dữ dội...
“Chú ý... chúng ta chuẩn bị sẵn sàng chiến đấu.”
Hắn lại nhảy vào bên trong Robest.
“Yasuo...em đi cùng anh... dù có đi đâu chăng nữa...”
Hắn nhìn Hina có 1 chút do dự rồi cũng gật đầu.
“Hạm trưởng, mọi người... rất vui khi được gặp mấy người.
Xong trận này, có lẽ mọi người cũng sẽ chẳng gặp được tôi nữa rồi...”
“Sao vậy Yasuo...” Aoba hét lên hỏi hắn...
“END.” Yasuo đáp lại ngắn gọn.Robest cũng phóng ra ngoài.
Nhìn đám robot trước mặt cùng phi thuyền đông thấy ớn...
Nhưng Robest vẫn lao tới, như 1 luồng sáng lao tới đâu, robot phi thuyền đứt đôi đến đó.
“Thằng kia..... đứng lại...”
Hắn cũng tạm ngưng lại... là 2 người Aoba cùng Dio với 2 con robot khác của mình.
“Đánh 1 trận coi như từ biệt đi.” Dio gạ gẫm.
Hắn gật đầu.
“Vậy xem ai hạ được nhiều hơn nha...Bắt đầu...”Aoba nói rồi hô lên, 2 thằng này vậy mà hợp lực tính dìm hắn lại phía sau...
Robest vẫn cứ lướt đi, đụng đâu đập đó, chả ngán bố con thằng nào.
“3 người bọn họ càn quét cả chiến trường rồi.Chúng ta cũng phải có chút gì đó chứ nhỉ...Tấn công...”Hạm trưởng thì cũng hào hứng hô lên.
Robest cứ vậy càn quét trên chiến trường... đến khi gặp lại người xưa...
“Bizon...”
Lần này,... hắn đã quyết định rất cao cả...
Giết thằng này trước khi nó kịp đẻ trứng.
“Yasuo....trả Hina lại cho tao..............”
Không nhìn cũng biết thằng này điên rồi, lúc trước Hina đứng bên cạnh hắn còn dám bắn thì bây giờ Yasuo liền trả đũa cho sòng phẳng...
Rút thanh Katana ra rồi lao tới...
Xoẹt...
“Chấn động”
Tay Robest tụ thêm 1 đòn chấn động quay lại vả nát bấy con robot làm nó nổ tan tành...
Cơ hủy người vong, chết mà không kịp làm gì.
Đối với hắn, được chết nhanh chóng cũng coi là 1 loại ưu đãi giảm giá hot a....
Tuy vậy khẩu pháo lại bắn 1 lần nữa về phía bọn hắn.
Nâng khẩu 3z, để nó ở mức hủy diệt tối đa, ngay thẳng hướng luồng đạn năng lượng đang lao tới kia bóp cò.
Sức mạnh từ nòng súng tuôn ra lao tới đâm thẳng tới luồng năng lượng từ khẩu pháo bắn đi, dần dần như còn đẩy ngược lại về phía khẩu pháo.
Gió gào thét, vụ va chạm giữa 2 luồng sức mạnh quá kinh khủng khiến 2 bên tạm đình chiến mà né tầm ảnh hưởng...
R Ầ M M M M.................
Đến khi bắn chúng mục tiêu thì vụ nổ như 10 quả bom nguyên tử gộp nén lại 1 chỗ bùng nổ, thổi văng tất cả ra xung quanh, cũng san bằng vùng núi ở đó, giống như chưa hề tồn tại vậy....
“Quá.... kinh.... khủng.....” Aoba lắp bắp khi thấy mình vẫn sống để mà chứng kiến cảnh này...
“Tốt nhất mấy người chấm dứt chiến tranh mà thương nghị với nhau đi...”
Câu nói vang lên, lan tỏa vang vọng tứ phía...
“Hina, cũng đến lúc đi rồi, nếu không muốn, em có thể ở lại...”
Hắn nhìn Hina hỏi lại nhưng cô lắc đầu rồi ôm cổ hắn.
“Dù thế nào thì em cũng đi với anh...”
“Được rồi... vậy chúng ta về nhà thôi...”
Luồng ánh sáng bao phủ lấy cả Robest...
“Tạm biệt...”
Rồi biến mất.
Bầu trời trong xanh... như bình minh sau bão..
“Đến nơi rồi...”
“Đẹp thật...”
“Còn rất nhiều cái khác...bây giờ chúng ta về nhà trước.”
“Nhà???”
Yasuo khẽ xoa đầu Hina 1 cái rồi gật đầu.
“Chào mừng chủ nhân trở về...”Tinh linh chúc mừng.
Nhưng hắn lại chửi 1 câu cho bõ tức.
“Tinh linh, sao lúc ta tham gia nhiệm vụ thì những gì liên quan đến nó bị xóa vậy...”
“Để chủ nhân có thể trải nghiệm rõ ràng, với lại...”
“Với lại gì...”
“Biết rồi thì dễ quá....”
“Ặc...”
Hắn dẫn Hina về nhà và cái kết....
Vừa về đến của thì Moka lao ra đánh hắn túi bụi, tí nữa thì sấp mặt.
Phải nói Moka là đánh tay chân a, lực cũng đâu có yếu...
Sau 1 hồi ăn năn hối cải thì anh mới được toàn mạng bước vào nhà...
Tất nhiên là phải trình báo với “chính quyền” rồi, không báo không yên a...
Cũng may có hệ thống để các cô gái dễ hòa hợp hơn nên Hina cũng nhanh chóng gia nhập đại gia đình này...