Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 207: Chương 207: Hẹn quyết đấu Tiểu Vân Sơn




Đến không ai khác chính là Thượng Quan Tư Uyển, nàng một mặt tức giận nhìn Hoàng Cảnh Đức dưới chân thân pháp triển khai nhanh chóng đi tới gần hai người.

Nàng lạnh lùng hỏi

“ không biết có chuyện gì mà Hoàng công tử lại ở chỗ này động đao động thương, có chuyện gì không thể từ từ nói sao”?

Hoàng Cảnh Đức ác nhân cáo trạng trước nói

“ ta phát hiện tên này lén lén lút lút ở đây, muốn hỏi hắn vài câu không ngờ hắn không biết tốt xấu mở miệng nói chuyện vô cùng thiếu giáo dưỡng, ta đang muốn dạy dỗ hắn một chút, Tư Uyển, muội đừng xen vào chuyện này”!

Thượng Quan Tư Uyển nghiêm mặt nói:

“ Hoàng công tử, chúng ta Thượng Quan gia cùng Hoàng gia tuy ở cùng Vân Sơn thành, nhưng hai ta cũng không có quen thuộc như vậy, mong công tử gọi đầy đủ tên ta Thượng Quan Tư Uyển”.

Nàng lại quay lại nhìn Triệu Vô Cực hỏi

“ Triệu công tử, không biết ở đây là có chuyện gì”?

Triệu Vô Cực cười cười nói

“ Không có gì. ta có giáo dưỡng hay không Tư Uyển tiểu thư tự nhiên biết. ta vừa đi ra ngoài liền gặp hắn lén lút theo dõi cô nương, ta cũng không muốn cùng hắn nói nhiều nhưng hắn cứ tìm ta gây sự cho bằng được.

“Ta thế nào Tư Uyển tiểu thư hẳn biết rõ, còn người này nha, ở bên ngoài lén lén lút lút quan sát nói không có chuyện gì quỷ mới tin. hắn không phải là ở Vân Sơn thành cùng tiểu thư một cái thành đấy sao, như thế còn chưa đủ tới Túy Mộng Thành còn lén lút rình mò xem trộm, sợ rằng chính là biến thái một cái, Tư Uyển tiểu thư nhất định phải cẩn thận”.

Hoàng Cảnh Đức giận tím mặt mắng to

“ Triệu Vô Cực chớ sàm ngôn, ngươi muốn chết đúng không? Thượng Quan Tư Uyển muội nhất định...”

Hắn định nói không được tin Triệu Vô Cực, nhưng Thượng Quan Tư Uyển ánh mắt dị dạng nhìn về phía hắn nói cho hắn biết, nàng đối với hắn đã sản sinh nghi ngờ, thật sự muốn xem hắn là tên biến thái thích theo dõi người khác.

Hoàng Cảnh Đức giận tím mặt rống to

“ Triệu Vô Cực, hôm nay ta nhất định phải dạy ngươi một bài học”.

Nói xong hắn vung kiếm xông tới, mũi kiếm xé gió kiếm phong gào thét một kiếm này khí thế vô cùng đủ muốn đưa Triệu Vô Cực chém làm đôi.

Triệu Vô Cực đứng đấy không hề chớp mắt, nhìn thẳng vào Hoàng Cảnh Đức đang múa kiếm bay tới.

Đột nhiên Thượng Quan Tư Uyển động, nàng lập tức dưới chân đạp mạnh một cái, hướng Triệu Vô Cực lao tới, đứng chặn trước người hắn.

Hoàng Cảnh Đức thấy vậy vội vàng thu kiếm lại,lộn hai vòng lùi lại phía sau. Hắn không dám đả thương Thượng Quan Tư Uyển.

Dù sao hắn cũng đang theo đuổi nàng, nếu như đả thương nàng sợ rằng tương lai nàng đối với hắn thái độ sẽ vô cùng ác liệt, mọi hi vọng biến thành tro bụi.

Hoàng Cảnh Đức âm trầm nói

“ Thượng Quan Tư Uyển, muội muốn làm gì”?

“ đây là khách của ta, ngươi lại muốn đả thương hắn trước hết hỏi ta có đồng ý hay không? hắn vừa từ Hải phủ rời đi ngươi liền chặn đánh, nói không có chuyện gì ai tin ngươi. Hừ”!

