Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 360: Chương 360: Âm hậu chơi có chút lớn, Triệu Vô Cực theo không nổi




Âm hậu trên người nội lực phun trào trên tay cương khí hiện lên lạnh giọng nói:

“ ngươi suy nghĩ kĩ chưa, công pháp cho dù tốt cũng phải có mạng mới dùng được, không bằng đổi lại lấy một đầu sinh cơ cơ hội a!”

Triệu Vô Cực không đáp, im lặng nhắm mắt lại, nhưng hắn cảm giác vẫn còn ở trên người Âm hậu tập trung, chỉ cần nàng một khi tấn công, hắn nhất định phải để nàng đánh vào tim hắn.

Âm hậu nội lực phun trào lạnh lùng nói:

“ đúng là gian ngoan mất linh, vậy thì chết đi!”

Cực Nhạc Ma Công - tiểu cực ma chưởng!

Một chưởng phá phong vỗ xuống, hướng Triệu Vô Cực tim thẳng tắp xông tới, khí thế hung hung muốn đòi mạng hắn.

Một chưởng này nếu là bình thường đánh ra, Triệu Vô Cực ở dưới tình huống không có cương khí hộ thân chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ, nhưng lúc này cũng không phải tình huống bình thường a.

Triệu Vô Cực thấy Âm hậu đang rơi vào bẫy rập của hắn, trong lòng âm thầm nổi lên ý mừng nhưng trên mặt vẫn là một bộ không hề quan tâm sinh tử bộ dáng.

Hắn cực kì mong chờ Âm hậu một chưởng vỗ xuống thời khắc đó, đó cũng là lúc hắn mạnh mẽ lật bàn.

Xẹt!

Chưởng của Âm hậu càng lúc càng gần, Triệu Vô Cực càng lúc càng mong đợi, nhưng lúc này chợt biến cố sinh.

Âm hậu một chưởng cách Triệu Vô Cực trái tim chỉ khoảng ba thốn liền dừng lại, nàng không có một dấu hiệu nào liền ngừng tay.

Triệu Vô Cực trong lòng lộp bộp một cái, đối phương tại sao dừng lại? Nàng phát hiện kế hoạch của hắn? Hắn có chỗ nào sơ suất sao? Trên mặt hắn cũng không lộ cái gì cảm xúc a, sao lại như vậy?

Cơ hội lật bàn ở trước mặt hắn giống như vừa đi qua, Triệu Vô Cực có chút không cam lòng mở to mắt ra nhìn lấy Âm hậu.

Âm hậu trên người nội công phun trào dần dần thu lại, nàng Tiểu cực ma chưởng cũng bị tán đi.

Nàng lạnh giọng nói:

“ đứng lên đi!”

Triệu Vô Cực khó hiểu nhìn lấy nàng, hắn cũng không vội vàng đứng lên, ai biết nàng đang có cái gì quỷ quái chủ ý ở trong đầu.

Lần trước nghe theo nàng tới chỗ này, hắn liền bị nàng đánh cho hộc máu, bây giờ vẫn còn năm trên đất trọng thương, lục phủ ngũ tạng cùng kinh mạch còn có chút nhói đau đây.

Âm hậu liếc mắt nhìn hắn nói:

“ còn không đứng lên đi định ăn vạ đến bao giờ? Chẳng lẽ chờ ta tới đỡ ngươi đứng lên? Ta đỡ sẽ không nhẹ nhàng đâu a!”

Triệu Vô Cực cảm giác đầu có chút không đủ dùng, họa phong biến đổi quá nhanh khiến hắn không biết nên ứng đối thế nào.

Nhưng đối phương đã nói như vậy, hắn đường đương một nam nhân cũng không thể cứ nằm dài ra đất ăn vạ được a.

Triệu Vô Cực cố nén trong ngực một ngụm nghịch khí, hắn vẫn là cố sức đứng dậy thành công, cùng Âm hậu đối mặt.

Âm hậu nhìn hắn đánh giá một lần từ trên xuống dưới mỉm cười nói:

“ rất tốt, tuổi trẻ anh tuấn, võ công cao cường. Ta vốn tưởng ngươi là cái nào lão quái vật dùng hồi xuân công hoặc là cái nào tu tiên giả đoạt xá trọng sinh nhưng kiểm tra một phen đều cảm giác không đúng a.

