Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 197: Chương 197: Đêm khuya cùng mĩ nữ trò chuyện (3)




Tiếu Mị Mị có chút khó tin, khô khan cả cổ họng hỏi hắn:

“ hai năm”?

Nàng ánh mắt giống như là đang nói, ngươi không đùa ta?

Triệu Vô Cực gật đầu, thái độ của hắn vô cùng đáng tin cậy, Tiếu Mị Mị không muốn tin nhưng là vẫn có chút tin.

Nàng hỏi lại:

“ ngươi cũng chỉ dùng thời gian này lĩnh ngộ chưởng ý”?

Triệu Vô Cực lần nữa gật đầu.

Nàng khô khan lần nữa hỏi:

“ ngươi dự định trong thời gian bao lâu vào nhất lưu”?

Triệu Vô Cực vuốt cằm suy nghĩ nói:

“ khoảng vài tháng đi”!

Tiếu Mị Mị có chút sụp đổ, nàng ánh mắt đờ đẫn, muốn hoài nghi nhân sinh.

Nàng hi vọng Triệu Vô Cực nói là giả, nhưng thái độ của hắn không chút nào giả dối, chỉ sợ đều là thật a!

Tiếu Mị Mị từ nhỏ được Âm hậu nhận nuôi, là trẻ mồ côi. Nàng ba tuổi liền bắt đầu tu luyện đến này đã mười ba năm mới là nhất lưu cảnh giới.

Triệu Vô Cực chỉ dùng hai năm liền tới nhị lưu đỉnh phong, chiến lực cũng cực kì cường hãn không bởi vì đột phá nhanh chóng mà có cái gì tai họa ngầm.

Hắn còn dự định vài tháng nữa đột phá nhất lưu đến cùng nàng một cái bậc thang.

Nói ra hắn chính là dùng không tới ba năm liền hoàn thành một nàng dùng mười ba năm công sức mới làm xong việc.

Nàng cảm giác mình xưa nay đều tu luyện sai cách sao? hay là do bản thân quá ngu dốt?

Có điều không đúng a, sư tỉ của nàng hơn nàng hai tuổi cũng mới là nhất lưu, nàng không giống đi nhầm đường a.

Chỉ có thể trách Triệu Vô Cực quá yêu nghiệt mà thôi.

Nếu Triệu Vô Cực biết cảm giác của nàng bây giờ, hắn sẽ rất vui mừng nói cho nàng biết, cảm giác này chính là học cặn bã gặp học bá tiết tấu.

Triệu Vô Cực trước đây hồi cấp ba đã được nếm thử qua, hắn học cực dốt môn hóa, bạn cùng bàn của hắn lại là học sinh giỏi hóa sau đó hắn chuyển trường đi học trường chuyên, Triệu Vô Cực tháng ngày ám ảnh mới bớt đi một chút.

Học cặn bã gặp học bá, không bị đối phương làm cho hoài nghi nhân sinh mới là lạ.

Đương nhiên Tiếu Mị Mị cũng là thiên kiêu nhân vật, không phải là cái gì học cặn bã, nàng chỉ là gặp phải Triệu Vô Cực có chút không bình thường mà thôi.

Tiếu Mị Mị lúc này trong lòng chợt lóe lên suy nghĩ: nếu hắn thật sự làm được, đột phá nhất lưu, sau lại đỉnh phong, lấy chiến lực của hắn ở trên giang hồ cũng không ngần ngại ai a! Sau này vấn đỉnh chí tôn cũng không phải không thể, nếu thế nàng nếu cùng hắn yêu đương có phải là có hi vọng?

Không đúng, hắn tuổi còn nhỏ, so nàng còn lùn, nàng hình mẫu lí tưởng đương nhiên không phải loại này choai choai thiếu niên a!

Nhưng mà hắn ánh mắt thật kiên nghị a, tâm cơ đủ thâm trầm, lại thông minh vô cùng có thể đưa được Viên Nguyệt Kiếm từ trong Túy Mộng Thành ra cũng đủ thấy được rồi a, hắn thực ra cũng là một cái nhân tuyển không tệ!

Các đời chưởng môn trước đây không phải đều là chết già vẫn là xử nữ sao? Nàng đương nhiên là có thiếu nữ tâm, muốn có được yêu đương a, nàng không muốn chết già vẫn là xử nữ.

Môn quy của Cực Nhạc Ma Tông lại là trước khi chọn tông chủ đời kế tiếp chỉ có thể mạnh được yếu thua, nếu nàng không muốn chính tay giết chết sư tỉ của mình, hoặc sợ hãi thua sư tỉ, vậy thì có thể chọn Triệu Vô Cực làm lối thoát.

