Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 541: Chương 541: Lại bị hạ độc




Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị rất nhanh thì tìm được một cái nhà trọ, bọn ắn để cho lão đánh xe gửi lại xe ngựa tự tìm một chỗ nghỉ ngơi, còn bọn hắn hướng vào bên trong quán trọ đi tới.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị vừa bước vào, không ít cặp mắt liền đổ dồn lên người bọn hắn.

Dù sao hai người ăn mặc khác biệt so với người ở Miêu Cương rất nhiều, lại là một cái tuấn nam mĩ nữ, không muốn người khác chú ý cũng khó.

Triệu Vô Cực một thân kim y có chút thổ khí, khuôn mặt đẹp trai ánh mắt nghiêm nghị sâu sắc, khiến người ta không nhịn được sinh ra kính nể, sợ hãi chi ý.

Tiếu Mị Mị thì ngàn dặm chọn một mĩ nữ, ngực nở mông cong, eo thon như ong, khuôn mặt thì hoàn mỹ không tỳ vết vô cùng tinh xảo, ánh mắt như chứa thu ba, khó có thể tìm được người so với nàng càng xinh đẹp ở vùng đất Miêu Cương cằn cỗi này.

Ngược lại người Miêu Cương thì ăn mặc trang phục chủ yếu màu xanh, tím cùng đen.

Bọn hắn nam nhân đa số đều có nước da ngăm đen, mặc lên một thân y phục như là thổ dân y phục đậm chất vùng miền khí tức, khác hắn với bình thường trên giang hồ người cách ăn mặc.

ở Miêu Cương, tỉ lệ võ giả so với binh thường còn phải cao.

Đơn giản chỗ này độc trùng độc thú quá nhiều, khiến cho người ta không có một thân công lực khó mà sống nổi,bởi vậy mọi người đều từ nhỏ luyện võ, hoặc là sau này cũng cố gắng luyện lấy một thân bản lĩnh mới dễ dàng sinh hoạt.

ở đây dân phong hung hãn, một lời không hợp thường có thể dẫn tới sinh tử chiến đấu, bởi vậy mọi người ở đây đa số đều rất hiếu chiến.

Nhưng như thế không có nghĩa là Triệu Vô Cực sợ bọn hắn.

Tốt nhất đám người này đừng tìm hắn gây sự, nếu không đừng trách hắn ra tay độc ác

Cho dù bọn hắn có thể hạ độc giết người trong vô hình, nhưng cũng chỉ dám như một con chuột ở trong bóng tối chơi trò trốn tìm cắn trộm mà thôi.

Nếu bọn hắn dám mò mặt ra ngoài ánh sáng dù chỉ là một chút, Triệu Vô Cực một ngón tay cũng có thể dí chết bọn hắn

Chưa kể ở đây là bản địa của bọn hắn có nhà của bọn hắn, cho dù bọn hắn chạy được hòa thượng miếu thờ còn trốn được sao?

Không muốn cả bản thân lẫn gia quyến bị liên lụy vào, vậy thì đừng làm việc ngu ngốc là được rồi.

Triệu Vô Cực cùng Tiếu Mị Mị đi tới trước quầy, hai người nhanh chóng thuê được một phòng riêng, cũng gọi lên cơm nước.

Trong phòng đã có sẵn nước tắm, cả hai người phong trần mệt mỏi đi mấy ngày, cuối cùng cũng xem như là được tắm rửa nghỉ ngơi.

Nhưng Tiếu Mị Mị bỗng nhiên nổi hứng, nàng muốn đổi một cái to nhất bồn tắm vào trong phòng, sau đó lại sai người đổ đầy nước.

Trong phòng, Tiếu Mị Mị dắt lấy Triệu Vô Cực cười hì hì nói:

“ Vô Cực, chúng ta tắm chung đi!”

Triệu Vô Cực ngẩn người một chút. Tắm chung?

Tắm uyên ương a, cái này là cỡ nào thần thánh sự việc, không ít trạch nam người mơ ước có thể được thử một lần.

