Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 51: Chương 51: Chân tướng cùng chuyển cơ




Ngưu giác hạp cốc ngoại vi tất cả đệ tử đều đang hối hả chạy về phía này, những người vốn đang ở đây thì đã bắt đầu thăm dò xem bên trong rốt cuộc là tình huống như thế nào.

Triệu Vô Cực đi tới Ngưu giác hạp cốc ngoại vi lập tức tìm một chỗ cao quan sát, mặc dù sương mù khiến tầm nhìn giảm mạnh nhưng vẫn tốt hơn là ở dưới mặt đất không thấy gì.

Lúc này ở trong Ngưu giác hạp cốc các loại mãnh thú dị động, giống như phát điên đều lao về cùng một phía.

Một số tài cao gan lớn Thanh Vân Tông đệ tử cũng đang tìm cơ hội tra xét tình hình.

Bỗng nhiên có một cái đệ tử từ trong hạp cốc chạy ra, trên người hắn vết thương chồng chất, máu nhuộm đỏ cả áo, phía sau lưng còn có số lớn mãnh thú truy đuổi.

Tên đệ tử này cố lao ra bên ngoài, lúc này hắn hét to:

“Dạ sư huynh, là một cái Bạch vụ kim giác ngưu luyện khí kì đỉnh phong sắp chết đang bị số lớn mãnh thú vây công, trông nó rất ốm yếu giống như là bị thương, a...”

Đang định nói tiếp gì đó tên đệ tử này liền bị mãnh thú vồ lấy không thương tiếc cắn xé, trong chốc lát hắn liền khí tuyệt bỏ mình.

Được gọi là Dạ sư huynh chính là ngoại môn Dạ vũ, luyện khí kì tầng năm, ở ngoại môn cũng được coi là một cái nhân vật, hắn dẫn đội là một nhóm sáu bảy người cảnh giới luyện khí kì ba bốn tầng không đồng đều.

Bạch vụ kim giác ngưu là một loại yêu thú họ ngưu thích sống ở nơi ẩm ướt có hồ nước, bình thường hít thở sẽ thả ra yên vụ giống như là sương mù, thích sống tụ tập thành bầy nhỏ.

Chỗ Bạch vụ kim giác ngưu sinh sống thường xuyên quanh năm bốn mùa sương trắng trải rộng rất dễ dàng nhận biết, vì vậy người có chủ tâm săn bắt chúng rất dễ dàng tìm được, đồng thời số lượng chúng cũng không nhiều.

Triệu Vô Cực theo Yêu thú đại toàn trong ghi chép lập tức liền hiểu được nó lai lịch lại cảm thấy có chút khó hiểu:

“Yêu thú đại toàn ghi chép nói rõ Bạch vụ kim giác ngưu tuy rằng thôn vân thổ vụ nhưng cái này sương trắng cũng không quá đặc, tuy tầm nhìn bị hạn chế nhưng có thể dễ dàng nhìn thấy phía trước. Xem nồng độ sương mù này, lại chỉ là một con Bạch vụ kim giác ngưu tạo thành, nó làm sao làm được?”

Hắn lại nhớ lại trước đây từng thỉnh giáo Sở Phi Huyền qua về một số kì văn dị sử, Bạch vụ kim giác ngưu lúc sắp chết bất kể là thương chết hay bệnh chết thường thổ vụ vô cùng nồng nặc,con Bạch vụ kim giác ngưu này hẳn là nằm trong trường hợp này đi.

Triệu Vô Cực vừa nãy nghe tên kia nói rõ ràng Bạch vụ kim giác ngưu rất ốm yếu gầy gò, hắn cau mày lại.

Yêu thú nhục thân cường hoành, hầu như không thể nhiễm bệnh gì. Con này Bạch vụ kim giác ngưu lại từ đâu tới? sao rời bỏ tộc quần chạy tới Ngưu giác hạp cốc?tại sao nó lại ốm yếu như vậy?

Triệu Vô Cực vò đầu, những kiến thức của Sở Phi Huyền truyền dạy cho hắn bắt đầu từng cái trải qua, quả thực hắn học quá nhiều, ghi nhớ quá nhiều nhưng ít có cơ hội thực hành nên những kiến thức này đều nằm ở ngủ đông trạng thái, lúc cần hắn mới bắt đầu lục lọi tìm kiếm lên.

Một lát sau,Triệu Vô Cực hai mắt sáng lên. Sở Phi Huyền trước đây từng nói, ngưu loại yêu thú có tỉ lệ cực nhỏ ngưng tụ ngưu hoàng, là cường thân bổ thể vật tốt, lại có thể chữa rất nhiều loại thương thế. Nàng sư phụ Bạch Vô Thường chính là Triệu Vô Cực sư công, có chính xác đan phương các phối hợp ngưu hoàng.

