“Sao anh còn chưa offline nữa!” Người chơi nữ bị trói tức giận nói.
“Thì em cũng offline đi!” Người chơi nam bị trói trả lời.
Phong Liên Trúc nhận ra hai người này, Kiếm Chỉ Trời Cao và Lăng Vân Cửu Tiêu, họ khá nổi tiếng trong game. Thật ra có người từng tám chuyện về cuộc tình yêu hận của cả hai ở U Trúc Cốc, lúc đó Phong Liên Trúc nghe xong cũng quên mất, vậy mà bây giờ lại nhớ ra, thấy hơi tò mò.
Cậu thay skin vàng hoe mạnh nhất của mình, bay tới trước buồng đu quay, trực tiếp điều khiển buồng để hai người rớt xuống, cứ bị cột lại trong trạng thái không trọng lực như vầy cũng rất khó chịu.
Phong Liên Trúc còn mở trói giúp hai người, cậu có thể khống chế cả Núi Đồng Vàng, rồng béo và cậu có chung một quyền hạn.
“Cuối cùng cũng xuống được rồi, cảm ơn cậu.” Kiếm Chỉ Trời Cao lễ phép nói cảm ơn rồi lại ngây người khi nhìn thấy mặt của Phong Liên Trúc, “Cậu đang sử dùng skin Phong Liên Trúc hả?”
“Cảm ơn cậu.” Lăng Vân Cửu Tiêu cùng nhìn Phong Liên Trúc và lộ ra một vẻ mặt hoang mang.
“Có thể xem là vậy,“ Phong Liên Trúc không phủ nhận điều này, cậu chỉ nói ngắn gọn, “Tôi có chút quan hệ với công ty game, nhưng không thể gọi là quản lý được. Tôi chỉ tình cờ dạo chơi trên bản đồ trong game thôi chứ không chơi.”
Cậu cũng không nói dối, nhưng nhiêu đó cũng đủ làm cho người ta bổ não ra nhiều thứ khác rồi.
“Tôi biết hai người, Kiếm Chỉ Trời Cao và Lăng Vân Cửu Tiêu. Hình như hai người từng quen nhau, nhưng đã chia tay khoảng mấy tháng trước.” Phong Liên Trúc nói.
“Há.” Lăng Vân Cửu Tiêu cười lạnh một tiếng, trợn trắng mắt lên với Kiếm Chỉ Trời Cao.
Kiếm Chỉ Trời Cao lại nói rất ngượng ngùng: “Toàn là lỗi của tôi hết. Nhưng mà Tiểu Vân, em đã nói ai dẫn em đi chơi ở công viên trò chơi trong Núi Đồng Vàng và thổ lộ trên đỉnh của vòng đu quay thì em sẽ đồng ý với người đó mà.”
Lăng Vân Cửu Tiêu xém nữa đã gọi triệu hoán thú ra đâm một kiếm thật mạnh vô người Kiếm Chỉ Trời Cao, tức giận bảo: “Anh gọi đây là chơi hả?”
Phong Liên Trúc nhớ rõ có tin đồn nói hai người này yêu nhau qua mạng, tình cảm rất ổn, nhưng hình như gặp mặt nhau xong lại biết mình bị lừa, thế là hai người chia tay nhau luôn. Cậu nghĩ ngay tới mình và rồng béo cũng chẳng tiếp xúc với nhau được mấy ngày ngoài đời, hai người luôn trò chuyện và gọi video với nhau nhờ vào hệ thống. Phong Liên Trúc cũng không biết rồng béo có suy nghĩ gì về phương diện đó không, nhưng cậu thì có.
Sau này tất nhiên cậu muốn sống ở thế giới tinh tế cùng với rồng béo rồi. Ngoài ra cậu còn muốn cố gắng kiếm đồng vàng để xây núi cho anh, trồng cây trúc Linke ở khắp Tinh hệ Xanh Thẳm và làm bạn với nhau cả đời. Nếu có thể chung sống thân thiết như hai người Kiếm Lăng trên mạng thì tốt rồi. Nếu không thể ở bên nhau ngoài đời thì không xong, hỏi rõ nhau trước để sau này tránh chuyện đó xảy ra khi đang ở bên nhau sẽ ổn hơn.
“Tôi cũng nghe chút điều về tin đồn của hai người. Tôi cứ thấy khó chịu tại sao hai người lại chia tay ngay sau khi gặp mặt.” Phong Liên Trúc hỏi.
“Cậu hỏi anh ta đi.” Lăng Vân Cửu Tiêu đá Kiếm Chỉ Trời Cao một cái.
Ơ? Không phải tin đồn nói hai người chia tay nhau vì Lăng Vân Cửu Tiêu chơi nick nhân yêu lừa tình các kiểu hả? Sao bây giờ lại có cảm giác Kiếm Chỉ Trời Cao mới là người làm sai vậy? Phong Liên Trúc thắc mắc.