Nhưng cho dù bọn hắn có mơ ước cỡ nào, cũng không thể thành hiện thực, trạch nam vẫn hoàn trạch nam.

Tắm uyên ương cơ hội bọn hắn cũng không có được, chứ đừng nói cùng một cái xinh đẹp nữ nhân như là Tiếu Mị Mị tắm chung.

Mà Triệu Vô Cực bây giờ chính là được nàng chủ động mời gọi, muốn cùng hắn tắm uyên ương.

Triệu Vô Cực cảm giác được, một cỗ khô nóng chi ý lan tỏa khắp toàn thân, khiến hắn cả người cảm giác vô cùng khó chịu.

Tiểu huynh đệ ở phía dưới, bỗng nhiên xuẩn xuẩn dục động muốn đứng lên biểu tình.

Triệu Vô Cực tằng hắng một cái nói:

“ Mị nhi, đừng làm rộn, ngươi tắm trước, sau đó đến ta!”

Tiếu Mị Mị mắt tràn đầy mị nhãn nhìn hắn, nàng cũng không cưỡng ép mà quay người đi, lắc lư eo nhỏ mông tròn đi về phía sau trướng bồng cởi quần áo liền tắm.

Triệu Vô Cực thì thẳng tới bàn, bắt đầu rót cho mình một li trà.

Nghe được phía sau xột xoạt cởi quần áo âm thanh cùng cái kia in lên vách che thân hình lồi lõm, Triệu Vô Cực vô ý thức nuốt nước miếng đánh ực một cái.

Tiếu Mị Mị giống như là phát hiện ra hành động của hắn, ở phía sau màn che bỗng nhiên cười duyên một cái, lập tức bước vào bồn tắm tắm rửa.

Nghe tiếng nước chảy âm thanh hình bóng Tiếu Mị Mị dám lên vách tường, Triệu Vô Cực ở bên ngoài cảm giác càng là khô nóng khó chịu, muốn lập tức xông lên cùng nàng đại chiến ba trăm hiệp.

Hắn cảm giác như mình đang ở một bên xem trộm Tiếu Mị Mị tắm rửa, tuy không trực tiếp trông thấy cái gì, nhưng trong đầu của hắn vô vàn nhưng hình ảnh đang liên tiếp hiện ra.

Tiếu Mị Mị thân hình lồi lõm như thế nào, chỗ nào to chỗ nào nhỏ, chỗ nào mềm mại chỗ nào lại săn chắc, hắn không có gì không biết.

Mỗi buổi tối, hắn đều là ôm nàng đi ngủ.

Sáng thức giấc, chính là nàng đang trốn vào trong ngực hắn như là một cái mèo lười ngủ ngon không muốn rời giường.

Cho dù là không cần nhìn thấy, chỉ cần thấy được nàng động tác, Triệu Vô Cực cũng có thể trong đầu tưởng tượng ra hình ảnh chân thực sống động như là hắn có thể nhìn xuyên qua vách tường vậy.

Triệu Vô Cực máu mũi muốn chảy ra.

Nhưng cuối cùng, hắn vẫn là nhịn được.

Triệu Vô Cực cảm giác, mình đối với mị hoặc chi thuật sức kháng tính càng ngày càng lớn, Tiếu Mị Mị những chiêu trò trêu chọc hắn càng ngày phát ra hiệu quả yếu kém.

Trừ khi là nàng trực tiếp tấn công, còn nếu không chỉ là tâm lí ám chỉ thì không thể nào làm gì được Triệu Vô Cực.

Đợi Tiếu Mị Mị tắm xong, thay một lần nước, Triệu Vô Cực cũng nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, lúc này cửa phòng tiếng gõ cửa đột nhiên vang lên.

“ hai vị công tử tiểu thư, cơm tối của hai người đến rồi!”

“ vào đi!”

Cửa phòng mở ra, một cái tuổi trẻ tiểu nhị đi vào, hắn nhanh nhẹn bưng đồ ăn để lên bàn.