Đáng tiếc Sở Phi Huyền trước giờ chưa may mắn có được, nên Bạch Vô Thường cũng chưa truyền đan phương cho nàng, Sở Phi Huyền đối với chuyện này cũng không hề có ý kiến gì, nàng đối với Bạch Vô Thường vô cùng kính trọng cùng yêu mến, là sư đồ kính mến loại kia, không cần loạn tưởng.

Ngưu hoàng chính là ngưu chi trọng bảo, nhưng đó là đối với nhân loại, đối với ngưu loại chính là bùa đòi mạng.

Ngưu hoàng chính là ngưu loại ở trong túi mật ngưng kết ra sỏi, khiến ngưu ăn không ngon ngủ không yên hết sức gầy gò ốm yếu, phải uống nhiều nước mắt biến thành màu đỏ cuối cùng chết vì kiệt sức.

Ngưu hoàng có tác dụng thông huyết hoạt mạch, chữa rất nhiều tật bệnh đặc biệt là co giật, đột quỵ động kinh... ở tu tiên giới chính là thông mạch cường thân, chữa trị thần hồn rung động các loại bệnh.

Đối với nhân loại, kết hợp ngưu hoàng với dược thảo khác luyện đan, có thể tạo thành đan dược cường thân bổ thể là luyện thể tu sĩ chạy theo như vịt đan dược, không phải luyện thể tu sĩ ăn vào thân thể cũng được đại lượng cường hóa là chí bảo gặp liền không thể bỏ qua.

Đáng tiếc ngưu hoàng quá ít quá ít, lại bị giới hạn bởi cảnh giới yêu thú. Yêu thú càng mạnh ngưu hoàng dược lực cành mãnh liệt. Đan phương cùng luyện đan sư tay nghề chính là cửa ải khó thứ hai.

Đan phương kết hợp với ngưu hoàng không mấy luyện đan sư có được, giống như Bạch Vô Thường cũng chỉ có duy nhất ngưu đỉnh đan mà thôi, đây chính là danh môn đại phái nội tình gốc gác, không phải mấy cái tiểu phái có thể sánh bằng. Cho dù bọn họ có được ngưu hoàng cũng chỉ có thể bóp cổ tay than thở, đưa làm bảo vật mà xem xét thôi.

Triệu Vô Cực lập tức vui vẻ hẳn lên, ngưu hoàng ngưng tụ khiến cho Bạch vụ kim giác ngưu ốm yếu, sau đó bị đám mãnh thú tìm ra vây công. Nếu hắn đoán không nhầm, trong hạp cốc này vây công Bạch vụ kim giác ngưu đầu tiên chính là lang tộc. Sau đó đại chiến nổ ra, máu tanh dẫn dụ cái khác mãnh thú tới săn giết Bạch vụ kim giác ngưu.

Yêu thú ở giữa cũng sẽ lẫn nhau thôn phệ. Đối với mãnh thú đám mà nói có thể săn giết Bạch vụ kim giác ngưu chính là tiến hóa trên đường bước ra một bước dài, chúng nào có lí se bỏ qua.

Ngưu hoàng ngưng tụ không phải chuyện ai cũng biết, phải là luyện đan sư có liên quan người, lại là cấp độ khá cao luyện đan sư mới có hiểu một hai. Đám này luyện khí kì ngoại môn đệ tử không thể nào biết được.

Triệu Vô Cực ở đây suy nghĩ một phen, nếu có thể thừa cơ nhặt nhạnh chỗ tốt hắn trở về nhờ sư công luyện một cái ngưu đỉnh đan hẳn là có thể để Tử Hà Bất Diệt thần công một bước tăng mạnh.

Triệu Vô Cực ý nghĩ xoay chuyển cực nhanh, hắn lập tức suy tính xem mình có bao nhiêu thành khả năng ở giữa ngàn con mãnh thú cùng đám này Thanh Vân Tông đệ tử đọa được ngưu hoàng, đương nhiên bọn họ sẽ không biết Bạch vụ kim giác ngưu ngưng tụ ngưu hoàng, đây chính là chỗ duy nhất mà hắn dựa vào.

Tính qua tính lại, Triệu Vô Cực làm sao cũng không nghĩ ra cách gì để có thể làm được, hắn vô lực thở dài. Tất cả chỉ tại thực lực hắn quá yếu.

Nếu hắn đủ sức một mình bình loạn Ngưu giác hạp cốc thì cần gì phải tốn công sức suy tính trực tiếp đánh lên tới liền là. Đám này ngoại môn sư huynh đệ hắn cũng không cần nhìn thẳng.

Đáng tiếc hắn quá yếu a, đây chính là người yếu bi ai.

