Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 232: Chương 232: 3 bước cuồng bạo , chạy nhanh!




Triệu Vô Cực thấy đối phương trạng thái, hắn cũng không lưu thủ nữa, lập tức giải phóng toàn bộ sát khí của mình, ánh mắt âm lãnh nhìn về phía Hoàng Tật Phong.

Hoàng Tật Phong đang điên cuồng cười to lập tức ngậm miệng lại, hắn cảm giác được xung quanh thân mình bầu không khí đặc sệt như là vũng bùn, bản thân hắn thì đã bị Triệu Vô Cực khóa chặt.

Hắn nhìn vào đôi mắt Triệu Vô Cực như là thấy được một cái bước ra từ cửu u địa ngục ác quỷ đang chăm chú nhìn hắn, lúc nào cũng có thể xông tới nuốt chửng hắn vậy.

Hắn vẻ điên cuồng cũng có chút rút đi, thì thào nói:

“ không thể nào không thể nào, ngươi sao có thể có được sát khí giống như thực chất như vậy. Ngươi mới bao nhiêu tuổi a, sao có thể giết nhiều người như vậy? Chẳng lẽ ta phải thua sao”?

hắn giống như là bị Triệu Vô Cực sát khí chấn nhiếp, lập tức tự mình thều thào nói lung tung, có chút vò đầu bứt tai, thần trí không rõ.

Triệu Vô Cực đứng đấy nhíu mày nhìn hắn, trước đây hắn gặp qua người huyết tế, cũng không đến mức như Hoàng Tật Phong như vậy a.

Tên này thần trí không rõ ánh mắt đỏ chót như là yêu thú, so với người huyết tế trước đây hắn từng giao thủ qua bị ảnh hưởng mạnh mẽ hơn nhiều.

Triệu Vô Cực suy nghĩ nhanh chóng di chuyển, có thể có mấy cái khả năng.

Thứ nhất chính là kiếm của hắn cực phẩm phàm kiếm, bởi vậy huyết tế hậu quả đáng sợ hơn nhiều, hắn lập tức lí trí trì trệ, đầu óc kém linh quang.

Thứ hai có thể là huyết tế bí pháp của hắn so với người trước càng mạnh, bởi vậy phản phệ cũng càng mạnh a.

Triệu Vô Cực gật đầu, chỉ có thể là một trong hai điều này, hoặc là cả hai cùng lên.

Hắn đang suy nghĩ, lúc này Hoàng Tật Phong bỗng nhiên ha ha cười to:

“ ha ha ha, khặc khặc khặc, ngươi sát khí mạnh mẽ thì thế nào, ta cũng phải giết chết ngươi. Triệu Vô Cực ngươi dám xem thường ta, xem thường Hoàng gia, dám khiêu khích Binh khí thế gia chúng ta quyền uy, hôm nay ta nhất định phải giết ngươi”!

Hắn đầu óc vốn đã kém linh quang, lúc này cười càng là quái dị, như là một cái ngủ say ngàn năm lão yêu quái vô cùng khàn khàn giọng điệu vang lên.

Triệu Vô Cực nghe thấy giọng nói này liền cảm giác cả người không khỏe, vô cùng khó chịu, hắn cũng không vội tấn công mà xem đối phương còn muốn giở trò gì.

Hoàng Tật Phong lúc này lập tức nhanh chóng dùng hai đầu ngón tay trên người hắn liên tiếp điểm huyệt, hắn điểm đủ mười một cái sau đó cười the thé nhìn Triệu Vô Cực nói:

“ kiệt kiệt kiệt, khặc khặc khặc, Triệu Vô Cực, đây chính là một loại bí pháp kích thích tiềm năng cơ thể ta một lần vô tình đoạt được, ngươi để ta phải sử dụng đến cái này bí pháp, ngươi nhất định phải chết, kiệt kiệt kiệt”!

Hắn dùng giọng điệu khàn khàn quái dị cười nhìn Triệu Vô Cực, sau đó là điểm ra cái cuối cùng huyệt đạo, chính là mệnh môn huyệt!

Triệu Vô Cực nhìn rõ một màn này, cũng ghi nhớ hoàn chỉnh toàn bộ quá trình điểm huyệt, hắn cũng tiện thể lưu lại trong đầu mình chờ lúc bản thân rơi vào tuyệt cảnh cũng thử một phen xem sao.

Hoàng Tật Phong lúc này ánh mắt đã không còn chỉ là huyết mạch căng trướng đỏ lên nữa mà là gần như bao phủ một lớp màng màu đỏ ở quanh mắt, hắn khí thế bộc phát mãnh liệt ra, Triệu Vô Cực sát khí bị đánh cách xa hắn ba mét, trong phạm vi ba mét không thể có một cái gì có thể gần người được hắn.

