Phong Liên Trúc hơi luống cuống, cậu không biết nên an ủi rồng béo như thế nào nữa.
Cậu cũng không nghĩ mình bị ăn hiếp gì cả, đúng là mấy kẻ đó có ý xấu thật, nhưng mấy ý xấu đó đâu hề tạo nên bất cứ tổn thương thật nào, cả đám còn bị cậu đánh ngược lại nữa mà, đánh thấy thương luôn cơ. Phong Liên Trúc không hề cảm thấy đây là một trường hợp cậu bị ăn hiếp đâu.
Nhưng Pang Kirates lại không nghĩ vậy. Trong mắt con rồng non này, không thể mỹ hóa ý xấu được, bản thân nó đã là một hình thức bắt nạt rồi.
Phong Liên Trúc chưa từng làm tổn thương tới bất cứ kẻ nào mà lại bị người khác đối xử tệ bạc, rồng béo cũng chẳng vui vẻ gì mấy.
“Được rồi, đừng đánh nữa nhé.” Phong Liên Trúc vỗ lên lưng Phong húi cua, rõ ràng là cùng một dáng người nhưng tại sao lưng của Phong húi cua lại rắn chắc hơn mình vậy ta?
Dường như Phong húi cua cảm nhận được hành động chui đầu này không ổn lắm, anh ngẩng đầu lên sau khi được dỗ dành các kiểu, ánh mắt sắc bén trừng mấy người ở đây một cách dữ dằn.
Ngoài Cá Heo 66, mặt của bà còn đứng đây đều nứt ra hết rồi đó chứ!
Đặc biệt là Chó 16, hắn nhìn người này rồi lại nhìn người kia, định há mồm gọi Kirates đại nhân, cơ mà người nào mới đúng đây!
Thật ra Chó 16 có thể phân rõ sự khác biệt của hai người, hắn xác định chàng trai tóc dài mặc đồ vàng là người mà mình luôn ngưỡng mộ, nhưng thân là người phản tổ họ chó, khứu giác của hắn lại nói với hắn rằng Kirates đại nhân ngồi xổm trước khoang chữa bệnh đêm đó lại là tên tóc ngắn.
Lúc ấy nhóc rồng vàng trốn trong tay áo của Phong Liên Trúc, hơi thở của anh quá mạnh mẽ nên chặn mất mùi hương cỏ cây tươi mát nhưng lại nhạt nhòa như trúc trên người Phong Liên Trúc.
Không để ý tới Laurie đầu heo và Thằn Lằn, Phong Liên Trúc cười nói với Chó 16: “Vị này là Pang Kirates, anh rồng đã cứu mấy anh khỏi bọn thú dữ đó.”
“Vậy ngài là......” Tầm mắt của Chó 16 không thể nào rời khỏi Phong Liên Trúc, trực giáp nói hắn biết đây mới là người mà hắn tôn kính nhất.
“Tôi là Phong Liên Trúc,“ Phong Liên Trúc nhìn lướt qua mọi người ở đây và tuyên bố, “Người thay mặt cho Pang Kirates ở thế giới tinh tế.”
Cậu vận chuyển chân nguyên và thi triển kỹ năng “Phật quang chiếu quanh“.
Đây là tuyệt chiêu của Đại Bàng Cánh Vàng, theo như truyền thuyết và thần thoại đã được cải biên, giả thiết là đại bàng có phật tính. Đây là một kỹ năng thuộc loại khống chế tinh thần, thi triển chiêu này sẽ khiến người chơi cảm thấy kính sợ trong lòng và không thể nảy ra ý tưởng công kích. Con đại bàng ở Bắc Hải kia từng xài chiêu này với Pang Kirates, nhưng hình như cũng chẳng có tác dụng gì hết, cuối cùng thì lông của nó vẫn chói mắt hơn nhiều.
Phong Liên Trúc sử dụng chiêu Phật quang chiếu quanh ở đây để khiến bản thân mình trở nên đầy sức thuyết phục hơn, đánh tan lòng thù địch của đám người Thằn Lằn, làm cho Chó 16 không cần phải khiếp sợ đến vậy và sẽ tiếp nhận lớp ngụy trang trước đây của cậu một cách tự nhiên.
Phong húi cua rõ ràng cao hơn nửa cái đầu đứng sau lưng Phong Liên Trúc, duỗi tay đè xuống bả vai của cậu rồi kiên quyết nói: “Lời của Phong Liên Trúc là ý của Kirates.”
Nói tốt lắm nha! Phong Liên Trúc mừng thầm trong lòng, rồng béo vẫn ra dáng trước mặt người khác lắm cơ, nói không chừng hợp để đóng giả thành người giám hộ của cậu đó. Nhưng nếu skin giống nhau thì vì sao rồng béo lại cao hơn cậu nửa cái đầu nhỉ?
