Hệ Thống Đi Lạc Tu Tiên Kí

Chương 469: Chương 469: Làm sao tránh




Hoài Tử Vận nghe vậy lập tức hừ lạnh:

“ hừ, cuồng vọng tiểu tử!”

Triệu Vô Cực mỉm cười:

“ đừng nói chuyện như là ngươi lớn hơn ta lắm vậy, ta nói một mình ta liền đủ thì chính là như vậy!”

Hoài Tử Vận cười lạnh:

“ trên giang hồ ai không biết ngươi chỉ mới năm tuổi, đỉnh phong sơ kì. Ngươi nói xem có lớn hay không?”

Triệu Vô Cực nghẹn họng một chút, hắn quên mất là bản thân mình ở thế giới này đích thật chỉ mới năm tuổi, số tuổi này đúng thật là hài tử.

Nhưng may mắn hắn thân cao cũng đã tương tự như một người trưởng thành, nếu không đối phương vừa rồi phản dame, hắn khẳng định chịu một vạn điểm bạo kích.

Triệu Vô Cực cố tính dời đi chủ đề này chỉ vào bên cạnh hắn thanh kiếm nói:

“ biết đây là gì không?”

Hoài Tử Vận nghi ngờ một chút hỏi:

“ Huyết ma kiếm?”

Triệu Vô Cực gật đầu:

“ tin tức linh thông. Chính là Huyết ma kiếm! chúng ta đánh cược một kèo, nếu ngươi thắng ta, ta cho ngươi kiếm. Nếu ta thắng ngươi, vậy thì ta muốn của ngươi kiếm, dám cược không?”

Hoài Tử Vận cười lạnh nói:

“ ta không chỉ muốn kiếm, còn muốn mạng của ngươi, tiểu tử cuồng vọng!”

Triệu Vô Cực mặt xạm lại, có thể không mở mồm một tiếng mắng tiểu tử hai tiếng mắng tiểu tử được không? như thế làm sao giao lưu a!

hắn cười nhạt:

“ mạng ta nhiều người muốn, nhưng cũng chưa ai lấy được. Lần trước cũng có người của kiếm các các ngươi đến tìm ta gây sự a, sau đó liền bị ta đánh cho xám xịt chạy về. Ngươi muốn mạng của ta, phải dựa vào bản lĩnh. Nếu không có bản lĩnh, vậy thì nghĩ cũng đừng nghĩ!”

Hoài Tử Vận cười lạnh:

“ chỉ là đỉnh phong sơ kì liền càn rỡ như vậy? Không biết ngươi là lấy đâu ra tự tin a! đã vậy thì để ta cùng ngươi chơi một chút, đến lúc đó cũng đừng thua quá nhanh a, khiến ta mất hứng!”

Triệu Vô Cực nhìn bên ngực phải của đối phương nói:

“ ngươi có cần nghỉ một chút không? Nhìn vết thương của ngươi đổ máu rất đáng ngại a, ta chỉ sợ một lúc nữa đánh thắng ngươi, ngươi lại không nhận nợ!”

Hoài Tử Vận hừ lạnh:

“ ta là Kiếm các thứ hai nhân vật, còn muốn nuốt lời sao? Tiểu tử, ngươi vẫn là cân thận cái mạng thì hơn!”

Triệu Vô Cực gật đầu, sau đó hắn liền động.

Không hề có một cái gì dấu hiệu, không chờ trọng tài lên tiếng, hắn liền động.

Tiên hạ thủ vi cường, Triệu Vô Cực luôn là như vậy chiếm lấy tiên cơ.

Trên người cương khí mãnh liệt sáng lên, Triệu Vô Cực trong nháy mắt liền vào trạng thái chiến đấu.

Hoài Tử Vận không dám khinh thường, lập tức cũng sáng lên cương khí, hướng Triệu Vô Cực lao tới.

Vừa nãy bị Triệu Vô Cực đánh một chưởng, hắn liền biết đối phương trời sinh thần lực lời đồn quả nhiên không giả, sức lực của đối phương lớn vô cùng, nếu không cẩn thận bị hắn đánh trúng một chưởng, vậy thì tựu xui xẻo.

Đến thập đại danh kiếm bảng đứng thứ hai Hải Ngọc Kiếm nổi tiếng bền bỉ còn bị đối phương đánh cong chứ đừng nói đến xương người.

Đánh trúng, chắc chắn là gãy.

