Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 312: Chương 312: Động tĩnh, chạy mau!




Tăng trưởng mạnh mẽ như vậy, Từ Tiểu Bạch cũng là cảm giác có chút khó tin, sau đó là mừng như điên.

Quả nhiên không hổ là Từ gia lập gia võ học, đây mới là thực lực chân chính của Lăng Vân kiếm pháp sao?

Ở ngoài viện phủ của Từ Tiểu Bạch, hai tên hộ vệ lại bốn mắt nhìn nhau.

Được rồi, bọn hắn bây giờ đã không thấy gì ngoài mây trắng nữa rồi!

Từ Tiểu Bạch bên này vừa dùng ra vân vụ tống táng, bên kia Từ gia nhà chính cũng lập tức thấy rõ động tĩnh, không ít ngươi nhao nhao phi thân lên mái nhà nhìn về phía bên này.

Một cái thiếu niên lập tức hít một ngụm khí lạnh run giọng nói:

“ ông trời ơi, đây không phải là vân vụ tống táng trong Lăng Vân kiếm pháp của Từ gia chúng ta sao? Bên kia không phải là thiếu chủ biệt viện sao? Nhìn cái này vân vụ, so với trước đây phải lớn gấp ba có thừa, sợ rằng gia chủ sử dụng ra vân vụ tống táng cũng chỉ có thể đạt được tới mức độ này thôi a! chẳng lẽ thiếu chủ tu luyện có đột phá?”

Một cái thiếu nữ ánh mắt lóe lên tinh tinh nói:

“ thiếu chủ quả nhiên không hổ là thiếu chủ, uy lực như thế này chỉ sợ không phải chỉ có một chiêu vân vụ tống táng a, Lăng Vân kiếm pháp tất cả hai mươi tư kiếm chiêu, sợ rằng cũng đã được hắn luyện thật ghê gớm đi. Ta nghe nói hắn từ nhỏ chính là luyện Lăng Vân kiếm pháp, sau đó liền từ chối học cái khác kiếm pháp chỉ chuyên tu môn võ học này. Chẳng lẽ đây là lúc hắn được đền đáp sao?”

“đáng tiếc vân vụ che hết tầm nhìn không thể nhìn thấy ở trong tiểu viện của thiếu chủ đang có chuyện gì xảy ra, nếu không chúng ta cũng có thể biết được rốt cuộc là có chuyện gì xảy ra!”

Lúc này ở Từ gia đại sảnh có không ít trưởng lão đang sử dụng thân pháp lao tới, một cái trưởng lão cao giọng nói:

“ phong tỏa Từ gia, không được để ngoại nhân xâm nhập Từ gia chúng ta. Hộ vệ đội lập tức bao quanh tiểu viện của thiếu chủ, đề phòng mọi chuyện có thể xảy ra!”

“Rõ!”

Không ít Từ gia hộ vệ lập tức đáp lời, bọn hắn nhanh chóng di chuyển ra bốn phương tám hướng phong tỏa cổng chính cùng cổng phụ của Từ gia, tạo nên nội bất xuất ngoại bất nhập hàng rào.

Dù sao Từ Tiểu Bạch chính là Từ gia thiếu chủ, nếu hắn có việc gì xảy ra ở ngay tại bên trong Từ gia bọn hắn đúng là không còn mặt mũi nào cùng các gia tộc khác ngang hàng.

Một cái thiếu chủ ở trong gia tộc của mình còn không thể an toàn, vậy Từ gia cũng không cần ở trên Thiên Vân Thành lăn lộn nữa.

Từ Nghĩa cũng lập tức xuất hiện đứng bên cạnh vị này trưởng lão cau mày hỏi:

“ rốt cuộc có chuyện gì xảy ra, Tiểu Bạch đang làm gì?”

Vị trưởng lão bị Từ Nghĩa tra hỏi lập tức lau một cái mồ hôi vội vàng đáp:

“ bẩm gia chủ, ta cũng là vừa mới tới, chỉ kịp phong tỏa hiện trường mà thôi. Theo ta suy đoán thiếu chủ là đang tập luyện Lăng Vân kiếm pháp a!”

Từ Nghĩa rất muốn mắng chửi hắn một trận, ngươi thấy Từ gia ngoại trừ hắn ra có cái nào nhất lưu cao thủ có thể thi triển ra như vậy rộng lớn phạm vị bao phủ sao? Từ Tiểu Bạch giống như là có thể thi triển ra mạnh như thế Lăng Vân kiếm pháp sao? Đây rốt cuộc là chuyện gì? Ngươi chính là chịu trách nhiệm tuần tra trong Từ gia, sao hỏi đến cái gì cũng không biêt mà chỉ có suy đoán? Suy đoán ta cũng biết, còn cần ngươi phải nói ra sao?