Phong Liên Trúc hơi cúi đầu xuống và xém nữa đã tức muốn xông não luôn. Không biết con rồng béo ngốc này kéo một miếng vật liệu xây dựng bằng kim loại tới đây từ lúc nào nữa. Anh đạp lên miếng đó rồi gắng gượng tạo nên một hiệu ứng cao hơn Phong Liên Trúc nửa cái đầu.
Bộ không oai phong được ba phút luôn đó hả? Chỉ cần ba phút là được rồi mà!
“Mày không phải là Kirates hả?” Thằn Lằn vừa khốn khổ vừa giãy giụa để bò dậy, nhìn khuôn mặt đầy phật tính của Phong Liên Trúc rồi nhớ lại mọi chuyện đã xảy ra.
Dù đang ở trên sân thi đấu hay là Sao Nguyên Thủy, Kirates...... à không, Phong Liên Trúc vẫn luôn ôn hòa, trông cũng mềm mại và sạch sẽ. Mà con rồng mà hắn nhìn thấy tối qua lại hùng mạnh, bá đạo và coi thường mọi thứ.
Mình hận sai người rồi sao? Thằn Lằn thầm nghĩ trong hoảng hốt, nhưng vừa nghĩ là hắn nhớ ra ngay, lần đầu tiên gặp được Phong Liên Trúc, người này còn chưa đặt tên cho mình là Kirates nữa, nhưng khi đó Tên Hè đã không thích Phong Liên Trúc rồi.
Quá sạch sẽ, sạch đến nỗi khiến hắn nhớ đến rừng trúc bên cạnh viện mồ côi lúc mình còn nhỏ, nếu đi vào rừng trúc đó và hít một hơi thật sâu vào, hắn sẽ cảm thấy mát mẻ và hòa lòng mình vào thiên nhiên.
Trong nháy mắt khi thấy được Phong Liên Trúc, Tên Hề sẽ nhớ tới chuyện này, sắc mặt không khỏi trở nên vặn vẹo, không nhịn được mà muốn trét con dấu đặc biệt lên người cậu, không nhịn được mà muốn nhìn thấy bộ dáng đầm đìa máu tươi của cậu, không nhịn được mà...... hi vọng cậu có thể đánh thắng kẻ địch, vậy thì hắn sẽ có thể ảo tưởng rằng thật ra năm đó mình cũng đánh thắng tên kia, những trang quá khứ đau khổ đó sẽ bị làn gió trong rừng trúc thổi đi mất.
Nếu khi đó Phong Liên Trúc không lấy cái tên Kirates thì tốt rồi. Tên Hề chán nản nghĩ thầm.
Mặc dù rồng béo có đánh người nhưng anh vẫn xuống tay nhẹ bâng, Laurie và Thằn Lằn vẫn có thể cứu khỏi. Phong Liên Trúc vốn có chút năng lực trị liệu nên cũng cầm máu và trị liệu vết thương cho bọn họ, nhưng cậu lại không cứu người của võ đài dưới mặt đất, dù sao cũng chả chết được, cứ để bọn họ từ từ khôi phục đi.
Cậu nói với Laurie đang bày ra vẻ mặt chợt bừng tỉnh: “Anh nhanh chóng dẫn người của võ đài dưới mặt đất tới Liên Minh đi, nói không chừng võ đài của bọn họ đã bị hủy hoại rồi đấy, lỡ bọn họ có phòng bị trước thì không tốt đâu.”
Nói tới đây, Phong Liên Trúc không khỏi quay đầu nhìn về phía rồng béo, cậu muốn biết cuối cùng anh đã làm gì, ngay cả thiết bị lên mạng tinh tế cũng đập nát nữa chứ!
Trước mặt người ngoài, Pang Kirates với một chiều cao tăng đột biến khi đứng trên miếng vật liệu xây dựng vẫn tỏ vẻ rất trầm ổn, anh trầm giọng nói: “Ta gỡ vòng tay lượng tử của mấy tên tuyển thủ xuống rồi đeo lên tay bọn khán giả, sau đó chôn cả đám dưới võ đài.”
Phong Liên Trúc: “......”
Laurie và Tên Hề hoàn toàn ngây dại, Laurie ôm đầu rên lên một tiếng đầu đau khổ: “Ngài muốn khai chiến với Liên Minh hả!”
“Vậy cứ tới đánh đi!” Rồng béo cũng chẳng sợ ai đâu.
Phong Liên Trúc vuốt mặt rồi nói với Laurie: “Tôi sẽ kêu nhân viên kỹ thuật đàn em của Linde gửi một bản video trong thiết bị lên mạng tinh tế cho anh, chắc có thể nhìn ra ai bị chôn xuống dưới đó. Anh nhanh chóng liên hệ với quân đế quốc đang lén hoạt động ở Liên Minh, không thể chậm trễ dù chỉ một phút đâu đấy!”