Vốn đã đầu óc kém linh quang Hoàng Tật Phong lúc này lại là cười quái dị hơn:

“ khặc khặc, tiểu tử, ngươi đã sợ chưa? sợ chưa? Nhưng đừng vội, ta sẽ khiến cho ngươi biết cái gì mới là tuyệt vọng thật sự”!

Triệu Vô Cực cảm giác không ổn, hắn bí mật gỡ xuống hộ thủ cùng hộ thối nặng hơn trăm kg của mình thu vào nhẫn trữ vật.

Hoàng Tật Phong tay đưa vào bên trong áo, lấy ra một hạt đan dược.

Đồng thời Triệu Vô Cực giống như là bản năng lập tức vận chuyển lên Tử Hà Bất Diệt thần công sử dụng Niêm Hoa Chỉ bắn ra một cái phi châm, phi châm như là một cái tàn ảnh không thể bắt được tung tích hướng Hoàng Tật Phong mi tâm đâm tới.

Keng!

Tốc độ cực kì nhanh nhạy như quỷ ảnh lại cực kì khó bắt được thân ảnh phi châm nhanh như chớp bay tới, Triệu Vô Cực dám khẳng định cho dù là nhất lưu đỉnh phong cao thủ nếu không cẩn thận cũng có thể trúng ám toán phi châm bắn ra, thế mà lại bị Hoàng Tật Phong dùng kiếm đỡ được.

Hoàng Tật Phong the thé cười lên:

“ kiệt kiệt kiệt, tiểu tư, đây chính là ba bước cuồng bạo, ăn vào cái này cuồng bạo đan ta cũng phải phế đi một tuần, nhưng hôm nay ta nhất định phải giết đi ngươi, kiệt kiệt kiệt”!

Hoàng Tật Phong bỏ vào miệng tiểu Cuồng bạo đan, khí thế trên người hắn như muốn nổ tung lên, Triệu Vô Cực cảm giác được, nhất lưu đỉnh phong cũng không gì hơn cái này.

Trên người hắn huyết khí càn quét tứ phương, khí tràng vô cùng ác liệt trầm trọng, đứng xa hắn mười mét Triệu Vô Cực cảm giác được trước mặt mình là không còn là nhân loại mà là một cái mất đi lí trí ác ma, hắn hoàn toàn đã không còn bất kì cái gì lí trí đáng nói.

Bây giờ muốn cùng hắn câu thông, là chuyện viển vông.

Quả thật như vậy, Hoàng Tật Phong trong ánh mắt lúc này một chút lí trí cuối cùng cũng biết mất, hắn lúc này chính là thị huyết hiếu sát ác ma, chỉ vì giết chóc mà sinh ác ma.

Triệu Vô Cực trong lòng nhổ nước bọt liên tục:

“ đại thúc, ta cùng ngươi cũng không giống có đại thù giết cha đoạt thê a, sao ngươi phải liều mạng như vậy làm cái gì a, thế này chẳng phải là tổn thương hòa khí sao? Cho dù ngươi giết xong ta, Tiếu Mị Mị ở một bên sẽ chờ ngươi lúc thoát lực mà giết ngược ngươi báo thù cho ta a, đến lúc đó ngươi ta cũng không ai đoạt được cái gì lợi ích, cớ sao phải khổ như thế a”!

Triệu Vô Cực cũng không biết, Hoàng Tật Phong vốn thân cư cao địa vị đã quen, tính tình lại nhỏ hẹp. Hắn bị Triệu Vô Cực đánh lui cảm giác hết sức mất mặt mũi, bởi vậy muốn huyết tế cùng Triệu Vô Cực đánh tới cùng.

Nhưng hắn huyết tế bí pháp đúng là mạnh mẽ hơn bình thường rất nhiều, lúc này vừa huyết tế liền đầu óc lí trí liền kém linh quang, cái tôi trong người hắn lại càng to lớn.

Lúc nãy cảm giác bởi vì thất bại mà nhục nhã được phóng ta ra gấp mười lần, Hoàng Tật Phong trong thân lại mang bí pháp kích phát tiềm năng, lại là mang cuông bạo đan.

Bởi vậy hắn ở trong trạng thái huyết tế lập tức làm ra quyết định, nhất định phải dùng toàn lực giết chết Triệu Vô Cực, không thể để cho hắn một cơ hội nào thoát đi.

Bởi vậy mới hình thành trước mắt một màn, Triệu Vô Cực lúc này đâu còn lên nổi cái gì chiến ý, đã sớm sợ run, sát khí cũng là tự động rút lui.