Mà hắn cũng không phải kiêm tu ngoại công võ giả, hắn nhất định phải tránh né cùng Triệu Vô Cực cứng đối cứng, lợi dụng kiếm pháp linh hoạt đánh giết đối phương.

Phương thức chiến đấu rất rõ ràng, Hoài Tử Vận vô cùng tự tin.

Nhưng hắn tính nhầm một cái, Triệu Vô Cực cũng không phải là chỉ dựa vào man lực xông tới chiến đấu, hắn thân pháp chưởng pháp trảo pháp đều rất tốt.

Nhắc đến trảo pháp, Triệu Vô Cực học xong Tu La Cửu Trảo cũng chưa hề có cơ hội sử dụng qua, lần này nếu bị đánh quá thảm, vậy thì có thể sử dụng một phen xem nó uy lực thế nào, có thể giúp hắn lật bàn được hay không?

Hoài Tử Vận ở lúc hai người còn cách xa nhau 30cm liền mạnh mẽ đâm ra một kiếm, một kiếm này hướng thẳng mi tâm của Triệu Vô Cực đâm tới.

Tuy là khoảng cách này chưa đủ gần, tấn công có chút đột ngột, nhưng Triệu Vô Cực trong tâm linh bỗng nhiên cảm giác được một cỗ nguy hiểm chi ý sôi trào.

Hắn bỗng nhiên nhớ lại trước đây, hắn cũng từng cùng một tên Thần Điện kiếm sĩ giao thủ qua, đối phương dùng chính là một loại tương tự như vậy kiếm pháp.

Vội vàng ngửa người ra né tránh, quả nhiên Triệu Vô Cực cảm giác được một cỗ kình phong ở trên mặt mình lướt qua.

Không sai, chính là vô hình cương khí, tên này vậy mà cũng biết chơi trò này, dùng vô hình cương khí ám hại người.

Hoài Tử Vận thấy Triệu Vô Cực bỗng nhiên phát giác né tránh kiếm cương của mình thì có chút giật mình, không ngờ hắn lần đầu giao thủ liền nhận ra được bên trên kiếm của mình có quái lạ, kiếm cương so với người khác càng dài lại vô hình.

Đỉnh phong viên mãn cảnh Hiền Tụ Nghĩa lúc trước cũng không hề nhanh như thế liền nhận ra, hắn vừa nhân cơ hội này một kiếm đầu tiên liền thành công đả thương đối phương, sau đó mới nhờ lợi thế này tiến công, ép đối phương phải cùng hắn ngạnh kháng, cuối cùng chiến thắng.

Cái này kiếm cương vô hình chính là nhờ một phần vào kiếm kĩ của Thần Điện, một phần chính là nhờ vào Hải Ngọc kiếm trong tay hắn, mới lợi hại như vậy.

So với trước đây Triệu Vô Cực gặp phải tên kia, kiếm cương của Hoài Tử Vận phải dài hơn rất nhiều.

Nhưng đáng tiếc cho hắn là Triệu Vô Cực từ lúc nuôi dưỡng thành công hư không nội đan ở huyệt mệnh môn, hắn cảm giác trở nên vô cùng nhạy cảm.

Vừa rồi một kiếm kia, hắn cảm giác được nguy hiểm, nên mới bản năng làm ra phản ứng tránh né.

Không ngờ quả thật vừa may mắn né ra của hắn mộ kiếm, nếu không thì thật sự xui xẻo.

Một kiếm đầu tiên không thành công, Hoài Tử Vận cũng không chần chờ lập tức thu lại tiểu xảo của mình, thành thành thật thật cùng Triệu Vô Cực đọ chiêu lên.

Hắn nhanh như chớp đâm ra ba kiếm, góc độ xảo trá vô cùng nhắm về hướng sườn của Triệu Vô Cực.

Triệu Vô Cực dưới chân phát động bát quái đạp tinh bộ né ra.

Hắn bị đối phương vừa rồi một kiếm làm cho trở thành chim sợ cành cong, bây giờ không hề dám đứng trước mũi kiếm của đối phương hoạt động, sợ bị đối phương dùng vô hình kiếm khí đâm trúng.