Từ Nghĩa rất muốn mắng chửi, nhưng hắn vẫn là giữ được bình tĩnh yên lặng nhìn về phía bên kia.

Từ Trọng vừa đến lập tức nói:

“ đại ca, không bằng để ta qua bên kia xem thử Tiểu Bạch như thế nào rồi!”

Từ Nghĩa lắc đầu nói:

“ nó không giống như là bị tập kích, nếu là bị tập kích Tiểu Bạch sớm đã phát ra tín hiệu cầu cứu rồi, cũng không có ai dám xâm nhập Từ gia chúng ta tập kích Tiểu Bạch a. chúng ta không nên vọng động chờ xem thế nào đi!”

Từ Nghĩa lời nói rất có trọng lượng, hắn vừa nói ra đám trưởng lão ở một bên lập tức gật đầu đồng tình với quan điểm này của hắn.

Gặp việc không loạn, trước hết làm rõ tình hình mới đưa ra biện pháp ứng đối, đây chính là gia chủ cần thiết phẩm chất.

Một đám trưởng lão đều phi thân lên cao để tiện quan sát bên kia tình huống, nhưng bọn hắn cũng không tìm được cái gì hữu ích thông tin, khắp nơi đều bị một màu trắng vân vụ bao khỏa.

Từ Trọng cẩn thận nói:

“ đại ca, vân vụ ở mức độ này sợ rằng đã có thể ngang ngửa với ngươi rồi, đây thật là Tiểu Bạch làm ra sao?”

Từ Nghĩa lắc đầu nói:

“ ta cũng không dám quá khẳng định. Tiểu Bạch cầm trong tay chính là Lăng Vân kiếm bảo kiếm gia truyền của Từ gia chúng ta, đúng ra nó ở cảnh giới này không thể nào đánh ra được vân vụ tống táng một chiêu này, nhưng nhờ vào bảo kiếm chi uy mới có thể miễn cưỡng sử dụng. Nhưng muốn đạt đến được mức độ như thế này còn kém xa lắm, không biết chuyện này rốt cuộc là thế nào. Chúng ta chờ một chút đi!”

Bọn hắn đều không dám loạn động, lỡ như Từ Tiểu Bạch chính là đang ở tu luyện đến thời khắc mấu chốt thì sao? Bọn hắn vừa tới liền đánh gãy hắn cảm ngộ thì sao?

Từ gia người tập trung càng lúc càng đông, tất cả trưởng lão đều đã bị kinh động, lập tức tập hợp tới chỗ này.

Từ Nghĩa lông mày nhíu lại, không ai biết hắn đang nghĩ gì.

Bỗng nhiên tất cả mọi người đang hiếu kì vây xem ở đây trong lòng bỗng nhiên chìm xuống, tất cả mọi người đều cảm giác được một cỗ trầm trọng chi ý, bầu không khí bỗng nhiên trở nên vô cùng khó thở.

Không ít phàm nhân hoặc tu vi thấp kém tam lưu võ giả lập tức không chịu nổi phải lùi ra phía xa, không dám tiếp tục ở xung quanh vây xem.

Nhị lưu cùng nhất lưu cao thủ thì cố gắng gượng chống lên khí thế này, mọi người đều mở to mắt nhìn về bên kia, muốn biết rõ bên kia rốt cuộc là xảy ra chuyện gì.

Từ Trọng cũng là nhíu mày, hắn đối với Từ Nghĩa lẩm bẩm:

“ cái này khí thế, sao có thể có chuyện đó được! Khí thế của nhất lưu cao thủ nhiều nhất cũng chỉ có thể ảnh hưởng khoảng mười mét khoảng cách, chúng ta cách Tiểu Bạch viện phủ còn phải năm sáu mươi mét, sao khí thế có thể xông tới bên này. Trừ khi...”

Nói đến đây hắn lập tức im mồm, ánh mắt thăm dò nhìn về phía Từ Nghĩa.

Từ Nghĩa đè thấp giọng, dùng âm thanh mà chỉ cho đám trưởng lão có thể nghe được nói ra:

“ trừ khi là kiếm ý!”

Lời hắn vừa nói ra, tất cả mọi người ở đây đều kinh ngạc.