“Là lỗi của tôi, tôi đã giấu đi giới tính thật của mình.” Kiếm Chỉ Trời Cao xấu hổ nói.
“Chẳng lẽ anh là nữ?” Phong Liên Trúc nhìn dáng vẻ nam kiếm tu đẹp trai dữ dội của Kiếm Chỉ Trời Cao và nói. Nếu là vậy thật thì cũng khó trách Lăng Vân Cửu Tiêu lại tức giận.
“Không phải, tôi là nam.” Kiếm Chỉ Trời Cao nói.
“Vậy tại sao...”
Lăng Vân Cửu Tiêu không chờ nổi nữa và giải thích ngay: “Sau khi anh ta thổ lộ và nói muốn quen tôi, tôi đã nói với anh ta tôi là một thằng con trai đang chơi nick nữ, anh ta đừng thổ lộ sai người. Tôi chơi nick nhân yêu đường đường chính chính như vậy chứ không phải loại người giấu giếm người khác đâu. Kết quả anh ta đã nói gì nhở? Anh ta nói mình cũng là con gái chơi nick nam. Anh ta là nữ nên tôi luôn cưng chiều anh ta như bà xã của mình. Lúc luyện cấp, tôi thà chết cũng không nỡ để anh ta chết. Ai dè vừa thấy mặt nhau, anh ta lại là một thằng con trai cao hơn cả tôi, làm tôi tức muốn chết luôn...”
Nói tới đây, Lăng Vân Cửu Tiêu lại giận lên và đá Kiếm Chỉ Trời Cao, mỗi chân một cú. Dù sao cũng là nick trong game, hắn hoàn toàn không nể tình chút nào.
Kiếm Chỉ Trời Cao cũng không né, ôm đầu để Lăng Vân Cửu Tiêu muốn đánh gì thì đánh, hắn nói rất đáng thương: “Không phải tại anh sợ em sẽ từ chối nên chỉ muốn bồi dưỡng tình cảm một lúc rồi mới nói thật với em à?”
“Bớt xạo ke!” Lăng Vân Cửu Tiêu nói, “Anh là nam thì tôi bồi dưỡng anh theo kiểu đàn ông; anh là nữ thì tôi cưng chiều anh như bà xã mình. Kết quả anh lừa tôi sang mối tình khác tính xong rồi cuối cùng lại nói mình là con trai. Sao hồi trước tôi lại không đánh chết anh chứ!?”
Đấm đá bằng tay chân thôi hình như vẫn chưa đủ hả giận, Lăng Vân Cửu Tiêu gọi triệu hoán thú gấu gầm ra và nói: “Đập hắn cho ta!”
Gấu gầm là một triệu hoán thú cấp 50, cấp bậc không cao mà cũng chỉ có một chiêu duy nhất -- đó là núi đè, đặt mông ngồi lên cơ thể người ta rồi giành được thắng lợi nhờ cân nặng.
Lăng Vân Cửu Tiêu... biết chọn triệu hoán thú ghê.
Phong Liên Trúc lặng lẽ gật đầu sau khi nghe xong câu chuyện của hai người và viết vào văn bản trong lòng mình: Điều quan trọng nhất khi ở bên nhau là phải thẳng thắn, không thể nói ra những lời bịa đặt không cần thiết và làm tổn thương tới tình cảm của cả hai.
Cậu nghĩ lại quá trình mình và rồng béo ở bên nhau. Cậu xác định mình luôn thẳng thắn, rồng béo cũng vậy, hai người không hề giấu nhau điều gì. Phong Liên Trúc nắm lấy đồng vàng có khắc hình rồng nhỏ trong lòng bàn tay và cười nhẹ.
“Anh bị đánh ra nông nỗi này mà còn kêu tôi offline đi hả? Offline rồi tôi đi đánh anh ở ngoài đời!” Bản thân Lăng Vân Cửu Tiêu cũng không log out, hắn liều mạng với Kiếm Chỉ Trời Cao luôn.
Phong Liên Trúc không hứng thú quan tâm tới mối quan hệ của cả hai, hỏi xong rồi thì họ chẳng còn tác dụng gì nữa. Cậu giơ tay áo lên, đẩy hai người ra khỏi công viên trò chơi, ném họ trước cổng truyền tống rồi để lại một câu: “Ngày hai người làm lành với nhau, Phong Liên Trúc sẽ mời cả hai tới công viên trò chơi.”
Hai người đang ẩu đả từ một phía nhìn nhau, ánh mắt của Lăng Vân Cửu Tiêu lộ ra nỗi khát vọng. Nhìn tài khoản lấp lánh đủ màu trong game của hắn là biết, hắn thích kiểu bản đồ vừa mới lạ vừa xinh đẹp như công viên trò chơi này. Lúc trước hắn liều mạng luyện cấp để trở thành kẻ mạnh nhất cũng để đi khắp tất cả bản đồ của game thôi.