Triệu Vô Cực nhìn đối phương động tác nhanh nhẹn quả thật rất có tiềm chất chuyên nghiệp làm tiểu nhị cái nghề này.

Tiểu nhị lập tức dọn xong cơm nước, vui vẻ hướng Triệu Vô Cực chào nói:

“ công tử chậm rãi dùng, tiểu nhân cáo từ trước!”

Triệu Vô Cực nhìn một bàn đầy món ăn ngon, hơi nóng còn đang cuồn cuộn bốc lên, bụng cũng bắt đầu réo vang.

Hắn cùng Tiếu Mị Mị ở trên xe ăn uống đạm mạc chủ yếu là thịt ít rau, mà lại còn là thịt nướng.

Bây giờ đến đây mới có thể bổ sung một chút đồ ăn dinh dưỡng, quả thật vừa nhìn thấy, lập tức nước bọt dâng tràn.

Tiếu Mị Mị không nhịn được nữa, lập tức tăng nhanh tốc độ lau khô tóc của mình, hướng Triệu Vô Cực bên này nhìn lại.

Tên tiểu nhị đi ra ngoài, lúc cùng Triệu Vô Cực sát người mà qua, hắn trong ánh mắt bỗng nhiên lóe lên vẻ độc ác.

Triệu Vô Cực bỗng nhiên cảm thấy cả người không khỏe.

Từ lúc hắn hư không nội đan ở mệnh môn hình thành, đối với người khác ác ý ánh mắt rất mẫn cảm

Chỉ cần có người ở khoảng cách không xa dùng ánh mắt nhìn chằm chằm vào hắn, trong lòng còn mang theo ác ý, hắn có tỉ lệ cực lớn sẽ cảm nhận ra được, giống như là giác quan thứ sáu.

Mà tên này tiểu nhị vừa cùng hắn sát người mà qua, lập tức lại lóe lên ác ý, chắc chắn là trong này có chuyện không ổn.

Lập tức, hắn một trảo nhanh như chớp xuất ra, hướn tiểu nhị bả vai xông tới, muốn bắt lấy đối phương.

Tiểu nhị trong nháy mắt bị Triệu Vô Cực bạo nổ tốc độ cực nhanh trảo pháp vậy mà chỉ có chút giật mình sau đó tự phản ứng cực nhanh hướng về một bên lóe lên tránh né.

Nhưng đáng tiếc, đối thủ của hắn là Triệu Vô Cực, không hề dễ chơi một chút nào.

Triệu Vô Cực ở trên không chưa hề đánh ra hết lực một trảo lập tức biến chiêu, chân cũng hướng về phía trước bước ra một bước, dùng tốc độ so với hắn còn nhanh hơn mấy lần, lập tức tóm được đối phương, sau đó nhanh như chớp điểm huyệt hắn.

Tên kia tiểu nhị vừa bị điểm huyệt, cả thân hình trở nên cứng ngắc, ánh mắt tràn đầy sợ hãi nhìn về phía Triệu Vô Cực.

Tiếu Mị Mị cũng dùng ánh mắt cảnh giác nhìn về phía tên tiểu nhị này cùng bàn thức ăn.

Triệu Vô Cực cười lạnh:

“ ta lúc đầu nhìn ngươi động tác nhanh nhẹn bước chân trầm ổn, còn tưởng là ngươi làm việc rất thành thạo, nên không nghi ngờ gì.

Không ngờ ngươi lại là một cái cao thủ a, suýt nữa thì bị ngươi cho lừa gạt.

Tiếu Mị Mị lúc này mặt lạnh nói:

“ thức ăn có độc?”

Triệu Vô Cực cười nhạt:

“ có hay không, để hắn tới thử một chút liền biết rồi!”

Tên tiểu nhị vừa nghe vậy,sắc mặt lập tức vô cùng khó xem.

Vốn tưởng rằng là một cái đại thế gia công tử tiểu thư ra ngoài lịch luyện,không có cái gì kinh nghiệm giang hồ. không ngờ lại đụng phải thiết bản.

Lần này thua thiệt lớn rồi!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.