May thay Linde luôn theo dõi thiết bị lên mạng tinh tế của cậu để trộm lại đồng vàng, bọn họ vẫn chưa gỡ phần mềm ghi chép này, nếu không đúng là không có cách nào để tìm kiểm tra xem ai đã bị thương trong chiếc thiết bị đã bị đập nát kia đâu.
Laurie biết tính nghiêm trọng của chuyện này, cũng nhờ vào sự khống chế của khóa khống yêu, hắn lập tức hành động theo lời căn dặn của Phong Liên Trúc. Không bao lâu sau, hắn dẫn 1000 quân đế quốc và bọn người võ đài dưới mặt đất bị bắt giữ rời khỏi Sao Nguyên Thủy.
Tên Hề nhìn chằm chằm vào Pang Kirates, mặc dù không biết tại sao mặt anh lại giống y như Phong Liên Trúc, nhưng sự khác biệt của hai người nhìn vào là biết ngay.
“Mày có thể tháo vòng tay lượng tử của tuyển thủ xuống hả? Bằng cách nào thế?” Lúc hỏi, Tên Hề không nhịn được mà xoa xoa cổ tay mình.
Rồng beo không muốn nói chuyện với Tên Hề. Thật ra anh muốn đấm tên này thêm mấy cú nữa, nhưng Phong Liên Trúc lại không cho nên anh đành nhịn xuống thôi.
Phong Liên Trúc cũng không biết sao rồng béo lại làm được chuyện đó, nhưng kỳ tích như thế xảy ra trên người rồng béo cũng chẳng khoa trương gì cho lắm.
“Anh cảm thấy có chuyện gì mà thực lực tuyệt đối làm không được không?” Phong Liên Trúc nói với Tên Hề, “Anh Xấu này, tôi biết anh đã chịu đựng rất nhiều chuyện khổ sở và cũng căm thù hết tất cả mọi thứ, nhưng đây đâu phải lỗi của Pang Kirates, còn người làm sai đã được dạy dỗ rồi mà.”
“Là lỗi của Kirates!” Vành mắt của Tên Hề đỏ bừng lên, hắn cố chấp gào thét.
Chó 16 tát một cái lên mặt Tên Hề, hắn xài móng vuốt nên bốn vết máu lập tức xuất hiện trên mặt Tên Hề.
“Tao là người phản tổ đây, nhưng tao chưa từng căm thù Kirates nhé!” Chó 16 quát lên với Tên Hề, “Mày đang hận Kirates đấy à? Mày còn chẳng có can đảm căm thù mấy người hại mày nữa mà, mày chỉ có thể hận một sự vật kì ảo thôi, cái tên nhát gan này gâu!”
Chó 16 tức giận đến nỗi âm cuối cũng vang lên “gâu“.
Cá Heo 66 kéo đuôi Chó 16 xuống, ngoài Kirates đại nhân hùng mạnh quá cỡ nên hắn không thể nghe được tiếng lòng của đối phương, còn lại hắn đều có thể biết được.
Cá Heo 66 mặt mày xấu xí nói với Tên Hề: “Nếu anh đã thấy biết ơn trong lòng thì tại sao lại không nói ra chứ?”
Những lời này của hắn hoàn toàn đánh vỡ phòng tuyến trong lòng Tên Hề.
“Vì tao là người nhát gan mà tụi bây nói, không dám hận mà cũng không dám thừa nhận mình đã hận sai người, tâm lý vặn vẹo, ngay cả lời cảm ơn cơ bản nhất cũng không nói ra được, tao là người như thế đó!” Hắn nói một cách hung dữ.
“Gâu!” Thật sự Chó 16 không nhịn được mà xông tới đánh lộn với Tên Hề.
Đây là trận đấu nguyên thủy nhất, thứ dùng để đánh nhau bao gồm hàm răng, móng vuốt và chiếc đuôi. Trên lý thuyết, đúng ra Tên Hề với kinh nghiệm chiến đấu phong phú phải mạnh hơn Chó 16, nhưng hắn lại không thể thắng nổi Chó 16.
Rồng béo cũng muốn nhào vô đánh chung nhưng bị Phong Liên Trúc giữ chặt lại một phen: “Anh đừng có chạy hùa vào.”
“Hình như Chó 16 cũng tiến hóa rồi ạ.” Cá Heo 66 nhìn một lát rồi nói, “Sức mạnh cũng tăng vọt lên luôn.”
“Tốt lắm, tôi còn lo anh ta sẽ không thể phục chúng nữa.”