Triệu Vô Cực nếu mạnh mẽ tới mức như vậy, hắn không sợ gì Cực Nhạc Ma Tông, nàng có thể cùng hắn về chung một chỗ sinh mấy cái hầu tử kháu khỉnh làm một cái phu nhân a!

Tiếu Mị Mị cũng đã có chút chán ghét giang hồ âm mưu tính toán cùng chém giết, nàng thực ra trong lòng vẫn là có chỗ mềm mại, nếu tương lai có thể thật sự được như thế nàng sẽ không ngần ngại đi thử một chút.

Nhưng nàng rất nhanh tỉnh lại, đây chỉ là hư huyễn Triệu Vô Cực vẽ ra mà thôi, nó không phải sự thực.

Nàng vẫn là Cực Nhạc Ma Tông nhị sư tỉ, Triệu Vô Cực vẫn là một cái thiếu hiệp trên giang hồ,hai người vẫn ở hai chiến tuyến khác nhau.

Nếu sau này có cái gì, nó chính là chuyện sau này, nàng không thể bị cái này bánh rán Triệu Vô Cực vẽ ra làm lu mờ tâm trí.

Tiếu Mị Mị, phải tỉnh táo!

Tiếu Mị Mị lúc này lâm vào tiến thoái lưỡng nan tình cảnh, nàng không biết nên đồng ý Triệu Vô Cực đệ nghị hay là từ chối, nếu đồng ý thì nên làm thế nào để Triệu Vô Cực cảm thấy bản thân không quá dễ dãi.

Nhưng trong nàng một chút cuối cùng lí trí lập tức thượng tuyến ( online) Tiếu Mị Mị khuôn mặt trở nên lạnh lùng trở lại, nàng lại biến về làm Tiếu Mị Mị nhị đệ tử của Âm hậu.

Nàng không thể đặt hết mọi thứ vào tương lai mờ mịt hư ảo, nếu Triệu Vô Cực thật sự thích nàng, hai người có duyên, hắn sẽ không ngừng cố gắng.

Nàng sẽ ở chỗ đó chờ hắn, cũng phải xem Triệu Vô Cực thái độ thế nào đã, Tiếu Mị Mị cũng sẽ không dễ dàng chấp nhận hắn.

Nàng là Cực Nhạc Ma Tông nhị sư tỉ, một cái kiêu hãnh thiên tài!

Tiếu Mị Mị lên tiếng nói:

“ ta muốn trở về, đa tạ Triệu công tử tặng kiếm”!

Nói xong nàng không để ý đến Triệu Vô Cực nói gì quay lưng lập tức muốn rời đi, có vẻ rất vội vã như là đang trốn hắn vậy”!

Triệu Vô Cực gắt lên:

“ đứng lại”!

Tiếu Mị Mị cả người cương cứng tại chỗ, nàng quay lại nói:

“ Triệu công tử còn gì chỉ giáo”!

Triệu Vô Cực nói:

“ chỉ giáo thì không dám, nhưng ta chắc chắn ngươi từ lúc chiều trở về mải mê tu luyện cùng bàn tính kế sách chưa ăn gì đúng không? có đói bụng không? ta đãi!”

Tiếu Mị Mị lúc này mới nhớ ra, nàng đúng là chưa ăn gì, cũng có chút đói.

Nhưng để Triệu Vô Cực mời, nàng lại có chút ngại ngùng.

Không biết từ lúc nào, một cái lạnh lùng chuyên làm đủ chuyện ác trên giang hồ thủ đoạn cùng tâm kế thâm sau Âm hậu nhị đệ tử đã đối với Triệu Vô Cực bắt đầu thẹn thùng.

Triệu Vô Cực nói:

“ ta lúc chiều tha ngươi một mạng, bây giờ mời ngươi ăn tối chả lẽ ngươi cũng không nể mặt sao”?

Tiếu Mị Mị có chút khó khăn nói:

“ không cần nói nữa ta cùng ngươi ăn tối là được chứ gì? ngươi muốn mời ta tới Vọng tinh lâu sao”?

Vọng tinh lâu là Túy Mộng Thành lớn nhất tửu quán, Tiếu Mị Mị nghĩ đến nó cũng không có gì lạ.

Triệu Vô Cực lắc đầu nói:

“ ở đây”!

Nói xong hắn không để ý tới vẻ mặt ngạc nhiên của Tiếu Mị Mị, hắn giả vờ đi ra sau một cái cây to, từ trong nhẫn trữ vật lấy ra đã chuẩn bị sẵn ống tre, bên trong đương nhiên là chứa sẵn gà.