Hoàng Cảnh Đức liếc mắt nhìn Thiên Cơ Các cười lạnh

“ không ngờ thứ tư Tiềm Long bảng lại chỉ biết núp sau lưng phụ nữ”!

Triệu Vô Cực thở dài, IQ của tên này đáng lo ngại a. Theo đuổi người khác lại ở trước mặt nàng thể hiện ra bản thân nhỏ hẹp như vậy, làm sao nàng có thể thích được ngươi a.

Hắn cũng không sợ chiến lập tức cho Hoàng Cảnh Đức một cái sảng khoái:

“ ngươi muốn quyết đấu phải không, vậy được! tối mai ở Tiểu Vân sơn, chúng ta qua tay một phen”!

Hoàng Cảnh Đức lập tức ánh mắt sáng lên nói:

“ được, không gặp không về. ta nhất định chờ ngươi”!

Nói xong hắn hừ lạnh, cũng không muốn ở lâu nhìn thêm Triệu Vô Cực cùng Thượng Quan Tư Uyển nữa lập tức đi xa, Thượng Quan Tư Uyển mới áy náy nói

“Triệu công tử ngươi không cần cùng hắn đấu a, lỡ xảy ra chuyện gì làm sao”!

Triệu Vô Cực lắc đầu nói

“ tên này chính là muốn tìm ta đánh một trận, nếu không đánh cùng hắn hắn sẽ còn nhiều lần nhảy ra khiêu khích, cảnh giới hắn cũng không so ta cao bao nhiêu, ta hoàn toàn có tự tin cùng hắn đánh một trận”!

Thượng Quan Tư Uyển lúc này mới nói việc chính

“ Triệu công tử chê cười rồi, tên này trước đây theo đuổi ta nhưng không thành nên mới đối với ngươi khó chịu như vậy”.

Triệu Vô Cực gật đầu, quả nhiên đúng như hắn nghĩ. hắn nói

“ cũng không có gì to tát, ta không hề để ở trong lòng. Loại gì nam nhân cứ thích lén lén lút lút theo dõi người khác, không phải thứ tốt lành gì! à đúng rồi, sao Tư Uyển tiểu thư lại đi ra đây a”?

Thượng Quan Tư Uyển lúc này mới sực nhớ ra chuyện chính nói

“ ta quên hỏi công tử tên cầm khúc này là gì a nên mới nhân lúc công tử chưa đi xa vội đuổi theo”.

Triệu Vô Cực còn tưởng nàng cảm giác có thể cảm giác xa như vậy tới tận bên ngoài viện tử, hắn trong lòng cũng là cảm giác nhẹ nhõm không ít.

Xem ra giang hồ cũng có kì nhân dị sĩ nhưng còn chưa biến thái tới mức độ đấy, nếu có thể cảm giác được xa như vậy thì đã sánh ngang tu tiên giả rồi.

Hắn gật đầu nói

“ một khúc này chính là tam sinh duyên, từ khúc cũng giống vậy a. hi vọng nó ở trong tay Tư Uyển tiểu thư có thể phát dương quang đại”.

Thượng Quan Tư Uyển nhẹ nhàng gật đầu một cái, Triệu Vô Cực thuận thế phi thân đi ra.

Hoàng Cảnh Đức trở về vô cùng tức giận ngồi phịch xuống ghế, một cái chân chó quen thuộc chạy tới hỏi

“ công tử, chúng ta mới tới Túy Mộng Thành mà thôi, có cái gì có thể khiến công tử tức giận như thế a”?

Hoàng Cảnh Đức lúc này liếc nhìn cái này chân chó một chút, tức giận nói

“ Còn có thể là ai? ta tới thăm Thượng Quan Tư Uyển vậy mà lại gặp Triệu Vô Cực từ chỗ nàng đi ra, tên này vô cùng thiếu giáo dưỡng, sau đó lại còn ngông cuồng hẹn ta tối mai ở Tiểu Vân sơn quyết đấu”.

Tên chân chó này vô cùng tinh minh, giang hồ thiếu hiệp tranh giành mĩ nhân hắn gặp nhiều như cơm bữa, không có gì lạ lập tức nắm được ý chính hỏi

“ tối ngày mai quyết đấu sao? ta nhớ Triệu Vô Cực là Tiềm Long bảng đệ tứ tên a! công tử có nắm chắc thắng không”?