Trên thân Hoàng Tật Phong khí thế lúc này như là núi lửa phun trào mà ra, xung quanh mặt đất nơi hắn đứng không ngừng có gió thổi ra, mặt đất lá bị thổi bay toán loạn lại không thể tiếp cận hắn ba mét phạm vi.

Trong nhất thời, Triệu Vô Cực lại cảm giác được cái gì mới là từ địa ngục bò ra thị huyết hiếu sát ác ma.

Khí thế này, hắn còn kém xa mười vạn tám ngàn dặm.

Khí thế này, Triệu Vô Cực không lên nổi cái gì chiến ý.

Ánh mắt vô hồn thị huyết này, Triệu Vô Cực chắc chắn không muốn cùng đối phương liều mạng.

Còn không chạy, chả lẽ đứng lại chờ chết a!

Dưới chân Thủy Thượng Phiêu thân pháp phát động Triệu Vô Cực như mũi tên rời cung lập tức co chân mà chạy, không chạy chính là chết chắc a!

Tiếu Mị Mị ở một bên thấy Triệu Vô Cực cùng Hoàng Tật Phong cảnh tượng cũng là sợ đến phát run, nàng không dám lên tiếng chỉ là im thin thít ngồi ở một cành cây rậm rạp ngồi xem, khí tức thu lại tới cực hạn.

Lúc này ai hiện thân ai xui xẻo, hiện thân chính là tự sát, tên này Hoàng Tật Phong đã không còn lí trí gì đáng nói, hắn chỉ là một cái giết người cuồng ma mà thôi.

Ba chiêu bạo phát lực lượng cùng đồng thời sử dụng, tên này lúc này lực lượng đã tới cực hạn của hắn, tiềm năng đã bị kích phát tới đỉnh cao.

Triệu Vô Cực vừa cất bước chạy không được mấy bước, phía sau Hoàng Tật Phong the thé tiếng cười lập tức vang lên:

“ kiệt kiệt kiệt, ngươi chạy không thoát đâu”!

Dưới chân hắn dẫm mạnh một cái, mặt đất nứt xuống một cái hố lõm, Hoàng Tật Phong dùng tốc độ lao ra so với Triệu Vô Cực còn phải nhanh gấp đôi lao tới.

Triệu Vô Cực ánh mắt trợn to, khóe mắt sắp nứt vội vàng giơ chân tăng tốc bỏ chạy, hắn lúc này chỉ hận không mọc thêm hai cái chân chạy cho nhanh mà thôi.

Tốc độ của Hoàng Tật Phong quá nhanh, Triệu Vô Cực xét tình hình này không lâu nữa hắn liền sẽ bị đuổi kịp a.

Tử Hà Bất Diệt thần công điên cuồng vận chuyển, Ngũ Quỷ mật tịch phát động, Triệu Vô Cực như là một cái mang theo bóng mờ mị ảnh điên cuồng ở trong rừng cây lao nhanh, phía sau hắn bởi vì di chuyển quá nhanh mà xuất hiện mấy cái bóng mờ.

Đây cũng chính là Ngũ Quỷ mật tịch phát động toàn lực đặc tính, phiêu hốt mờ ảo như là quỷ ảnh.

Triệu Vô Cực vừa tăng tốc độ lên kéo ra một chút khoảng cách, phía sau lập tức truyền tới tiếng rống giận:

“ tiểu quỷ chạy đâu, ngươi nhất định phải chết, grào”!

Hoàng Tật Phong trong miệng phát ra tiếng rống giận dữ tột cùng, hắn lại tăng thêm mấy phần tốc độ, nhanh chóng hướng Triệu Vô Cực bám theo.

Triệu Vô Cực nhìn tốc độ của đối phương cũng cảm giác được mồ hôi lạnh chảy ròng.

Hắn tốc độ tuy đã phát huy đến tối đa, nhưng đối phương ba bước cuồng bạo vẫn là so với hắn nhanh hơn một chút, cứ tình hình thế này hắn cũng không thể chạy thoát a.

Huống hồ Tử Hà Bất Diệt thần công tuy dũng mãnh liên miên bất tuyệt, nhưng hắn tiêu hao nội công cũng rất nhanh Thủy Thượng Phiêu cùng Ngũ Quỷ mật tịch toàn lực phát động đưua tới áp lực cho hắn rất lớn, nói không chừng có lúc nội công tiêu hao hết, hắn chính là một con đường chết a!

Triệu Vô Cực lo lắng, trong lúc nhất thời không biết nên làm sao cho phải!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.