Triệu Vô Cực thuận tiện nhặt củi lửa đi tới bắt đầu đốt lên món sở trường của hắn gà thảo dược hấp ống tre!

Hắn vô cùng thuần thục đốt lửa lên, Triệu Vô Cực ngồi xuống trên bãi đá, Tiếu Mị Mị đi tới đối diện hắn, cũng muốn ngồi xuống.

Triệu Vô Cực la lên:

“ ây ây ây, ngươi sao có thể ngồi chỗ kia, tới đây tới đây”!

Nói xong hắn lấy một cái lá to bản trải ra làm chiếu cho nàng, tay vỗ vỗ lên trên nói:

“ yên tâm Tiếu cô nương, ngươi võ công lợi hại hơn ta còn sợ ta sao? qua đây ngồi ta mới thuận tiện gỡ thịt gà cho ngươi ăn a”!

Tiếu Mị Mị cũng không khách sáo nữa, nàng đúng thật không sợ Triệu Vô Cực giở trò gì.

Triệu Vô Cực nướng một lúc, trong ống tre lập tức tỏa ra mùi thơm ngát, Tiếu Mị Mị không nhìn được bụng bắt đầu kêu ùng ục.

Nàng có chút đỏ mặt quay đầu qua một bên, từ nhỏ tới lớn nàng chưa bao giờ gặp nhiều tình huống xấu hổ như vậy, nhưng từ khi gặp Triệu Vô Cực quả thật là không ngớt.

Triệu Vô Cực cũng không trêu ghẹo nàng, hai người ở bên đống lửa không hề nói gì chỉ lẳng lặng nhìn ánh lửa nhẹ nhàng cháy lên.

Một lúc sau, thịt gà cũng đã đủ chín. Triệu Vô Cực thuần thục lấy xuống ống tre, hắn đổ thịt gà ra một cái bát to đã chuẩn bị từ trước, mùi thơm từ thịt tỏa ra, vô cùng kích thích vị giác.

Nhất là Tiếu Mị Mị đã một ngày không ăn gì, nàng cảm giác rất đói.

Triệu Vô Cực cắt một miếng thịt ăn vào, quay sang với nàng nói:

“ không độc, ngươi yên tâm đi”!

Tiếu Mị Mị lập tức cười khẽ nói:

“ ta tin tưởng Triệu công tử nhân phẩm”!

Nói xong nàng cũng chọn lấy một miếng thịt gà bắt đầu ăn lên, thịt gà vô cùng nóng hổi, vừa thổi vừa ăn.

Từng thớ thịt lại tỏa ra mùi thơm ngát của thảo dược, nàng hỏi:

“ Triệu công tử bình thường đều là như thế này ăn uống sao”?

Triệu Vô Cực gật đầu, nàng lại nói:

“ quả nhiên đại gia tộc đại tông môn đi ra thiên tài, nếu không cũng không thể tu luyện được nhanh chóng như vậy a. ta ở Cực Nhạc Ma Tông cũng là gần như là đỉnh tiêm tông môn nhưng cũng không dám tin có cái nào gia tộc hay tông môn bồi dưỡng được như Triệu công tử đây dạng này yêu nghiệt”!

Đúng, là yêu nghiệt mà không phải thiên tài!

nàng chính là thiên tài, mà Triệu Vô Cực là yêu nghiệt!

ít nhất ở trong đánh giá của nàng Triệu Vô Cực chính là như thế.

Triệu Vô Cực cũng không vội vàng ăn uống, hắn bắt đầu thuận thế mở ra chủ đề, hỏi về cuộc sống cùng thân thế của Tiếu Mị Mị.

Tiếu Mị Mị vẫn là rất kín kẽ, nhưng nàng cũng tiết lộ cho Triệu Vô Cực một chút về cuộc sống của mình, thân mật chi ý cũng bày tỏ ra một góc.

Triệu Vô Cực cái gì có thể hỏi liền hỏi, cái gì Tiếu Mị Mị không muốn nói hắn cũng không ép buộc, hai người vừa ăn uống vừa nói chuyện cực kì vui vẻ sảng khoái.

Tiếu Mị Mị cảm thấy, trong cuộc đời mình, có lẽ đây là giây phút thư thái nhất nàng từng có.

Ngồi bên đống lửa ăn thịt gà cùng người trò chuyện, không chút vụ lợi tính toán không âm mưu tranh đoạt, tâm vô cùng bình yên.

Hai người bởi vậy rất nhanh chóng liền trở nên thân quen hơn.

Nhưng Triệu Vô Cực cũng không biết, hắn vốn vô cùng tự tin cảm giác của mình cũng có lúc sai lầm, hắn đang bị một người theo dõi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.