Kiếm ý đại biểu cái gì?

Đại biểu chính là một người tu tập kiếm pháp nào đó đến mức vô cùng thuần thục, lô hỏa thuần thanh, hiểu được bên trong kiếm pháp ẩn chứa “ý”.

Kiếm ý vô cùng huyền diệu, không thể miêu tả bằng lời chỉ có mỗi người tự đi cảm nhận mà thôi. Cùng một loại kiếm pháp, mỗi người cảm nhận sẽ là một loại kiếm ý khác nhau, nhưng điều kiện tiên quyết chính là ngươi có thể cảm nhận được kiếm ý mới là.

Một vạn cái kiếm khách, chưa chắc có một người hiểu được kiếm ý.

Kiếm ý vô cùng huyền diệu khó tả, nó cũng đại biểu cho kiếm khách tương lai đột phá đỉnh phong cao thủ đảm bảo.

Mà Từ Tiểu Bạch đã là nhất lưu, hắn mới mười bảy tuổi, tương lai hoàn toàn có thể nếm thử xung kích đỉnh phong cảnh giới.

Trước đây thành lập nên Từ gia lão tổ, cũng chỉ là đỉnh phong cảnh cao thủ mà thôi.

Nếu người thả ra khí thế này thật là Từ Tiểu Bạch, chỉ sợ Từ gia tương lai không xa sẽ tái hiện một cái đỉnh phong cao thủ, mà hắn vẫn còn đang là Từ gia thiếu chủ hoàn toàn đủ tư cách cùng thực lực ngồi lên vị trí này.

Từ gia tương lai nếu được Từ Tiểu Bạch dẫn dắt chỉ sợ sẽ nhanh chóng phát triển, ở Thiên Vân Thành cùng thế hệ thiên tài sẽ không có ai có thể cùng hắn tranh phong, Từ gia đại thế đã là không nói cũng biết.

Từ Tiểu Bạch năm nay mới mười bảy, cứ cho là hắn chậm chạp tới năm ba mươi tuổi mới có thể đột phá đỉnh phong cảnh, mà đỉnh phong cảnh tuổi thọ bình thường đều gần trăm tuổi, như vậy bọn hắn Từ gia còn có bảy mươi năm huy hoàng phát triển, thời gian dài như vậy cùng các gia tộc khác kéo ra khoảng cách, địa vị độc tôn của bọn hắn không cần nói cũng biết a.

Từ Nghĩa còn có một bí mật không cùng người khác nói, Từ gia bây giờ vẫn còn một cái đỉnh phong cao thủ trấn giữ, đối phương cũng là bậc trưởng bối của hắn.

Nhưng vị này đỉnh phong cảnh trưởng bối tuổi đã cao lắm rồi, tính mạng của hắn như ngọn đèn lay lắt trước gió, chỉ cần một trận đại chiến đều có thể ngã xuống.

Hắn quanh năm bế quan, hi vọng có thể kéo dài tính mạng của mình, phù hộ Từ gia thêm được một chút thời gian.

Loại này chung cực là bài tẩy chính là để lúc Từ gia đại nạn lâm đầu, vì Từ gia quyết một trận Tử chiến, đánh ra của hắn cuối cùng đỉnh phong cảnh cao thủ giá trị.

Cái này không phải Từ Nghĩa ý tưởng riêng mà đối phương cũng hiểu được mình trách nhiệm cùng nghĩa vụ chính là như thế.

Bọn hắn đều là Từ gia người, Từ gia nuôi lớn bọn hắn, bọn hắn lại vì Từ gia mà chiến đấu.

Tất cả mọi người đều vì gia tộc hi sinh, mong muốn gia tộc càng thêm cường thịnh mà thôi.

Mà trước mắt tất cả trưởng lão Từ gia, Từ Tiểu Bạch chính là một cái hi vọng mới, một vị cường giả đang chuẩn bị ở trước mặt bọn hắn sinh ra.

Từ Nghĩa cùng tất cả trưởng lão ở đây đều mong chờ, bọn hắn nóng lòng đổ dồn ánh mắt nhìn về phía Từ Tiểu Bạch tiểu viện.

Từ Nghĩa trong lòng đang vừa lo lắng vừa vui sướng quan sát bên kia động tĩnh, chợt hắn trong lòng lạnh xuống, dưới chân lập tức đạp mạnh một cái triển khai thân pháp đồng thời rống to:

“ không tốt, tất cả mau tránh ra, chạy mau!”

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.