Phong Liên Trúc nói với hai người đang đánh nhau: “Anh Xấu này, anh vừa là người bị hại vừa là thủ phạm, nếu mấy anh muốn ở lại Sao Nguyên Thủy thì phải chấp nhận sự quản lý của Chó 16, pháp luật và trật tự ở căn cứ của người phản tổ cũng như hình phạt dành cho mình. Nếu mấy anh không muốn chấp nhận, tôi sẽ để Laurie tới đón mấy anh về lại Liên Minh và bị thẩm tra với võ đài dưới mặt đất. Tôi tin rằng chế độ pháp luật khá hoàn thiện của Liên Minh có thể đưa ra cho mấy anh một lời phán quyết công bằng nhé.
“Tao phải ở lại đây!” Tên Hề quát lên trong lúc đánh nhau.
“Ở lại đây mà mày còn đánh nhau cho được nữa chứ!” Chó 16 lại ỷ mình đã tiến hóa mà cho Tên Hề thêm một quyền. Tên Hề cũng mất đi ý chí đánh nhau và hoàn toàn khuất phục trước tên này.
“Chó 16.” Phong Liên Trúc gọi hắn.
Chó 16 buông Tên Hề ra rồi tung tăng chạy tới, chiếc đuôi lắc qua lắc lại.
“Người phản tổ của võ đài dưới mặt đất không dễ xử lý đâu, tôi giao hết cho anh đó.” Phong Liên Trúc nói.
“Không thành vấn đề! Ngài bằng lòng giao nhiệm vụ cho tôi đã là sự vinh hạnh của tôi rồi ạ.” Chó 16 nói, “Chỉ là......”
“Chỉ là gì cơ?” Phong Liên Trúc hỏi.
“Phong đại nhân, tôi không muốn bị gọi là Chó 16 nữa. Tôi tôi tôi tôi có thể đổi tên khác theo họ của ngài không ạ?” Chó 16 thấp giọng nói.
“Cái này cũng có phải dòng họ hiếm gì đâu,“ Phong Liên Trúc cười cười, “Thích thì cứ dùng nhé.”
“Vậy sau này tôi gọi là Phong Lang được không ạ?” Chó 16 kích động nói.
“Được chứ.”
Phong Lang mặt mày hớn hở, còn nhe răng ta đây xỉ vả với Cá Heo 66 nữa. Cá Heo 66 tức đến nỗi vỗ một phát lên ót hắn: “Lang cái gì mà Lang, Phong Cẩu mới đúng á!”
Hai người lại nhào vào đánh nhau.
Cuối cùng rồi mọi chuyện được giải quyết, rồng béo cũng đã hết giận, Phong Liên Trúc căn dặn mọi người tạm thời giữ bí mật rồi giơ tay ra với rồng béo: “Mình đi về với nhau nhé?”
Phong húi cua nhìn chằm chằm mười ngón tay thon dài khớp xương rõ rệt đó rồi từ từ để tay mình lên.
Phong Liên Trúc dắt rồng béo lên chiến giáp ngồi, cuối cùng chỉ còn lại hai người họ, cậu mới thấp giọng nói: “Cảm ơn anh.”
“Em và ta dùng chung một hệ thống mà, ai đánh em cũng là đánh ta thôi, làm vậy là khiêu chiến oai nghiêm của Kirates rồi!” Phong húi cua hừ lạnh nói như thể mình sẽ không khách khí với bất kỳ ai đâu.
“Cảm giác có người ra mặt và bảo vệ mình tuyệt quá đi.” Phong Liên Trúc cười nói, “Chỉ là mình hơi tốn nhiều điểm rồi đó, lần sau phải bình tĩnh chút mới được.”
“Hệ thống có thưởng điểm cho ta mà,“ nhắc tới đến, Phong húi cua lại không thể khống chế được vẻ mặt mà nói với giọng vui rạo rực, “Nó nói ta kiềm chế được ý định giết người và không tiễn ai đi chết nè, giải quyết tranh chấp với võ đài dưới mặt đất bằng một phương pháp khá cơ trí nè, khiến bọn họ tự nhận lấy hậu quả xấu nè, thế là nó thưởng cho ta mười nghìn điểm luôn đó.”
Phong Liên Trúc: “......”
Hệ thống tới đây tụi mình ăn bánh uống trà cái đã, cậu có thấy mình đưa ra yêu cầu hơi thấp đối với rồng béo rồi không vậy?
Tác giả có lời muốn nói:
Rồng béo: Một chủng tộc hùng mạnh như Kirates thế này chưa bao giờ phải lo lắng về chuyện tiền bạc đâu nhé!
Phong Liên Trúc: Hệ thống, tụi mình trò chuyện tâm tình đê ông ơi!