Đã không thể làm gì vậy liền nhìn tình huống rồi tiếp tục hành động vậy.

Dạ vũ sư huynh nghe tên sư đệ kia báo cáo hắn hai mắt lập tức sáng lên. Bạch vụ kim giác ngưu da lông gân sừng nếu hắn thu được có thể bán một bút không nhỏ linh thạch, đủ để hắn mua đan dược tu luyện tiếp một tháng, đám này đi theo chỉ cần phân cho bọn họ một chén canh nhỏ là có thể dù sao hắn mới là người chiến lực cao nhất của đoàn đội, là hạch tâm của nhóm người.

Dạ Vụ lập tức nói:

“tất cả theo ta xông lên, chúng ta lập tức quét sạch hết tất cả mãnh thú dám cản đường chúng ta. Sau đó ta kết liễu Bạch vụ kim giác ngưu, tiểu tứ phụ trách thu thập da lông gân huyết sừng, chúng ta giúp ngươi cản lại đám này điên cuồng mãnh thú.”

Dạ Vũ cũng không hề đề cập tới tên kia sư đệ vì hắn báo tin, không vì cái chết của hắn mà cảm thấy chút nào bi ai, ở lợi ích trước mắt hắn hoàn toàn xem nhẹ đối phương. Dạ Vũ cảm thấy đối phương vì hắn mà chết mới là sứ mệnh của tên đệ tử đó. Không hề nhớ trước đó cùng tên kia xưng huynh gọi đệ đây, nhân tình ấm lạnh chính là như thế. Có tác dụng chính hắn liền sẽ lợi dụng, hết tác dụng Dạ Vũ liền sẽ không ngần ngại vứt bỏ.

Những người khác ở trong đoàn đội cũng rất dửng dưng, hiển nhiên tên đệ tử vừa rồi không mấy được ưa chuộng.

Thịt của yêu thú là không thể ăn, bên trong chứa đầy yêu khí nhân loại nếu trường kì ăn vào sẽ mọc ra thật nhiều mao cùng một số đặc điểm thú loại, chưa kể yêu khí sẽ ô nhiễm tinh thần khiến người ăn vào trở nên thị huyết hiếu sát vô cùng.

Trên đời này chỉ có một loại người có thể xử lí được thịt yêu thú,những người này đều có một chức danh riêng, đó chính là linh thực sư.

Linh thực sư có thể phối hợp các loại dược thảo bào chế thịt yêu thú, trừ khử đi trong đó yêu khí giúp nhân loại có thể ăn được.

Ở phía đông tu tiên giới linh thực sư cao cấp nhất có thể lọa trừ được luyện khí kì yêu thú thịt yêu khí, cao hơn nữa liền lực bất tòng tâm.

Đáng tiếc linh thực sư chức nghiệp ở tu tiên giới không thế nào được chào đón,quá trình nghiên cứu lại cực kì hao tốn linh dược linh thảo, hiệu quả so sánh nhỏ bé không bằng trực tiếp dùng linh thảo luyện đan truyền thừa lại là nhất mạch tương truyền không hề đối ngoại mở rộng công khai. Tất cả những thứ này khiến linh thực sư nhất mạch ngày càng điêu linh.

Dạ Vũ dẫn đầu đoàn người, lập tức xung phong hướng theo mãnh thú nhóm di chuyển phương hướng giết tới. đối với Dạ Vũ luyện khí kì năm tầng mà nói đám này mãnh thú quá yếu, một kiếm chính là một cái.

Không xa đó cũng có hai đoàn đội tương tự đều là luyện khí kì năm tầng người dẫn đầu.

Trịnh Thế Kiệt cũng là ngoại môn nhân vật tinh anh, hắn cũng tụ họp một nhóm người yêu thích bản thân làm thành đoàn đội thế lực cùng Dạ Vũ ngang ngửa, vừa rồi tên đệ tử kia báo cáo hắn cũng nghe rõ.

Trịnh Thế Kiệt thấy Dạ Vũ hành động hắn cũng gấp, lập tức nói:

“ Chúng ta cũng đi thôi,đến lúc đó thu hoạch được gì hay không đều phải xem bản lĩnh, cái kia Dạ Vũ cùng đừng nghĩ một mình độc chiếm”

Những người trong đoàn đội của hắn tất cả trong mắt đều toát lên tham lam ánh mắt, mỗi người đều có suy tính riêng của mình.

Trịnh Thế Kiệt lập tức đuổi theo Dạ Vũ.

Triệu Vô Cực nhìn thấy hai nhóm người này lao ra,hắn liền biết Bạch vụ kim giác ngưu đã được bọn họ chia xong, những cái khác đơn lẻ đệ tử là hoàn toàn không có cơ hội cùng đối phương tranh giành đấy.