Kiếm Chỉ Trời Cao nhìn thấy tia hi vọng, đầu cụng lên người gấu gầm rồi đi tới trước mặt Lăng Vân Cửu Tiêu nói: “Tiểu Vân...”
“Bấm nút! Thà ông tìm tình mới cũng không làm lành với anh đâu!” Nói xong, Lăng Vân Cửu Tiêu nhảy vào cổng truyền tống, Kiếm Chỉ Trời Cao cũng nhảy theo sau.
Phong Liên Trúc nghĩ về nỗi thăng trầm giữa hai người họ rồi chợt nhận ra mình có thể điều tra chút chuyện trong lúc đợi rồng béo.
Vì <Ngao Du Thái Hư> là một trò chơi cổ phong, nhân vật đẹp đẽ, lại có giả thiết Nguyệt Lão và vài kiểu chơi rất lãng mạn nên cũng có rất nhiều cuộc câu chuyện tình yêu. Đa số mấy người này toàn yêu nhau qua mạng thôi, cậu có thể đi tìm họ. Dù tình cảm còn tốt hay đã đổ vỡ cũng được, cậu chỉ muốn lấy kinh nghiệm và đề phòng trước khi tình huống tan vỡ xảy ra thôi.
Đây cũng là một biện pháp không tồi, Phong Liên Trúc lấy tay trái gõ nhẹ lên lòng bàn tay phải để gọi quản lý game.
Trước đây sau khi đưa kỹ thuật của chiến hạm cho công ty game, họ từng để lại phương thức liên hệ để sau này còn liên lạc với nhau, dù sao hiện giờ hai bên cũng đang hợp tác mà.
Máy truyền tin nằm trong công viên trò chơi đồng vàng, Phong Liên Trúc nhấn xuống nút gọi và chờ người tới.
Trong phút chốc, một chàng trai đeo kính tướng mạo thông thường đã đăng nhập vào game: “Đại, đại thần, ngài muốn căn dặn điều gì ạ?”
Phong Liên Trúc nhìn người này từ trên xuống dưới, biết hắn là tổ trưởng tổ hạng mục game tinh chiến cũng như <Ngao Du Thái Hư>, quyền hạn của hắn cũng rất lớn, cậu nói ngay: “Tôi muốn có danh sách tất cả những mối tình từ lúc game lên sàn tới nay, bao gồm cả kết hôn và đã ly hôn.”
“Hả?” Chàng trai đeo kính ngây người.
Phong Liên Trúc liếc hắn một cái và nói: “Đừng hỏi tại sao, chỉ vì nó có ích thôi. Tôi sẽ trao đổi với anh bằng một mô hình biểu đồ của một tinh cầu với nền khoa học kỹ thuật phát triển cao.”
Tinh cầu này đương nhiên là Sao Lameil mà Phong Liên Trúc khá quen thuộc.
“Chốt! Tôi cho ngài cả hệ thống Nguyệt Lão luôn cũng được!” Chàng trai đeo kính chẳng hỏi tại sao mà lập tức đớp ngay.
“Không cần đưa cả hệ thống Nguyệt Lão phiền phức như vậy đâu, tôi chỉ cần danh sách và định vị trong game là được.” Phong Liên Trúc nói.
Hai bên có được thứ mình muốn, chàng trai đeo kính không thể nhịn nổi mà mở ngay mô hình biểu đồ 3D của Sao Lameil ra. Hắn chỉ vào hai ông mặt trời xung quanh và nói: “Tinh cầu này có tới hai mặt trời hả?”
“Ừ,“ Phong Liên Trúc nói, “Nó được gọi là tinh cầu không đêm. Còn có cả tinh cầu ba mặt trăng nữa. Thế giới tinh tế thứ gì cũng có hết.”
“Vậy tốt quá rồi!” Chàng trai đeo kính nói một cách kích động, “Bản đồ tinh chiến mà mình từng thiết kế còn non tay quá, tinh cầu nào cũng được làm dựa theo địa cầu. Như vậy thì qua loa lắm, mình có thể sửa nó thành thế này rồi! Đêm nay mình phải tăng ca để làm lại ngay!”
Hắn vừa lẩm bẩm vừa rời khỏi game, Phong Liên Trúc thì lại nhìn ba ba trên danh nghĩ của mình bằng một ánh mắt đầy yêu thương.
Theo cậu biết, chàng trai đeo kính này đã bắt đầu đội tóc giả, đầu trọc như vậy rồi mà còn phải giả trang nữa, vất vả cho hắn và các mẹ quá.