Hoàng Cảnh Đức vỗ ngực tự tin nói

“ đương nhiên ta nhất định phải thắng. một cái dã tiểu tử không biết ở đâu ra cũng dám cùng ta so sánh? ta còn xếp hạng trên hắn đây này”!

Tên chân chó này nhanh chóng đề ra ý kiến

“ Nếu công tử đã chắc thắng ta nghĩ công tử nên rêu rao ra bên ngoài tin tức này, để cho mọi người đến xem thật đông. Sau đó ở trước mặt mọi người đánh bại hắn, chứng minh Triệu Vô Cực danh tiếng chỉ là giả, hắn chính là loại người mua danh chuộc lợi, không đáng tin tưởng, để cho hắn thân bại danh liệt”.

Hoàng Cảnh Đức vỗ bàn một cái nói

“ ý hay, cứ thế mà làm. Ngươi mau đi rải ra tin tức tối ngày mai ta cùng Triệu Vô Cực ở đỉnh Tiểu Vân sơn quyết đấu, Triệu Vô Cực xếp hạng chính là nhờ mua danh chuộc tiếng mà có”.

Hoàng Cảnh Đức vui vẻ nói, hắn một chiêu này có thể một mũi tên trúng hai con nhạn.

Vừa làm Triệu Vô Cực danh vọng giảm mạnh thậm chí thân bại danh liệt, vừa làm cho hắn đối với Thượng Quan Tư Uyển bởi vì bản thân yếu kém mà cảm thấy không xứng với nàng tự động từ bỏ việc theo đuổi nàng, như vậy Hoàng Cảnh Đức ít đi một cái đối thủ.

Tên chân chó này cười khổ nói

“ công tử, đi rải tin tức cũng là tốn tiền a, ngươi xem...”

Hoàng Cảnh Đức lập tức lấy ra một tờ trăm lượng ngân phiếu ném cho hắn, tên chân chó này lập tức vui vẻ đi làm ngay.

Hắn cho dù rải tin tức khắp Túy Mộng Thành cũng chỉ tốn khoảng năm mươi lượng bạc. Năm mươi lượng còn lại có thể thoải mái bỏ túi.

Làm việc cho đám công tử ca này chính là như thế thoải mái a. đám này có tiền lại không ngại chi tiêu chính là bọn hắn kiếm ăn nguồn chính, so với bổng lộc làm người hầu còn nhiều.

Còn về việc làm thế nào rải ra tin tức hắn vô cùng quen thuộc a.

Không phải có đám người rảnh rỗi cùng Cái Bang sao, tìm bọn hắn cho ít tiền để bọn hắn có thể đi lắm mồm một phen, chết no cũng là năm mươi lạng bạc liền giải quyết xong, còn năm mươi lượng hắn đương nhiên thoải mái bỏ túi riêng.

Năm mươi lượng, ở một số chỗ cũng đã thoải mái mua nhà mua đất cưới một cái lão bà rồi.

Tên này chân chó đi theo Hoàng Cảnh Đức sống được rất sung sướng.

Thế là trong ngày hôm đó, cả Túy Mộng Thành lập tức lan truyền ra tin tức, Triệu Vô Cực muốn cùng Hoàng Cảnh Đức đại chiến tại đỉnh Tiểu Vân sơn.

Tiềm Long bang thứ ba cùng thứ tư chiến đấu có thể nói là ở trong thế hệ trẻ vô cùng đáng xem một trận đấu, mọi người cũng là đang chờ đấu giá vô cùng rảnh rỗi nên không ít người đi xem.

Mọi người cũng thảo luận việc này, mà việc bọn hắn quan tâm hơn cả chính là Hoàng Cảnh Đức có ý nói Triệu Vô Cực chính là hạng người mua danh chuộc tiếng, bởi vậy muốn đánh hắn một trận chứng minh điều này.

Triệu Vô Cực chiến lực đều là đánh đi ra, Hoàng Cảnh Đức lại phát biểu như vậy có chút không hợp lí, nhưng không ít người biết Hoàng Cảnh Đức lại không biết Triệu Vô Cực là người lại tin tưởng lời hắn nói.

Thế là mọi người bắt đầu cãi nhau, chuyện này bị xào lên sôi sùng sục, ai cũng mong chờ trân đấu của hai thiên tài này.

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.