Hơn nữa cảnh giới của bọn họ cũng không mạnh bằng đối phương chỉ có thể tham gia một cái náo nhiệt rồi, mãnh thú chết rất nhiều kiếm một ít mãnh thú thịt về ăn cũng không tệ, Triệu Vô Cực nghĩ vậy.

Dạ Vũ cùng Trịnh Thế Kiệt một đường giết sạch mãnh thú dám đối với bọn họ giương nanh múa vuốt,một mạch xông tới thế không thể đỡ.

Triệu Vô Cực cũng lập tức động thân, Thủy Thượng Phiêu thân pháp phát động nhanh chóng bám theo, dọc đường được Dạ Vũ cùng Trịnh Thế Kiệt dọn dẹp hết mãnh thú chỉ việc một mực lao nhanh.

Có Triệu Vô Cực có cùng dạng suy nghĩ cũng không ít người, mọi người đều im lặng đuổi theo, sỡ dĩ đều biết lần này sợ rằng không thể tranh đoạt được vật gì tốt nên cũng không ai hướng ai xuất thủ.

Một đường chém giết một đường đi nhanh, chẳng mấy chốc đã tới chỗ tận cùng của hạp cốc.

Dạ Vũ cả người là máu, không phải máu của hắn mà là dọc đường mãnh thú máu bị hắn chém giết bám vào.

Hắn có thể sử dụng linh lực hộ thuẫn tới ngăn ngừa máu bắn vào quần áo nhưng hắn không làm thế, quá tốn linh lực, hắn cần tiết kiệm linh lực tiêu hao đề phòng mọi trường hợp bất ngờ xảy ra.

Cách đó không xa Trịnh Thế Kiệt tổ đội cũng thanh lí ra một cái trống trải con đường, nơi bọn họ đi qua xác mãnh thú nằm la liệt trên đất.

Ngưu giác hạp cốc bây giờ toàn cảnh chính là tu la tràng, mãnh thú chém giết lẫn nhau, mãnh thú chém giết nhân loại, nhân loại chém giết mãnh thú, mọi thứ đều như lâm vào điên cuồng ở trong đó.

“Rống”!

Bạch vụ kim giác ngưu xuất hiện ở trước mắt bọn họ, nó đang bị hàng chục đầu thanh lang vây công, mỗi con đều không mang lại cho nó quá lớn thương tổn nhưng không chịu được số lượng nhiều.

Hơn nữa nó vốn bị tật bệnh hành hạ, bây giờ lộ ra suy yếu vô cùng, giống như bất cứ lúc nào cũng có thể chết đi như vậy.

Dạ Vũ mắt sáng vô cùng, lập tức nhìn thấy phía sau Bạch vụ kim giác ngưu một cây linh thảo,hắn vô cùng vui vẻ nói:

“Là huyết tinh thảo, haha, lần này kiếm lớn, không chỉ được một cái trọng thương luyện khí kì đỉnh phong Bạch vụ kim giác ngưu lại còn được một cây linh thảo. Nhìn cây linh thảo kia trong vòng một hai ngày liền thành thục cái này ngốc ngưu không thể sống nổi tới lúc đó, tất cả đều là của chúng ta”

Huyết tinh thảo là chủ dược chế tạo huyết tinh đan, giá cả đối với bọn họ ngoại môn đệ tử mà nói có thể xem như là đắt đỏ, không ngờ ở ngoại vi khu vực có thể gặp được cơ duyên như vậy.

Triệu Vô Cực lúc này liền trốn ở trên một cây cao, cành là rậm rạp, hắn thị lực rất tốt cũng nhìn rõ ràng mọi thứ.

“Thì ra là thế, Bạch vụ kim giác ngưu vốn bị tật bệnh hành hạ, khí huyết suy bại. Hẳn là trước đây nó đã từng đi qua chỗ này biết ở đây có một cây huyết tinh thảo nhưng lúc đó chưa thành thục liền bỏ đi.Sau đó ngưu hoàng hình thành nó quá mệt mỏi nên muốn trở lại ăn cây này linh thảo trì hoãn thương thế đáng tiếc linh thảo vẫn chưa thành thục mà bệnh của nó mỗi lúc một nặng thêm. Cuối cùng hình thành tình trạng hôm nay, bị cả thú lẫn người nhìn chằm chằm”

Triệu Vô Cực đối với Bạch vụ kim giác ngưu số mệnh quả là có chút bi ai, ngưu tính không bằng trời tính a.

Hắn liếc mắt nhìn sang Trịnh Thế Kiệt đám người lần này Dạ Vũ muốn độc chiếm cũng không đơn giản như vậy, thế cục còn có chuyển cơ, hắn sẽ không dễ dàng từ bỏ.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.