Nhưng Phong Liên Trúc không có lòng dạ nào đi quan tâm tới chuyện tăng ca, rụng tóc và gút mắt trong vấn đề tiền lương tăng ca của nhóm cha mẹ, cậu cần phải học thêm nhiều cảm xúc nữa.
Cậu lướt dọc qua danh sách và nhìn thấy một cái tên quen thuộc -- Bàn Long - Tiểu Nhiếp.
Phong Liên Trúc nhướng mày, cậu nhớ lại bây giờ mình cũng chỉ tương đương với Boss cấp 90 thôi, nhưng nếu tính thêm cả mũi tên vảy đen thì sao?
Đó là sức mạnh ∞+1 mà rồng béo đã cộng hưởng với mình, bang chủ bang Bàn Long sẽ không phải là đối thủ của cậu đâu nhỉ?
Còn người này... hình như Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm cũng từng có một mối tình không đẹp nhỉ. Ủa lộn, ba mối tình mới đúng, hình như anh chàng này cũng có chút kinh nghiệm đây mà.
“Hệ thống, tôi có thể tạm thời không cho người chơi offline không?” Phong Liên Trúc hỏi.
[Một phút trừ 100 điểm.]
100 điểm, ít thế! Hình như hệ thống cũng thiên vị cậu lắm, Phong Liên Trúc vừa lòng gật đầu nói: “Vậy tôi mời vài người chơi tới U Trúc Cốc nhé.”
Ba tháng sau.
Như Diều Gặp Gió Chín Vạn Dặm: Đệt! Sao còn chưa dứt nữa! Quản lý game ra đây coi, ông nói xem có phải công ty game vừa thiết kế ra một cách trừng phạt mới cho mấy thằng bạc tình và cho con Boss là Phong Liên Trúc không vậy, sao cứ bắt người ta hoài thế!
Đồ Khâm Nguyên Hóa: Trừng phạt cho mấy thằng bạc tình... Bằng Thần ơi, anh nói cái chuyện bị bắt hoài vậy mà không thấy xấu hổ hả? Tôi chỉ nghe thôi mà cũng muốn xấu hổ với người ta giùm anh luôn đó.
Tôi Không Phải Bàn Long: Nói về bang chủ của tụi tôi đi... à quên, thế giới này đã không còn bang phái Bàn Long. Phong Liên Trúc áo vàng kia còn đáng sợ hơn cả Phong húi cua nữa cơ! Phong húi cua nhiều nhát cũng chỉ đánh người thôi, Phong Liên Trúc áo vàng thì tra tấn từ cơ thể cho tới tâm hồn luôn. Sau khi trờ về từ công viên trò chơi ở Núi Đồng Vàng, Bàn Long - Tiểu Nhiếp chỉ biết nói một câu “Tôi sai rồi, lúc đầu tôi không nên bắt cá hai tay. Nếu tôi không bắt cá hai tay, tôi đã không ngược đãi Phong Liên Trúc. Nếu tôi không...“.
Thiên Nữ Phóng Yên Hoa: Được rồi được rồi, ba tháng trước bang chủ nhà mấy người đã đăng trên loa thu phí suốt nguyên ngày rồi. Cả tôi cũng thuộc lòng tới nơi, mấy người không cần lặp lại nữa đâu!
Tình Yêu Là Cái Chi: Bách Điểu Triều Phượng, thấy tra nam bị đại sứ chính nghĩa ngược tơi tả như vậy, bà sảng khoái chưa?
Bách Điểu Triều Phượng: Để ý mới thấy sảng khoái, không thèm để ý thì chỉ cảm thấy hắn spam như vậy hơi phiền thôi. Với lại tôi cung cảm thấy Phong Liên Trúc áo vàng không phải là Boss trừng phạt mấy thằng bạc tình đâu, cậu ấy là thần bảo hộ tình yêu mới đúng.
Bố Hiểu Rồi: Nói vậy cũng được hả man?
Đồ Khâm Nguyên Hóa: Hỡi tất cả người chơi, 8 giờ tối nay tới tham gia lễ kết hôn của tôi và Bách Điểu Triều Phượng nhé, địa điểm là công viên trò chơi ở Núi Đồng Vàng, người chứng hôn là Phong Liên Trúc áo vàng [đỏ mặt ngượng ngùng]
Kiếm Chỉ Trời Cao: Vụ gì thế này? Nguyệt Lão đâu?
Lăng Vân Cửu Tiêu: Anh coi người ta xong nhìn lại bản thân mình giùm cái. Haiz, sao tôi còn chưa tìm được người đưa tôi tới công viên trò chơi để cầu hôn vậy mọi người ơi.
Tác giả có lời muốn nói:
Phong Liên Trúc: Đã học xong, có thể về tinh tế dạy rồng béo rồi.