Bát quái đạp tinh bộ không hổ là ở khoảng cách gần biến hóa khôn lường thân pháp, Triệu Vô Cực như là quỷ ảnh liên tục lấp lóe xung quanh Hoài Tử Vận, thỉnh thoàng lại đánh ra một chưởng phản kích, nhưng Hoài Tử Vận đã sớm biết hắn sức lực có bao lớn, cũng không dám tiếp chiêu, mỗi lần như vậy liền lui lại tránh đi phong mang.

Hai người đều có chỗ cố kị, bởi vậy chiến đấu tốc độ tuy nhanh nhưng cũng không quá mãnh liệt, giống như là đang thăm dò thực lực của nhau vậy.

Qua lại một lúc, Triệu Vô Cực cảm giác được đối phương thực lực mạnh yếu, hắn lập tức chủ động xuất kích.

trên tay bốn vòng âm dương hoàn nhanh chóng thành hình, sau đó là năm vòng, Triệu Vô Cực tốc độ bỗng nhiên tăng mạnh hướng Hoài Tử Vận xông tới.

Hoài Tử Vận mắt híp lại nhìn vào trên tay Triệu Vô Cực cái này chưởng cương.

So với lúc nãy đánh vào trên kiếm của hắn còn mạnh mẽ hơn nhiều, hiển nhiên lần này đối thủ cũng không định thăm dò cái gì nữa, vừa lên chính là mở ra sức chiến đấu lớn nhất cường công.

“ tới tốt lắm!”

Hoài Tử Vận rống to một tiếng, trên người hắn khí thế cũng dâng cao, trên tay kiếm cương mãnh liệt sáng lên một cái một đạo kiếm khí lập tức xuất kiếm mà ra.

Triệu Vô Cực cảm nhận được trên kiếm của đối phương truyền tới mãnh liệt nội lực rung động, kiếm khí của đối phương cũng rất trầm trọng dày nặng, nhưng tốc độ lao tới lại nhanh vô cùng, hiển nhiên đối phương kiếm pháp rất cao minh nội công tu luyện cũng không phải là cái gì cấp thấp nội công mặt hàng.

Kiếm khí của đối phương nhanh như chớp liền xuất hiện ở trước mặt Triệu Vô Cực, Triệu Vô Cực thế lao tới cũng bị cái này một đạo kiếm khí chặn lại.

Nếu hắn tiếp tục liều lĩnh xông lên, như vậy cho dù trên thân hắn cương khí hộ thể có cứng đi nữa cũng không chịu nổi một kiếm này sức công kích, chắc chắn trọng thương.

Triệu Vô Cực ánh mắt lóe lên một cái dưới chân lập tức phát động thân pháp:

Bát quái đạp tinh bộ!

Ngũ Quỷ mật tịch - ngũ quỷ dạ hành!

Trong nháy mắt này, Triệu Vô Cực tốc độ lập tức trên diện rộng tăng lên, thân pháp của hắn cũng trở nên biến ảo khôn lường.

Hoài Tử Vận một đạo kiếm khí chém ra vốn tốc độ nhanh lại khóa chặt lấy Triệu Vô Cực khí cơ, nhưng dưới sự phát động thân pháp của Triệu Vô Cực lập tức tất cả đều trở nên vô nghĩa.

Chỉ thấy hắn thân hình lấp lóe một cái, trong nháy mắt liền ở bên phải đạo kiếm khí này cách đó hai mét vị trí xuất hiện, tiếp tục dũng mãnh hướng Hoài Tử Vận lao tới.

Hoài Tử Vận đồng tử co lại, tốc độ thật nhanh.

Vừa rồi hắn cũng suýt không nhận ra đối phương là như thế nào né tránh kiếm khí của hắn nhưng đã thấy rồi, vậy thì liền có cách đối phó.

Chỉ là tốc độ tăng cường mà thôi cũng không phải là thuấn di, chỉ cần là còn ở trên mặt đất di chuyển, vậy thì cũng đừng nghĩ tránh né được kiếm khí của hắn.

Hoài Tử Vận bỗng nhiên phi thân lên cao, trên tay của hắn Hải Ngọc kiếm mãnh liệt tỏa ra màu xanh kiếm cương, hắn quát lớn:

“ ngươi tốc độ rất nhanh phải không? Có thể tránh thoát khí cơ khóa chặt phải không? Vậy để ta xem, ngươi làm sao tránh được một lúc ba mươi sáu đạo kiếm cương của ta!”

Huyễn cung kiếm pháp - mãn thiên vũ tiễn!

Bạn có thể dùng phím mũi tên hoặc WASD để lùi/sang chương.