Ngươi từ ba năm trước đã bắt đầu ở trên giang hồ xuất hiện, lúc đó hẳn cũng mới hai tuổi, tuổi đó quá nhỏ, nếu là đoạt xá cơ thể ngươi sẽ vì không gánh chịu nổi của ngươi linh hồn mà tan nát, từ đó đoạt xá giả cũng sẽ vĩnh viễn chết đi, vậy thì cái này lí do có thể loại trừ!”

Triệu Vô Cực nghe vậy hơi khó hiểu một chút, nàng sao lại cùng hắn nói những thứ này? Rốt cuộc nàng muốn nói gì? Có ý gì? Tại sao lại không giết hắn?

Triệu Vô Cực cẩn thận suy nghĩ lại một cái, hình như Âm hậu cũng rất quan tâm muốn dò la xem hắn rốt cuộc có cái gì trùng xuân công pháp không a, nhưng cuối cùng vẫn là không hỏi ra.

Nàng giống như từ đầu đã nghi ngờ hắn là lão quái vật trùng xuân, hoặc là tu tiên giả đoạt xá?

Âm hậu ở trên giang hồ là cao thủ hàng đầu tin tức tự nhiên linh thông, thế giới này cũng là cao võ cùng thấp võ tồn tại, tu tiên giả đoạt xá trùng xinh đối với đám người này cũng không lạ lẫm gì.

Âm hậu nghi ngờ cũng là phải, nhưng đoạt xá điều kiên khắt khe, không phải muốn đoạt liền đoạt.

Triệu Vô Cực vừa xuất hiện trên giang hồ liền là lúc hai tuổi, tuổi hắn lúc đó quá bé, cho dù là tu tiên giả cũng không thể đoạt xá được.

Đặt giả thiết hắn là về sau này mới bị đoạt xá, vậy thì càng không phải.

Âm hậu có tìm hiểu qua, Triệu Vô Cực xuất hiện trên giang hồ liền như lưu tinh nhanh chóng quật khởi.

Hắn một đường đạp lên cường giả xác bộc lộ tài năng của mình, không hề giống như là về sau mới trở thành thiên tài.

Hắn từ lúc xuất hiện, đã là thiên tài, không hề có gì thay đổi.

Bởi vậy lí do này được loại trừ.

Âm hậu nghi ngờ lớn nhất chính là Triệu Vô Cực là lão quái vật sử dụng trùng xuân công pháp trở lại thời niên thiếu.

Giang hồ không thiếu cái lạ, nàng nghi ngờ vậy cũng là có căn cứ.

Cứ nhìn nàng bây giờ đỉnh phong hậu kì cảnh giới, tu luyện mất bao nhiêu năm?

Năm nay nàng đã bốn mươi lăm tuổi, nhưng trên mặt vì nàng hết sức chăm sóc làn da, cũng được nội lực gia trì bảo dưỡng mới có thể giữ vẻ ngoài như là ngoài ba mươi tuổi mà thôi.

Tu luyên lâu như vậy mới tới được cảnh giới này, mà Triệu Vô Cực bây giờ bao nhiêu tuổi? Năm tuổi.

Hắn cách nàng bốn mươi tuổi, nhưng cảnh giới lại chỉ thua ba cái tiểu cảnh giới. Chuyện này quá khó tin, nói ra liền khiến người ta nghi ngờ không thôi.

Chả lẽ Triệu Vô Cực từ trong bụng mẹ liền biết tu luyện? Cứ cho là vậy đi, chín tháng ở trong bụng mẽ cũng không thể khiến hắn tu luyện được bao nhiêu a, hắn lúc xuất hiện trên giang hồ cũng là nhị lưu mà thôi, không phải vừa xuất hiện liền là nhất lưu cao thủ.

Sau này ở trên giang hồ lăn lộn mới một mạch mạnh mẽ xông tới đột phá nhất lưu viên mãn cảnh giới, chiến lực cũng không hề tầm thường.

Lúc trước Âm hậu vì kiểm nghiệm hắn có phải là lão quái vật dùng Trùng xuân công hay không đã mạnh mẽ đánh vào cổ họng hắn cùng phổi hắn, ý đồ làm hắn lộ ra đuôi ngựa.

Cho dù ngươi dùng trùng xuân công, có thể trẻ hóa bề ngoài nhưng không thể giấu được giọng nói già nua theo năm tháng.

Có thể Triệu Vô Cực biết cái gì sửa đổi khẩu âm bí pháp, không hề lộ ra kẽ hở, bởi vậy Âm hậu mới phải đả thương hai vị trí đó của hắn để cho hắn dù có bí pháp cũng không thể duy trì mà lộ chân tướng.

Nhưng hắn giọng nói vẫn không hề thay đổi, vẫn là một bộ lanh lảnh âm thanh, không hề nghi ngờ là loại kia chưa phát triển hoàn toàn thiếu niên âm thanh, không phải cái gì lão quái vật khô cằn giọng nói.

Trong lòng không tin tà, Âm hậu vẫn là dùng nội lực đi kiểm tra hắn, nhưng hắn cũng không hề có gì lạ thường.

Còn về là phật đà chuyển thế, niết bàn sống lại, cái này thuyết pháp nàng xì mũi coi thường.

Triệu Vô Cực không hề có bất kì dấu hiệu nào là phật đà chuyển thế, hơn nữa muốn chuyển thế cũng là tu tiên giả phạm trù.

Ở trên giang hồ này, muốn làm phật đà chuyển thế, ngươi còn kém xa lắm.

Loại bỏ tất cả không đúng khản năng, cuối cùng chỉ còn lại một cái khả năng có thể xảy ra mà thôi.

Âm hậu không thể không thừa nhận, Triệu Vô Cực đúng là siêu cấp thiên tài, hoặc là yêu nghiệt.

Hắn sáng tạo một cái kì tích tu luyện trên giang hồ.

Từ trước tới nay, chưa hề có ghi chép qua trên giang hồ có người nào như hắn, năm tuổi liền là nhất lưu viên mãn cảnh giới.

Nói ra có chút khó tin lại dọa người, nhưng hắn đang sống sờ sờ đứng ngay trước mặt nàng, nàng không thể không tin.

Nhưng tại sao Âm hậu lại tốn công đi dò xét Triệu Vô Cực như vậy?

Đơn giản lúc đầu, giữa hai người chỉ là một hồi lừa dối mà thôi.

Âm hậu muốn tới kiểm tra Triệu Vô Cực thực lực cùng nguồn gốc, xem hắn có xứng với đệ tử yêu quý nhất của nàng hay không, xem hắn có phải là cái gì lão quái vật trùng xuân hay không?

Nhưng nếu cứ thế xuất hiện nói muốn cùng hắn tỉ thí, hắn chắc chắn sẽ vì thân phận của nàng mà không dám ra tay toàn lực, sợ đông sợ tây như là một cái run sợ hàng không dám cùng nàng toàn lực đánh một trận.

Bởi vậy nàng đành phải lấy lí do Triệu Vô Cực cản trở đường tu luyện của Tiếu Mị Mị, để hắn hiểu nhầm nàng thật sự muốn tới giết hắn, như vậy Triệu Vô Cực mới có thể toàn lực ra tay cùng nàng đánh một trận.

Đương nhiên, mọi chuyện đều có ngoài ý muốn.

Vốn tưởng nàng sẽ vô cùng dễ dàng thu thập một cái nhất lưu viên mãn cảnh tiểu tử, không ngờ đánh xong nàng mới biết nàng sai lầm vô cùng.

Nàng không những không thuận lợi thu thập được Triệu Vô Cực mà ngược lại còn bị hắn một chưởng đánh cho hộc máu, đến bây giờ ẩn ẩn còn cảm giác được bụng nhói đau.

Nếu không phải ngoài cương khí hộ thể bên ngoài còn có nội lực hộ thể bên trong, nàng chỉ sợ sớm đã bị hắn một chưởng đánh thủng bụng.

Lần sau đối chưởng với hắn còn bị hắn đánh cho tay phải đau đến run lên, quả thật mất mặt hết sức.

Đương nhiên cái này Âm hậu sẽ không nói ra, mà chỉ trang một bộ cao nhân tiền bối phong phạm giải thích chỗ phía trên cho Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực trợn mắt há hốc mồm, là như vậy sao?

Vì muốn kiểm tra hắn thực lực cùng nguồn gốc, hắn liền bị Âm hậu đánh cho suýt chết?

Triệu Vô Cực nhanh muốn khóc.

Âm hậu, ngài cái này chơi có chút lớn, ta theo không nổi a!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.